• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 1

Chương 44 - Hoa anh đào giữa mùa thu

5 Bình luận - Độ dài: 1,718 từ - Cập nhật:

Hôm nay là thứ Năm. Cả tuần nay có vẻ ấm hơn bình thường, dù cho bây giờ đang là mùa thu.

Khi giờ tan làm đã điểm, mọi người nhanh chóng dọn đồ và về nhà. Ngày mai là bắt đầu cho chuỗi nghỉ lễ 3 ngày[note77018], thế nên ai nấy trông cũng phấn khởi cả.

“Em xin phép về trước ạ.”

Harumi nhìn vào mắt tôi rồi cúi chào. Bọn tôi chút nữa sẽ có hẹn đi uống với nhau. Tôi đã gợi ý chuyện bọn tôi nên đi cùng nhau thế nhưng cô ấy không muốn. Giới trẻ thời này kì lạ thật.

“Ơ Shikami về sớm thế. Hôm nay em có việc gì cần làm à?”

Ngay khi tôi định bước ra khỏi cửa, tiền bối Komine liền gọi tôi. Đôi lúc tan ca đúng giờ cũng là chuyện bình thường mà…

“Chút nữa em có việc rồi.”

“Ồ, thế là chú có bạn gái rồi à?”

“Làm gì có, em chỉ đi nhậu thôi.”

Tôi tắt máy tính để bàn và cất gọn chuột cùng bàn phím.

Sau khi chắc rằng không còn tài liệu nào liên quan chứa thông tin nhạy cảm [note77019] trên bàn, tôi chào hỏi vài câu với tiền bối Komine.

“Chào anh, em đi đây.”

Mặc kệ ánh nhìn của người tiền bối, tôi đi thẳng đến thang máy ở sảnh. Akitsu có vẻ như đã về quê rồi. Mong là tôi sẽ không bị cô ấy bắt gặp khi đang đi với Harumi.

Tôi bước ra khỏi công ty “yêu dấu” vừa lúc sáu giờ tối. Buổi hẹn của chúng tôi hình như là bảy giờ ba mươi thì phải.

Cơn gió mang theo hơi nóng phả vào má tôi khiến tôi nghĩ rằng lúc này không phải mùa thu. Trời cũng đã hơi tối.

Vừa về đến nhà, tôi vặn cửa bằng chiếc chìa khoá có gắn móc khoá hình sứa. Tôi nhớ là Harumi đã dặn chỉ cần mặc đồ bình thường thôi.

Tôi chọn ra bộ đồ mặc mùa thu từ trong tủ. Kể từ khi đi làm thì tôi dần ít quan tâm đến những kiểu quần áo thế này.

Lúc này đây, trên người tôi là chiếc quần bó màu đen, áo len vàng và một gọng kính đen mà tôi bị Akitsu ép mua.

“Được rồi, đi thôi.”

Giờ đã là bảy giờ tối. Bọn tôi hẹn nhau ở quán gần ga nhà Harumi, thế nên bây giờ bắt đầu di chuyển là hợp lý rồi.

Sau khi chờ vài phút ở điểm hẹn, Harumi cũng đã xuất hiện với mái tóc đuôi ngựa lắc lư.

“Cảm ơn anh vì đã đến, tiền bối Shikami.”

“Ừm, cảm ơn em. À mà đây là lần đầu anh thấy em mặc thường phục đấy.”

Cô ấy mặc chiếc váy lụa dài màu hồng và đôi cao gót đen. Đôi môi cũng được tô đỏ hơn mọi ngày. Trông cô ấy giống như sắp hoà tan vào cùng với mùa thu vậy.

Hình ảnh cô ấy mặc đồ công sở đã in sâu vào tâm trí tôi. Thế nên thấy cô ấy như thế này khiến tôi cảm thấy hồi hộp.

Tôi lấy lại sự bình tĩnh và bước vào trong.

Chỗ hôm nay bọn tôi đi là một nhà hàng chuyên về các loại nông sản địa phương và rượu.

Bọn tôi đi đến quầy bar và ngồi xuống. Tôi nhường chỗ bên trong cho Harumi, còn tôi ngồi ở phía ngoài.

Harumi trông có vẻ khá lo lắng, chắc là vì cô ấy không đến những nơi này thường xuyên chăng?

“Sao thế, trông em có vẻ lo lắng?”

“Ừm, e…em hiếm khi nào đi nhậu lắm. V…và vì chỉ có anh Shikami với em n…nên là…”

Tôi không thể nghe thấy câu cuối, nhưng có vẻ là cô nàng này không quen khi đi nhậu chỉ có hai người à? Tôi cũng chẳng hiểu nổi.

Thực đơn trên tay tôi chỉ toàn là các món nước bởi vì bọn tôi đã có đặt trước một phần ăn rồi.

Tôi gọi một chai vang trắng. Người phục vụ sau đó mang ra một xô nước đá khiến tôi thốt lên “Ơ”.

Harumi thấy thế liền cười khúc khích.

“Em cười cái gì đấy.”

“Em tưởng tiền bối Shikami sẽ hay lui tới mấy chỗ này lắm chứ.”

“Rồi, rồi. Nói chung mình cứ bình thường thôi.”

Mái tóc đuôi ngựa ấy lúc nào cũng lắc lư nhỉ? Tôi cho rượu ra ly và cụng với cô ấy.

“Dô!”

Tôi chỉ húp một ngụm nhỏ, thế mà mùi rượu liền tấn công khoang miệng tôi bằng một vị ngọt như thể tôi đang ăn một chiếc bánh kem.

“Ngon quá đi mất…”

Tôi bất giác thốt ra. Harumi cũng ngạc nhiên và quay sang nhìn tôi với đồng tử mở rộng. Loại rượu này quả thực quá hoàn hảo cho món rượu khai vị. [note77020]

Món khai vị là măng tây áp chảo phủ trứng ốp la[note77021]. Nếu bạn làm món này ở nhà thì phần trứng sẽ không thể bông lên và che lòng đỏ lại được.

Tôi dùng nĩa cắt cho lòng đỏ trứng chảy ra. Sau đó cắm vào miếng măng tây được cắt sẵn rồi chấm cùng lòng đỏ. Vị cay của tiêu đen hoà hợp với vị ngọt tự nhiên của măng tây tạo nên một tuyệt phẩm. Nhân viên phục vụ đã nói với tôi rằng măng tây được thu hoạch ngay tại thành phố này luôn.

Ăn ngon là một cách để tạo niềm vui, và việc biết thêm câu chuyện đằng sau món ăn cũng là một cách để củng cố thêm niềm vui đó.

Kế bên tôi là một cô nàng đang cắt măng tây với cử chỉ thanh tao như thể được dạy từ gia đình nề nếp. Tôi đoán là cô ấy dành cả tuổi thanh xuân của mình trong trường nữ sinh.

Má Harumi ửng hồng lên khiến tôi nhận ra biểu cảm này mới phù hợp với tuổi của cô ấy.

Bữa ăn cứ tiếp diễn và chai rượu giờ chỉ còn một nửa. Bọn tôi liền đổi chủ đề liên quan đến công việc.

“Quý này có vẻ căng hơn so với mọi lần, nhưng mà em và Suzutani làm tốt lắm.”

“Dạ… Em thấy đúng là đợt này căng hơn thật.”

“Đợt trước coi như là dợt thôi, bây giờ mới là vào guồng đấy.”

“Ơ, có nghĩa là bọn em vẫn phải tiếp tục tăng ca sao?”

“Đừng lo, dự án của bọn anh sắp xong rồi.”

“Hic, mỗi khi tiền bối Shikami bị phòng kinh doanh bắt đi thì bọn em khổ sở lắm đấy.”

Cô ấy liền phồng má và tỏ vẻ giận dỗi.

“Dễ thương thật.” Tôi thầm nghĩ.

Chắc là tôi đã say rồi, trong người tôi hơi nóng lên rồi đây.

Món chính hôm nay là cá hồi áp chảo cùng xốt bơ nấm [note77022]. Tôi nghĩ thật may vì mình đã gọi vang trắng trước đó. [note77023]

Lớp vỏ giòn bên ngoài và phần thịt bông xốp đặc trưng của loài cá trắng như thể sinh ra để kết hợp với vang trắng vậy. Phần rau củ ăn kèm cũng cho tôi cảm nhận tương tự.

Dù hôm nay thời tiết có vẻ đã ấm hơn nhưng tôi vẫn cảm nhận được những cơn gió mùa thu đang thổi trực tiếp vào người tôi.

“Ngon quá đi mất!”

“Ngon thật, em không thể nào nấu được món này tại nhà đâu.”

“À nói mới nhớ, Harumi ở một mình à? Em có biết nấu ăn không?”

“Em ở một mình từ hồi đại học cơ, nhưng mà trình độ nấu nướng của em chỉ tầm trung thôi. Em không tự tin để mời ngườ khác thưởng thức món do em nấu đâu. Mà em biết nấu ăn từ nhỏ rồi, nên chắc là không tệ lắm đâu.”

“Vậy là em tự học nấu ăn à? Giỏi thật đấy.”

“Ba mẹ em hơi khó khăn về chuyện đó nên…”

Cô ấy thật sự được học nấu ăn bài bản. Tôi tự cười và thấy xấu hổ vì chỉ có thể nấu mấy món nhanh gọn cho Akitsu mà thôi.

“Nhưng mà, đồ ăn của tiền bối Shikami thật sự rất ngon. Phần cơm bento lần trước anh cho em ăn cùng ngon lắm đấy ạ.”

“Cảm ơn em, nhưng mà đừng khách sáo làm gì.”

“Nhưng mà nó ngon lắm, nếu được thì tiền bối có thể…?”

“Rồi, anh sẽ làm lại cho em nhé.”

Thời gian trôi qua từ từ. Thật tuyệt khi đây là thứ mà tôi không thể có khi ăn trưa tại công ty. Lâu lâu đi nhậu đổi gió thế này cũng khá tuyệt đấy chứ.

“A, em đi vệ sinh chút.”

Harumi leo xuống chiếc ghế có phần hơi cao. Gót giày của cô ấy trượt khỏi sàn, khiến cô ấy suýt ngã.

“Này!”

Tôi vươn tay ra theo phản xạ và ôm lấy cô ấy. Chiếc đuôi ngựa tình cờ sượt qua má tôi. Một mùi hương mới lạ xoẹt qua mũi tôi.

Cơ thể của cô ấy nhẹ và mong manh đến mức khiến tôi bất ngờ.

Tôi liền bỏ tay ra.

Cô ấy nhìn thẳng vào mắt tôi. Đôi mắt màu nâu xinh đẹp mà tôi từng thấy ở bữa tiệc lần trước. Má cô ấy trông đỏ hơn so với bình thường cùng chiếc mũi hoàn hảo. Tôi không thể rời mắt khỏi đôi môi đang hé mở kia.

Bọn tôi đứng yên trong khoảng hai giây cho đến khi cô ấy quay mặt đi.

“A…anh xin lỗi, anh không có ý gì hết.”

“Không có gì đâu, tiền bối cứu em một pha đấy.”

Cô ấy cũng tách khỏi tôi. Tôi chuyển sự chú ý sang ngón tay vừa dài vừa đẹp của cô ấy.

Tôi nhìn theo bóng lưng cô ấy cho đến khi cô ấy bước vào nhà vệ sinh.

Mùi hương tôi vừa ngửi, giống như hoa anh đào trái mùa, vẫn còn đọng lại trong tâm trí tôi. [note77024]

Trong khi cố gắng hạ nhiệt cơ thể, tôi uống một hơi hết ly vang trắng trên bàn.

Ghi chú

[Lên trên]
Ở Nhật vào thời điểm mùa Thu bắt đầu vào tháng 9 và chương này cũng là chương bắt đầu vào mùa thu. Thế nên theo người dịch suy đoán, ngày lễ này có thể là ngày Thu Phân (9/23 hằng năm). Ngày này, người Nhật sẽ được nghỉ lễ để tưởng nhớ những người đã khuất. Nhưng do bối cảnh trong truyện, ngày nghỉ rơi vào thứ 6 nên tạo thành chuỗi 3 ngày nghỉ.
Ở Nhật vào thời điểm mùa Thu bắt đầu vào tháng 9 và chương này cũng là chương bắt đầu vào mùa thu. Thế nên theo người dịch suy đoán, ngày lễ này có thể là ngày Thu Phân (9/23 hằng năm). Ngày này, người Nhật sẽ được nghỉ lễ để tưởng nhớ những người đã khuất. Nhưng do bối cảnh trong truyện, ngày nghỉ rơi vào thứ 6 nên tạo thành chuỗi 3 ngày nghỉ.
[Lên trên]
=)))) đoạn này là các thể loại thông tin cá nhân nha chat
=)))) đoạn này là các thể loại thông tin cá nhân nha chat
[Lên trên]
Nguyên tác: 食前酒 hay còn được biết đến là Apertif. Đây là từ để chỉ các loại rượu khai vị, thường xuất hiện trong các nhà hàng phương Tây. các loại rượu sẽ là rượu nhẹ, có vị đắng nhẹ và hậu ngọt nhằm kích thích vị giác trước bữa ăn.
Nguyên tác: 食前酒 hay còn được biết đến là Apertif. Đây là từ để chỉ các loại rượu khai vị, thường xuất hiện trong các nhà hàng phương Tây. các loại rượu sẽ là rượu nhẹ, có vị đắng nhẹ và hậu ngọt nhằm kích thích vị giác trước bữa ăn.
[Lên trên]
Nguyên tác: アスパラの目玉焼きのせ. Món này người dịch lần đầu nghe qua và cũng không có thông tin gì nhiều để giải thích cho người đọc. Nên người dịch xin phép dịch tối nghĩa đoạn này chút.
Nguyên tác: アスパラの目玉焼きのせ. Món này người dịch lần đầu nghe qua và cũng không có thông tin gì nhiều để giải thích cho người đọc. Nên người dịch xin phép dịch tối nghĩa đoạn này chút.
[Lên trên]
Nguyên tác: きのこと鮭のムニエル. Là món cá áp chảo kiểu Pháp. Cách làm có chút khác biệt là khi áp chảo, họ sẽ phủ một lớp bột mỏng và áp chảo với bơ cho đến khi bơ sệt lại là hoàn thành
Nguyên tác: きのこと鮭のムニエル. Là món cá áp chảo kiểu Pháp. Cách làm có chút khác biệt là khi áp chảo, họ sẽ phủ một lớp bột mỏng và áp chảo với bơ cho đến khi bơ sệt lại là hoàn thành
[Lên trên]
Phổ cập kiến thức: Các loại hải sản trắng như cá tuyết, sò điệp,… sẽ hợp với các loại rượu có vị chua nhằm tẩy vị tanh Còn các món đậm vị như cá áp chảo, các món sốt bơ,… sẽ hợp với các loại vang nhẹ để trung hoà vị béo của bơ Các món gà, món tempura,… sẽ hợp với vang hồng để không bị át vị thịt. Các món thịt đỏ như steak, đồ nướng thì sẽ hợp với vang đỏ đậm nhằm tẩy vị khói. Các món cay sẽ hợp với vang trắng ngọt (rượu nếp Việt Nam cũng có thể được xem là hợp) nhằm dịu đi cảm giác cay nóng. Các món phô mai chỉ hợp với Champagne, chỉ hợp với Champagne, chỉ hợp với Champagne. Còn các món sống như sashimi sẽ hợp với Sake.
Phổ cập kiến thức: Các loại hải sản trắng như cá tuyết, sò điệp,… sẽ hợp với các loại rượu có vị chua nhằm tẩy vị tanh Còn các món đậm vị như cá áp chảo, các món sốt bơ,… sẽ hợp với các loại vang nhẹ để trung hoà vị béo của bơ Các món gà, món tempura,… sẽ hợp với vang hồng để không bị át vị thịt. Các món thịt đỏ như steak, đồ nướng thì sẽ hợp với vang đỏ đậm nhằm tẩy vị khói. Các món cay sẽ hợp với vang trắng ngọt (rượu nếp Việt Nam cũng có thể được xem là hợp) nhằm dịu đi cảm giác cay nóng. Các món phô mai chỉ hợp với Champagne, chỉ hợp với Champagne, chỉ hợp với Champagne. Còn các món sống như sashimi sẽ hợp với Sake.
[Lên trên]
Hoa anh đào là một loài hoa của mùa xuân, và tên của bé hậu bối cũng có nghĩa là mùa xuân
Hoa anh đào là một loài hoa của mùa xuân, và tên của bé hậu bối cũng có nghĩa là mùa xuân
Bình luận (5)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

5 Bình luận

CHỦ THỚT
TRANS
1 chương bằng 3 chương =)))))))
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
hic xin lỗi những ai đã đọc từ trước nha, đoạn điểm hẹn là gần ga nhà của Harumi chứ không phải gần nhà Shikami ah
Xem thêm