Zero Kara Hajimeru Mahou...
Kakeru Kobashiri Yoshinori Shizuma
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Volume 6

Chuyển cảnh: Tới Tự Do

0 Bình luận - Độ dài: 364 từ - Cập nhật:

Một con quái vật bị nhốt trong một chiếc lồng chật hẹp. Xiềng xích trói tứ chi, chiếc rọ mõm ép chặt miệng khiến nó không thể cử động.

Mùi máu, phân và nước tiểu nồng nặc trong căn phòng tăm tối. Tiếng rên rỉ, giãy giụa, và quằn quại của những kẻ cùng cảnh ngộ vang vọng không dứt.

Nó chẳng thể hiểu vì sao mình lại ở đó, vì sao lại phải chịu đựng nỗi đau này.

Nó thậm chí còn chẳng nhớ rằng ngày xưa mình đã từng biết nói tiếng người, hay từng yêu một ai đó.

Bị xa lánh, bị ghê tởm, bị nguyền rủa, bị chính người mình yêu thương làm tổn thương, nó rơi vào tuyệt vọng. Quá khứ từng bị ruồng bỏ đó, giờ đây nó cũng chẳng dám mơ tới nữa.

Nỗi đau, cơn đói khát vô nghĩa đang cuộn trào và sôi sục, như một ngọn lửa thiêu cháy nơi đáy dạ dày, khiến nó nghẹt thở.

Con người.

Nó thèm khát con người. Làn da mịn màng ấy, thớ thịt mềm mại ấy, dòng máu ấm nóng ấy. Trời ơi, nó khao khát đến điên cuồng.

Nó muốn nghe chúng gào thét cầu cứu.

Muốn nghe chúng van xin.

Bởi trước nay, chưa bao giờ chúng công nhận nó là con người, ngoại trừ khoảnh khắc cuối cùng, khi họ gào lên: “Cứu tôi! Cô là con người mà, đúng không?” Chính câu nói ấy là thứ duy nhất còn an ủi được tâm trí con thú đã đánh mất nhân tính.

Nó chỉ còn cảm nhận được hơi ấm loài người bằng cách nhấm nháp máu họ, nuốt chửng da thịt họ.

Nó lắc mạnh thân thể, và những sợi xích phát ra tiếng lẻng kẻng.

Giá như không có những xiềng xích này. Giá như không có cái rọ mõm này. Giá như mình không bị nhốt trong chiếc lồng này…

Lạch cạch.

Một tia sáng lọt qua, soi sáng nền đất .

Một chiếc chìa khóa.

Chiếc chìa khóa để mở xiềng, tháo rọ mõm, phá lồng giam. Chiếc chìa khóa mở ra cho một cuộc tàn sát đẫm máu.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận