• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 09 - After Story

Fujido và Mayu ~Góc nhìn của Fujido~

0 Bình luận - Độ dài: 867 từ - Cập nhật:

Từ nhỏ, tôi đã có thể làm tốt hầu hết mọi việc.

Thoạt nhìn thì có vẻ dễ dàng thành công.

Nhưng ẩn sau đó là sự nỗ lực, và chính điều đó đã mang lại kết quả.

Sự ganh tị mà tôi thỉnh thoảng phải nhận hồi tiểu học đã biến mất khi trình độ học vấn tăng lên. Phần lớn là do mặt bằng chung đã cao hơn, và tôi không còn ở vị trí khiến người khác phải ghen tị nữa.

Đó là lý do tôi thích trường đại học mình đang theo học.

Vì nơi đây quy tụ những người đã nỗ lực giống mình, hoặc thậm chí còn hơn thế.

Cũng có những người không coi nỗ lực là nỗ lực, nhưng chắc chắn nếu nhìn vào tổng thể cuộc đời, họ hẳn đã rất cố gắng.

Tất cả đều là để mang lại kết quả tốt đẹp cho bản thân—

「Bài giảng chán vãi.」

Bên cạnh phòng hút thuốc, Hasegawa Yuuta cất giọng với vẻ chán ghét từ tận đáy lòng.

......Tại sao mình lại cảm thấy thoải mái thế này khi ở cùng Yuu nhỉ?

Cậu ta vô tư ganh tị với tôi, và có lẽ cũng không nỗ lực bằng tôi.

Vậy mà tôi đã từng nghĩ, khi vào đại học, mình muốn dành thời gian với những người giỏi giang hơn mình, như Ayaka-san chẳng hạn.

Yuuta lấy thuốc lá từ trong túi ra, tôi liền bật lửa rồi đưa cho cậu ấy.

「Ồ, cảm ơn nha.」

Cười toe toét, Yuuta châm điếu thuốc.

Dù bị ganh tị hay gì đi nữa, cậu ấy vẫn luôn đứng về phía mình. Có lẽ chính vì có được sự chắc chắn đó, nên ở bên cậu ấy mới thấy dễ chịu thế này.

Việc Ayaka-san, người cực kỳ nổi tiếng với mọi người xung quanh, lại luôn âm thầm ở bên Yuu, chắc cũng vì lý do đó. Đúng là một cặp trời sinh.

「Yuu đúng là một người tốt nhỉ.」

「......Gì thế đột ngột vậy. Bữa trưa thì tao không bao đâu nhé.」

「Ai cần chứ. Mà này, trả phí câu lạc bộ đi đấy. Hôm nay cũng đến chứ hả?」

「......Rồi rồi, bữa trưa hôm nay để tao bao vậy.」

Tôi tự châm thuốc cho mình, đáp lại 「Đến đi đấy」 rồi bật cười.

Phòng hút thuốc, nơi mà chẳng biết từ lúc nào tôi đã không còn thấy khó chịu vì mùi nữa. Thậm chí đối với tôi, nó còn dễ chịu.

Bóng rổ rất vui. Việc đắm mình vào trận đấu mà không cần suy nghĩ gì thật dễ chịu.

Chính vì thế mà những cảm xúc chân thật thường lộ rõ trên khuôn mặt.

「Fujido-san, thỉnh thoảng anh hơi nghiêm khắc với Senpai nhỉ.」

「Ể? V-Vậy sao?」

Bị Shinohara-san nói vậy, tôi hoàn toàn bối rối.

Ngay sau khi trận đấu trong khuôn khổ hoạt động câu lạc bộ kết thúc, Shinohara-san đã nói với tôi bằng giọng hơi trách móc.

「Đúng vậy đó ạ~. Lúc nãy rõ ràng Senpai chuyền rất hay, vậy mà anh chẳng khen chút nào cả.」

「Chuyền hay...... ý em là pha cuối trận đó hả? Ừm thì, cũng là một đường chuyền tốt.」

Trong vài giây cuối cùng, tình huống phản công nhanh, tôi và Yuu đối đầu với một hậu vệ đối phương. Dù có khoảng trống, Yuu lại cố tình chuyền cho tôi.

Kết quả là tôi ghi điểm quyết định và giành chiến thắng, nhưng tôi đã bất giác thở dài hướng về phía Yuu.

「Lúc nãy em đã khen Senpai chuyền hay rồi, nhưng lẽ ra người đầu tiên làm việc đó phải là Fujido-san chứ ạ?」

「Ừm...... Chắc là vậy nhỉ. Xin lỗi em.」

「Không ạ...... à ừm, em xin lỗi. Đã nói điều kỳ lạ mất rồi.」

Shinohara-san cũng như chợt tỉnh ra, cúi đầu.

「......Không phải chuyện kỳ lạ đâu. Tại sao mình lại không đập tay với cậu ấy nhỉ, chính anh cũng không hiểu nữa.」

Đường chuyền đó không hẳn là lựa chọn tồi. Xét vị trí của hậu vệ, thì một chọi một cũng không hẳn sẽ tăng vọt tỷ lệ thành công.

「......Hay là do cái này nhỉ. Chắc là mình muốn cậu ấy thỉnh thoảng cũng thử thách bản thân xem sao.」

「Ể?」

「Thì đấy, người ta hay nói 'Thương cho roi cho vọt' đó thôi. Dù tên đó hoàn toàn chẳng phải trẻ con gì, nhưng có lẽ cảm xúc tương tự như vậy đã trỗi dậy trong anh chăng.」

Vừa tự nói ra, tôi vừa suýt bật cười khi nhận ra mình đã nghĩ như vậy. Có những điều chỉ khi nói ra thành lời mới nhận thức được, nhưng đây là cảm xúc rất khó nói thẳng với cậu ấy.

「Vậy thì, để em lựa lời nói với anh ấy cho nhé.」

Như đọc được suy nghĩ của tôi, Shinohara-san nói vậy.

「......Nhờ em được không?」

Cô kouhai thông minh, tinh ý của Yuu vui vẻ gật đầu.

Vào lúc đó, tôi lần đầu tiên đã nghĩ.

Biết đâu tên đó với cô bé này, lại hợp nhau đến không ngờ cũng nên.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận