Phần I Hồi 5: Tiến được một bước? Nhưng lại phải lùi tận ba bước?

Chương 72: Được Sachie-san khen làm tôi phổng mũi

Chương 72: Được Sachie-san khen làm tôi phổng mũi

Chúng tôi quyết định rời khỏi thư viện. Sách mà Hina đã mượn được tôi xếp lại ngay ngắn vào kệ, còn sổ tay và các thứ khác thì tôi xin một chiếc túi ni lông từ thủ thư để bọc lại rồi sau đó nhét vào trong áo sát bụng mình.

Tôi khoác chiếc áo mưa mà mình mặc lên người Hina rồi cầm dù bước ra khỏi thư viện dưới cơn mưa nặng hạt. Bọn tôi đi song song kiểu hai người một dù, nhưng chiếc dù không tài nào che hết được cả hai do cơn mưa tạt ngang qua.

Quyết định đúng đắn lúc này là gọi điện cho Sachie-san hoặc mẹ tôi để họ đến đón. Nhưng cả hai chúng tôi đều chưa có điện thoại di động, và vì đã bước ra khỏi thư viện rồi nên tôi thấy phiền nếu phải quay lại mượn điện thoại công cộng.

"Hina, tớ cõng cậu nhé, cậu cầm hộ tớ cây dù được không?" Tôi hỏi Hina.

"Cầm dù thì được... nhưng lỡ Kyou-chan bị ướt mất thì sao?" Hina lo lắng cho tôi. Chính vì thế nên tôi mới nhờ Hina cầm dù, cố che hết mức để tôi không bị ướt.

Tôi cõng Hina với cây dù trên lưng, chúng tôi đi bộ khoảng 15 phút thì về đến nhà. Sachie-san ra mở cửa với vẻ mặt đầy ngạc nhiên.

"Ôi chao... ướt hết cả người thế này... Con đã che chở Hina để cậu ấy không bị ướt đúng không, cảm ơn con nhé. Kyousuke-kun thật sự đáng tin cậy đấy. Từ giờ về sau nhờ con nhé."

Sachie-san dùng khăn lau tóc cho tôi khiến mặt tôi đỏ bừng. Tôi cảm thấy rất vinh dự khi được Sachie-san khen ngợi.

Sachie-san đề nghị bật nước nóng bồn tắm, và tôi là người được ưu tiên vào trước do người đã ướt sũng. Cũng may là nhờ những nỗ lực vừa rồi mà Hina về đến nhà trong trạng thái gần như khô ráo, không phải lo về việc bị cảm lạnh.

Tôi đã tắm chung với Hina ở nhà cô ấy khá nhiều lần rồi(thậm chí tới tận lớp 6 chúng tôi thỉnh thoảng vẫn tắm chung) nên việc tôi tắm một mình cũng không sao cả. Tuy nhiên, vì thấy cơ thể tôi bị lạnh và run lên, Sachie-san đã quyết định vào tắm cùng.

Cô ấy quấn một chiếc khăn tắm cỡ lớn quanh người, nhưng điều đó lại càng làm tôi cảm thấy rạo rực hơn vì khe ngực bị ép mạnh.

Phải nói rằng Hina bây giờ đang ngày càng có nét tựa như Sachie-san, nhưng Sachie-san hồi đó cũng giống như Hina bây giờ. Tuy hơi thấp nhưng lại có bộ ngực khá lớn do đó chiếc khăn tắm không thể che hết được mọi thứ.

Cô ấy nhẹ nhàng rửa sạch người cho tôi. Đến lúc ngâm mình vào bồn, Sachie-san cởi khăn tắm ra và treo vào móc rồi bước vào bồn cùng với tôi.

Do bề mặt trong suốt nên tôi có thể dễ dàng nhìn thấy toàn bộ cơ thể của Sachie-san thoắt ẩn thoắt hiện sau làn nước ấy. Thân thể trần trụi chạm vào nhau, tôi trở nên rạo rực hơn bao giờ hết, và nhận ra cậu nhỏ của mình đã trở nên lớn hơn.

Tôi cố gắng che giấu nhưng Sachie-san đã nhìn thấy cậu nhỏ đang cương của tôi.

Sachie-san đỏ mặt né tránh ánh mắt và nhìn lên phía vòi sen. Ngược lại, tôi lại nhìn xuống phía dưới, và việc nhìn thấy toàn bộ cơ thể của Sachie-san lại càng khiến cậu nhỏ của tôi khó kiểm soát hơn.

Đêm đó là lần đầu tiên tôi bị mộng tinh. Trong giấc mơ, Sachie-san xuất hiện và cùng tôi ngâm mình.

Sáng hôm sau khi lén giặt chiếc quần lót bị bẩn, mẹ tôi đã phát hiện ra nhưng bà đã làm ngơ việc tôi dậy thì.

Tuy nhiên, việc Sachie-san và mẹ tôi chia sẻ thông tin về chuyện này lại trở thành vết nhơ đáng xấu hổ nhất của tôi ở thế giới cũ.

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!