• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 10: Thịt Bò Chiên Xù và Kho Báu của Vua Cướp!

Chương 2-2

7 Bình luận - Độ dài: 4,122 từ - Cập nhật:

Theo câu chuyện đó, từ rất lâu trước kia, một chiếc thuyền đã rời khỏi quê hương của quỷ tộc, hướng tới một hòn đảo nơi sinh sống của một quốc gia khổng lồ. Nhưng giữa chừng, thuyền của họ gặp phải một cơn bão khủng khiếp. Con tàu bị hư hại nặng nề, và họ chỉ còn biết trôi dạt trên biển rộng mà không thể lái thuyền đi đâu được.

Thủy thủ đoàn của con tàu biết rằng không ai sẽ đến cứu họ.

Họ quyết định, thay vì chờ đợi cái chết chắc chắn trên biển, sẽ cố gắng bay đến đất liền. Và nỗ lực đó đã được đền đáp, khi họ đến được bán đảo sau này trở thành lãnh thổ quỷ tộc. Không ai biết chắc có bao nhiêu quỷ tộc đã đến đất liền vào thời điểm đó, nhưng theo truyền thuyết, hầu hết quỷ tộc sống trong khu vực vào thời của Kazuki đều là hậu duệ của những người đi thuyền ấy.

[Phew..]

Tôi dừng lại một chút, hít một hơi thật sâu và ngước lên khỏi cuốn sách. Quả thực, quá nhiều điều hơn tôi tưởng, tôi thật sự không nghĩ là mình sẽ học được nhiều về quỷ tộc đến thế.

Theo những gì tôi đã nghe, lãnh thổ quỷ tộc hiện tại không có mối quan hệ ngoại giao với các quốc gia giáp ranh trong thời hiện đại.

Tất cả những thông tin này—rằng lãnh thổ của họ chỉ là một bán đảo nhỏ, hay rằng người dân của họ là hậu duệ của quỷ tộc đã đến đây từ một lục địa khác—chắc chắn không phải là điều ai cũng biết. Thực tế, có thể tôi là người duy nhất biết hết những điều này.

Tôi ngập ngừng một lúc, rồi nuốt nước bọt. Được rồi, bình tĩnh nào. Tôi uống một ngụm cà phê lớn để trấn an bản thân, rồi quay lại với cuốn sách.

Kazuki đã sống nửa năm trong làng của quỷ tộc. Trong suốt khoảng thời gian đó, anh không ngừng suy nghĩ về câu chuyện mà người dân trong làng kể anh nghe về tổ tiên của họ vượt biển. Họ nói về một lục địa khác, hoàn toàn không được biết đến bởi loài người, và Kazuki cảm thấy vô cùng tò mò.

Kazuki tự hỏi rốt cuộc lục địa bí ẩn đó ở đâu? Những quốc gia nào tồn tại ở đó? Những người dân nào sinh sống ở đó? Anh không thể thôi suy nghĩ về những câu hỏi mãnh liệt đó, và anh rất muốn đến đó để tự mình tìm hiểu, mặc dù anh biết mình chưa đủ khả năng. Sự tò mò về quê hương của quỷ tộc càng làm anh tò mò về chính quỷ tộc, và anh đã hỏi những người trong làng liệu có thể đến thăm một thành phố lớn hơn không.

Nhưng câu trả lời không như anh mong đợi. Thực tế, họ khuyên anh nên suy nghĩ lại. Mặc dù làng của họ tiếp nhận sự hiện diện của một số ít con người vì mục đích trao đổi thương mại, nhưng đó chỉ là ngoại lệ, và họ nói rằng mức độ thù địch với con người ở các thành phố lớn là điều Kazuki chưa bao giờ trải qua.

Nguồn gốc của sự định kiến này rất rõ ràng. Hàng trăm năm trước, đã có một cuộc chiến khủng khiếp giữa một quốc gia loài người và quỷ tộc, trong đó vô số quỷ tộc đã mất mạng. Tuổi thọ của các tộc quỷ tộc có sự khác biệt nhỏ, nhưng không ít người sống từ hai đến ba trăm năm hoặc lâu hơn, và đối với họ, cuộc chiến và bi kịch đó vẫn là một ký ức mới mẻ và đau thương.

Vẫn còn nhiều quỷ tộc sống sót từ cuộc chiến đó, hoặc đã mất người thân trong đó. Thêm vào đó, các thành phố lớn còn có những loài quỷ tộc nổi tiếng với tính cách hung hăng, bạo lực. Nếu một con người như Kazuki xuất hiện ở một thành phố như vậy, anh chắc chắn sẽ gặp rắc rối ngay từ lúc đặt chân đến đó.

Kazuki biết rằng mình không thể phớt lờ lời khuyên của họ. Mặc dù không muốn, anh vẫn phải từ biệt những người quỷ tộc đã tiếp đón mình lâu dài và trở về lãnh thổ loài người. Anh tiếp tục cuộc sống nhà thám hiểm, một lần nữa lang thang khắp nơi. Nhưng dù chuyến phiêu lưu của anh đưa anh đến đâu, một phần trong tâm trí anh vẫn luôn hướng về lục địa bí ẩn và quốc gia quỷ tộc.

Ba năm sau khi rời làng quỷ tộc, một nhiệm vụ đã đưa Kazuki đến một thị trấn, nơi anh tình cờ phát hiện ra một cửa hàng sách cũ. Anh tìm thấy một cuốn sách rất thú vị: nhật ký của Orvo Maijanen, một nhà nghiên cứu ma pháp đã dành cả đời mình để nghiên cứu các vòng truyền tống (Một thứ có thể tạo ra một cánh cửa liên kết thế giới).

Orvo, con trai thứ ba của một bá tước, đã có niềm đam mê với các vòng truyền tống từ khi còn nhỏ và trở thành một nhà nghiên cứu với mục tiêu duy nhất là nghiên cứu chúng. Sau đó, anh tìm được việc tại một viện nghiên cứu do một quốc gia nào đó tài trợ, nhưng các vòng truyền tống là một nghệ thuật khó hiểu đối với tất cả trừ một số ít người, và những nỗ lực ban đầu của anh phần lớn đều thất bại.

Theo thời gian, dường như rõ ràng là Orvo sẽ không bao giờ đạt được thành tựu nào trong lĩnh vực nghiên cứu, nhưng sự thiếu tài năng không đủ khiến anh bỏ cuộc. Anh dành cả đời mình để tìm hiểu mọi thứ có thể về các vòng truyền tống và thực hiện mọi thí nghiệm có thể nghĩ ra. Anh để lại tất cả những phát hiện của mình trong một loạt bảy cuốn nhật ký nghiên cứu.

Những "nhật ký" này có thể được mô tả chính xác hơn là những tập giấy lỏng lẻo, nhưng vào thời đó, sách vở, dù dưới hình thức nào, đều được viết tay và rất quý giá. Bảy cuốn sổ tay của Orvo có giá tổng cộng mười lăm đồng vàng, nhưng lúc đó Kazuki đã trở thành một nhà thám hiểm thành đạt và có thể mua tất cả ngay lập tức.

Với lý do rằng việc học về các vòng truyền tống có thể hữu ích để tới thăm quốc gia quỷ tộc ở lục địa kia, Kazuki đã miệt mài nghiên cứu các ghi chép của Orvo. Anh phải đọc đi đọc lại nhiều lần, ngay cả khi có sự trợ giúp của Thâm Sâu Ma Pháp, nhưng cuối cùng anh cũng rút ra một kết luận rõ ràng: việc mở cánh cửa đến một nơi mà bạn chưa từng đến là điều không thể.

Dù sao thì, một vòng truyền tống phải được thiết lập ở cả hai đầu để hoạt động. Khoảng cách mà một vòng truyền tống có thể đưa bạn và độ chính xác của nó phụ thuộc vào lượng thông tin về điểm đến mà bạn có thể cung cấp, cũng như khả năng điều khiển ma lực một cách chính xác và đồng đều. Nói ngắn gọn: thiếu thông tin về điểm đến xa xôi sẽ khiến việc truyền tống đến đó trở nên không thể thực hiện được về mặt cơ bản.

Thêm vào đó, hệ thống chữ viết dùng để tạo ra các vòng truyền tống không giống với hệ thống chữ viết dùng để giao tiếp trong ngôn ngữ thông dụng. Chỉ việc học các ký tự cần thiết cũng đã khiến hầu hết mọi người phải mất gần một thập kỷ.

Các vòng ma pháp được tạo ra bằng cách sử dụng các ký tự để khắc thông tin về điểm đến vào vòng tròn. Những ký tự này sẽ giúp người sử dụng điều khiển ma lực theo đúng cách để kích hoạt phép thuật. Không cần phải nói, một điểm đến xa xôi đòi hỏi phải có một lượng thông tin lớn hơn để truyền tống, do đó làm tăng độ khó khi tạo ra vòng truyền tống. Điều này giải thích tại sao nhiều vòng truyền tống chỉ được tạo ra để di chuyển người sử dụng qua những khoảng cách ngắn.

Dù sao thì, Kazuki cảm thấy thất vọng. Các vòng truyền tống là một ngõ cụt. Nếu anh muốn đến lục địa khác, anh sẽ phải vượt qua đại dương theo cách khó khăn nhất. Anh đã từng nghĩ đến việc đi thuyền, nhưng biển cả đầy rẫy những con quái vật. Đi dọc theo bờ biển thì có thể, mặc dù nguy hiểm, nhưng càng ra khơi sâu, nguy cơ bị kéo xuống đáy biển bởi rắn biển, quái vật Kraken hay các sinh vật hạng S khác.

Vậy là thuyền cũng không phải là lựa chọn khả thi. Còn lại ma pháp bay mà Kazuki đã học ở làng ma tộc, dường như là lựa chọn khả dĩ nhất.

Dù nghe có vẻ hợp lý, khi nghĩ lại rằng tổ tiên của quỷ tộc đã sử dụng ma pháp này để di chuyển đến lục địa này, nhưng họ đã làm như vậy trong hoàn cảnh cực kỳ cấp bách và nghiêm trọng. Thử bay đến lục địa kia mà không biết chính xác nó cách xa bao nhiêu là một rủi ro không thể phủ nhận. Mặc dù Kazuki đã tiến bộ rất nhiều trong ma pháp bay từ khi rời khỏi làng và tự tin vào khả năng của mình, nhưng nếu anh cạn kiệt MP trước khi đến được lục địa kia, anh sẽ trở thành thức ăn cho quái vật biển.

Dù gặp vô vàn trở ngại, Kazuki vẫn chưa sẵn sàng bỏ cuộc. Cuối cùng, một ý tưởng lóe lên trong đầu anh: liệu mọi chuyện có ổn không nếu anh có thể tạo ra một vòng truyền tống di động?

Vòng truyền tống đủ lớn để vận chuyển người nói chung là khá mong manh. Nếu hình dạng của chúng bị biến dạng hoặc các ký tự bị xáo trộn, khả năng chúng không thể kích hoạt là rất cao. Đó là lý do vì sao các vòng truyền tống thường được vẽ trên bề mặt đá phẳng, và Kazuki chưa bao giờ nghĩ đến việc chúng có thể làm nhỏ và mang đi cho đến khi nghĩ ra kế hoạch này.

Kế hoạch của anh rất đơn giản. Đầu tiên, anh sẽ tạo một vòng truyền tống tại nơi mình đang ở, sau đó tạo một vòng truyền tống di động mà anh có thể mang theo. Anh sẽ bay qua đại dương theo hướng mà lục địa kia được cho là ở đó. Nếu anh cảm thấy kiệt sức trước khi đến được đất liền, anh có thể sử dụng vòng truyền tống di động để quay lại an toàn ngay lập tức.

Điểm yếu duy nhất trong kế hoạch là vòng truyền tống di động sẽ bị bỏ lại và rơi xuống biển, nhưng Kazuki cho rằng đó là cái giá xứng đáng để đảm bảo sự an toàn của chính mình. Đó là cách duy nhất anh nghĩ ra có thể giúp anh vượt qua đại dương mà không lo gặp phải cái chết bất ngờ.

Vậy là Kazuki bắt đầu nỗ lực phát triển một vật phẩm ma pháp có thể làm vòng truyền tống di động. Anh dành sự chú ý của mình giữa việc nghiên cứu truyền tống và việc nâng cao cấp độ để tăng cường dự trữ MP và kéo dài thời gian bay.

Một năm sau, sau nhiều thử nghiệm và thất bại, cuối cùng Kazuki cũng thành công trong việc thu nhỏ vòng truyền tống và lắp đặt nó vào một tấm đá. Anh đã miêu tả quá trình tạo ra tấm đá này, và phải nói là tôi không hiểu gì cả. Anh nói về việc pha trộn một đống thành phần ma pháp đắt tiền thành một dung dịch, dành mười tiếng liên tục để dung hợp nó với ma pháp của mình, và rồi ngâm một tấm đá vào dung dịch kỳ bí đó trong suốt mười ngày?

Dù sao đi nữa, điều quan trọng là cuối cùng anh đã vẽ được vòng truyền tống mini mà anh đã phát triển lên tấm đá mà anh tạo ra, và đã thành công trong việc tạo ra viên đá truyền tống di động như ý muốn. Anh vẽ vòng tròn kết nối nó trong một ngôi nhà mà anh đã mua khi bắt đầu nghiên cứu, và những thử nghiệm ban đầu đều hoàn hảo. Mong ước lớn nhất của anh cuối cùng cũng sắp trở thành hiện thực: anh có thể lên đường đến lục địa của quỷ tộc.

Những người quỷ tộc trong làng mà anh đã thăm nói với anh rằng tổ tiên của họ đã đến từ phía tây, vì vậy Kazuki đã bay từ bờ biển theo một đường thẳng về phía đó. Tuy nhiên, nỗ lực đầu tiên của anh thất bại thảm hại. Anh kiệt sức giữa đại dương, không nhìn thấy một mảnh đất nào quanh mình. Anh chỉ vừa đủ sức để kích hoạt viên đá truyền tống và quay lại an toàn ở nhà mình.

Lý do thất bại rất rõ ràng: Kazuki không có đủ MP để thực hiện chuyến đi này. Anh quyết tâm nâng cao cấp độ thêm nữa, và sau một năm nữa, anh đã trở thành một nhà thám hiểm hạng S nổi tiếng. Cuối cùng, anh cảm thấy mình đã sẵn sàng để thử lại chuyến vượt biển.

Sau ba ngày đêm bay liên tục mà không nghỉ ngơi, ngay khi anh bắt đầu nghĩ rằng có thể phải quay lại, Kazuki đã nhìn thấy đất liền ở phía xa. Anh dùng hết sức mạnh cuối cùng để bay đến đó và cuối cùng đã đến được đất liền. Anh đã làm được. Cuối cùng, anh đã đến được nơi anh mơ ước, lục địa của quỷ tộc.

Anh ngất xỉu ngay khi đặt chân lên đất.

Một lúc sau, khi tỉnh dậy, anh thấy một người phụ nữ xinh đẹp hơn bất kỳ ai anh từng gặp đang đứng trước mặt. Làn da cô ấy mịn màng và không tì vết, giống như một con búp bê bằng sứ tinh xảo. Đôi mắt cô ấy là một màu tím nhạt tuyệt đẹp, giống với mái tóc dài và mượt mà của cô. Cô mặc một chiếc áo và váy đơn giản, nhưng không hề làm giảm đi vẻ quyến rũ của cô. Cả đôi cánh đen như dơi mọc từ lưng cô cũng có vẻ thật dễ thương đến khó tin.

Kazuki nói mà không kịp nghĩ: "Anh yêu em. Làm vợ anh nhé..."

Cô gái đó tên là Jenna, và một thời gian sau, cô sẽ trở thành vợ của Kazuki.

Một loạt các trang sách tiếp theo là những lời tán dương đầy say đắm của Kazuki về mọi điều tuyệt vời ở Jenna. Tôi chỉ muốn lướt qua phần đó—chung quy lại, anh yêu cô ấy từ cái nhìn đầu tiên và kiên trì theo đuổi cho đến khi cô đáp lại tình cảm. Anh khéo léo thuyết phục gia đình cô cho phép họ kết hôn, và cuối cùng họ cũng cưới nhau.

Cả hai cùng ra ngoài mưu sinh như những nhà thám hiểm, du hành khắp lục địa của quỷ tộc. Và tất nhiên, đó là một chuyến đi thú vị, nhưng khi đến phần mô tả đêm đầu tiên đầy đam mê của họ sau khi cưới, tôi gần như muốn ném cuốn sách ngu ngốc của anh ta vào tường.

Tôi vẫn còn vài trang nữa, vì vậy tôi cố gắng kiềm chế bản thân và tiếp tục đọc, quyết tâm hoàn thành cuốn sách này.

Trong suốt hành trình của mình, Kazuki và Jenna đến một thị trấn ven biển, nơi có dịch vụ phà đều đặn đưa người qua lại với một hòn đảo, nơi sinh sống của một chủng tộc khổng lồ. Kazuki ngay lập tức nhận ra rằng đó chính là hòn đảo mà những người quỷ tộc đã cố gắng đến khi chiếc tàu của họ bị cuốn vào cơn bão. Trong thời gian đó, tuyến đường này đã được thiết lập ổn định đến mức việc di chuyển qua lại giữa đảo và đất liền trở thành điều bình thường.

Đây có vẻ là một cơ hội quá tốt để bỏ qua, vì vậy họ quyết định đi một chuyến phụ đến đảo của những người khổng lồ. Tại đó, họ tìm thấy một chi nhánh của Hội Thám Hiểm - thứ mà trên lục địa của quỷ tộc được gọi là các Hội Thám Hiểm và tình cờ kết bạn với một người khổng lồ tên là Sandel. Ba người họ đã thành lập một nhóm tạm thời và nhận đủ loại nhiệm vụ cùng nhau.

Cuối cùng, Sandel tiếp cận Kazuki với một yêu cầu chân thành, gây sốc: anh muốn Kazuki kết hôn với em gái của mình. Phụ nữ khổng lồ thường cao khoảng hai mét, trong khi đàn ông của chủng tộc này có chiều cao trung bình lên đến hai mét rưỡi. Tuy nhiên, em gái của Sandel lại nhỏ bất thường so với chủng tộc của cô, đến mức không có ai trong số đàn ông địa phương quan tâm đến cô. Cô đã hai mươi tuổi và ngày càng trở nên thất vọng khi những cơ hội kết hôn của mình ngày càng ít đi.

Kazuki là người loài người, nhưng Sandel biết rõ anh là người đáng tin cậy và nghĩ rằng anh có thể là người bạn đời tốt cho em gái mình. Ban đầu, Kazuki từ chối - dù sao thì anh cũng đã kết hôn với Jenna rồi - nhưng rồi chính Jenna đã khuyên anh nên dành thời gian gặp gỡ em gái của Sandel trước. Địa phương cho rằng một người đàn ông mạnh mẽ như Kazuki có thể có nhiều vợ, vì vậy, cuối cùng Kazuki đồng ý gặp cô ấy.

Em gái của Sandel, Vauwra, cao khoảng 180 cm - nhỏ đối với một người khổng lồ - có làn da tối màu, mái tóc đen xoăn và vóc dáng của một siêu mẫu. Cô ấy thật sự rất xinh đẹp.

Với ngoại hình của cô ấy, Kazuki nghĩ rằng cô sẽ là kiểu người chủ động theo đuổi tình yêu, nhưng ngay sau khi gặp mặt, Vauwra cúi đầu và thì thầm: "Em biết mà... anh chẳng bao giờ thích một cô gái như em đúng không?" Những gì Kazuki mong đợi đã bị phá vỡ hoàn toàn, và anh bị quyến rũ ngay lập tức. Chẳng bao lâu sau, anh đã đón Vauwra vào gia đình mình làm vợ thứ hai.

Kazuki và Jenna tiếp tục hành trình trên lục địa ma tộc, giờ có thêm Vauwra đồng hành. Sau đó, anh viết về việc anh yêu họ sâu sắc như thế nào suốt những trang sách dài, nhưng tôi sẽ bỏ qua phần đó.

Hai vợ? Thật sao? Và cả hai đều là những mỹ nhân? Tôi chỉ mong cuốn sách này kết thúc bằng việc anh ta bị một con ngựa đá chết. Tôi chỉ còn vài trang nữa để đọc, nên tôi cố gắng nhẫn nại và tiếp tục.

Sau khi khám phá lục địa quỷ tộc một thời gian, Jenna và Vauwra đến gặp Kazuki với một yêu cầu: họ muốn đến thăm lục địa quê hương của anh. May mắn thay, tất cả những gì họ cần làm để thực hiện điều ước đó là sử dụng viên đá truyền tống của anh. Anh đã thiết kế nó rất tốt - miễn là có thể chạm vào nó, họ có thể sử dụng nó để dịch chuyển, dù nhỏ gọn nhưng vẫn có thể đưa cả ba người trở lại lục địa quê hương của anh mà không gặp vấn đề gì.

Và thế là, một lần nữa, Kazuki và các vợ của anh lại du hành đến một vùng đất mới.

Trong suốt chuyến phiêu lưu của họ, họ gặp một nữ elf tên Lyudmila, người ngay lập tức phải lòng Kazuki và theo đuổi anh với một sự mãnh liệt đến mức chẳng bao lâu sau cô đã trở thành vợ thứ ba của anh.

Tôi phải đặt cuốn sách xuống một chút.

Vợ thứ ba? Anh đùa à?

Những trang sách tiếp theo là những lời lẽ không thể chịu nổi về tình yêu say đắm, tôi chỉ lướt qua nhanh nhất có thể. Cuối cùng, tôi cũng đã đến đoạn cuối cùng.

Tôi biết rõ nó sẽ kết thúc như thế nào. Một ngày nào đó tôi sẽ chứng kiến Jenna và Vauwra trên giường bệnh của họ, cũng như Lyudmila sẽ chứng kiến tôi. Mặc dù tôi đến thế giới này một cách tình cờ, tôi có thể nói điều này một cách chắc chắn: sống cùng các vợ của tôi và những đứa con mà mỗi người trong số họ đã ban cho tôi, tôi hạnh phúc hơn rất nhiều so với những gì tôi có thể có ở thế giới cũ của mình.

Ôi, đúng rồi, tôi suýt quên viết điều quan trọng nhất! Tôi đã liên kết viên đá truyền tống mà tôi giấu cuốn sách này trong đó với ba viên đá truyền tống nhỏ khác mà tôi tạo ra sau này. Như bạn có thể đoán, tôi đã để ba viên đá đó ở quê hương của ba vợ mình, cất giấu chúng rất cẩn thận.

Nếu bạn là một cá nhân xứng đáng sở hữu viên đá của tôi, tôi nghĩ không có gì phải ngần ngại khi để bạn sử dụng nó để dịch chuyển. Cách sử dụng rất đơn giản: chỉ cần đối diện với viên đá và hét lên một trong ba câu sau.

Để dịch chuyển đến quê hương của Jenna, hãy hét lên "Anh yêu em, Jenna!" Để dịch chuyển đến quê hương của Vauwra, hãy hét lên "Anh yêu em, Vauwra!" Và để dịch chuyển đến quê hương của Lyudmila, hãy hét lên "Anh yêu em, Lyudmila!" Thế là xong! Oh, và tất nhiên bạn phải hét bằng tiếng Nhật.

Tôi thật sự choáng váng.

Aaaahhhhhh! Tại sao tôi lại phải hét lên về việc yêu mấy bà vợ ngớ ngẩn của anh chứ?! Tôi phải cắn chặt môi để không hét lên ngay lập tức.

Ngốc! Ngu ngốc! Pháp Sư tệ nhất từ trước đến nay!

Được rồi, được rồi, bình tĩnh lại. Bình tĩnh nào.

Phù.

9022ca44-ef15-4e67-84eb-191792978c37.jpg

Cuối cùng tôi cũng lấy lại bình tĩnh được, nhưng nếu Kazuki đứng trước mặt tôi lúc đó, tôi chắc chắn đã đấm thẳng vào mặt cái tên khốn đó. À, tôi đã lướt qua phần đó trước đó, nhưng hóa ra anh ta (tôi không thể gọi tên anh ta nữa) đã tìm được một Elixirs trong một hầm ngục ở đại lục của yêu quái, thứ này đã làm tăng tuổi thọ tự nhiên của anh ta lên gấp ba lần. Nó nằm trong phần anh ta ca ngợi vợ con, nên tôi không thật sự chú ý đến chi tiết.

Dù sao thì, theo lời anh ta, Elixirs không thể mang lại sự bất tử hoàn hảo như lời đồn đâu. Tùy vào độ tinh khiết và sự tinh chế của chúng, nó có thể làm từ việc chữa lành vết thương và bệnh tật, tái sinh các chi đã mất đến việc kéo dài tuổi thọ, nhưng không thể làm được gì hơn thế. Tôi đoán điều đó giải thích vì sao Elixirs Đặc Biệt của Sui (phiên bản thấp hơn) không thể đạt được tác dụng cuối cùng.

Nhưng dù sao đi nữa, tất cả những chuyện đó đều không quan trọng. Điều quan trọng bây giờ là tôi thực sự hối hận vì đã đọc cuốn sách ngớ ngẩn này. Quá lãng phí thời gian mà tôi có thể dùng để ngủ.

Ugh.

Bình luận (7)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

7 Bình luận

Lão main này còn chả chịu đi tán gái hay nói chuyện vs cô nào mà cũng bày đặt ghen ăn tức ở vs người khác cơ, ko biết tự nhìn nhận bản thân à
Xem thêm
Má 1 thg độc thân vs cái số ko có duyên vs nữ đọc thì cay do dai là có thật
Xem thêm
Hiền giả mà viết dâm thư =))
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Nào bạn tự nhiên đc isekai rù húp 1 phát 3 cô vợ thì chúng ta cũng sẽ để lại 1 bú ký nào đó cho những người isekai sau đọc cho cay đỏ máu chơi chứ :)))
Xem thêm
@Anjo Nala: =)) cái đó tùy người thui :)) nhưng nó đấm vô mặt main bộ này :)
Xem thêm
Bài học rút ra: Muốn có vợ thì chủ động đi kiếm.
Tính cách thụ động nhát gan của main mà còn dính với mấy con pet thực thần + mê hầm ngục này thì tình duyên còn lận đận lắm. Ngồi chưa nóng chỗ, gái chưa kịp quen thì đã bị cả đám kéo đi chỗ khác farm quái tiếp rồi.
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Sợ vừa gặp mặt họ nhìn thấy 3 con quái té xè chạy không kịp thở rù huống chi ở lại trò truyện hẹn hò
Xem thêm