"Xin lỗi đã để mọi người đợi ạ!"
Đợi một lúc, Erika mang món hamburger steak đã làm xong ra.
Hamburger steak tròn tròn, hình dáng y hệt loại tôi thường thấy ở kiếp trước, lại còn được rưới nước sốt cẩn thận nữa.
“Ô, trông ngon đấy.”
"Phải không ạ. A, để em rót rượu vang nhé."
Erika ngồi xuống, rót rượu vào ba ly.
"Sư phụ, cạn ly thôi, có gì để nói không?"
Leonora hỏi, tôi liếc nhìn Helen.
"Cả hai người đã cố gắng nhiều. Công việc rất tốt, mong hai người từ giờ cũng tiếp tục nỗ lực... Chắc chừng đó là được rồi nhỉ?"
"Chính nó. Cạn ly."
“Vâng!”
“Nâng ly.”
Chúng tôi cạn ly rồi uống rượu.
Chai rượu này đúng là có độ cồn thấp, đúng hơn là giống nước nho, rất dễ uống.
"Nóng! Nhưng... ngon lắm ạ!"
Helen không uống rượu vang nên đã ăn trước, cất tiếng vui vẻ.
Chúng tôi cũng tiếp tục ăn hamburger steak.
“Ngon tuyệt!”
"Tuyệt thật. Ngon lắm đấy."
Ừ, ngon thật.
Nước sốt Erika làm cũng rất hợp.
“Thêm phô mai hay ăn với bánh mì cũng ngon.”
"Phô mai có vẻ ngon ạ. Lần tới em sẽ thử."
"Vợ yêu, giao cho em đó."
Chà, họ vui là tốt rồi.
Ngày mai được nghỉ, chúng tôi thong thả thưởng thức rượu và món ăn.
Sau khi ăn xong, đang nói chuyện thì tôi cảm thấy có gì đó rung chuyển.
“Hử? Động đất à?”
"Vùng này không có động đất đâu."
Vậy à…
"Hay đúng hơn, mọi người có nghe thấy tiếng 'Đùng' không ạ?"
Hả? Nghe thấy à?
"Leonora, cô có nghe thấy không?"
“Không, tôi không nghe.”
"Ủa? Chắc là em nghe nhầm à?"
Em ấy nói tửu lượng kém, không lẽ say rồi?
“Tôi cũng nghe thấy.”
Helen cũng nghe thấy thì phải.
"Tiếng 'Đùng' sao? Pháo hoa à... Hửm?"
Từ bên ngoài vọng vào tiếng chuông "Keng keng".
"Đây là chuông báo động. Có cháy ạ."
"Có lẽ liên quan đến tiếng 'Đùng' mà Erika với Helen nghe thấy đó."
Hai người đứng dậy.
"Tính đi hóng chuyện à?"
"Zieg, nhà của Erika cũng ở thị trấn này đấy?"
À, lỡ lời rồi.
"Xin lỗi. Từ tầng ba chi nhánh có lẽ sẽ thấy được."
Ngay gần đây mà.
"Chúng ta đi thôi ạ."
Erika nói vậy nên chúng tôi rời ký túc xá, hướng đến chi nhánh.
Rồi chúng tôi lên cầu thang, đến nhà kho tầng ba, mở cửa sổ nhìn ra ngoài.
Trong đêm tối mịt, một khoảng khá xa phía trước sáng rực lên.
“Cháy thật. Erika, có phải hướng nhà em không?”
"Dạ không... Hướng đó là khu nhà máy ạ."
Nhà máy… Sự cố gì à?
“Helen, tạm thời yên tâm được chưa nhỉ, ngươi thấy sao?”
“Chưa đâu ạ.”
Không hiểu sao tôi cũng có cảm giác như vậy.
Hiểu được điều này, có nghĩa là tôi đã trưởng thành rồi.
"Thị trấn này có đội cứu hỏa chứ nhỉ?"
"Có ạ. Nhưng chúng ta có thể làm gì được không?"
"Có thủy diệu thạch không?"
Thủy diệu thạch là một loại đá tiện lợi có thể trữ nước.
"Không có ạ..."
"Vậy thì chẳng giúp được gì đâu. Mấy người yếu ớt như chúng ta có đến cũng chỉ thêm vướng chân."
Không biết có chuyền xô nước dập lửa hay không, nhưng dù sao cũng sẽ trở thành đám đông hiếu kỳ, gây thêm phiền phức thôi.
"Vậy ạ..."
"Erika, chị hiểu cảm giác của em, nhưng phải đúng người đúng việc chứ. Chúng ta có thể góp chút sức sau khi đám cháy được dập tắt."
Còn việc sửa chữa những thứ bị cháy và khôi phục nhà cửa mà.
“Zieg ơi!"
Hử?
Nghe tiếng gọi từ dưới, tôi nhìn xuống thì thấy Lutz đang vẫy tay nhìn lên.
"Sao vậy?"
"Cho tôi hỏi chút được không!? Có việc muốn nhờ!"
Giữa lúc này sao?
“Chờ chút. Tôi xuống ngay.”
“Cảm ơn!”
Chúng tôi đóng cửa sổ, xuống tầng một.
Ra khỏi cửa chính, Lutz đã đứng đợi sẵn.
“Chuyện gì?”
“Anh thấy vụ cháy ở khu nhà máy rồi đúng không?”
"Ừ, đứng trên lầu tôi nhìn thấy hết rồi."
"Thật ra lửa bùng lên ở nhà kho cạnh nhà máy. Hơn nữa, trong kho đó có trữ hỏa diệu thạch, và nó đã phát nổ."
Hỏa diệu thạch là loại đá làm lửa cháy mạnh hơn, giống như than đá.
"Vậy là có cháy trước khi nổ à... Nguyên nhân là gì?"
"Chưa rõ. Điều tra sau vậy. Có điều hơi gay go, nhà kho bên cạnh cái đang cháy nghe nói còn chứa một lượng hỏa diệu thạch lớn hơn rất nhiều."
Lửa từ hỏa diệu thạch khó mà dập tắt, thiệt hại sẽ lớn đây...
"Việc đó cần phải dập lửa nhanh chóng. Vậy cậu cần gì? Nói trước, chi nhánh tôi không có trữ thủy diệu thạch đâu."
"Chuyện đó tôi biết. Điều tôi muốn nhờ không liên quan đến giả kim thuật, mà là sức mạnh của cậu với tư cách một nhà ma thuật quốc gia cấp 5."
À, ý là muốn tôi dùng ma thuật dập lửa đây mà.
Thực tế, trong những trường hợp khẩn cấp thế này, người của Hiệp hội Ma thuật cũng có khi được điều động theo yêu cầu khẩn.
“Đó không phải việc của…”
“Ngài Zieg!”
Đột nhiên, Helen đang trên vai bám chặt vào mặt tôi.
"Gì vậy? Muốn ta vuốt ve thì để sau đi."
Đúng là linh thú hay nhõng nhẽo.
"Họp ạ! Họp khẩn cấp ạ!"
“Cái gì?”
Tôi vừa gỡ Helen ra vừa hỏi.
"Ngài định nói gì vậy ạ?"
"Đâu phải việc của tôi. Tôi là nhà giả kim thuộc Hiệp hội Giả kim. Mấy chuyện đó thì nhờ người của Hiệp hội Ma thuật ấy."
Tôi không liên quan.
"Quả nhiên mà............ Không ổn đâu ạ."
"Chỗ nào?"
"Là đạo làm người ạ. Chắc chắn ngài Zieg có đạo lý của mình. Nhưng chẳng phải ngài đã nói sẽ từ bỏ những chuyện đó, làm lại từ đầu hay sao."
Đạo làm người...
Hả? Tôi đi lệch hướng rồi à?
"Ta không liên quan mà đi dập lửa là đạo làm người à?"
"Người tốt sẽ làm vậy ạ. Dù Ngài Zieg không ra tay, cũng không ai trách móc cả. Chính vì vậy, người hành động trong lúc này mới được tán dương và gọi là người tốt."
Tôi không phải người tốt…
"Ừm... Vậy là không thể suy tính theo kiểu lợi hại được."
Được tán dương cũng chẳng có lợi lộc gì.
"Vậy thì, chúng ta hãy nghĩ thế này. Danh tiếng hiện tại của chi nhánh không tốt. Chính vì vậy mới cần đóng góp cho khu vực. Danh tiếng của Ngài Zieg, người thuộc chi nhánh, sẽ trở thành danh tiếng của chi nhánh. Đấy, là lợi ích rồi ạ."
“Hiểu rồi… Helen đúng là thông minh.”
Đúng là có lợi thật.
"Nào nào, hãy cho họ thấy thực lực của Ngài Zieg, người đã cười khẩy vào kỳ thi ma thuật quốc gia cấp 5 đi ạ."
"Được! Ba cái đám cháy cỏn con, dập tắt trong nháy mắt. Lutz, dẫn đường đi."
"Ể? À, ừm... Họp chuyện gì vậy?"
Lutz hỏi Erika.
"Cuộc họp quan trọng đó. Cứ lặng lẽ dõi theo ủng hộ nhé."
Erika chỉ nói thế.
“Lutz, không có thời gian. Xe đâu?”
"A, lối này. Lên xe đi."
Lutz đi về phía chiếc xe đang đậu ở đằng kia.
“Đi thôi.”
Tôi gọi Erika và Leonora.
“Hả?”
"Chúng tôi cũng đi à? Không phải sẽ vướng chân sao?"
"Người mới như tôi có đi thì người ta cũng chưa chắc biết là người của Hiệp hội Giả kim. Hai người nổi tiếng hơn nên phải đi cùng."
Nâng cao danh tiếng cho chi nhánh, nếu người ta hỏi 'Gã đó là ai?' thì ăn thua gì.
Erika xuất thân từ thị trấn này, còn Leonora có vóc dáng cùng trang phục đặc trưng, rất phù hợp.
"R-Ra là vậy ạ."
"Zieg đúng là giỏi thật đấy..."
"Hiểu rồi chứ? Đi thôi, các đệ tử."
“Vâng!”
Chúng tôi vội vàng đi về phía chiếc xe Lutz đã lái đến.


3 Bình luận
Ng bth: ko ảnh hưởng tới mk thì mk giúp
Main: có lợi ms làm
TFNC