Tensei Shite Inaka de Slo...
Rnkinou Abeno chko
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tiến tới Kagura

Chương 94: Ngân Phong

0 Bình luận - Độ dài: 2,431 từ - Cập nhật:

  Tôi đã được cho phép đồng hành cùng Thương nghiệp Toriela trên đường đến Kagura. 

  Sáng hôm sau, từ sáng sớm tinh mơ, tôi đã có mặt sẵn sàng trước cửa chính của dinh thự. 

  Nếu là mọi ngày, tầm thời điểm này tôi đang nằm dài trên chiếc giường yêu quý. Song hôm nay lại có thể dậy sớm mà chẳng hề ngủ nướng, tất cả cũng bởi cá nhân tôi đang rất háo hức muốn đến Kagura, để chiêm qua phương cách nấu nướng bên bển. So với hồi đi đến Thủ đô thì chuyến này sẽ khó khăn hơn nhiều.

  Còn nữa, hôm nay là ngày tập luyện, song một trong những lý do chính khiến tôi cao hứng đến vậy là do sắp được đến Kagura. 

  Trong lúc an vị trên băng ghế và nghĩ về những chuyện như vậy, Eleonora-neesanーngười đang ngồi cùngーđột nhiên quay sang nhìn tôi chằm chằm. 

「Vụ gì nữa đây?」

  Linh cảm có chuyện chẳng lành, tôi bèn đánh mắt sang hỏi. 

「Em không thể đi Kagura sau khi chị đã trở về từ Thủ đô à?」

  Cái bà chị này đang nói cái quái gì vậy, hiện tại em đã sẵn sàng hết mọi thứ và đang ở trước cổng dinh thự rồi đấy...?

「Khi nào thì Neesan trở về?」

「.....Chắc phải tầm tháng tám.」

「Em không muốn ngồi trên xe ngựa vào lúc giữa hè đâu. Hơn nữa, tầm thời điểm đấy sẽ là Lễ hội thu hoạch mà phải không?」

「Nếu vậy thì cứ đi sau Lễ hội là được mà?」

「Nhưng chẳng phải sau vụ đấy là vào thu luôn rồi hay sao?」(tính theo mùa thu bên Nhật thì gió mùa sẽ về, nói chung là lạnh cắt da)

  Khi thấy tôi kiên định như vậy, bả liền ra tay đẩy mặt tôi ra xa. 

  Chật vật do bị tác động vật lý, tôi nhìn lên và hỏi lý do tại sao bả làm vậy. Eleonora-neesan chỉ *hứ* một cái, rồi ngoảnh mặt đi. 

  Đây là thời điểm thích hợp nhất để khởi hành, nên tôi chẳng có ý định nhượng bộ đâu. 

  Sau lần đó thì cả hai không nói gì với nhau nữa, chỉ cứ vậy mà nhìn ra phía trước. 

  Cuối tầm mắt là nhóm công nhân thuộc Thương nghiệp Toriela đang bốc chất hành lý. Có lẽ họ đã quá quen với việc chuẩn bị hành lý cho những chuyến du hành dài hạn như vậy. Dù sao thì so với với hồi đi đến Thủ đô, đây cũng là một chuyến hành trình rất khác mà, nên chắc bọn họ phải tranh thủ. 

  Tất nhiên cũng chẳng có nữ nhân nào gây rối kiểu『Bỏ lại những thứ vật dụng thiết yếu phía sau』như lần trước vậy, nên thành ra cũng khá an lòng. 

「Aru, con đã gói gém đồ đạc đầy đủ hết chưa?」

  Vừa nhắc Tào tháo. Cái người gây rối lần trước đã xuất hiện. 

  Đằng sau, Kaasan còn có cả Sylviro-niisan và Nord-tousan nữa. Xem chừng họ đến để tiễn tôi đi. 

「Un, con đã chuẩn bị xong xuôi hết rồi ạ.」

  Nếu mọi chuyện thuận buồm xuôi gió, chúng tôi sẽ đặt chân đến Kagura trong vòng hai tuần nữa. 

  Hành lý trong chuyến này chỉ toàn quần áo để thay. Đồ ăn cũng như những vật phẩm thiết yếu khác sẽ do Thương nghiệp Toriela một tay chuẩn bị. Ngay cả có thiếu thì tôi cũng chỉ việc bí mật lôi thêm đồ ra từ kho lưu trữ. 

「Chuyến này sẽ dài lắm đấy, còn cả một chặng vượt biển nữa. Con phải nghe lời mọi người đấy, biết chưa? Còn nữa, đừng có tiêu sài hoang phí quá.」

「Vâng ạ.」

  Nói rồi, tôi chưng ra điệu cười ngây thơ (VÔ TỘI) nhất mình từng có, song đoạn sau thì còn lâu tôi mới tuân theo. 

  Cũng bởi nếu may mắn bên Kagura kia sẽ có những món ăn kiểu Nhật, cùng những thứ liên quan khác nữa. Với những thứ không thể tải trên xe ngựa hay mang về do không gian có hạn, tôi có thể tống hết vào kho lưu trữ. 

  Thú thực, cái thiếu ở đây chắc là tiền. 

  Thôi kệ đi, một khi đặt chân đến đó, tôi có thể dùng dịch chuyển qua lại bất cứ lúc nào. Nhưng sẽ ô kê hơn nếu có thêm tiền mua này mua nọ, song cũng chẳng có gì đảm bảo tôi sẽ không làm những việc thiếu suy nghĩ.

「...... Nhìn mặt con gian quá đấy.」

「Nếu có nguyên liệu từ Kagura, chắc con có thể cho ra lò những món còn ngon hơn nữa đó, còn có cả đồ ăn vặt nữa.., nhưng nếu Kaasan đã nói vậy thì....」

「Un, được rồi, dù sau thì đây cũng là chuyến du ngoạn đầu tiên của con mà nhỉ, cứ việc mượn Toriela một đồng tinh kim để chi tiêu.」(bạch kim = 100 triệu yên. Nếu t nhớ không nhầm.)

「Không được, con đâu thể chất hết từng đấy đồ đâu nhỉ?」

  Có lẽ vì thấy nét mặt nghiêm túc của Elna-kaasan, nên Nord-tousan đã cắt ngang. 

  Đến một người nhậy bén như Sát long thủ đây mà còn chẳng thể nhận ra đấy là một câu nói đùa nữa là, Elna-kaasan quả thật đáng sợ. Nhưng phân nửa điều trên chẳng phải nói đùa đâu nhé. 

  Mình được phép rồi, cứ bung lụa thôi. Nếu là mình thì cứ vô tư, trữ bao nhiêu cũng được. 

「Nếu được, em mua giúp anh vài quyển sách của Kagura nhé!!」

  Sylviro-niisan mỉm cười tươi rói khi nói vậy. 

「Un, được. Em sẽ mang về những quyển truyện thú vị từ vùng đất đấy.」

  Sylviro là một người rất thích những bản anh hùng ca, tôi sẽ tìm những quyển hợp với ảnh. Nói vậy thôi chứ tôi cũng có hứng thú với văn hoá bản địa của nơi đó. Chẳng hay bên bển có Sát long ký truyện không nhỉ?

「À còn nữa, nhớ mua vải vốc và cái bộ y phục gì đấy được gọi là Kimono nhé. Ta có nghe Toriela thuật lại rằng bộ y phục đấy rất ưa nhìn. Và cũng đừng quên mua cả những món phụ kiện từ thợ thủ công lành nghề luôn đấy!!」

  Kaasan coi bộ rất ghét đi xa, nhưng lại rất thích nhận quà lưu niệm. 

  Do đang cao hứng, Elna-kaasan hỏi về mấy món lưu niệm khả dĩ mà mình từng nghe qua từ Tori.  

  Đây là chuyện quan trọng, và cũng chính là nghĩa vụ của tôi trong chuyến này. Nếu dám đem về mấy thứ không vừa mắt, Kaasan chắc chắn sẽ nổi trận lôi đình. 

  ....Đây là một cuộc thí luyện. Đã đến lúc test kỹ năng của Alfried như một thằng đàn ông rồi. 

「Eleonora-neeaan này, chị có muốn gì không?」

  Nếu đi mà chẳng nghe qua yêu cầu của chị ấy, Neeaan chắc chắn sẽ dỗi, nên bất kể bả có đang khó ở hay là không, tôi vẫn buộc phải hỏi qua. 

  Ngay sau đó, Eleonora-neesan đánh mắt nhìn qua trong lúc vẫn còn đang khoanh tay. 

「.....Em tự quyết định đi, giống như hồi lên Thủ đô ấy!!」

  Ra vậy, cứ mua kẹp tóc là được rồi chứ gì? ...Coi bộ ca này cũng khó chữa ghê. 

「Em cứ nghĩ Eleonora-neesan sẽ nhờ mua Katana hay gì đó không chứ?」

「Chị có nghe Tori-san kể rồi, nhưng coi bộ cách sử dụng rất khác trường kiếm. Chị đã có trường kiếm rồi, nên không có thì giờ cho cái Katana gì đó đâu.」

  Nói xong, Eleonora-neesan gõ *cộp cộp* vào thanh kiếm gỗ dắt ở thắt lưng. 

「Q-quả là vậy nhỉ.」

  Bà chị này muốn mài dũa kỹ thuật trường kiếm đến tầm đỉnh cao đây mà. 

  Mà cũng phải, chuyển qua dùng Katana sau từng đấy năm sử dụng trường kiếm thì cũng kỳ kỳ. 

  So với kiếm kỹ dùng trường kiếm làm trọng tâm, kỹ thuật dùng Katana rất khác biệt. Nếu dùng không đúng cách thì chẳng khác nào một tên thất phu đang ve vẩy que củi là bao. 

  Nói vậy thôi chứ đối với Eleonora-neesan và Nord-tousanーkể cả có không được chỉ dạyーhọ vẫn sẽ sử dụng được thôi. Kiểu như『Hoá ra là dùng như thế này à.』

  Và rồi, trong lúc tôi đang trò chuyện với Bartolo, Mina, Sara và Melーnhững người đến tiễnーTori lớn giọng gọi với từ chỗ cỗ xe ngựa. 

「Alfried-sama, đằng này!! Để tôi giới thiệu cậu với nhóm Mạo hiểm giả-sừ!!」

  Khi tôi quay người lại, đập vào mặt là một nhóm người ăn mặc trông như Mạo hiểm giả được vũ trang. Không hiểu sao, cách đó một đoạn còn có cả Rumba đang tán dốc với bọn họ. 

  Công tác chuẩn bị sắp xong rồi, cho đến lúc khởi hành, đây sẽ là khoảng thời gian giới thiệu nhóm Mạo hiểm giả nhận uỷ thác tháp tùng lần này. 

「Vậy thì con đi đây.」「じゃあ、行くよ!」

  Sau khi nói vậy với mọi người, tôi quay lưng và chạy biến đi. 『Bảo trọng』『Nhớ phải mua quà về đấy nhé』phía sau vọng lại những câu như vậy. Và cứ vậy, tôi hướng thẳng đến chỗ Tori. 

「Những vị đây là nhóm Mạo hiểm giả『Ngân Phong』 mà khi trước tôi từng nhắc tới!!」Theo lời giới thiệu của Tori, một nam nhân bước lên. 

  Anh này dù trẻ tuổi song khá phong trần, đôi đồng tử lam sắc cùng mái tóc vàng kim cắt ngắn. Trước ngực có một tấm chắn trông như giáp ngực, chắc đây là kiếm sĩ đứng tuyến đầu rồi. 

「Tôi là Mort, đội trưởng nhóm này. Rất mong ngài chiếu cố cho!!」

  Bàn về Mạo hiểm giả, họ thường là những cá nhân lỗ mãng, song cái anh tên Mort này lại lịch sự cúi đầu trong lúc giới thiệu bản thân. So với vẻ bề ngoài bặm trợn kia thì ảnh lịch sự đến khó tin. 

  Chẳng rõ cốt cách có phải phần trọng yếu để xét duyệt lên mạo hiểm giả hạng B không nhỉ. Thật không ngờ đây lại là hậu bối của Rumba. 

「Em là Alfried Slowlett, lần này em sẽ đồng hành cùng mọi người. Rất mong được chiếu cố ạ.」

  Tôi khẽ cúi chào mọi người. Xong phần mình thì Mort-san lui lại để một người khác bước lên giới thiệu. 

  Mặc dù anh này có cao hơn Mort-san một chút, song lại trông lùn hơn do khum lưng, dù trông vẫn còn trẻ nhưng lại lôi thôi lết thết. 

  Nếu anh này chịu khó trải chuốt một chút thì chắc ngầu phải biết. Xem qua y phục thì chắc ảnh cũng là chiến binh tuyến đầu. Không biết liệu có sao không nữa...? Để anh này làm tiên phong như vậy thì có hơi...

「An... Tôi là Irvire.」『Arbain』

  Irvire không biết sao lại trông khá thiếu sức sống, khi giới thiệu ảnh có đưa tay lên gãi đầu. Thấy vậy thì một nữ thuật sĩ trong đội liền dùng trượng thục cho một cú vào bụng. 

  Xem chừng anh này là người khá kiệm lời. 

「Tôi là Aleutia, một thuật sư.」『Aryusha』(tôi sẽ dùng phiên âm Nhật nhé)

「Chị..., ah, tôi là Iliya Ishtall, một thuật sĩ giống như cổ-desu.」『Iriya • ishutarute』

  Sau đó thì hai người họ lần lượt giới thiệu bản thân. Cả hai đều mang theo trượng phép và ăn bận khá gọn nhẹ, nên chắc đây là ma thuật sư trong đội rồi. 

  Cũng bởi Elna-kaasan là ma thuật sư duy nhất tôi biết, nên thành ra trông hai người họ khá lạ mắt. Thật chẳng thể chờ đến lúc họ dùng ma thuật nữa rồi. 

  Cái chị có màu tóc lam sẫm đặc trưng vừa dùng trượng thục vào hông Irvine khi nãy là Aryusha-san. 

  Còn người có màu tóc hồng là Iliya-san, chị này trông có phần e thẹn. 

「Ishtall là quý tộc mà nhỉ?」

「À vâng, đúng rồi!! Ishtall là dòng dõi Bá tước.」

  Trời đất, phẩm vị của cái người này còn cao hơn tôi vài bậc, rồi ai mới là người cần được tháp tùng đây? Chị này là Lệnh nữ nhà Bá tước đấy. 

  Có lẽ do nhận thấy phản ứng có phần khó xử của tôi, Iliya-san mở lời trấn an trong lúc phẩy tay phủ nhận. 

「À, tôi chỉ là con thứ thôi, nên xin ngài đừng quá để tâm!! Chuyện nọ chuyện kia, nên giờ tôi chỉ đơn thuần là một Mạo hiểm giả thôi!!」

  Ra vậy, chuyện nọ chuyện kia à. Về phần này, cũng có thể chị ấy là con tình nhân, hoặc người từ phân gia hay gì đó.., nhưng thôi, tốt nhất không nên đào sâu vào vấn đề này. 

「Nhưng cậu biết không, dòng tộc Ishtall đỉnh lắm đấy?」

「Đỉnh như nào?」

  Irvine tiếp cận tôi và bàn chuyện như thể người quen lâu ngày chưa gặp. Cái tên này hoà đồng đến vậy à ta?

  Ở đằng sau, Aryusha-san đang trừng mắt nhìn ảnh, song lại chẳng dám chen ngang do thấy tôi có chốc hứng thú. 

「Đúng đấy, đặc biệt là Onee-chan của Iliya, ngoài việc ngoại hình ưa nhìn, chị ấy còn là Hầu nữ thân cận của Công chúa điện hạ nữa đấy. Tất nhiên, Iliya cũng chẳng phải "dạng vừa", ma thuật kỹ của cổ cũng rất đỉnh.」

  Trong lúc nói vậy, cả hai tay Irvine chắp thành hình đồng hồ cát trước ngực. Ra vậy, cái anh này thích những kiểu như vậy à. Chẳng khác nào mấy chú trong làng...

  Nhìn qua Iliya-san thì chị ấy trông có vẻ khá vui khi Onee-san của mình được người khác khen, song cũng chỉ biết cười gượng khi nghe tới phần không cần thiết. 

「Ra vậy. Song em cũng chẳng biết liệu có phải Onee-san của Iliya-san đỉnh là bởi có ngoại hình ưa nhìn hay là một người tài năng nữa. 」

「Huh, tất nhiên là bởi chị ấyー」

「Rồi rồi, dừng lại ở đây thôi. Tôi sẽ mách Sariya-san đấy nhé?」(Sariya là hầu nữ của Đệ tam công chúa Layla ấy)

  Aryusha-san liền kéo tai Irvine khi ảnh trực nói huỵch toẹt ra. 

TN: Chính ông hại lão ta chứ ai? Gài quả ác ôn thật =)))))

  Tôi muốn nghe thêm chi tiết, nhưng làm vậy thì còn lâu mới khởi hành được. Thôi để khi khác hỏi lại vậy. 

「Được rồi, giờ thì mọi người đã biết nhau, đến lúc khởi hành rồi-sừ!!」

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận