Phần I Hồi 8: Chân tướng đằng sau thân phận thật của cô nàng tiểu thư trong bộ váy trắng là ai?

Chương 119: Anh có thể bỏ trốn cùng tôi được không?

Chương 119: Anh có thể bỏ trốn cùng tôi được không?

Tôi không có sở thích lo chuyện bao đồng. Nhưng riêng chuyện này, tôi nghĩ nếu mình làm lơ thì không ổn chút nào.

"Đối tượng xem mắt của cô là người thế nào vậy? Vẫn là học sinh à?"

"Ừm là..."

Ngập ngừng một lúc rồi cô ấy đưa màn hình chiếc IPhone trắng bạc về phía tôi, trên đó hiển thị một bức ảnh. Nhìn vào bộ vest, người đàn ông này rõ ràng đã qua tuổi đi học rồi, chắc hẳn là dân công sở.

"Người này đây. Năm nay ông 25 tuổi và là một góa phu, có một người con. Ông là người có tiền đồ sáng lạn trong tập đoàn Saionji, nhưng dạo gần đây nghe nói ông ấy đang rất suy sụp vì nỗi đau mất vợ..."

Shizu-san ngập ngừng nói. Tôi đã hiểu được đại khái tình hình rồi, việc cô ấy bị ép phải đính hôn với một người đàn ông hơn tận 10 tuổi và đã có con chắc chắn không phải là một điều cô mong muốn.

Trong thế giới này, trước hết, tiêu chuẩn để chọn chồng là khả năng sinh con. Dù có thể lựa chọn các phương pháp như dùng thuốc hay thụ tinh trong ống nghiệm, việc người đàn ông này đã từng có con với người vợ quá cố chắc chắn là một điểm cộng lớn. 

Hơn nữa Shizu-san vẫn còn là học sinh, và việc để cô ấy hẹn hò với một nam sinh khác không đảm bảo rằng người đó sau này sẽ thành công trong sự nghiệp. Đối với Kotono-sama, người luôn yêu thương cháu gái một cách vô điều kiện thì đây có lẽ là một đối tượng xem mắt đã được bà cân nhắc kỹ lưỡng.

Thật sự chẳng hay ho chút nào. Chuyện này rõ ràng là xem nhẹ mong muốn của Shizu-san rồi còn gì.

"Vậy Shizu-san muốn làm gì? Cô muốn phá hỏng buổi xem mắt này sao?"

"Ừm... Thật ra, tôi đang có tình cảm với một bạn nam học cùng trường. Tuy tôi là cháu gái của bà và được đối xử như một tiểu thư nhưng từ nhỏ tôi đã lớn lên trong môi trường rất bình thường. Tôi học sơ trung, cao trung ở các trường công lập bình dân, không phải trường danh giá nào cả. Trong khoảng thời gian đó, tôi đã tìm thấy tình yêu đầu tiên của đời mình. Và hiện tại, tôi đã mang lòng yêu lấy người bạn cùng lớp đó nên tôi không muốn nhượng bộ."

Shizu-san ban đầu lộ vẻ ngượng ngùng, nhưng ở câu nói cuối cùng cô ấy đã nhìn thẳng vào mắt tôi. Tôi cảm nhận được ý chí mạnh mẽ của Shizu-san.

"Đó là lý do tôi định trốn đi cho đến khi buổi xem mắt kết thúc. Nếu được, tôi muốn bỏ nhà đi cùng người đó để chứng minh tình yêu của mình với niềm hy vọng rằng bà sẽ chấp nhận. Tatara-sama... Tôi biết đây là một lời thỉnh cầu có hơi đường đột, nhưng xin anh hãy giúp tôi. Chỉ cần ba giờ thôi. Anh có thể cùng tôi bỏ trốn được không?"

Shizu-san nói với tôi bằng vẻ mặt vô cùng nghiêm túc. Với cô, đây hẳn là lời đề nghị mà cô đã phải lấy hết can đảm để nói ra.

"Tôi rất lấy làm tiếc, tôi không thể chấp nhận lời thỉnh cầu đó của cô được." Khi tôi vừa dứt lời, Shizu-san ngay lập tức lộ vẻ thất vọng.

Không muốn tiếp tục nhìn thấy vẻ mặt ủ rũ của vị tiểu thư này nên tôi tiếp lời:

"Bởi vì nếu chỉ trốn tránh như vậy, thì chẳng phải sẽ lại có buổi xem mắt tiếp theo, và tiếp theo nữa, sắp xếp cho đến khi cô mệt mỏi và chấp thuận sao? Vậy thì... sao không cùng tôi phá hỏng buổi xem mắt này để sau này Kotono-sama sẽ không còn nghĩ đến chuyện xem mắt nữa."

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!