Sáng sớm, khoác lên mình bộ đồ chạy bộ, tôi ra ngoài và bắt đầu chạy.
Một buổi sáng thật dễ chịu.
Ánh nắng sớm rực rỡ, tiếng chim hót líu lo, và thế giới đang chúc phúc cho vạn vật, ngoại trừ Hiiro.
Hít vào hai nhịp, thở ra hai nhịp, đều đặn.
「Phù, phù, ha, ha……!」
Tôi kéo cò.
Đôi chân được cường hóa.
Các đường ma thuật xanh chạy dọc theo cả hai chân, đẩy cơ thể lao về phía trước, cảnh vật lướt qua trong nháy mắt.
Ma pháp khí là điểm khởi đầu của mọi ma thuật.
Nhưng, việc sử dụng ma thuật đó như thế nào, tăng cường và biến nó thành sức mạnh của bản thân còn phụ thuộc vào khả năng của chính ma thuật sĩ (Thuật ngữ chỉ những người sử dụng ma thuật trong Esco).
Trong game, nó được thể hiện qua chỉ số năng lực.
Thể lực, sức mạnh, ma lực, trí tuệ, nhanh nhẹn.
Có năm loại chỉ số năng lực trong thế giới ESCO nhưng chỉ số quan trọng nhất chính là ma lực.
Ma lực chính là nền tảng của ma thuật.
Dù có sở hữu ma pháp khí hay mạch điều khiển mạnh mẽ đến đâu, nếu ma thuật sĩ có ma lực quá thấp chỉ một phát Quang Cầu thôi là đã cạn kiệt ma lực rồi.
Ngược lại, dù ma pháp khí yếu đến đâu, nếu lượng ma lực đủ lớn thì cũng có thể bắn ra một cú Quang Cầu nhất kích tất sát.
Để gia tăng ma lực, cách duy nhất là liên tục lặp đi lặp lại những bài luyện tập nhàm chán.
Khi còn ở thế giới bên ngoài, việc gia tăng ma lực chỉ đơn giản là cầm tay cầm, chọn『Luyện tập』trong kế hoạch rồi chọn tiếp tăng cường ma lực là xong. Nhưng giờ đây khi đã ở trong thế giới game, tôi buộc phải chạy bộ bằng ma lực để nếu muốn tăng ma lực một cách hiệu quả.
Với mạch điều khiển cường hóa cơ thể, tập trung cường hóa hai chân rồi chạy bộ là được──
「Woa, người kia nhanh chưa kìa!」
「Ma thuật sao? Kể cả thế thì cũng quá nhanh rồi!」
Hiệu quả dần dần được thấy rõ. Ít nhất thì lúc năm giờ sáng này, dường như không ai nhanh hơn tôi cả.
Tôi giảm tốc rồi cố tình đâm phải một cặp đôi đang chạy bộ.
「Kya!」
「C-cậu ổn chứ?」
Cô gái được cô bạn chạy cùng ôm lấy.
「…a」
「X-xin lỗi… Mình sẽ buông ra ngay…」
「Không, không sao đâu…cứ giữ thế này thêm một chút nữa thôi…」
Khoảng khắc Yuri bên đường, xin lỗi nhé!
Nhảy qua lan can cầu thang, tôi đáp xuống, đi lối tắt.
Và tôi hạ cánh xuống một công viên.
Cô gái đang tập yoga ngây người khi thấy cú nhảy và pha tiếp đất của tôi
Tiếp tục chạy, tôi suy nghĩ về kế hoạch sắp tới.
Màn chính thực sự bắt đầu sau khi nhập học vào học viện.
Trước mắt, để chuẩn bị cho chuỗi sự kiện đầy cờ tử trong học viện, tôi phải nâng cao chỉ số năng lực của mình. Đây là việc tuyệt đối phải làm. Tôi không muốn chết vô ích như Hiiro trong nguyên tác.
Là một nhân vật chướng ngại, Hiiro phải hứng chịu sự căm ghét từ tất cả người chơi, nhưng chỉ số của hắn thì không đến nỗi tệ.
Không những không hề tệ mà còn có thể nói là tốt.
Thanh Kuki Masamune mà cậu trang bị, vẫn có thể phát huy sức mạnh trong những trận chiến cuối cùng nếu được sử dụng đúng cách. Có lẽ vì là tồn tại thu hút sự thù ghét mà cậu ta sở hữu thể lực vượt trội, lại là hậu duệ của danh gia Sanjou, tiềm năng phát triển ma lực của cậu ta là vô cùng lớn.
Nếu chịu rèn luyện đàng hoàng, cậu hoàn toàn có thể tỏa sáng trong trận chiến với trùm cuối.
Mà, thường thì hắn chết trước khi kịp làm thế (Haha).
Vậy nên, nếu tôi chăm chỉ nâng cao chỉ số của mình, tôi có thể vượt qua được những sự kiện bất đắc kỳ từ của Hiiro.
Sau chỉ số năng lực, việc tăng điểm cũng rất quan trọng nhưng có lẽ nên từ bỏ thì hơn.
Kể từ đó, dù đã nhiều lần vào dungeon, nhưng điểm của tôi vẫn đứng yên ở con số 0, không hề nhúc nhích. Bất kể tôi làm gì, nó cũng không hề tăng lên.
Khi tôi liên hệ với cơ quan đánh giá điểm số, họ cúp máy ngay lập tức và chặn số tôi chỉ sau vài giây (Tôi đã khóc rất nhiều).
Có lẽ, điểm của Hiiro sẽ không bao giờ tăng được nữa.
Điểm số thực sự quan trọng sau khi vào học viện. Nếu không tìm ra lỗ hổng nào để tăng điểm, tôi sẽ phải chịu đủ mọi rắc rối mất.
Nói thế nào nhỉ, tôi muốn uống thứ gì khác ngoài Cola không ga. Tôi sắp khóc mất.
Ngoài chỉ số và điểm, điều quan trọng cuối cùng là điểm thiện cảm của các nữ chính, nhưng hiện tại, dính dáng đến họ không phải là một nước đi khôn ngoan.
Dĩ nhiên, nếu tăng được điểm thiện cảm với các nữ chính, tôi có thể tránh được sự tấn công từ『Người phụ nữ nhất định sẽ giết Hiiro』như Lapis.
Nhưng nếu trong quá trình tiếp cận, Hiiro bị gán mác là『Người đàn ông xen giữa Yuri』thì sao, tôi không biết thế giới này sẽ xử lý Hiiro như thế nào.
Biết đâu trùm cuối đột nhiên xuất hiện tư hư không rồi GAME OVER thì sao. Chuyện đó hoàn toàn có thể xảy ra ấy chứ. Suy cho cùng, tên này dễ dàng bị giết chết chỉ vì ăn kem của người khác mà.
Ngoài ra, tôi cũng muốn thấy cảnh nữ nhân vật chính và nữ chính nên duyên nữa chứ. Ngầm tưới nước cho Yuri là vai trò tuyệt nhất mà.
Thế nên, có thể dứt được mối dây dưa với cô Elf mê quyết đấu, suốt ngày bám theo tôi và cứ『Đấu đi, đấu đi!』thật nhẹ nhõm.
「…………」
Tôi thoáng thấy một elf đang ẩn mình sau tán cây.
Những cô elf xinh đẹp với chiếc áo choàng xanh lục và giấu mặt mình sau chiếc mũ trùm đầu xuất hiện rải rác trên đường chạy của tôi.
Họ giao tiếp với nhau thông qua ma pháp khí.
Cái mạng lưới Elf giám sát kỳ quái kia là sao vậy......?
Tôi thở dài ngao ngán khi phát hiện một cô hầu gái đeo kính mũi hề, ngang nhiên dùng ống nhòm theo dõi tôi giữa ban ngày ban mặt.
「…………」
Này, cô ta cũng bị sao vậy! Cứ bám dính y như vết bẩn bám trên quần áo không thể nào tẩy sạch được!
Tôi lập tức lao tới, gỡ bỏ cặp kính mũi hề của cô hầu gái.
「Này, quý cô đeo kính mũi hề」
「Đây là hầu gái Delta. Vâng, tôi đã cải trang nên anh ta không nhận ra đâu. Fufu, tên đó ngốc thật đấy」
「Có nghe thấy không cô kia, Cái kính mũi hề kia đi kèm với chức năng nghe à?」
「Fufu, vẫn chưa bị phát hiện」
「Cô vẫn nghĩ mình chưa bị lộ sao? Đừng trốn tránh thực tại nữa! Cô là kiểu nhóc con khi chơi trốn tìm rồi cứ khăng khăng là không bị tìm thấy, rồi khóc khi bị bỏ lại một mình phải không?」
Cô hầu tóc trắng giật lại chiếc kính mũi rồi chạy mất.
Thở dài, tôi tiếp tục chạy bộ dưới sự theo dõi của nhóm Elf.
Có vẻ không ổn rồi. Hiiro lẽ ra phải là một kẻ bị ghét bỏ và không ai muốn tiếp cận. Thế mà giờ sao lại thu hút quá nhiều sự chú ý như thế này dù chưa hề xen giữa yuri? Có lẽ tôi nên hành xử giống Hiiro hơn. Mà thôi, chẳng làm nổi đâu.
「Nóng quá……」
Sau khoảng hai tiếng chạy bộ, tôi trở về biệt thự của gia tộc Sanjou.
Trước tiên, tôi cần tắm đã. Sau đó là một cốc nước lạnh. Trên đường đi, chỉ có máy bán hàng tự động thanh toán bằng điểm, nên tôi chỉ uống được cola không ga. Cổ họng tôi cần được làm ẩm. Tôi muốn uống gì đó ngoài cola không ga Nếu có thể, tôi muốn uống yuri.
Tôi định mở cửa chính thì──
「Quá muộn」
「Uoaa!」
Vật thể màu vàng bất ngờ rơi xuống trước mặt khiến tôi giật mình lùi lại.
Một tuyệt tác nghệ thuật vừa đáp xuống trước mắt tôi, không, là công chúa Elf……Lapis Clouet la Lumet hất tóc trong bộ váy một mảnh thanh thoát.
「Đừng có chạy bộ trong hai giờ mà không xin phép. Ta đã phải đợi bên ngoài suốt đấy. Để một quý cô phải chờ đợi không phải là hành động của một quý ông đâu. Ít nhất thì cũng phải liên lạc chứ. Nếu không nhờ có sự phối hợp, horenso[note66894] chặt chẽ của các Alv, ta đã bỏ về rồi đấy」
「…………」
Cô chọc vào ngực tôi, người đang không nói lên lời, áp sát tôi với gân xanh trên trán.
「Ngươi nghĩ ngươi có thể thoát khỏi ta sao~ Sanjou Hiiro-kun? À không, phải là chàng trai với nụ cười tươi và cái tên giả Yamada Tarou-kun chứ nhỉ」
Lapis「Hừ」một tiếng, đá mạnh vào đống hành lý đập vào đầu gối tôi.
「Đừng có mà coi thường ta, tìm ra thông tin cá nhân của ngươi với ta dễ như trở bàn tay. Không có nhiều nam quý tộc có thể vào dungeon với 0 điểm đâu. Và chỉ cần điều tra cô hầu gái đi cùng ngươi là có thể tìm ra ngồi nhà này ngay lập tức」
Trong khi tôi vẫn còn đang ngây ra, cô công chúa tóc vàng xinh đẹp trước mặt tôi mỉm cười
「Kể từ hôm nay, ta sẽ sống ở đây」
「……Hả?」
Cô xách hành lý, ngang nhiên bước vào dinh thự gia tộc Sanjou như thể là chủ của nơi này.
「Nè~? Phòng của ngươi ở trên tầng à~? Ta muốn phòng ở góc tầng hai, cạnh phòng ngươi ấy~ Như thế tiện hơn phải không~?"
「……Ha」
Tôi sững sờ ra một lúc.
「Hảaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!?」
Tôi vội vàng đuổi theo cô ấy.
Kéo theo chiếc vali, Lapis xông thẳng vào nhà.
Cô tỏ ra cứ như thể nơi này là của mình. Cô nhìn quanh lối vào cứ như thể vừa trở về nhà sau một thời gian dài vậy.
Lối vào được trải thảm đỏ và có một cầu thang xoắn ốc dẫn lên tầng hai.
Cầu thang xoắn ốc và sảnh chính nằm giữa hai hành lang, trên tường treo đầy những bức tranh cổ kim Đông Tây.[note72701]
Tôi không rõ những bức tranh treo trên hành lang có phải là thật hay không, nhưng trong đây có『Ba mươi sáu cảnh núi Phú Sĩ』của Katsushika Hokusai,『Nụ hôn』của Gustav Klimt và『Thiếu nữ đeo hoa tai ngọc trai』của Johannes Vermeer,……Bên cạnh đó là tấm poster『YuruY*ri』của Nam○ri-sensei[note66895] mà chính tay tôi treo lên.
Lapis đưa mặt lại gần, chăm chú quan sát tấm poster.
「……Cái này là gì vậy?」
「Một tuyệt tác nghệ thuật do thần thánh tạo ra. Được trưng bày ở bảo tàng Louvre trong trái tim tôi. Cô có thể coi nó như một phong cảnh dành cho tôi」
「Hưm~, vậy ra ngươi thích những thứ như này à……hee~……」
「A, này!Đã bảo là đợi đã mà」
Lộc cộc, lộc cộc.
Lapis kéo chiếc vali, băng qua hành lang đến một đại sảnh đủ rộng lớn để tổ chức một dạ hội.
Về cơ bản, đây là phục vụ các bữa ăn tại biệt thự gia tộc Sanjou. Lapis liếc nhìn chiếc bàn ăn khổng lồ, rồi hướng mắt về những cô hầu gái đang chăm chỉ dọn dẹp rồi tiếp tục tiến vào sâu bên trong.
Tầng một ngoài đại sảnh rộng lớn còn có phòng giải trí, thư viện và phòng đọc, phòng trưng bày, phòng nghe nhìn, phòng tiếp khách và hai nhà vệ sinh. Qua hành lang còn có một phòng kiểu Nhật, một phòng kiểu Tây, hai phòng tắm (Suối nước nóng), ba nhà vệ sinh, ba phòng chứa đồ, cùng năm phòng khách.
Lapis đi khắp từng phòng ở tầng một, kiểm tra từng nơi rồi quay lại hỏi tôi「Nơi này dùng để làm gì vậy?」
Khi tôi mỉm cười lịch sự trả lời「Hôm nay chúng tôi đóng cửa rồi. Xin hãy về cho」, cô ấy lại lặp lại câu hỏi tương tự với cô hầu gái. Sau khi nhận được câu trả lời, cô đi lên tầng hai.
Tầng hai chủ yếu là phòng cho khách.
Các phòng chủ yếu được thiết kế theo kiểu Nhật và kiểu Tây, thậm chí có phòng kiểu Trung có lẽ chỉ để giải trí.
Có khoảng mười hai phòng cho khách như vậy, được bố trí xen kẽ với phòng giải trí, phòng tắm (Không phải suối nước nóng) và phòng vệ sinh.
「Phòng của Hiiro ở đây à? Hay là bên kia? Ta sẽ lấy phòng bên cạnh」
Tôi mỉm cười chỉ tay về phía cửa, Lapis quay sang hỏi cô hầu gái rồi nói「Phòng Hiiro ở đây thì tôi sẽ lấy phòng này」rồi tự ý mang hành lý vào trong.
Thoát khỏi chiếc vali, Lapis vươn vai nhẹ nhõm hẳn rồi tiếp tục leo lên tầng ba.
Tầng ba là một đài quan sát được xây theo dạng tháp.
Trên đó đặt một chiếc kính viễn vọng khổng lồ như ở đài thiên văn, tạo cảm giác như thể đang thúc giục ta hãy ngắm nhìn bầu trời đầy sao.
Để lên đài quan sát, ta phải trèo lên một chiếc thang. Lapis đặt tay lên chiếc thang và quay lại nhìn tôi.
「Hôm nay ta mặc váy nên ngươi lên trước đi」
「Vậy thì tôi sẽ cho cô mượn quần」
Cô yên lặng đá tôi một hồi, tôi đành miễn cưỡng leo lên đài quan sát trước.
「Uoa!」
Lapis leo ngay sau tôi, reo lên đầy thích thú khi nhìn bầu trời trong xanh và quang cảnh thành phố bên dưới qua cửa sổ trời hình mái vòm bao quanh cô.
Vốn dĩ, đài quan sát chật hẹp chỉ đủ chỗ cho hai người, nên khi Lapis lên sau tôi, cánh tay và vai chúng tôi chạm vào nhau, mùi hương của cô thoang thoảng trong không gian.
Không biết là mùi của chất khử mùi hay dầu gội nhỉ?
Tôi không biết, và cũng chẳng thể hỏi cô ấy, nhưng cô có mùi hương thật dễ chịu, khác xa với mùi mồ hôi của đàn ông. Mà cô công chúa chẳng cảm thấy gì khi tiếp xúc với một chàng trai như tôi sao? Cô chỉ cười, say sưa ngắm nhìn cảnh vật xung quanh.
Không, sao thế này, thật kỳ lạ! Lapis mà tôi biết là một chiến binh thực thụ, khi cô tiếp xúc với Hiiro cũng là lúc cô giết hắn ta. Ngay từ đầu việc một công chúa Elf với điểm cao ngất lại dính dáng với một thằng đàn ông 0 điểm đã bất thường rồi.
Chẳng lẽ lúc cùng nhau chiến đấu trong dungeon, cô đã coi tôi là bạn hay thú cưng chăng?......Trước tình huống nghiêm trọng này, mồ hôi lạnh của tôi tuôn như suối, tôi vắt óc suy nghĩ xem mình nên làm gì.
「Hiiro」
Đôi mắt xanh biếc lấp lánh nhìn chằm chằm vào tôi ở cự ly gần. Qua khe hở của chiếc váy ngắn, cặp đùi săn chắc rám nắng của cô lộ ra.
Lapis ngồi trên sàn, ôm lấy đầu gối, mái tóc vàng óng ánh như ánh nắng mặt trời buông dài trên vai, cô e thẹn nhìn về phía này.
「Tiếp theo là khu vườn à? Dẫn đường cho ta đi!」
「Không không, đợi đã đợi đã. Cô nói sẽ sống ở đây từ hôm nay là đùa thôi đúng không? Nó là trò đùa phổ biến hiện nay phải không? Chuyện gì đã khiến cô tuyên bố rằng cô sẽ sống chung với một gã đàn ông vậy? Chẳng phải trong tiết Đạo đức và Giáo dục công dân, chúng ta đã được học rằng chỉ có con gái mới được sống chung với con gái sao?」(Gốc là môn Đạo đức và luân lý)
「Bởi, nếu chúng ta sống chung, chúng ta có thể đấu với nhau bất cứ lúc nào, đúng không?」
「……Hả?」
Câu trả lời ngoài sức tưởng tượng khiến tôi há hốc mồm kinh ngạc.
「Ta với Hiiro hiện giờ đang ngang tài ngang sức, đúng không?」
「Cái gì cơ,『Đúng không』là sao? Đừng có tuỳ tiện yêu cầu sự đồng tình như lấy miếng bim bim trong gói thế. Thực lực giữa tôi và cô chênh nhau một trời một vực. Cách biệt thực lực giữa chúng ta lớn như một trận bóng chày kết thúc sớm vậy.[note66896] Tôi sẽ khóc lóc mang đất sân Koshien về nhà nên cô cũng quay về nhà đi」[note66897]
「Nên là cho đến khi chúng ta phân thắng bại, ta nghĩ sẽ sống cùng ngươi một thời gian. Như vậy dễ đấu hơn và mà cũng thoải mái hơn nữa」
「Thật đấy à, tôi nói một tràng như thế mà từ đầu đến cuối cô chẳng nghe gì sao…… Kẻ ở đáy xã hội như tôi, chẳng những không được phản bác, mà ngay cả mở miệng cũng không được sao……」
「Vâng, vậy là xong phần giải thích! Hãy dẫn ta ra vườn nào!」
Trước sự ngoan cố của Lapis, tôi đành bất lực cúi đầu.
「......xem vườn xong thì xin hãy về đi nhé?」
Lapis không trả lời mà chỉ mỉm cười, đôi mắt nhìn thẳng vào tôi đầy mê hoặc. Ở tuổi này mà cô dường như đã biết cách quyến rũ người khác rồi.
Tôi và Lapis từ tầng ba xuống tầng hai, rồi xuống tầng một và ra vườn.
Khu vườn trong biệt thự rộng đến mức khiến người ta phải tự hỏi liệu có thể gọi nó là một khu vườn hay không.
Chưa kể, còn có cả một ngôi nhà dành riêng cho những hầu gái sống trong biệt thự, một sân tập chiến đấu và cả phòng tắm nữa (Có cả tá vòi sen dù tôi là người duy nhất sử dụng).
Trong khu vườn có một hồ cá koi bơi lội tung tăng. Từ hành lang ngoài trời ở tầng một có thể đi thẳng đến suối nước nóng ngoài trời, một kho vũ khí chứa đầy các ma pháp khí và một nhà kho chứa đồ bị khóa chặt.
Cả tòa biệt thự trông giống như một dinh thự của samurai.
Cổng lớn gắn gia huy trông thật uy nghi, những bức tường bao quanh được phủ kết giới chống ma thuật cũng thật ấn tượng.
Ngôi biệt thự này vốn thuộc về người thừa kế Rei, tôi chỉ đang mượn tạm chỗ này trong một khoảng thời gian. Nhà chính nơi Rei sống thậm chí còn ấn tượng hơn nhiều, thể hiện quyền lực của gia tộc Sanjou thực sự đáng kinh ngạc.
Và thế là, cả một biệt thự như thế này được chuẩn bị chỉ cho một mình tôi.
Tất nhiên nó quá thừa thãi.
Ngay cả tôi, Hiiro-kun, một tên đàn ông khốn khiếp bị kẹt giữa yuri này, cũng không biết phải làm gì với nó.
Ước gì tôi có thể chia sẻ nỗi bất an này với ai đó.
Tôi đã từng nghĩ như vậy
Đúng……Tôi đã từng nghĩ thế, mà……
「Cảm ơn vì đã dẫn đường. Dù có hơi chật chội nhưng ta rất thích. Ta thích Nhật Bản lắm. Ta luôn muốn được sống trong một ngôi nhà có bầu không khí như thế này!」
「…………」
Tôi chưa bao giờ nói rằng mình muốn sống cùng với nữ chính Yurige cả!
「Được rồi, chuyển đồ đây! Chuyển đồ vào đây, ai không tránh ra là tôi cán chết đấy!」
「Yay, tớ lấy phòng trong góc tầng một! Getto!」[note66898]
「Uwa, không công bằng! Thế thì mình sẽ chọn phòng có cửa sổ trên tầng hai」
「…………」
Tôi chưa bao giờ nói rằng mình muốn sống cùng mười hai cung thủ Ngự Ảnh《Alfr》[note72702] hộ vệ của Lapis (Tất cả đều là những Elf xinh đẹp) cả!
「Nè~, Hiiro-san~? Tôi có thể dùng loại dầu gội nào?」
「…………」
Tôi chưa bao giờ nói rằng mình muốn sống cùng một cô elf táo bạo, dù mới lần đầu gặp mặt đã tự tiện đi tắm và cố xin phép tôi sử dụng dầu gội trong khi khoả thân cả.
「Nè, Hiiro, ngươi có thể dạy ta quy tắc của ngôi nhà này trước được không? Ta không có ý định xâm chiếm hay gì cả và ta hy vọng chúng ta có thể hòa thuận. Tạm thời thì ta sẽ đi tắm. Ngươi cứ chờ ở phòng trước nhé」
「…………」
「Công chúa~! Có một lối đi bí mật ở đây, một lối đi bí mật~! Tuy nhỏ hơn so với lâu đài, nhưng có nhiều cạm bẫy thú vị lắm~!」
「…………」
「Hiiro-san~? Cậu có nghe không~? Dầu gội ấy, dầu gội~?」
「…………」
「À còn nữa, Hiiro, ta không thể ngủ nếu không có giường đâu. Nhưng mà, đã mất công ở đây rồi thì ở phòng kiểu Nhật vẫn hay hơn mà nhỉ? Nên là ta tách riêng phòng ngủ với phòng riêng của mình nhé? Cũng đâu có sao đúng không? Yay, cảm ơn nhiều!」
「…………」
Không nói gì, tôi chạy ra ngoài dùng ma lực cường hóa đôi chân.
Cứ thế, tôi nhảy lên bầu trời hoàng hôn—
「ĐÂY LÀ EROGE SAO!?」
Tôi hét lớn.
Tôi đáp xuống rồi lại gào lên.
「ĐÂY LÀ EROGE SAOOOO!?」
Tôi đấm mạnh xuống đất.
「Đây là phần mở đầu của eroge sao!?」
Thở hổn hền, tôi lê bước đến công viên và ngồi phịch xuống băng ghế.
Thật kỳ lạ.
Tôi nói ra những thắc mắc đang cuộn trào trong lòng.
Đây không phải là eroge sao?......Sao lại thế này chứ……Dù là yurige nhưng tại sao lại có sự kiện xoay quanh đàn ông?......Tôi giúp mấy cô Elf chuyển vào nơi này mà không hiểu gì cả, và trời đã tối rồi....…Nghĩ thế nào đi nữa chẳng phải kiểu gì cũng xảy ra cái cảnh mở nhầm cửa phòng tắm rồi nghe tiếng hét『Kyaaa, N○bita-san là đồ biến thái!』hay sao」
Một mình ngồi trên băng ghế, tôi khóc.
Tôi……tôi……rốt cuộc đã sai ở đâu chứ……Tôi chỉ muốn âm thầm dõi theo tình cảm trong sáng của các cô gái thôi mà……Tôi chỉ muốn được tái sinh thành một nhân vật quần chúng trong yurige, ngồi trong góc lớp và cười『Ufufu』trong khi ngắm nhìn yuri thôi mà……
Đang chìm trong thất vọng, tôi bỗng nhiên sực tỉnh.
Không, lúc này không phải lúc để buồn bã.
Tạm bỏ cô công chúa Elf bắt đầu sống chung với tôi với lý do chẳng hiểu nổi như『Nếu chúng ta sống chung với nhau, chúng ta có thể đấu với nhau bất cứ lúc nào』sang một bên.
Nếu công chúa Lapis sống chung với tôi, tức là……『Kẻ đó』cũng sẽ tới.
Viễn cảnh tồi tệ nhất chợt hiện lên trong tâm trí tôi, một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng.
Với khả năng hiện tại, nếu tôi đối đầu với『Kẻ đó』,cơ hội thắng còn ít hơn 1%. Thậm chí còn chẳng thể gọi là một cuộc chiến được. Chắc chắn tôi sẽ bị hạ gục chỉ trong một đòn. Dù có thử chiến thuật nào đi nữa cũng chẳng có cách nào để đánh bại thứ đó cả.[note66899]
Nếu chạm trán với kẻ đó là coi như kết thúc.
Coi Hiiro là kẻ địch, một Sát thủ tự động tiêu diệt bất kỳ gã đàn ông nào xen giữa yuri……Nếu không có cơ hội thắng thì chỉ còn cách tránh xa kẻ đó ra mà thôi.
Tệ nhất là tôi chạm mặt『Kẻ đó』mà không có Lapis.
Lần gặp mặt đầu tiên nhất định phải thông qua Lapis, hơn nữa phải là một tình huống thân thiện, thể hiện rõ ràng tôi không có ý định chiến đấu.
Tuyệt đối không được giao chiến với kẻ đó.
Nếu vậy, trong bữa tối hôm nay phải……?
Tôi nhìn đồng hồ, tái mặt.
Hỏng rồi! Phải gọi đầu bếp giỏi nhất thế giới ngay lập tức! Một đầu bếp xứng đáng đội chiếc mũ đầu bếp nhất trên thế giới! Phải tận dụng toàn bộ quyền lực của gia tộc Sanjou để tiếp đãi chu đáo! Mạng sống của tôi đang gặp nguy hiểm! Chết đi Hiiro!
Tôi vội vã đứng dậy—và rùng mình.
Một cảm giác lạnh sống lưng.
Luồng ma lực mạnh mẽ toả ra từ đâu đó.
Tầm đánh của bậc thầy.
Tôi đã……lọt vào tầm đánh của đối phương.
Ánh mắt ấy xuyên thấu tôi. Tôi không thể nhúc nhích, bị ghim chặt tại chỗ. Mồ hôi lạnh tuôn như suối, toàn thân kêu gào báo động.
Bạc.
Thảm hoạ sắc bạc đang đứng đó.
Mái tóc bạc dài, bộ trang phục chiến đấu kết hợp giữa phong cách Nhật Bản và phương Tây, bên hông là một thanh trường kiếm dài vượt quá chiều cao của mình.
Một mỹ nhân Elf cao lớn xinh đẹp với đôi mắt xanh biếc sáng rực, nhìn thẳng vào tôi bằng ánh mắt sắc lạnh.
Sát khí xuyên qua da thịt tôi như hàng ngàn mũi kim.
Dưới ánh hoàng hôn đỏ rực, sắc bạc ấy càng thêm rực rỡ.
Cô nhẹ nhàng rút thanh trường kiếm ra rồi ném vỏ kiếm đi.
「Ta nghe nói cậu chính là kẻ đã đánh bại Lapis」
Cô thì thầm bằng giọng nói trong trẻo tựa tiếng chuông ngân.[note66900]
「Đối đầu với ta」
Keng, keng.
Tiếng vỏ kiếm rơi xuống đất—Cô mở to đôi mắt ánh xanh trắng.
「Sanjou Hiiro. Ta──」
Ngay lúc này, người mà tôi không muốn nhìn thấy nhất, kẻ mạnh nhất khẽ cong môi.
「Rất hứng thú với cậu」
A, chết rồi……
Trong khi đứng bất động, trong đầu tôi nảy ra một câu hỏi về người phụ nữ trước mặt.
Ai là người mạnh nhất thế giới Esco──?
Đáp lại câu hỏi của đội ngũ phát triển, người chơi chỉ đưa ra một câu trả lời duy nhất.
Đó chính là Astemir Clouet la Killicia.
Tên đệm của cô,『Clouet la』là tên của một gia tộc ở vùng đất của người Elf.
Cô elf này có cùng dòng dõi với Lapis Clouet la Lumet, công chúa của Vương Quốc Elf『Thánh Điện Quang Đô《Alfheim》』.
Cô là sư phụ và cũng là hộ vệ của Lapis, chiến binh mạnh nhất của tộc Elf, người nắm giữ cấp bậc ma đạo sĩ cao nhất trong thế giới này,『Tổ』.
Sức mạnh của cô bao trùm mọi cự ly, từ gần, trung bình đến xa……hơn nữa còn là sự linh hoạt vượt trội trong chiến đấu.
Từ góc độ trò chơi, chiến đấu tầm gần cần đến『Sức mạnh』và『Thể lực』, còn tầm trung đến tầm xa đòi hỏi đến các chỉ số『Ma lực』,『Nhanh nhẹn』và『Trí tuệ』.
Trong thế giới Esco, các Elf có thể dễ dàng nâng cao『Ma lực』và『Nhanh nhẹn』, nhưng『Sức mạnh』và『Thể lực』lại khó có thể cải thiện.
Do đó, các Elf lẽ ra không giỏi trong chiến đấu tầm gần.
Nhưng với Astemir, tất cả chỉ số của cô đều tăng, tăng một cách chóng mặt.
Vào cuối ngày, chỉ số của nhân vật chính và những người bạn đồng hành sẽ tăng lên tùy theo nội dung luyện tập được chọn……Nhưng không hiểu sao, dù đang luyện tập để tăng『Ma lực』,『Sức mạnh』và『Thể lực』của họ cũng tăng lên theo (Người chơi gọi hiện tượng này là『Luyện tập lén lút』).
Lần đầu tiên nhìn thấy, tôi đã nghĩ đây là lỗi.
Vì Esco là một game dễ chơi[note66901] nên chỉ số của nhân vật chính sẽ tăng lên đều đều mà không cần phải quá để ý. Nhưng tốc độ phát triển của cô không thể nào so sánh được với Astemir.
Tốc độ tăng trưởng nhanh đến đáng sợ.
Chưa kể, khi gia nhập đội, cô ấy còn được trang bị『Bảo Cung・Hỉ Thiên Thiêu Hoa《Iliovasilema》』. Cheat của cheat đến quá đáng. Cảnh những kẻ địch tép riu bị cô quét sạch, bỏ lại nhân vật chính phía sau khiến người ta lo ngại về sự mất cân bằng trong trò chơi.
Cô ta! Cùng vị trí với Kiếm Thánh trong Fin○l Fantasy Tactics à!
Tôi vội vàng cho cô ấy ra khỏi đội hình, nhưng hóa ra cũng chẳng cần thiết.
Sở dĩ cô mạnh đến vậy là vì cô là một nhân vật trợ giúp.
Cô chỉ cùng đồng hành cùng nhóm trong giai đoạn đầu, và sau một sự kiện nhất định, cô ấy sẽ rời khỏi đội vĩnh viễn, và『Bảo Cung・Hỉ Thiên Thiêu Hoa《Iliovasilema》』sẽ được trao lại cho Lapis.
Chẳng trách cô ấy ;ại mạnh mẽ đến như thế, tôi thở phào nhẹ nhõm, nhưng ngược lại, có thể nói không có ai trong giai đoạn đầu mạnh mẽ hơn cô ấy.
Như thường lệ, Astemir luôn coi Hiiro là kẻ thù.
Astemir xuất hiện và gây ấn tượng mạnh mẽ ngay từ giai đoạn đầu game với Lapis trước khi cốt truyện rẽ nhánh. Nhưng chỉ trong khoảng thời gian ngắn đó, cô ta đã dùng bao kiếm đập nát mặt Hiiro, thái nhuyễn Hiiro thành từng mảnh rồi còn tấn công và làm nổ tung biệt thự nhà Sanjou. Quả là ấn tượng, khiến cô được người chơi vô cùng yêu thích và gọi với cái tên Kẻ trừng phạt《Slayer》.
Vậy mà, tôi lại gọi Kẻ trừng phạt ấy là『Kẻ đó』.
Tại sao tôi coi cô ta giống như『Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy』? Là vì tôi sợ nếu bất cẩn nhắc tên cô sẽ dựng flag khiến cô xuất hiện.
Là hộ vệ của Lapis, việc cô đi cùng là điều hiển nhiên, nhưng tôi đã nghĩ rằng mình có thể vượt qua giai đoạn đầu mà không kích hoạt flag xuất hiện của cô.
Nhưng, hiện tại.
Trước mặt tôi là quỷ thần được mệnh danh là mạnh nhất.
Thanh trường đao dài hơn cả chiều cao của cô được cầm trong tay. Thứ đó không phải là ma pháp khí mà chỉ là một thanh kiếm Nhật mà cô gọi là『Bia mộ không tên』.
Ma pháp khí của cô là『Bảo Cung・Hỉ Thiên Thiêu Hoa《Iliovasilema》』.
Cô mới chỉ sử dụng『Bia mộ không tên』có nghĩa là cô vẫn chưa nghiêm túc, mà chỉ đang thăm dò.
「…………」
Mà kiếm thuật của người phụ nữ này cũng thuộc hàng quái vật chứ! Mà thăm dò để làm gì nữa, một kẻ như Hiiro thì làm gì có cửa thắng chứ!
「......Chuẩn bị đi」
Chuẩn bị là chết chắc? Ai mà chuẩn bị chứ, đồ ngốc!
Tôi cười gượng, giơ hai tay lên.
「À, ừm, tôi không hiểu lắm, nhưng sao ta không nói chuyện trướ──」
Sát khí──cô ta đang đến──Tôi rút kiếm, kéo cò.
Đồng bộ ma pháp thức, can thiệp sóng ma lực, tính toán hoàn tất.
Kết nối mạch điều khiển……『Kiến tạo: Lớp phủ ma lực』『Biến đổi: Thần kinh thị giác』『Biến đổi: Cơ xương』.
Một đường sáng xanh chạy dọc theo vỏ kiếm, kích hoạt phép thuật.
Kích hoạt Cường Hóa Đấu Ảnh《Tenebrae》──Đôi mắt phủ đầy ma lực xanh bắt kịp đường kiếm.
Tôi cố hết sức ngả người ra sau để né tránh.
Một vài sợi tóc của tôi bị cắt ngang, tung bay theo gió.
「Cậu tránh được đòn vừa rồi sao?」
Astemir mỉm cười đầy thích thú.
Tôi dồn ma lực vào chân, rồi nhảy mạnh về phía sau.
Mồ hôi lạnh chảy dài trên trán, lăn xuống ngực.
Thật khó tin là tôi có thể kéo cò kịp thời, chỉ có thể nói là may mắn tột cùng.
Rõ ràng là cô ta nhắm thẳng vào cổ họng. Cô muốn giết tôi sao? Hay cô định dừng lại vào phút chót? Không thể biết được. Chênh lệch sức mạnh quá lớn.
Như vẩy máu khỏi lưỡi kiếm.
Astemir vung thanh trường kiếm, tươi cười tiến về phía tôi.
「Vậy thì, kế tiếp」
Ah, cái này, nếu không nghiêm túc thì tôi sẽ chết mất.
Tôi dồn sức nhảy về phía sau──Astemir tra kiếm vào vỏ, trong chớp mắt dịch chuyển ra sau lưng tôi.
Ê này, cô nhặt vỏ kiếm từ khi nào vậy? Mà đúng hơn mới ở giai đoạn này cô đã có mạch điều khiển dịch chuyển tức thời rồi sao!? Một nhân vật Iai[note66902] thì đừng có mà dịch chuyển dễ dàng như thế!? Chết đi Hiiro!
Trong chớp mắt, tay tôi đã nhanh chóng thao tác.
Trong khoảnh khắc, tôi thay mạch điều khiển—『Thuộc tính: Ánh sáng』『Kiến tạo: Cầu』『Thao tác: Phát Nổ』.
Phát động, Quang Cầu《Light》.
Quả cầu ánh sáng sinh ra giữa tôi và Astemir phát nổ.
Ánh sáng chói lòa bao trùm mọi hướng, chiếu thẳng vào đôi mắt Astemir.
Làm choáng thành công!!
Tôi định quay lưng bỏ chạy thì—sát khí ập đến–tôi lại vấp ngã.
「Ừm」
Astemir mắt vẫn nhắm nghiền, âm thanh vang lên khi cô tra kiếm vào vỏ.
「Cho đến giờ thì đạt điểm tuyệt đối. Tuyệt vời」
Rầm……Con dốc sau lưng tôi bị chém đứt, trượt xuống.
Con dốc khổng lồ bị chém ngang trượt xuống, tiếng va chạm kinh hoàng truyền trên mặt đất.
Sau vài giây, máu bắt đầu chảy xuống từ má tôi.
A~, chết mất thôi~!
Trước khi đòn tiếp theo xảy ra, tôi tuyệt vọng bỏ chạy.
Tập trung toàn bộ ma lực xuống chân.
Dồn toàn lực nhấn bước, đôi chân phun trào ma lực xanh lướt đi như bay. Một nhát chém cực mạnh đuổi sát theo, cắt đứt đường chạy của tôi.
Sensei! Hiiro-kun đang bị bắt nạt!! (Sensei trả lời: Lớp này không có chuyện bắt nạt)
「C-cứu tôi với~!」
Tôi rẽ vào góc, tiếng kêu thảm thiết thoát ra khỏi cổ họng.
Astemir đạp mạnh vào bức tường, không hề giảm tốc đuổi theo.
「…………」
Trúng phóc.
Tôi đã phục kích sẵn, dồn toàn bộ ma lực vào Kuki Masamune, dùng hết sức lực chém một nhát từ trên xuống.
Không rút kiếm kịp đâu, bắt được rồ──!
Keng
Lưỡi kiếm của tôi xuyên qua cán『Bia mộ không tên』
「…………hử!?」
C-cô ta!? Không kịp rút kiếm nên dùng cán đỡ à!? Phản xạ của cô ta điên rồ đến mức nào vậy?!
「......Tuyệt vời」
Nhếch khoé miệng, Astemir tung ra một cú đá trước.
「Hự!?」
Hứng trọn cú đá, tôi lùi lại.
Cô lùi lại, ngón tay chỉ lên trời.
「Hãy cất lên khúc ca về ký ức đã qua」
Tôi sững người lại vì kinh ngạc.
Bởi vì tôi hiểu.
「Cánh cổng thiên đường đóng lại, khúc cầu hồn bắt đầu, thế gian chìm trong hỗn mang. Nguyện thề vì đất nước, kết ước với bạn bè, niềm tin của bản thân nắm giữ trong tay này. Nào, hãy hát. Cùng nhau cất tiếng ca. Ánh sáng của Alfheim vẫn chiếu rọi nơi đó」
Những ma pháp khí đặc biệt sở hữu ma thuật độc nhất, thứ ma thuật ấy được kích hoạt bằng một cò đặc biệt.
「Hỡi tổ tiên của ta, hơi cung thủ vạn dặm, hỡi thời đại cổ xưa chẳng thể chia lìa」
Đúng vậy, đó là──
「Hãy để vòng tay ta ôm lấy và dẫn dắt ngươi」
Thần chú.
「Hãy đến đây, Bảo Cung」
Dòng ma lực cuộn trào, bao trùm lấy Astemir, mái tóc bạc của cô dựng đứng.
Không gian sau cô bị xé toạc, và từ trong đó, 「Bảo cung」 từ từ hiện ra ngoài.
Cô lạnh lùng nhằm thẳng vào tôi.
「Iliova──」
「Ơ kìa, Astemir, sao cô lại triệu hồi Bảo Cung ở đây vậy?」
Nghe thấy giọng đó, Astemir lập triệt tiêu ma lực của mình.
「Lapis……」
Công chúa Lapis đi tới, lần lượt nhìn tôi rồi đến Astemir với ánh mắt ngờ vực.
「Tại sao em lại ở đây?」
「Tại sao ư……con đường này không phải là đường Hiiro thường chạy sao. Cậu ấy đột nhiên chạy ra ngoài nên tôi định đi đón」
Tôi chuồn ra sau lưng Lapis, nở một nụ cười ranh mãnh.
Astemir ngây người trong giây lát……sau đó lấy tay che mặt, cười lớn.
「Thì ra là vậy, ta thua rồi nhỉ. Thật bất ngờ. Cậu đã vượt xa những gì ta mong đợi. Không ngờ ta lại phải dùng đến cả bảo cung」
Có vẻ như Astemir cũng đã nhận ra.
Nếu đánh trực diện, rõ ràng tôi không thể thắng.
Vì thế, mục tiêu của tôi không phải là chiến thắng, mà là không thua.
Tập trung hoàn toàn bảo vệ bản thân bằng mọi giá, tôi hướng đến nơi này, vị trí nằm giữa biệt thự nhà Sanjou và công viên. Nếu Lapis hay các cung thủ Ngự Ảnh《Alfr》 đến tìm tôi sau khi tôi đột ngột lao ra khỏi nhà, họ chắc chắn sẽ bắt đầu tìm theo tuyến đường này.
Kết quả là, tôi đã thắng cược.
Được sống……thật là tuyệt……!
「Hiiro」
Trong khi tôi đang xúc động, Astemir tiến lại gần.
「Cậu sở hữu tài năng hiếm có. Sớm muộn gì, cậu cũng sẽ vượt qua cả ta.
Vậy nên, nếu được, thì—」
Cô nở nụ cười xinh đẹp với tôi và đưa tay ra.
「Cậu có muốn trở thành đệ tử của ta không?」
…………Hả?


7 Bình luận