「....Surarin? Oi, Surarin.....」(con Slime vô hại trong dungeon quest, cứ coi như con slime vô hại Rimuru đi)
Mới tờ mờ sáng vào hôm thứ hai sau khi cả đoàn rời làng Koryatt.
Đang ngủ ngon lành cùng chiếc gối slime thì tôi bị giọng nói của tên Irvine làm tỉnh giấc.
「Gì mà ôm xòm vậy Irvine?」
Tôi lờ đờ dựng người dậy và đánh tiếng hỏi Irvine trong lúc vẫn còn dụi mắt một cách ngái ngủ.
Bởi bản thân vốn chả phải quý tộc hạng cao và nữ tử gì sất, nên thành thử ra tôi được phân ngủ cùng mất tên đực rựa. Và cũng vì đang thử nghiệm gối slime, nên tốt nhất là ở cùng nhau.
Mà bọn slime cũng thuộc chủng yếu nhớt, song đề phòng bất trắc, tôi vẫn phải buộc chiếc gối thật kỹ.
「Oi, đừng có giỡn nữa? Surarin, nói gì đó đi chứ!? Mới nãy, mày còn sung sức lắm mà!!」
Anh ta đau đớn gọi tên cái gối, tay thì không ngừng vỗ nó *bộp bộp*.
Mới hôm qua thôi, Surarin vẫn còn khoẻ lắm. Ấy thế mà lúc này đây, nó đã chẳng còn cử động nữa, mỗi lần Irvine chạm vào thì nó lại phát ra những tiếng *bẹp bẹp*.
Irvine nhắm tịt mắt mà ôm chặt lấy chiếc gối Surarin, có lẽ ảnh đang nhớ lại hình bóng của Surarin.
「.....Irvine.」
Giờ thì mình ý thức được sự tình rồi.
「........Mày lạnh quá..!!!!」
「....Irvine.」
「.........Mới nãy thôi, mày còn năng nổ lắm mà.」
「Anh quên cho nó ăn rồi, phải không?」
「..........」
Vừa nghe tôi nói xong, thằng chả lập tức hoá đá.
Nếu bỏ đói cỡ hai ngày thì bọn này sẽ chết đói. Và khi chúng chết thì cơ thể sẽ mất đi tính đàn hồi vốn có, rồi trở thành một đống bầy nhầy cần được kiểm duyệt. Về phần gối slime, độ nảy nảy sẽ biến mất và trở thành một thứ vô dụng.
Chính vì lẽ đó, ta buộc phải cho con slime bên trong hấp thụ một cái gì đó để duy trì sự sống.
Mặt khác, lúc con slime hấp thụ dưỡng chất thì nó sẽ ngoan ngoãn nằm im một chỗ. Nói chung là một mũi tên trúng hai con nhạn. Cứ như thể đang vắt kiệt sức lao động của con slime ấy, một điều rất là con người...
「.....Này, chẳng phải mày đã nói là sẽ trở thành slime vương hay sao!?」
Irvine vẫn tiếp tục như vậy, cứ như thể thằng chả đang vờ như chưa từng nghe gì cả ấy.
Oi, slime thì làm gì biết nói.
「Chưa hoàn thành tâm nguyện và trở thành slime vương thì đừng có chết như vậy chứ!! Một ngày nào đó, mày sẽ có chúng thuộc hạ phục vụ dưới trướng mà, còn phải gầy dựng cung điện cho chủng Slime nữa chứ...!!!」
Irvine vẫn tiếp tục giả ngây. Sao tên này không đi làm diễn viên luôn nhỉ?
Rồi khi Irvine cao giọng khóc lóc như thể bạn đồng hành vừa tử nạn thì một tiếng hét vọng vào, kèm theo đó là một tiếng đập tường *Ầm ầm* vang lên.
「Im lặng dùm cái!! Biết bây giờ là mấy giờ rồi không hả??!」
「「X-xin lỗi!!」」
Giọng của Aryusha-san khác hẳn thường ngày, nên thành ra tôi đã vô thức xin lỗi chung với tên kia.
Nghĩ lại thì lúc này vẫn còn sớm. Mọi người vẫn đang an giấc. Cho dù có gặp phải chuyện không hay thì đây cũng chả phải lúc để hét lên như vậy.
Rồi thằng cha Irvine đặt cái gối có chứa thứ chất lỏng bí ẩn kia xuống sàn và nằm lại ngủ như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Thôi, ngủ vậy....
○
Sau lần đó, trong lúc hướng đến Kikka, cả bọn có thử trò này trò nọ với chiếc gối slime.
Thu thập nguyên liệu dùng cho gối slime, may vá sao cho con slime không thoát ra ngoài, và cả cách bảo quản con slime nữa, rồi cứ vậy mà đi bàn bạc với Tori.
Điều chúng tôi đang muốn kiểm chứng là, liệu độ đàn hồi của con slime có tăng lên khi dùng ma pháp để điều chỉnh nhiệt độ hay không?
Với suy nghĩ chiếc gối chắc sẽ thoải mái hơn nếu làm mát con slime, tôi áp tay lên chiếc gối và dùng băng ma pháp thẳng lên con slime để xem kết quả.
Rồi khi con slime nhiễm hàn tính từ băng ma pháp, tính đàn hồi đã giảm đi một bậc, cảm giác cứ như thể cơ thể to béo của con slime đang dính lấy da tay ấy.
Nếu phải tả thì chắc sẽ giống như gối cao xu non, chăng...?
Và khi nhấn tay xuống, bàn tay thay vì bị con slime bao bọc lấy thì lại cứ như đang bị hút vào bên trong con slime. Cảm giác này thư giãn đến mức khiến ta muốn chọc vào con slime hết lần này đến lần khác.
Phát hiện ngày hôm đó cuốn hút đến mức, tôi đã giữ luôn như vậy mà đánh một giấc đã đời.
◎
Rồi ngày hôm sau, tự hỏi rằng sẽ ra sao nếu lần này ta ủ nóng con slime. Nghĩ là làm, tôi luyện con slime bằng Hoả ma pháp. Kết quả là tôi thấy con slime dần tan chảy trước mắt mình.
Mới đầu tôi còn tưởng con slime đã tèo rồi không đó, song nó không tan chảy hoàn toàn mà vẫn còn lưu lại một chút đặc tính co giãn.
Sau khi kiểm tra tình trạng thì lần đó tôi cũng đã rất khoái trí.
Gối slime chẳng phải rất tuyệt sao? Nó có thể điều chỉnh tính đàn hồi tuỳ theo sở thích cá nhân đấy. Bỏ qua điểm trừ là một con ma vật thì mọi người chắc chắn sẽ mua món này.
Về phần mình, tiểu tiết thì cứ bỏ qua đi.
Thử xong hết rồi thì tôi mới nhớ ra rằng, bọn này vốn kị hoả và băng ma pháp.
Thôi kệ đi, xét đến cái danh yếu nhất trong thế giới ma vật thì chắc chúng chỉ tệ trong khoản kháng nhiệt thôi.
TN: ý là: mày đã yếu nhất rồi, có khá lên một chút cũng chả giỏi lên được đâu.
Nếu ta cho về độ âm thì nó sẽ hoá rắn như nước đá.
☆
Tori cũng đã rất bất ngờ, song ảnh cũng chỉ biết kêu trời vì độ hiếm của Băng thuật sĩ, cũng như Băng ma cụ vẫn chưa được phổ biến rộng rãi.
Về phần hoả ma pháp, chúng lại rất phổ biến, nhưng coi bộ hiếm lắm mới có người biết cách kiểm soát ma lực.
Đối với những ai thường xuyên sử dụng ma pháp như tôiーvà những mạo hiểm giả như Aryusha và Iliya, thì vốn chẳng có vấn đề. Nhưng mà đối với người thường, việc kiểm soát ma lực nó khó như lên trời vậy.
Ngoại trừ những người được gọi là ma pháp sư ra thì đa phần đều chỉ có thể tạo ra một đốm lửa để nhóm củi. Xem chừng việc tự mình hâm nóng hay hơ nhiệt là điều bất khả thi đối với họ.
Chính vì vậy, thay vì tự mình làm điều đó thì dùng ma cụ để thay thế là điều khả dĩ nhất, nhưng như vậy thì lại nảy sinh ra một vấn đề khác, đó là liệu người dân bình thường có hay quan tâm đến vấn đề chất lượng giấc ngủ không.
Về phần mình, nếu không thể sử dụng ma pháp thì tôi chỉ việc mua ma cụ về dùng, nhưng đấy chỉ đơn thuần là quan điểm cá nhân mà thôi.
Nếu tốn kém quá thì kết quả nhận lại được sẽ là 《sài mấy cái gối bình thường cũng được mà.》
Chính vì vậy mà Tori muốn nhắm đến tập khách hàng giàu sụ. Tóm lại là giới quý tộc lẫn thương nhân phát đạt.
Tôi thì chỉ lo mấy cái tên hách dịch đó không chịu xì tiền ra để mua gối slimeーthứ vốn được làm từ ma vậtーnhưng theo như lời của Tori, thì chắc chắn mấy cái tay thích của lạ sẽ xì tiền.
Chắc là mình cũng là một trong số đó...
◆
Rồi cứ vậy, bọn tôi thử nghiệm gối slime hết lần này đến lần khác, và thời gian thấm thoát thôi đưa. Chỉ trong một cái chớp mắt, vào chiều ngày thứ ba, cả bọn đã đặt chân tới trung tâm vùng đô Kikka.
◇
Vùng đô Kikka.
Một thành phố nằm ở cực đông của Vương quốc Misfrit, từ đây hướng đến phía bắc, ta sẽ đặt chân tới Vương quốc Aldonia. Từ đó, nếu hướng về phía tây, ta sẽ đặt chân đến Thủ phủ Hoàng gia, nơi được xem là trạm trung chuyển của toàn Vương quốc đó. Tất nhiên, tập chung tại đó có đủ thứ thành phần, và đấy cũng chính là nơi có mật độ dân cư đông đúc nhất.
Quả đúng thật, vẻ uy nga của nơi này chẳng thể bì kịp Cung điện Hoàng gia và bức tường thành bao quanh nó. Song, Kikka nhộn nhịp vẫn chẳng kém phần.
Trong lúc vẫn còn đang choáng ngộp trước vẻ nhộn nhịp của nơi đây thì cả bọn đã nhập cảnh vùng đô Kikka.
Lúc trông thấy cảnh binh hối hả tiến tới chỗ này thì tôi liền ngó ngang ngó dọc để xem liệu mấy cái tên kia có đang ở đây không.
Vẫn thấy bất an không thôi, nên tôi bất giác quay sang đánh tiếng hỏi Mort và Irvine.
「......Ê tô, mấy cái ông kia không có ở đây đâu nhỉ?」
「Mấy cái ông kia.., ý cậu là cảnh binh ở Thủ đô hả?」
Irvine bất giác tái mặt, đoạn còn hỏi ngược lại, vậy là tôi cuống cuồng gật đầu lia lịa.
Cái bản mặt này, chắc là đồng chí cùng chung cảnh ngộ rồi...
Mấy ông đó chắc không đơn giản chỉ là cảnh binh thôi đâu.
「Nếu mấy cái tên đó mà đột nhiên xuất hiện tại đây thì chắc tôi bỏ nghiệp mạo hiểm giả luôn quá.」
「Nghe đâu mấy cái tên ở Thủ đô có bảo rằng.... Ở Thủ đô thì nhiều Trai đẹp hơn.」
Mort nói ra những thứ mà tôi chẳng muốn nghe một chút nào.
Đúng vậy, tại Thủ đô, quý tộc lẫn thương nhân Đẹp trai ngầu lòi nhiều vô kể. Trong giới quý tộc có rất nhiều người sở hữu ngoại hình ưa nhìn.
Hay nói cách khác, cái đám cảnh binh tại nơi đó đang lạm quyền, nhằm thoả mãn ham muốn của bản thân.
Khi tôi hỏi Tori rằng tại sao bọn đó vẫn chưa bị xa thải thì ảnh đáp lại là《tỷ lệ phát hiện chất cấm lẫn hàng buôn lậu của bọn họ là cực kỳ cao, kèm theo đó là tin đồn, họ chính là cánh đắc lực của một Đại quý tộc nào đó.》
Tóm lại, nếu có đến Thủ đô thì tôi sẽ dùng Dịch chuyển. Nhưng cái đáng sợ nhất vẫn là được mời đến dự tiệc và phải đi bằng đường chính ngạch, giống như khi đó vậy.
Lần tới nếu có phải đến đó bằng xe ngựa thì chắc chỉ còn nước cầu trời khấn phật, sao cho không phải nhập cảnh bằng cái cổng Minh phủ đó nữa.


0 Bình luận