Tiếp tục hái một lúc, Erika và Leonora đứng dậy.
“Xong rồi…”
"Mỏi lưng thật đấy..."
Erika giơ hai tay lên, vươn người, còn Leonora thì đấm nhẹ vào lưng.
“Vất vả rồi. Về thôi.”
"Vâng, về thôi ạ."
"A, muốn đi tắm quá."
Chắc cũng mệt rồi...
"Về rồi thì cứ đi tắm đi. Tuy vẫn trong giờ làm việc nhưng không sao đâu."
Quan tâm, quan tâm.
"Em cảm ơn anh ạ!"
“Zieg tốt thật. Không phải kiểu chồng gia trưởng rồi.”
“Rồi, rồi. Về thôi.”
Chúng tôi nhanh chóng ra khỏi rừng, rồi đi về phía cổng.
“Zieg, ma thuật lúc nãy là gì?”
Trong lúc đang đi, Leonora hỏi.
"Ma thuật? Aerial Drive à? Đó là phong ma thuật trung cấp."
Nhân tiện, vì hình ảnh quá kinh hoàng nên tôi quyết định niêm phong nó.
"Không phải cái đó, là cái đã bắn xuyên chân con Orc ấy."
“À, em cũng thắc mắc. Cái đó là gì vậy?”
Có vẻ Erika cũng để ý.
Chắc chắn rồi, thế giới này làm gì có có súng.
"Cái đó gọi là ma cụ thì đúng hơn là ma thuật. Ngày xưa, lúc tôi còn chưa dùng ma thuật thành thạo, tôi đã làm nó để tự vệ. Là một vũ khí đột phá, chỉ cần truyền ma lực vào là sẽ bắn ra tia laser."
Nghĩa là không cần đạn.
Lúc làm được đạn vô hạn, tôi phấn khích lắm.
"Cái gì vậy? Cho tôi xem, cho tôi xem."
"Đây này."
Leonora kéo tay áo tôi nên tôi lấy khẩu súng ma thuật ra đưa cho cô ấy.
"Ồ..."
Leonora nhìn chăm chú.
"Đừng có chĩa vào người khác. Lỡ có tai nạn là chết người đó."
"Cái này, tôi cũng dùng được à?"
"Chỉ cần truyền ma lực vào thôi mà. Nhà giả kim không dùng được ma thuật tấn công cũng có thể sử dụng."
Tôi giỏi lắm đúng không?
"Hừm... trông có vẻ lợi hại nhỉ. Sao cậu không bán cho quân đội đi. Kiếm được cả một gia tài đấy chứ."
"Làm lái súng thì xin kiếu. Đồ tôi làm ra sẽ khiến rất nhiều người phải chết đấy."
Không đùa đâu.
“Cũng đúng… Có cái này chẳng khác nào chúng ta có thể sử dụng ma thuật tấn công. Việc này hơi gay go đây. Gay go ở chỗ là có khi chúng ta sẽ bị ném ra thực chiến.”
"Ể... Em vì ghét mấy chuyện đó nên mới làm nhà giả kim mà, em không thích đâu."
Tôi cũng ghét.
Cho nên bằng ma thuật của tôi chỉ dừng ở cấp 5 thôi.
Lấy bằng cấp 3 dễ như chơi, nhưng nếu làm vậy có vẻ sẽ bị người ta nói là đi theo con đường nhà ma thuật mất.
"Đây là đồ dùng cá nhân. Chuyện về khẩu súng ma thuật này, tuyệt đối không được nói cho ai biết."
“Tuyệt đối không nói.”
"Không thể nói được ạ."
Mấy người này chắc không sao đâu.
Địa vị của bản thân họ cũng sẽ gặp nguy hiểm, và hơn hết, có thể tin tưởng mấy người này.
“Hử?”
Đúng là hai người họ dễ hiểu thật, nhưng mà tin tưởng à...
“Sao thế?”
"Có chuyện gì đáng lo ạ? Hay là, lại có quái vật nữa ạ?"
“Không, không có gì.”
Tự nhiên nghĩ đến chuyện mình có thể tin tưởng người khác, cảm thấy thật kỳ lạ.
Chúng tôi quay lại thị trấn, đi qua cổng rồi trở về chi nhánh.
"Chà, mệt thật đấy. Lâu lắm rồi mới vận động cơ thể."
"Vì toàn làm việc bàn giấy nên chẳng mấy khi vận động ạ."
Không nói người khác được, tôi cũng sống thiếu lành mạnh lắm.
"Hai người đi tắm đi. Tôi sẽ chiết xuất mana."
“Thật chứ?”
"Mà đúng hơn là, anh Zieg không đi tắm mồ hôi ạ?"
Mồ hôi gì chứ…
"Không, tôi chỉ đứng thôi mà... Cứ đi đi, đừng bận tâm. À, đưa túi đây."
"Vâng, của anh đây. Vậy em đi nhé."
“Cảm ơn nhé.”
Hai người họ đặt túi lên bàn tôi rồi về nhà, tôi lấy ma lực thảo từ trong túi ra, quyết định bắt tay vào việc chiết xuất mana.
“Nào…”
Tôi cầm một cây ma lực thảo, cho vào trong lọ nhỏ.
Rồi khi luyện thành, nó biến thành một dung dịch màu đỏ.
Đây là dung dịch mana nguyên chất, từ đây sẽ loại bỏ tạp chất.
Trộn nó với thuốc hồi phục thông thường làm từ dược thảo là có thể tạo ra thuốc mana.
"Ủa? Có dược thảo tồn kho không nhỉ?"
"Ai biết đâu ạ? Chúng ta thử kiểm tra xem sao."
Tôi cùng Helen lên cầu thang, đi đến nhà kho.
Vẫn như mọi khi, kho trống rất nhiều, chẳng có đồ đạc gì ra hồn, nhưng tôi vẫn xem qua các kệ.
“Hừm…”
“Có không?”
"A, có loại khô này."
Trên kệ có những bó dược thảo đã được phơi khô để bảo quản được lâu.
"Phơi khô rồi có dùng được không ạ?"
"Chất lượng có giảm một chút, nhưng nếu là hạng E thì chắc không vấn đề gì."
Tôi cầm dược thảo, quay lại tầng hai.
Ngồi vào chỗ, tôi quay lại công việc chiết xuất mana từ ma lực thảo.
Thỉnh thoảng, tôi vừa vuốt ve Helen vừa làm việc, một lúc sau Erika và Leonora quay lại.
"Chà, sảng khoái thật đấy ạ!"
"Nhưng mà chân với lưng đau quá."
Cả hai vừa nói vừa ngồi vào chỗ.
"Erika, dược thảo khô trên tầng 3 anh dùng được không?"
"A, anh cứ dùng đi ạ. Đó là phần còn lại từ đơn hàng thuốc hồi phục lần trước."
Là cái mà Erika làm lúc tôi mới đến à.
"Zieg, về việc làm thuốc mana, chúng ta phân công thế nào đây?"
Leonora hỏi.
“Leonora làm được thuốc mana, đúng không?”
"Vì thích mảng đó nên tôi mới vào nghề mà. Sở trường của tôi đấy."
Vậy thì... cũng còn những đơn hàng khác, có lẽ nên ưu tiên thời gian hơn.
"Tôi sẽ chiết xuất mana từ ma lực thảo, Erika thì dùng dược thảo khô làm thuốc hồi phục. Còn Leonora thì dùng những nguyên liệu đó để làm thuốc mana."
"Em hiểu rồi ạ!"
"Vậy là phân chia công việc nhỉ. Rõ rồi."
Chúng tôi quyết định phân công vai trò rồi mỗi người bắt tay vào công việc của mình.
Rồi khi tôi chiết xuất xong mana từ cây ma lực thảo thứ tư, đặt lên bàn Leonora, cô ấy ngước lên nhìn tôi với vẻ mặt kinh ngạc.
“Zieg… Cậu làm nhanh vậy, có hơi quá không?”
“Bình thường thôi.”
"Không, tuyệt đối không bình thường đâu. Hơn nữa, cái gì đây? Từ mấy cây ma lực thảo mà chúng ta thu thập qua loa như vậy, cậu có thể chiết xuất được mana có độ tinh khiết cao thế này sao? Chỗ này phải đến hạng C đấy."
Ồ... Leonora cũng biết giám định à.
Phải cho cô ấy đi lấy bằng mới được.
"Tôi là cấp 3."
"Cấp 3 có thể làm được đến mức này sao?"
Sao nhỉ?
Có lẽ, vừa duy trì tốc độ này, vừa giữ được độ tinh khiết cao, chắc chả mấy ai làm được đâu.
"Tôi chỉ thiếu kinh nghiệm thực tế thôi, chứ bây giờ có thi cấp 1 ngay cũng đậu. Ở vương quốc này không có nhà giả kim nào giỏi hơn tôi đâu."
Chắc vậy…
"Tự tin ghê... Vượt qua cả mức khó ưa, trông ngầu thật đấy."
"Tuyệt vời quá ạ!"
Erika với 100% thiện chí, gật gù đồng ý.
"Tôi không nói hai người phải đạt đến trình độ này, nhưng hai người có đủ tố chất nên sẽ còn làm tốt hơn nữa. Cấp 9, cấp 8 chẳng mấy chốc là đạt được thôi."
"Tôi sẽ thử xem, sư phụ."
"Em sẽ cố gắng ạ, sư phụ!"
Giờ lại thành sư phụ rồi…
Mà, chắc cũng tốt hơn là làm ông chồng gia trưởng.


1 Bình luận
TFNC