• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

[WN] Tập 1

Chương 31: Hoàn Thành Yêu Cầu Khẩn Cấp

2 Bình luận - Độ dài: 1,140 từ - Cập nhật:

Ăn trưa xong, chúng tôi quay lại làm việc, chỉ hơn một tiếng sau, việc chế tạo thuốc mana của hai người họ cũng xong.

“Xong rồi!”

"Tụi mình cũng giỏi lắm chứ!"

"Hai người vất vả rồi."

Tôi vừa ngắm lưỡi kiếm đang làm dở vừa khen hai người họ.

"Bên anh sao rồi ạ?"

"Mà này, trông cũng hơi ghê ghê."

Có đồng nghiệp cứ nhìn chằm chằm thanh kiếm chưa làm xong, ai mà không sợ.

Bởi vậy tôi mới cần phòng riêng...

Lại không thể đề xuất với mấy người này.

"Bên tôi cũng thuận lợi. Thuốc mana tính sao? Tôi liếc qua thấy tất cả đều hạng E trở lên, chắc giao hàng được rồi đấy."

"Anh tinh mắt thật."

“Sư phụ giỏi quá.”

Tuy giao cho họ nhưng tôi vẫn để ý.

"Ừ. Không tệ, đoạn cuối làm khá trơn tru, rất tốt. Chắc không còn ở trình độ cấp 10 nữa rồi."

Khen ngợi quan trọng thật...

“Thế à?”

"Chà, ngại quá đi."

Hiệu quả thật…

Sách dạy tán gái đỉnh thật.

"Vậy giờ sao?"

"Họ đang cần gấp, chúng ta đi giao hàng thôi ạ."

"Ừm, cũng mới quá trưa một chút."

Lúc đó mới hơn 2 giờ chiều.

"Vậy đi thôi. Để tôi cầm."

Nói rồi, tôi đặt thanh kiếm ma thuật đang làm dở xuống, đứng dậy, rồi cất hộp gỗ chứa thuốc mana vào không gian ma pháp.

"Zieg giỏi thật. Không chỉ giả kim thuật, ma thuật cũng xuất sắc."

“Đương nhiên.”

"Ừm, khen cậu này chẳng bõ công, không hiệu quả chút nào."

A, Leonora cũng đang thực hành cuốn sách dạy tán gái.

"Người xuất sắc phải là Erika. Nấu ăn quá hoàn hảo."

"Đúng vậy đó. Vừa thông minh lại giỏi việc nhà. Một người phụ nữ hoàn hảo."

Tôi và Leonora hùa theo, vừa khen vừa nhìn Erika.

"Hai người, quên cuốn sách đó đi ạ... Chả hay ho gì đâu..."

Erika đỏ mặt, lẩm bẩm.

Xem ra có hiệu quả với Erika.

“Xin lỗi. Đi thôi.”

"Vâng ạ."

"A, tôi cũng đi."

Không hiểu sao cả ba chúng tôi cùng rời chi nhánh, đi đến tòa thị chính gần đó.

Đến tòa thị chính, chúng tôi đi về phía quầy tiếp tân ở bên phải.

"Chú Rubert."

Erika gọi Rubert đang viết lách gì đó.

"Chào Erika, chào Zieg. Leonora cũng về rồi à."

Rubert nhìn Leonora với nụ cười hiền hậu.

"Cháu về rồi đây. Một chuyến công tác rất có ý nghĩa."

"Tốt quá. Mà cả ba đến đây có việc gì?"

"Chúng cháu mang 50 lọ thuốc mana theo yêu cầu khẩn cấp đến ạ."

Erika trả lời xong, tôi lấy hộp gỗ từ không gian ma pháp ra, đặt lên quầy.

"Ể? Nhanh vậy đã xong rồi à?"

"Vâng ạ. Anh Zieg chỉ dạy chúng cháu, cả ba người cùng hợp tác cố gắng."

"Nhanh thật. Nhưng ma lực thảo thì sao? Ngoài chợ đâu có."

Vẫn chưa có à?

Tôi không ra chợ nên không biết.

"Chú Rubert, chúng cháu là nhà giả kim cơ mà? Từ xa xưa, nhà giả kim phải tự mình đi thu thập nguyên liệu đấy."

Như Leonora nói, ngày xưa có nhiều nhà giả kim làm như vậy thật.

Ngày nay công việc đã được chuyên môn hóa hoàn toàn. Nhưng trước kia, nhà giả kim cũng là pháp sư, nên nhiều người trong số họ cũng sử dụng được ma thuật như tôi.

"Các cháu ra ngoài à? Nguy hiểm lắm đấy!"

"Không sao đâu ạ. Zieg nhà này là nhà ma thuật cấp 5, chúng cháu cũng là pháp sư tập sự."

Dù bị lính gác cổng chặn lại.

"Ừm, vậy cẩn thận nhé. Để chú kiểm tra một chút."

Rubert nói rồi bắt đầu kiểm tra thuốc mana trong hộp gỗ.

"Lọ nào chất lượng cũng tốt."

Rubert vừa kiểm tra từng lọ một vừa gật đầu.

"Theo đánh giá của cháu, có 3 lọ hạng C, 35 lọ hạng D, và 12 lọ hạng E."

"Vậy tuyệt quá. Còn sớm hơn thời hạn nữa, phải thưởng thêm mới được."

May mắn thật.

Lương thiện hơn gã Thiếu tá nào đó nhiều.

Gặp được người yêu cầu thế này thì đỡ quá.

"Chú Rubert, chi nhánh này đã có cháu gia nhập, sắp tới còn có thêm một người. Hơn nữa, Erika và Leonora chắc chắn sẽ đậu cấp 9 trong kỳ thi tới. Nếu có yêu cầu gì, mong chú tích cực chuyển cho chúng cháu. Dĩ nhiên, dù nhân lực vẫn còn ít, nhưng chúng cháu cũng sẽ cố gắng."

Tiếp thị, tiếp thị.

"Thật hả? Quý hóa quá. Bên tư nhân giá cao lắm."

"Lỗi do chi nhánh chúng cháu thiếu uy tín, nhưng đáng lẽ, yêu cầu kiểu này ngay từ đầu nên chuyển cho chúng cháu. Nếu vậy đã không xảy ra sai sót khiến ma lực thảo trên thị trường biến mất."

Tiện thể dìm hàng bọn tư nhân luôn...

Mấy chuyện này tôi giỏi.

"Chú hiểu rồi. Thật tình, yêu cầu khẩn cấp lần này, bên chú bị họ ép giá khá nhiều."

"Vì là tư nhân. Chúng cháu là cơ quan công vụ, có khung quy định đơn giá nên không thể tùy tiện. Nếu bên chú cần giúp đỡ, mong chú cứ tích cực liên hệ."

"Thật sự cảm ơn các cháu nhiều. Vậy để chú xem xét rồi liên lạc lại nhé."

"Vâng. Bên cháu cũng sẽ xử lý các yêu cầu đang có."

Tốt, tốt.

Đối với những bên đặt hàng tốt như thế này, giữ thái độ thân thiết rất quan trọng.

Tôi trưởng thành rồi.

"Ừm… Được rồi, đúng 50 lọ hạng E trở lên. Khi nào có chi phí chính thức, chú sẽ liên lạc lại. Cảm ơn các cháu."

"Chúng cháu mới phải cảm ơn chú."

"Cháu cảm ơn ạ."

"Cảm ơn chú."

Giao hàng xong, chúng tôi rời tòa thị chính, hướng về chi nhánh.

"Anh Zieg, tài tiếp thị của anh giỏi thật!"

"Ừ thì! Tôi cũng mua sách loại đó mà."

Mới đọc hôm qua.

Vừa thể hiện năng lực của mình, vừa khéo léo hạ thấp đối thủ cạnh tranh, đúng là cao chiêu.

“Anh Zieg chăm học thật!”

"...Em ấy, đang thực hành cuốn sách dạy tán gái đấy à?"

Leonora nhìn tôi như muốn xác nhận.

"Erika vốn dĩ là đứa trẻ như vậy. Chắc là bản tính trời sinh rồi."

Thánh nữ thả thính bẩm sinh... à không, nhầm rồi.

"Mà thôi kệ. Việc gấp cũng xong, hai người quay lại làm gạch với thỏi kim loại đi. Tôi cũng làm nhanh thanh kiếm ma thuật rồi tham gia cùng."

"Vâng ạ!"

"Công việc bắt đầu nhiều lên rồi."

Chỉ là trước giờ quá rảnh rỗi thôi.

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

Hài thực sự, méo bt main có mua quyển nào nữa ko 🤣
TFNC
Xem thêm
=)) cái team này vẫn chưa quên quyển sách
Xem thêm