0:57 1/8/2025
____________
Libra nhìn Cực Cự Thành tỏa sáng với vẻ mặt hài lòng; hắn nhoẻn miệng cười. Khi trông thấy bức tường ngày càng rực rỡ hơn, hắn mở rộng vòng tay thể hiện niềm vui thú, rồi quay sang tôi,
[Thế nào? Trông thật ngoạn mục có phải không?]
[Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra?!]
[Cực Cự Thành đang lấy lại sức mạnh... Cậu đang chứng kiến một phần của quá trình đó đấy.]
Nói rồi, Libra đưa mắt nhìn ra sau tôi.
Nữ Thánh Kị Sĩ vừa bị đá bay đã quay trở lại. Vẫn như cũ, cô chỉ tập trung vào chúng tôi.
Hạ cánh trên đỉnh điện thờ, cô giơ cao thánh kiếm. Cô ngay lập tức lao đến.
Cô khẽ lia mắt liếc nhìn Libra, khuôn mặt cô ta nhăn nhó như vừa nuốt phải đắng. Rồi chĩa thánh kiếm về phía tôi, gằn giọng:
[Tên phản bội!]
Cô ta định nói thêm nhưng đột nhiên biến mất không còn tăm hơi.
Giống như Libra vừa nói khi nãy. Sức mạnh của Cực Cự Thành đã đẩy cô ta ra bên ngoài.
Nhưng trước khi biến mất, thanh thánh kiếm cô ta ném sượt qua má tôi, cắm sâu vào mái đền.
Lời nói của cô ta khiến tôi choáng váng đến mức quên cả né tránh.
Phản bội ư... Rốt cuộc là sao chứ?
Tôi cầm thanh thánh kiếm lên xem; nó ngắn hơn nhưng lại rất giống với thanh Aaron thường dùng.
[Kẻ phá rối kia rồi cũng sẽ bị loại bỏ thôi. Nhìn kìa, cô ta đang giãy giụa vô ích.]
[Eris... chẳng lẽ cô cũng nghĩ về tôi như vậy sao?]
Có vẻ cô ấy không hài lòng khi thấy tôi đứng cùng Libra.
Sau khi quét sạch huyễn thú vây quanh, cô ấy há to miệng về phía chúng tôi.
Cô xòe rộng tám chiếc cánh, tích tụ ma lực khổng lồ và phóng ra một tiếng gầm!
『Fate! Nguy rồi!』
[Tôi biết rồi!]
Chỉ còn cách dùng bí kỹ hình thái thứ nhất để chống đỡ. Khi tôi định chuyển hắc kiếm sang hắc cung để thi triển Bloody Ptarmigan phản công, Libra bước ra án ngữ trước tôi.
[Không cần phí sức đâu. Cực Cự Thành đã nhận diện Eris là mối đe dọa rồi.]
[Đòn tấn công... đang tan biến.]
Tiếng gầm dồn hết sức của Eris dần dần phân tán khi tiến về phía chúng tôi.
Với chúng tôi, nó trông như những hạt ánh sáng lấp lánh. Một cảnh tượng tuyệt đẹp.
[Ahahaha! Định giết chúng ta mà giờ như đang chúc mừng vậy. Thật hợp với một con rối hài hước... Phải vậy không, Eris!]
Không biết cô ấy có nghe thấy không. Dù đang điên cuồng tấn công, cô ấy đã bị sức mạnh Cực Cự Thành xóa sổ.
[Tạm biệt, Eris.]
Thành phố High Elf cháy rừng rực do Eris tàn phá. Chỉ vừa mới hồi phục sau đợt tấn công của Georg mà giờ lại thế này. Sự độc tài của High Elf đối với thú nhân chắc chắn sẽ càng khắc nghiệt hơn.
Tôi đứng tại chỗ, tay cầm thanh thánh kiếm còn sót lại. Libra tiến lại gần hỏi:
[Cậu đã làm gì với họ vậy?]
[Ta không biết.]
[Tự dưng không làm gì mà bị gọi là phản bội, tệ thật nhỉ.]
Không, chắc chắn không chỉ có thế.
Tôi đã bị mất một đoạn ký ức.
[...Mười năm qua có phải là thật không?]
[Đúng vậy. Dù cậu có hỏi bao lần đi nữa, câu trả lời vẫn chỉ có một. Và câu trả lời đó nằm ở 10 năm không rõ của cậu, Fate à.]
Tôi không nhận ra nữ Thánh Kị Sĩ đó. Nếu là người có địa vị đủ để đồng hành với Eris, tôi hẳn phải biết mặt.
Nhưng cô ta dường như biết rõ tôi.
Có một chi tiết khiến tôi bận tâm trong trận chiến. Cô ta gọi tôi là Fate Graphite chứ không phải Fate Barbatos. Không rõ điều này có ý nghĩa gì, nhưng cô ta cố ý gọi hai lần như vậy.
Chắc chắn cô có lý do để làm vậy.
[Cậu có vẻ còn bối rối. Nhưng tiếc là ta, hay bất kỳ ai ở đây, đều không thể cho cậu câu trả lời.]
[...Ta hiểu.]
[Nhưng ta có thể gợi ý cho cậu.]
Libra trỏ tay về hướng tây.
[Xa hơn về phía tây là vùng đảo của Dark Elf. Khoảng 10 năm trước, tôi cảm nhận được động thái mạnh mẽ ở đó. Nhưng thời gian gần đây lại bặt tăm. Trùng hợp thay, lúc đó lại là ngay trước khi cậu trôi dạt vào đảo của tộc elf.]
[Ý ngươi là ta đã sống trên đó suốt 10 năm qua?]
[Đây chỉ là suy đoán. Nhưng thực lòng mà nói, giữa biển cả mênh mông lúc đấy cũng chỉ có năm vùng đảo.]
Xem xét phản ứng của Eris và cô gái kia, rõ ràng tôi đã và đang là kẻ thù của họ.
Khả năng cao tôi đã từng sống ở nơi khiến mình trở thành như vậy.
Trong năm hòn đảo, chỉ có thể là đảo Alice - nơi Dark Elf hiếu chiến sinh sống.
Đảo Chloe hiện là sào huyệt của Sea Serpent. Đảo Emma thì đã chịu kết cục giống với Đảo Louise của elf.
Hiện nay tôi đang ở trên Đảo Ines của High Elf. Chỉ còn có thể đến Đảo Alice thôi.
[Ta đành phải thử thôi.]
Nhưng giờ không phải lúc cho chuyện đó.
[Libra, tạm gác lại việc của ta. Mau dẫn ta đến chỗ Roxy.]
[Là vậy sao... Đi lối này.]
Libra nhảy từ mái đền xuống. Tôi chuyển hắc cung về lại hắc kiếm, tra vào vỏ rồi đi theo hắn.
Trên đường đến điện thờ, tôi hỏi thăm tình hình Roxy.
[Quá trình thay thế thánh vật diễn ra suôn sẻ chứ?]
[Vẫn đang trong quá trình chuyển giao vai trò thánh vật cho cô gái tóc xanh đấy.]
Cách nói của Libra cho thấy việc thay thế không hề dễ dàng.
Khi tôi bước vào điện thờ, có rất nhiều High Elf ẩn náu tại đây.
Cecilia vội chạy đến khi nhìn thấy chúng tôi.
[Fate!]
Cô ấy săm soi khắp người tôi để kiểm tra, rồi thở phào nhẹ nhõm.
[May quá. Con rồng khổng lồ đó chỉ nên tồn tại trong truyện cổ tích thôi.]
[Nhờ có Cực Cự Thành đấy.]
Tôi sẽ kể Cecilia nghe về Eris và nữ Thánh Kị Sĩ kia sau.
Nhưng trước hết, tôi muốn tận mắt nhìn thấy Roxy.
[Quá trình thay thế có tiến triển tốt. Sắc mặt của Roxy đã khá hơn nhiều. Nhìn này, cô ấy hiện đang ngủ rất yên bình.]
Gánh nặng lên Roxy đã thực sự được trút bỏ.
Bên cạnh là chiếc bình chứa cô gái tóc xanh. Có lẽ do tính tương thích cao, cô ấy hoàn toàn ổn dù đang kết nối với Cực Cự Thành.
[Libra, bao lâu nữa Roxy mới được giải thoát?]
Hắn ta bối rối suy nghĩ một lúc, rồi làm vẻ mặt khó xử.
[Chuyện này phụ thuộc vào Roxy. Cô ấy vốn cũng là thánh vật ngoại lai mà.]
[Nhưng chẳng phải Cực Cự Thành đang lấy lại sức mạnh sao?]
[Đúng vậy. Hiện Roxy vẫn đóng vai trò chính, chỗ nào thiếu sẽ do người thay thế bù vào. Có thể nói hai người họ đang cùng duy trì Cực Cự Thành.]
[Vẫn cần thêm thời gian sao...]
So với trước kia thì đây đã là bước tiến lớn rồi. Giờ chỉ còn chờ Roxy được giải thoát khỏi Cực Cự Thành...
Tâm trí tôi như muốn trôi dạt về đâu không rõ, nhưng đành chỉ có thể yên lặng chờ cho em ấy tỉnh lại.
Libra đề xuất,
[Roxy chắc chắn sẽ không tỉnh dậy trong nay mai đâu. Cô ấy đã liên kết rất sâu với bức tường rồi. Trong lúc đó thì cậu có muốn đến đảo Dark Elf không?]
[Chiến tranh sắp nổ ra, làm sao ta có thể đi được.]
Eris nhắm vào cơ sở bên dưới Đại Giáo Đường vì nó duy trì hòn đảo High Elf. Dù đã ngăn được, nhưng lần sau họ có thể sẽ nhắm vào Roxy - người đang duy trì Cực Cự Thành.
Trong tình huống này, tôi càng không thể lên đường.
[Cứ yên tâm mà đi đi. Cực Cự Thành đã lấy lại sức mạnh thật sự. Cậu vừa chứng kiến nó loại bỏ kẻ thù đấy. Sức phòng thủ chắc lắm. Hơn nữa, High Elf đã kiệt quệ sau hai đợt tập kích. Họ sẽ lại tiến hành chỉnh đốn nội bộ nữa.]
[Ý ngươi là tạm thời không có chiến tranh?]
[Họ rất muốn, nhưng không thể. Nếu chiến tranh nổ ra, cậu sẽ không thể đến Đảo Alice. Thiết nghĩ bây giờ là thời điểm duy nhất để lấy lại 10 năm đã mất của cậu.]
Thật lòng mà nói, tôi muốn ở bên Roxy mãi.
Nhưng khuôn mặt đầy hận thù của nữ Thánh Kị Sĩ cứ khiến tôi trăn trở.
Vương Đô mà tôi từng nghĩ sẽ cùng Roxy trở về dường như trở nên ngày càng xa vời.
Tôi đặt tay lên bình chứa Roxy. Hơi se lạnh, nhưng ánh sáng phát ra từ em ấy lại thật ấm áp.
Roxy đã cố gắng rất nhiều. Nếu em ấy tỉnh dậy chỉ để thấy chiến tranh với Vương Đô thì sẽ thật đau lòng. Hơn nữa, tôi lại còn là kẻ phản bội.
Không thể kéo em ấy vào mớ hỗn độn này khi ngay cả chính bản thân tôi còn mù mờ.
[Anh xin lỗi, Roxy. Xin hãy cho anh thêm chút thời gian nữa...]


0 Bình luận