• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 1

Chương 45 - Hoa anh đào giữa mùa thu (Phần cuối)

3 Bình luận - Độ dài: 652 từ - Cập nhật:

Cánh cửa mở ra với tiếng “cách” nhỏ nhẹ. Dĩ nhiên tôi là người trả tiền rồi. Harumi cũng cố để lôi tiền mặt ra từ ví nhưng tôi đã cản lại.

“Được rồi, anh là người đi trước mà, để anh trả.”

“Không được! Em là người mời anh đi mà, thế nên phải chia đôi chứ.”

“Kệ đi.”

Với lòng tự tôn của một người tiền bối, tôi không thể để cô ấy trả được.

“Món nợ này… Em nhất định phải trả!”

“Nghe như kiểu văn mẫu của kẻ phản diện vậy.”

Bọn tôi bật cười. Giờ cũng chỉ mới mười giờ tối.

Tôi vốn chỉ ăn ở quanh công ty hoặc ở gần nhà, thế nên hôm nay tôi thấy phấn khích lạ thường. Có lẽ tôi sẽ đưa cô ấy về nhà hôm nay. [note77091]

“Harumi, anh đưa em về nhé?”

“Vâng ạ, cảm ơn tiền bối.”

Tôi đi theo Harumi về phía nhà của cô ấy. Nhìn từ phía sau, cái đuôi ngựa lắc lư đồng điệu với chân váy khiến tôi nhớ lại khung cảnh vừa nãy.

Cô ấy bình thường đi chậm thế này à?

Số lượng đèn đường càng lúc càng giảm khi bọn tôi đi khỏi ga. Mặc dù thời tiết tuần này có hơi ấm thì những cơn gió mùa thu vẫn mang lại cảm giác gì đó đặc biệt.

“Tiền bối.”

“Ơi, sao thế?”

“Em nghĩ là, em say rồi.”

Nói rồi, cô ấy áp sát lại người tôi.

“Em sợ là, em lại vấp nữa đấy.”

Ngay lặp tức, tôi ngửi thấy mùi hương ban nãy. Khoảng cách giữa chúng tôi lúc này bằng không. Hơi ấm nhè nhẹ từ cánh tay cô ấy truyền qua người tôi.

“Mình đi đường vòng được không ạ?”

Khi say thì tôi cũng thích đi bộ như thế này trước khi về nhà.

“Được rồi, đi thôi.”

“Thật ra nhà em chỉ cần đi thẳng là tới.” Cô ấy nói rồi quẹo phải, hai má đỏ bừng.

Bọn tôi đến một công viên nhỏ. Hôm nay là thứ Năm nên là ở đây không có ai.

Cô ấy trèo lên một gò đất thấp.

“Em tìm thấy chỗ này khi mới chuyển về đây. Em thích chỗ này lắm.”

“Ở đây nhìn được cả thành phố luôn nhỉ?”

“Ừm, từ đây em có thể thấy được nhà ga, và bầu trời đầy sao.”

Tôi nhìn lên trời và thấy những ngôi sao sáng lấp lánh. Tôi nhìn thấy chòm sao Orion (Lạp Hộ) ở phía đông dù nó chưa trọn vẹn lắm.

“Nhìn nè tiền bối.”

Tôi nhìn theo hướng cô ấy chỉ, một khung cảnh tuyệt đẹp mở ra trước mắt tôi.

Cô ấy đứng gần một gốc cây và quay về phía tôi. Hoa anh đào rơi phảng phất quanh cô ấy. Một khung cảnh mà tôi không thể nào rời mắt được.

“Hoa anh đào trái mùa… Đúng là thời tiết dạo này ấm lên thật.”

“Đẹp quá đi mất…”

Có vẻ cây anh đào tưởng rằng đây là mùa xuân, thế nên những cánh hoa cứ rơi như thể đang vào mùa anh đào nở rộ vậy.

Harumi cười và nhìn tôi.

“Tiền bối này.”

“Ơi?”

Không gian yên tĩnh thế này thì tiếng thì thầm cũng nghe rõ được.

“Em chưa đủ can đảm lắm…”

Tôi lắng nghe cô ấy. Lúc này là một khoảng lặng, chỉ có tiếng bước chân của Harumi.

“Một ngày nào đó, anh cũng nhìn trực diện vào em nhé? Thật sự nhìn vào em…”

Không đợi tôi trả lời, Harumi trèo xuống. Bước chân cô ấy bỗng nhẹ nhàng hơn. Cô ấy quay lại và cất giọng.

“Em tự về được rồi, cảm ơn anh nhé.”

Và cô ấy nở nụ cười tinh nghịch.

“À, nhắn với tiền bối Akitsu là chị ấy đeo mặt nạ cáo hợp lắm đấy!” [note77092]

Ghi chú

[Lên trên]
Phần này trong chương trước người dịch cẩu thả khiến bối cảnh bị sai. Thực chất quán ăn này nằm gần nhà của Harumi chứ không phải gần ga nhà Shikami. Rất xin lỗi các bạn đọc.
Phần này trong chương trước người dịch cẩu thả khiến bối cảnh bị sai. Thực chất quán ăn này nằm gần nhà của Harumi chứ không phải gần ga nhà Shikami. Rất xin lỗi các bạn đọc.
[Lên trên]
Xem lại chương 27
Xem lại chương 27
Bình luận (3)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

3 Bình luận

TRANS
Cam on anh oreo da cuu mang em
Xem thêm