Đàn chị xinh đẹp hơn tôi...
Takuya Yuno Aoru Kuzumachi
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel

Chương 20: Shuu-kun

10 Bình luận - Độ dài: 1,838 từ - Cập nhật:

Việc “hẹn hò tạm thời” với Hina-san cũng đi kèm với một số điều luật mà chúng tôi đã cùng nhau đặt ra.

1. Cho đến khi chính thức hẹn hò, cả hai sẽ không tiết lộ mối quan hệ này với bạn bè hay người quen.

2. Ở trường, vẫn giữ cách cư xử như trước và gọi nhau bằng “senpai” hoặc họ.

3. Tránh tiếp xúc thân mật hoặc gần gũi khi không chỉ có hai người.

4. Khi chỉ có hai người thì không cần tuân theo những quy tắc trên, có thể hành động như một cặp đôi.

5. Tuy nhiên, cho đến khi chính thức hẹn hò thì nghiêm cấm hôn môi và quan hệ tình dục.

Quy tắc là như vậy đấy.

Tuy những điều luật là do cả hai cùng bàn bạc mà ra, nhưng riêng điều cuối cùng, điều số 5 thì Hina-san lại tỏ vẻ không hài lòng cho lắm. Chị ấy nói, “Dù là hẹn hò tạm thời thì ít nhất hôn môi cũng được chứ nhỉ?”.

Tôi phản bác rằng nếu làm vậy khi chưa chính thức hẹn hò thì sẽ khiến mối quan hệ này trở nên mập mờ, và Hina-san cũng miễn cưỡng đồng ý. Chỉ là... chị ấy vẫn cố chen thêm, “Nhưng hôn má thì đâu tính là hôn môi, nhỉ?”

Thành thật mà nói thì tôi muốn cấm luôn cả điều đó, nhưng cuối cùng thì sức ép từ chị ấy đã buộc tôi phải nhượng bộ. Đành phải đặt niềm tin vào ý thức giữ gìn của Hina-san vậy.

Nhưng… tại sao mới là “hẹn hò tạm thời” mà chị ấy đã chuẩn bị tinh thần để hôn luôn rồi vậy?

Kệ đi, chỉ cần tôi cẩn thận thì có lẽ sẽ ổn thôi. Dù xét đến việc tôi là kẻ đã mềm lòng mà nhận lời tỏ tình của chị ấy, nói vậy cũng hơi miễn cưỡng.

Dù sao thì, mối quan hệ (tạm thời) giữa tôi và Hina-san đã chính thức bắt đầu.

________________________________

“Chị không có ý kiến gì về mấy quy tắc này chứ ạ?”

“Ừm. Chị không có ý kiến gì cả, dù thấy hơi có lỗi vì không thể nói cho Mayuki biết.”

Hôm nay là ngày thường, nghĩa là tụi tôi vẫn phải đi học. Dù vậy, việc hai người chúng tôi đang trò chuyện kiểu chỉ dành cho những lúc riêng tư như thế này là bởi chúng tôi đang trong một phòng học trống, và hiện tại là giờ nghỉ trưa.

“Làm sao mà nói cho chị em biết được chứ, rằng em đang ‘hẹn hò tạm thời’ với Hina-san ấy? Chị em mà biết chắc giết em luôn quá.”

“Nếu lỗi là do chị thì chị sẽ giải thích đàng hoàng mà. Chị nói thì chắc Mayuki cũng sẽ hiểu thôi.”

“Dù là vậy, chị ấy vẫn sẽ mắng em. Kiểu ‘Là con trai mà lại trốn tránh trách nhiệm!?’ ấy.”

“Fufu. Giống thật đấy.”

Hina-san bật cười khúc khích trước cách tôi bắt chước bà chị mình.

“Cơ mà chị hiểu rồi. Thấy Shuu-kun sắp bị chị gái mình mắng chị cũng thấy tội nên thôi, tạm thời cứ giữ bí mật vậy.”

“Mừng là chị hiểu cho em.”

“Nhưng mà khi chính thức hẹn hò thì để chị nói nhé?”

“Lẽ ra em là người nói mới phải, nhưng em hiểu rồi. Em sẽ để Hina-san lo phần đó.”

“Cảm ơn em.” Hina-san thở phào nhẹ nhõm.

Chị ấy thật sự rất quan tâm đến chị mình nhỉ?

Khi tôi vẫn còn thẫn thờ trong vai một đứa em trai đang xúc động thì…

“À mà này, tuy không ghi trong quy tắc, nhưng lúc chỉ có hai đứa ở trường thế này thì chúng ta làm gì cũng được đúng không nhỉ?”

“Đáng sợ quá đi, em muốn bổ sung thêm quy tắc có được không ạ?”

Tôi nghiêm túc đề nghị, nhưng đã bị Hina-san từ chối bằng một biểu cảm dễ thương: “Không nhé~”.

“Chị định làm gì thế⁉”

“Không làm gì cả. Chỉ là, chị nghĩ rằng hai người đang hẹn hò mà không được thân mật ở trường thì có hơi tiếc một chút thôi.”

“Không ngờ chính Hina-san lại thốt ra từ ‘thân mật’ đấy.”

“Em bất ngờ sao?”

“Rất bất ngờ ạ.”

Tôi gật đầu chắc nịch. Thấy vậy, Hina-san mỉm cười dịu dàng: “Em nói quá rồi đó.”

“Chị cũng từng ước được làm mấy điều như thế đấy. Nhất là khi nghe các bạn nữ khác kể chuyện, chị lại càng thấy ganh tỵ hơn.”

“Em không ngờ Hina-san cũng có mặt này đấy. Mà, liên quan đến chuyện yêu đương thì đúng là hơi bất ngờ thật…”

“Chị là một cô gái bình thường hơn mọi người nghĩ đấy?”

Cứ trò chuyện thế này khiến tôi dần cảm nhận được điều đó rõ ràng hơn. Tuy ngoại hình và khí chất khiến người ta nghĩ chị ấy sống ở một thế giới khác, nhưng bên trong có lẽ là một cô gái rất đỗi bình thường.

“Nhưng với em, Hina-san vẫn luôn là một senpai đáng ngưỡng mộ.”

“Fufu. Chị rất vui khi em nói vậy. Nhưng dù sao thì, chị cũng là con gái nên cũng muốn được bạn trai nuông chiều một chút.”

“E-Em sẽ cố gắng ạ.”

“Nghiêm túc thật đấy.”

Hina-san cười khúc khích khi thấy tôi cúi gằm mặt xuống vì ngượng.

“Nhưng vì chị lớn hơn nên thật ra chị cũng muốn được em nũng nịu nữa cơ.”

“Chuyện đó... có khi còn khó hơn đấy ạ.”

Tôi không thể tưởng tượng nổi cảnh tượng mình nũng nịu với Hina-san. Chẳng hạn như... gối đùi? Không thể nào, nó quá sức tôi rồi.

Trong khi tôi đang đấu tranh tâm lý thì Hina-san đã nhìn tôi với ánh mắt tinh quái quen thuộc.

A, ánh mắt này… chắc chắn chị ấy đang có âm mưu gì đó.

“Thế thì thử nũng nịu ngay bây giờ luôn đi?”

“…!”

Hina-san cất tiếng nói ngọt ngào đến mê người rồi vỗ vỗ lên đùi mình. Tôi nuốt nước bọt, trong tâm trí vẫn không thể tin được rằng những gì mình tưởng tượng lại trở thành hiện thực.

Làn da trắng mịn ấy ẩn hiện sau váy và chiếc tất chân cao đến đầu gối. Thiên đường đây sao? Và rồi, tay tôi vô thức đưa ra, không thể cưỡng lại cám dỗ muốn chạm vào nó.

“Giờ đang ăn trưa nên… em xin phép từ chối ạ.”

“A, tiếc nhỉ.”

Bằng một cách thần kỳ nào đó, tôi đã kéo được lí trí của mình về trong phút chót rồi dứt khoát quay mặt khỏi cặp đùi đầy mê hoặc của chị ấy.

Tôi xúc thìa cơm, nuốt xuống cả sự tiếc nuối lẫn ham muốn của mình. Và rồi, một tiếng cười khúc khích như thể đang chọc ghẹo vang lên ngay bên cạnh tôi.

Trời ạ, tôi lại bị trêu nữa rồi.

“Thế thì, để dành gối đùi cho lần em đến nhà chị nhé. Cuối tuần này nha?”

“Chuyện đó đáng ra phải là chưa xác định mới đúng chứ?”

“Sớm muộn gì em cũng sẽ được gối đùi chị thôi, thế nên tốt hơn hết là thực hiện nó sớm đi chứ?”

“Khoan, vậy chẳng phải điều đó đồng nghĩa với việc em chắc chắn sẽ tới nhà chị cuối tuần này sao?”

“Cùng hẹn hò tại nhà nào!”

Hina-san nói với đôi mắt sáng rực: “Chị luôn mơ về buổi hẹn hò tại nhà đó!”.

Nói câu đó với khuôn mặt đáng yêu như vậy thì sao mà tôi nỡ từ chối được cơ chứ?

“Em hiểu rồi. Vậy cuối tuần này em sẽ đến nhà chị.”

“Shuu-kun đúng là không bao giờ từ chối lời đề nghị của chị nhỉ?”

“Vì em biết dù mình có từ chối thì chị cũng sẽ nghĩ ra một kế hoạch khác mà thôi.”

“Fufu. Chị nói rồi mà. Chị muốn em hiểu thêm về chị.”

“Trông Hina-san điềm đạm vậy mà lại thuộc loại chủ động nhỉ?”

“Là vậy đó.” Hina-san thích thú đáp lại.

“Shuu-kun ghét con gái chủ động à?”

“… K-Không phải là em ghét hay gì đâu ạ.”

Nếu không phải là Hina-san thì có lẽ tôi sẽ thấy hơi ngợp. Thế nhưng, bị chị ấy nắm quyền chủ động thế này thực sự không tệ chút nào.

Chẳng lẽ mình bị M rồià…?

Khi tôi khẽ rùng mình trước ý nghĩ đó thì Hina-san lại nở một nụ cười rạng rỡ.

“Haahh. Ở bên Shuu-kun đúng là vui ghê~”

“…Chị bắt đầu có khí chất giống hệt chị em rồi đó.”

“Cũng có thể, nhưng quan trọng là chị cảm thấy cực kỳ thoải mái khi được ở cạnh em.”

“Em chưa từng được bạn bè, thậm chí là cả gia đình, nói mấy lời kiểu vậy bao giờ cả.”

“Thế thì tụi mình hợp nhau quá rồi còn gì?”

Xin chị đừng nói thẳng thừng trong khi đang nhìn vào mắt em như vậy mà.Tim em đập loạn cả lên rồi này.

“L-Làm ơn đừng nói thẳng như vậy được không ạ…”

“Không đâu. Chị phải khiến em hoàn toàn trở thành của chị, vậy nên chị không thể nhân nhượng được.”

“Xin chị đấy, tim em sắp chịu không nổi nữa rồi!”

Tôi tha thiết van xin, nhưng Hina-san chẳng có vẻ gì là muốn dừng lại.

“Không được đâu. Chị muốn tim em đập thật nhanh vì chị cơ. Vì thế nên chị phải tấn công nhiều hơn nữa mới được.”

Đủ rồi mà! Em đã rung động vì chị nhiều lắm rồi!

Câu nói ấy khiến tim tôi càng đập rộn ràng hơn, không chỉ ồn ào mà còn có cảm giác đau nhói nữa.

Khi tôi còn đang đờ người ra thì có một cánh tay bất ngờ vươn tới rồi dừng lại trước miệng tôi. Và rồi, Hina-san nói với nụ cười mỉm trên môi:

“Cơm dính này.”

“…”

“Để chị lấy cho.”

Dứt lời, chị ấy nhẹ nhàng đưa ngón tay lấy hạt cơm rồi đưa thẳng vào miệng mình.

“Nom!”

“…!?”

“Fufu.”

Rồi, Hina-san không chút do dự nuốt luôn hạt cơm đó khiến tôi không thể thốt nên lời, chỉ biết há miệng rồi ngậm lại. Thấy vậy, Hina-san nhẹ nhàng mỉm cười với hai má hơi ửng đỏ.

“Làm tim đập nhanh hơn nữa vì chị nhé, Shuu-kun.”

Cơn gió lướt qua cửa sổ thổi tung mái tóc đen dài bóng mượt của chị, tạo nên khung cảnh khiến tôi không thể rời mắt khỏi nụ cười ngọt ngào ấy.

“A… Hình như mình sắp đắm chìm vào người con gái này mất rồi.”

Và đó cũng là khoảnh khắc mà tôi nhận ra mình sẽ chẳng bao giờ thắng nổi chị ấy.

Bình luận (10)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

10 Bình luận

từng bước từng bước lùa r thịt 🐧🐧🐧
Xem thêm
kèo dưới là rõ
Xem thêm
Biết ai nằm dưới luôn
Xem thêm
mãi mới có chap mong ghê, thks trans
Xem thêm
Ko bt có ai nghĩ như t ko what if main từ chối hẹn hồ là main bị chuốt thuốc hay ăn 1 tý von r bị đè ra mà hi*p 🐧🐧
Tfnc
Xem thêm
Bà chị Hina yan cỡ đó thì bro nói thế là còn nhẹ chán
Xem thêm
Giờ quỷ v
Xem thêm
Đăng h âm vcl
Btw tem
Xem thêm