Phần I Hồi 8: Chân tướng đằng sau thân phận thật của cô nàng tiểu thư trong bộ váy trắng là ai?

Chương 124: Iwashimizu hét lớn rồi lao tới hòng bịt tai tôi lại

Chương 124: Iwashimizu hét lớn rồi lao tới hòng bịt tai tôi lại

Sau một lúc, Hina đã tập hợp đủ mọi người lại. Thế là gần như đầy đủ thành viên của nhóm ăn trưa hằng ngày đã có mặt đông đủ. Tuy thiếu mất Yuuki, nhưng nghĩ lại thì nếu có cậu ta ở đây chắc chắn sẽ càng làm mọi chuyện rối tung lên mất, nên có lẽ lần này cậu ta không có mặt lại là chuyện tốt.

Ba đứa tôi ngồi dọc theo cạnh dài của chiếc bàn, sau bọn tôi còn có một hàng ba người nữa tạo thành hai hàng song song. Ở phía đối diện, Kotono-sama ngồi nghiêm chỉnh với cô đội trưởng đội vệ sĩ đứng phía sau. Mấy vệ sĩ còn lại thì đang túc trực ngoài hành lang, dù không có thương tích gì rõ rệt nhưng người nào cũng thở chẳng ra hơi.

Trong khi nhóm vệ sĩ vest đen đang đứng thở dốc ngoài hành lang, Kogarasu lại xuất hiện với gương mặt tỉnh bơ, hơi thở không hề có một chút nào dồn dập. Việc cô có thể vô hiệu hóa hoàn toàn đội vệ sĩ nhà Saionji mà vẫn dửng dưng thế này khiến tôi chỉ biết cảm thán rằng sức mạnh đó thật sự quá phi lý.

Fujioka và Marukawa lộ rõ vẻ bồn chồn có lẽ vì họ biết tính cách của Kotono-sama thế nào. Mà cũng không loại trừ khả năng họ chỉ cảm thấy khó xử vì trang phục của mình vốn được bắt chước theo đúng phong cách của nhóm vệ sĩ đang đứng ngay cạnh đó.

Người ngồi đối diện với Kotono-sama chính là tôi, bên phải tôi là Iwashimizu, còn phía còn lại thì là Hina. Giờ thì, tôi phải khiến Kotono-sama nhìn nhận lại một lần nữa về con người của Iwashimizu mới được. Thế là tôi tự giới thiệu tên mình một lần nữa rồi bắt đầu mở lời:

"Tại ngôi trường chúng cháu đang theo học, Shizuku là vị lớp trưởng vô cùng đáng tin cậy, là người giữ vai trò kết nối và dẫn dắt cả lớp. Bên cạnh thành tích học tập xuất sắc luôn dẫn đầu khối, cậu ấy còn ghi điểm bởi sự tâm lý và lòng nhiệt thành khi luôn sẵn lòng giúp đỡ người khác."

"Thêm nữa là vào tháng 12 năm ngoái, cháu suýt bị đuối nước giữa dòng sông rồi lại phải nhập viện suốt hơn hai tháng. Ngày đó nếu không có Shizuku ở bên hỗ trợ, cháu đã không thể hoàn thành chương trình học để lên lớp cùng bạn bè mà phải chịu cảnh học lại mất rồi."

"Bản thân là một cô gái sở hữu tiềm năng vô hạn và được mọi người yêu mến và nể trọng nên cậu ấy hoàn toàn đủ khả năng trở thành Chủ Tịch Hội học sinh hay tự mình làm nên nghiệp lớn. Cháu hiểu Kotono-sama vì lo lắng cho tương lai của cháu gái mình nên mới lo liệu mọi thứ, nhưng cháu mong bà hãy kiên nhẫn dõi theo Shizuku-san thêm một chút nữa."

"Xin đừng ép buộc cậu ấy phải đi xem mắt thêm một lần nào nữa, trừ khi đó là nguyện vọng xuất phát từ chính bản thân Shizuku-san."

Dù tôi đã nói hết lòng nhưng Kotono-sama vẫn giữ thái độ vô cùng kiên định. 

"Chuyện đó và chuyện này không hề liên quan, chẳng phải việc gặp gỡ với nhiều người đàn ông khác nhau sẽ giúp con bé tích lũy thêm kinh nghiệm sao? Vả lại, Shizuku cũng đã đến cái tuổi để ý tới người khác giới rồi. Minh chứng rõ ràng nhất là những thứ trên giá sách của nó toàn là..."

"Aaaaaaaaa đừng nói ra mà" Iwashimizu hét lớn rồi lao tới hòng bịt tai tôi lại. Thế là những thứ trên giá sách của cậu ấy vẫn là một ẩn số đối với tôi vì tiếng hét đã lấn át đi tất cả.

"Tatara Kyousuke, cậu định dùng những lời lẽ hoa mỹ đó để che đậy tâm tư thực sự của mình sao? Ta không ngây thơ tới mức bị lay động bởi những lời dối trá đó đâu."

Lời Kotono-sama như đâm trúng tim đen. Đứng trước một người sắc sảo như bà, có lẽ thượng sách mà tôi có thể nghĩ ra bây giờ là nói ra toàn bộ suy nghĩ của mình. Rằng lý do thực sự khiến tôi đứng đây là vì tôi không chịu nổi cảm giác Shizuku sẽ rơi vào tay người đàn ông khác. Có lẽ đó mới chính là sự thật ích kỷ mà tôi luôn tìm cách che đậy nhỉ?

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!