☆ TOKYO RAVENS 1O ─ BEGINS/TEMPLE ☆
Chương 5: Lời nguyền của Lửa - Phần 1
0 Bình luận - Độ dài: 3,447 từ - Cập nhật:
Đó là giọng nói nghiêm nghị nhưng vẫn có phần cuốn hút của một người phụ nữ trưởng thành. Câu chân ngôn được cất lên vang vọng trong tâm tưởng của Akino, hơi thở cô chậm lại và đôi tai dựng đứng lên.
Không chỉ có mỗi Akino là nghe được âm thanh ấy. Cả Natsume và Điều tra viên ma thuật Yamashiro cũng đồng thời nhận ra giọng nói ấy.
“Chính là cậu ấy──!!”
“Chết tiệt, hắn đã đến rồi ư!?”
Hai người cùng nhìn về phía đỉnh núi. Akino dần cũng hiểu chuyện gì đang xảy ra.
──Tsuchimikado Harutora đã đến! Bạn thuở nhỏ của chị Natsume đã đến!
Không, nhưng giọng nói vừa nãy rõ ràng là giọng của phụ nữ. Chẳng lẽ Tsuchimikado Harutora là con gái? Hoặc cũng có thể là con trai nhưng đi cùng với một người phụ nữ. Dù thế nào đi nữa, đích thị Tsuchimikado Harutora đã đến Đền Seishuku.
──Chị Natsume!
Biểu cảm của Natsume dần trở nên căng thẳng. Bồn chồn, mong đợi, pha với chút sợ hãi──một loạt những cảm xúc đang khuấy động trong cô.
“Mọi thứ trở nên hỗn loạn rồi đây. Mối nguy lớn nhất đã có mặt tại nơi này, không còn nhiều thời gian nữa, ta phải nhanh chóng kết thúc cô!”
Yamashiro tuyên bố một cách lạnh lùng và điều khiển những con cổ trùng gớm ghiếc.
Natsume đáp trả bằng chất giọng quyết tâm.
“Đó là lời của ta mới phải!”
“Ta không còn thời gian để dây dưa với cô thêm nữa.”
Những tia điện lách tách chạy dọc theo cơ thể Natsume. Yamashiro khịt mũi, thả bầy cổ trùng ra lần nữa.
Không chút do dự, Natsume đứng chắn trước Akino. Hàng tá tia sét chói lòa trước mắt cô; Akino phải cố gắng lắm để không hét toáng lên.
Akino cảm thấy bản thân như bước vào vòng xoáy của xung chấn liên hoàn và sấm sét oanh tạc. Sấm sét liên tục trút xuống như mưa, và thậm chí chỉ ngay sát bên cô. Đôi tai thỏ cụp xuống vì sợ hãi, đôi chân cô run lên cầm cập. Cô không thể nào biết được ngày mai sẽ ra sao.
Cô không có chút phần trăm cơ hội sống sót nào trong một trận đấu ma thuật. Điều duy nhất cô nghĩ bản thân có thể làm đó là hạn chế gây cản trở cho Natsume.
Dù cho là vậy, thì chỉ một chút thôi──
“T-Tengu! Xin hãy giúp chị Natsume!”
Akino hét lớn, nhận thức rõ yêu cầu của cô liều lĩnh đến mức nào. Cô quay người chạy thật xa khỏi trận chiến và Natsume.
Rồi cô ngã nhào.
──Ah, thật đúng là!
Mình hậu đậu đến mức nào vậy chứ? Nhưng không có thời gian để rên rỉ. Cô chỉnh lại chiếc mắt kính xiêu vẹo và tiếp tục chạy.
Ngay giây sau,
Cơ thể cô trải nghiệm thứ cảm giác kỳ lạ, đến mức cô xém để mất thăng bằng.
──Hả, cái gì thế này?
Sau khi bị bất ngờ bởi sự mệt mỏi thất thường, Akino mới nhận thấy rằng sấm sét đã dừng lại.
“Chị Natsume!?”
Cô hốt hoảng quay lại thì thấy Natsume khuỵu người trên đất. Akino cũng cứng đờ trong phút chốc. Nhưng không chỉ có sấm sét biến mất. Bầy cổ trùng của Yamashiro cũng đang từng đợt tan biến. Yamashiro cực kỳ tức tối khi nhìn lên bên trên,
“Chết tiệt, cái kết giới gì đây chứ!? Chẳng lẽ là do lão Jougen làm ư!?”
Cặp tai thỏ của Akino cũng đã biến mất tự bao giờ.
Cô không rõ chuyện gì đang xảy ra, nhưng dường như mọi loại hình Âm Dương Thuật đều bị vô hiệu hóa bên trong kết giới. Chắc chắn là có liên quan đến Tsuchimikado Harutora. Chị Natsume ắt hẳn cũng đã bị ảnh hưởng bởi kết giới này. Cô cũng giống như Akino hiện giờ - khi mà cả hai đều mất đi đặc tính của một tinh linh sống.
Nhưng tình trạng của Natsume có vẻ tệ hơn của Akino. Mặt cô xanh xao, và thậm chí còn không thể di chuyển. Cô ấy trông như có thể ngã gục bất kỳ lúc nào.
──Chẳng lẽ!?
Có phải nó còn liên quan đến việc chị ấy từng chết đi và được hồi sinh? Nếu là vậy thì kiểu khống chế linh lực thế này sẽ cực kỳ nguy hiểm cho chị Natsume!
Trong lúc ấy,
“Tch, không còn cách nào khác.”
Giờ đây không thể dùng phép hay cổ trùng, vẻ mặt Yamashiro đanh lại khi anh ta rút thứ gì đó ra từ trong túi.
Một khẩu súng lục. Akino tái mét cả mặt mày.
“Ta sẽ không giết cô. Nhưng nếu cứ chống đối thêm nữa thì ta sẽ bắn thủng chân cô. Cô không có cơ hội sống sót nếu không có linh lực. Hãy mau đầu hàng.”
Yamashiro tiến lại gần Natsume. Cô chống một chân trên đất, giương mắt nhìn chằm chằm anh qua mái tóc đen rũ xuống. Ánh mắt vẫn tràn đầy quyết tâm, nhưng thần sắc cô nhợt nhạt, và mồ hôi lăn dài trên trán. Mặc cho một Điều tra viên ma thuật với vũ khí đang tiến đến, cô vẫn không cách nào đứng dậy được.
Tình hình của Natsume là cực kỳ nguy cấp. Akino theo phản xạ chạy đến chỗ Natsume──nhưng có người đã nhanh hơn cô một chút, đứng chắn giữa Yamashiro và Natsume.
Là Thức thần Tengu.
Yamashiro dừng bước.
Ngay cả y cũng bị ảnh hưởng bởi kết giới. Sự nhiễu động liên tục xuất hiện trên cơ thể y, như thể sẽ tan biến bất kỳ lúc nào. Dù vậy, y vẫn hiên ngang mặt đối mặt với Yamashiro.
“Lui ra.”
Đoàng đoàng. Tiếng súng vang lên, và cơ thể y nhiễu động nhiều hơn nữa.
Akino hét lớn “Mau dừng tay!”, nhưng Yamashiro chẳng buồn để tâm. Phát bắn thứ nhất, rồi thứ hai. Phát súng tạo sự nhiễu và hạn chế chuyển động của Thức thần Tengu, trong khi anh từng chút áp sát Natsume.
Đúng lúc này, thế cờ lật ngược, chuyển biến mạnh mẽ.
Cảm giác mệt mỏi trong Akino đã tan biến.
Kết giới khống chế linh lực lập tức vỡ tan. Mắt Natsume sáng lên, cô loạng choạng đứng dậy. Yamashiro vội vàng chĩa súng, nhưng cánh tay quá cỡ của Thức thần đã nhanh chóng chụp lấy tay anh.
Yamashiro liếc sang, lập tức kết kiếm ấn bằng tay trái rồi chém vào Tengu. Y nhiễu động, Yamashiro nhảy lui về sau──nhưng trên tay không còn cầm súng nữa.
Thức thần Tengu tiến lên trước, đặt chân lên khẩu súng lục.
Cùng với sức ép đồ sộ, y nghiền nát khẩu súng thành sắt vụn.
“Ngươi!”
Yamashiro nhanh chóng lấy ra bùa lệnh chuẩn bị kết phép.
Nhưng mặt khác, Natsume đã sẵn sàng từ lâu. Được bao bọc trong lôi sét, hai tay cầm vô số bùa lệnh, Natsume đối đầu với kẻ địch. Akino đứng đấy, cảm giác như trận đấu chuẩn bị tiếp tục với Thức thần Tengu áng ngữ giữa hai người.
Bỗng──
Thức thần Tengu đứng yên giữa hai người, thì thầm những âm thanh như bị bóp nghẹt sau lớp mặt nạ,
“Nhện.”
Yamashiro và Natsume đồng thời ngưng thao tác của bản thân lại. Thức thần đứng thẳng người, hướng mắt về phía chân núi phía bắc Bắc Đẩu Sơn. Khi Akino dõi mắt nhìn về hướng đó, cô cũng nghe thấy của thứ gì đó đang di chuyển giữa rừng cây tuyết tùng.
Thứ gì đó rất to lớn.
Akino lại hóa ra đôi tai thỏ. Khi lắng nghe kỹ thì sự hiện diện ấy trở nên ngày một rõ ràng hơn. Âm thanh của những gốc cây bị đốn hạ và thân cây bị xé toạc, cùng với tiếng leng keng của kim loại khi va chạm.
Ngay khi cô vừa thấp thoáng trông thấy bóng hình của nó thì bất ngờ có khối kim loại nhảy bổ ra từ gốc cây tuyết tùng, hất tung chúng như thể tiến hành tham chiến.
Nó trông như một con nhện──một hình dạng dị hợm và quái vật hơn. Là một con Tsuchigumo.
“Cái quá──!?”
“Mẫu Armored Juggernaut!? Đùa nhau đấy à!? Sao nó lại có mặt ở đây!?”
Natsume và Yamashiro đều sững sờ trước tình huống trên. Con Tsuchigumo đang tìm đường lên đỉnh núi bỗng dừng lại.
Nửa thân trên của nó giống một samurai. Chiếc mặt nạ sắt kia quay sang nhìn hội Natsume.
Từ trong hốc mắt sâu của lớp mặt nạ như vừa lóe lên ánh lửa nhỏ. Ánh lửa bập bùng tỏa sáng hơn nữa khi trông thấy Natsume và những người khác. Tám cái chân thép nâng đỡ cơ thể nó chuyển động mãnh liệt, như thể nó đang sung sướng khi tìm thấy con mồi.
Và nó lao thẳng về phía họ.
“Kuh!?”
Yamashiro rút lui trong vội vã. Natsume và Thức thần Tengu cũng nhanh chóng trốn khỏi sự truy lùng của con Tsuchigumo.
Mặc dù sở hữu bề ngoài ục ịch, nặng nề, con Tsuchigumo lại có tốc độ đáng kinh ngạc. Sau khi ủi hụt lần đầu, nó xoay người và lần nữa xông pha trận địa như một samurai đang gào thét “Tiến công!!”. Chỉ là một khối sắt dị dạng thôi mà sao lại có thể “nhiệt” tới vậy?
“Có khi nào…… là tên Tsuchimikado Harutora đã mang đến đây!?”
Yamashiro tức giận trong khi né tránh cuộc truy đuổi. Mặc dù kết giới đã không còn, nhưng vị Thiên Tướng này vẫn chưa thể tìm ra cách đối phó con Tsuchigumo. Cỗ máy này có sức mạnh như một cỗ xe tăng vậy. Akino không biết nhiều về Armored Juggernaut, nhưng cô chưa thể mường tượng làm sao một người bình thường sẽ có cơ may chiến thắng trước một con nhện như thế.
Khi Yamashiro né đòn thì mặt nạ samurai phun tơ từ miệng.
Và mục tiêu chính là Natsume. Cô lập tức phóng sét đốt cháy toàn bộ. Mặc dù đòn tấn công đánh trực diện vào con Tsuchigumo, nó cũng chỉ ngừng chuyển động trong giây lát. Trên người chú nhện không có chút hề hấn.
Tsuchigumo tự do vung vẩy tám cái chân của nó trong khi lao tới và nhả tơ ra xung quanh, chơi đùa với Natsume và Yamashiro. Hai người họ dường như khó có thể thoát được khi mà cỗ máy nhắm tới cả hai cùng một lúc. Và nó không có dấu hiệu chậm lại. Trước khi mọi người kịp nhận ra thì Thức thần Tengu đã tạo khoảng cách và đang quan sát con nhện hung tợn.
Tsuchigumo chuyển động với một nhịp điệu rất tùy hứng, mặc dù là một cỗ máy. Sức nặng vô chừng của nó làm cho mặt đất rung chuyển dữ dội. Akino gần như không thể đứng vững trên đôi chân mình.
Bỗng──
“Eek!”
Con nhện đổi hướng và lao thẳng về phía Akino. Nói chính xác hơn thì cô đã vô tình lọt vào tầm ngắm của nó khi nó đang quay đầu. Tai cô dựng phắt lên; cô tìm mọi cách để né tránh.
Và cô trượt té.
“Akino!?”
Natsume hốt hoảng phóng ra luồng sét nhằm đánh lạc hướng con Tsuchigumo. Sấm sét đánh thẳng vào nó nhưng tốc độ vẫn không đổi. Cùng với tám cái chân, nó xới tung cả nền đất và xông tới Akino.
Akino như thấy Tử thần trước mắt.
Nhưng ngay khi cô tưởng mình đã bẹp dí, con Tsuchigumo bỗng khựng lại.
Cơ thể khổng lồ ấy trượt dài trên đất theo quán tính. Nó nhướng thân trên chỉ vừa đủ qua khỏi Akino đang cuộn tròn bên dưới. Nó thậm chí còn nhích một chân lên để tránh va chạm. Chỉ khi đảm bảo đã lướt ngang qua Akino nó mới dừng hẳn.
Akino co ro nhìn ngó xung quanh, dựng đứng đôi tai thỏ của mình. Con Tsuchigumo cũng quay lại nhìn. Cả hai bốn mắt nhìn nhau.
Đằng sau chiếc mặt nạ sắt kinh dữ có ánh lửa bập bùng. Cứ như một samurai mất hứng thú và tặc lưỡi “Tch, chỉ là dân thường.” Nó lại chuyển đối tượng sang Yamashiro và lại tiếp tục màn rượt đuổi.
Đầu óc Akino lập tức trở nên trống rỗng.
──N-Nó vừa tha mạng mình ư?
Khi cô còn chưa hết bỡ ngỡ thì,
“Akino! Em có sao không!?”
Natsume chạy tới và đỡ cô dậy.
“Ch-Chị Natsume? Th-Thứ đó là gì vậy?”
“Đó là Armored Juggernaut, một mẫu Thức thần quân sự do Yakou tạo ra.”
“Thức thần quân sự!?”
“Ừa. Chị có từng chạm trán một con rồi… nhưng, nó có hơi khác. Qua cái cách nó tha cho em… chị đoán là nó đã có chủ nhân mới rồi.”
Mặc dù chỉ là một khối sắt hình nhện khổng lồ, nó lại cho cảm giác rất “người”. Có lẽ lý do còn nằm ở người chủ mới kia nữa.
Natsume đỡ lấy vai Akino và hướng mắt về đỉnh núi──về phía tu viện. Trông thấy ánh mắt thuần khiết và kiên định của Natsume, Akino đã chắc nịch. Anh ta đã đến. Bạn thuở nhỏ của Natsume, người mà chị ấy luôn mong mỏi được gặp.
Và chỉ ngay sau đó──
Tại nơi đỉnh núi, lửa đỏ rực cháy cao nghi ngút. Linh lực đang tuôn trào. Sức ảnh hưởng của cuộc giao đấu vang tới tận chân núi.
Một trận đấu ma thuật đã nổ ra.
“……Akino, chị xin lỗi. Chị…”
“Chị phải đi sao?”
“Ừm.”
Natsume nhìn thẳng vào mắt Akino, khẽ gật đầu. Có lẽ vì sự thẳng thắn và thật lòng mà trông Natsume còn trẻ hơn Akino vào lúc đó.
“Em hiểu rồi. E-Em cũng đi nữa! E-Em mong mình có thể đưa chị Natsume đến đấy, dù──”
“Chị sẽ không sao đâu. Chị có cho mình ‘át chủ bài’ rồi.”
“Á-Át chủ bài?”
“Phải. Em không cần gắng sức quá đâu, Akino.”
Trong khi cả hai đang tâm sự thì một bên khác, Yamashiro đang đối phó với đợt tấn công vũ bão của Tsuchigumo. Kể cả là một Thiên Tướng cũng không khỏi gặp khó khăn. Chú nhện dường như cũng tức giận hơn khi mà đối thủ mạnh hơn nó nghĩ.
Khoảnh khắc cô bước tới trước Akino, Tsuchigumo đã thêm cô lại vào danh sách kẻ địch. Nó phun tơ nhằm khống chế Yamashiro và lao đến Natsume.
Lần này Natsume sẽ không chạy trốn nữa.
Tsuchigumo rung chuyển cả mặt đất theo từng bước nó lao đi. Tai Akino run lẩy bẩy. Yamashiro tặc lưỡi, chuẩn bị bùa lệnh tấn công từ đằng sau, quyết tâm không để Natsume bị giết. Thức thần Tengu cũng thủ sẵn thế chuẩn bị tác chiến.
Khoảng cách giữa cô gái và Tsuchigumo đang thu hẹp lại với nhịp độ thần tốc.
Dù vậy, Natsume không chút sợ hãi.
Mái tóc đen cô tung bay trong gió theo câu lệnh,
“Đến đây nào, Hokuto. Phong ấn thứ nhất, giải trừ!”
Ngay lập tức, Natsume được bọc trong lớp âm khí dày đặc.
Nguồn năng lượng âm nguyên tố Thủy thuần khiết và cao quý. Những Âm Dương Sư thời xưa có một tên gọi riêng cho nó.
Long Khí.
Thoáng chốc, linh lực của Natsume tăng vọt. Sức mạnh tỏa ra từ cô không còn ở mức bình thường nữa rồi──mà là cấp độ Thảm họa Tinh linh. Akino ngay lập tức hiểu ra. Con thủy long mà chị ấy cho mình xem sáng nay──sắp tới đây sẽ hiện nguyên hình, là loài vật mà nắm giữ một nửa sinh mạng của chị ấy.
Đó không phải là một con thủy long. [note75803]
Đó là một con rồng thực sự.
Yamashiro đứng hình, không tin những gì đang diễn ra trước mắt. Ngay cả con Tsuchigumo cũng phải giảm tốc như nhìn thấy một cái gì vĩ đại.
Natsume giơ cao cánh tay phải như nắm trọn lấy bầu trời. Long khí từ cô cũng vút cao theo hiệu lệnh.
Theo thuyết “Ngũ Hành”, học thuyết cơ bản của Âm Dương Thuật, “lôi” là một nhánh nhỏ của trạng thái Mộc.
Và Thủy thì sinh Mộc.
Hơn nữa, năng lượng nguyên tố Thủy của Natsume không đơn thuần là nước──nó là nước mang năng lượng “Âm” thuần khiết của một con rồng. Sấm sét sinh ra từ một Thủy như vậy mạnh ngang ngửa “Sấm Thần” mà loài rồng cổ xưa thường giáng xuống trong cơn thịnh nộ.
Linh lực thần thánh ấy đang được cô đọng thành một thuật thức.
Natsume đọc to vang lệnh chú:
“Cửu Thiên Ưng Nguyên Lôi Thanh Phổ Hóa Thiên Tôn!”
Trong Đạo giáo, vị thần sấm sét ngự trị tại vị trí cao nhất tự tôn là Lôi Thần Raijin. Phép vừa rồi thuộc trong Thập Tự Kinh Lôi Pháp khi mà người thi triển thỉnh nguyện tên ngài.
Kết thúc câu chú, Natsume vung tay về phía Tsuchigumo.
Sấm sét nhấn chìm thế giới.
Chiến trường lập tức bị xẻ đôi bởi luồng sét trắng xóa. Ánh chớp vàng xuyên thủng con Tsuchigumo, mang theo nhiệt năng, quang năng cùng với xung kích bùng nổ phá nát trung tâm của khối sắt khổng lồ.
Thật sự là không nhìn thấy gì. Akino dùng cả hai tay che mặt, chỉ có thể cảm nhận đôi tai mình rung giật dữ dội bởi cuồng phong. Ngũ quan cô chậm dần, ngay cả khả năng giữ thăng bằng cũng biến mất.
Cô không biết đã qua bao lâu như vậy. Cô mất hoàn toàn khái niệm về thời gian, từ từ mở đôi mắt nhắm nghiền ra.
Con Tsuchigumo đã gục xuống.
Cơ thể của nó giờ đây đang bốc khói và lún sâu xuống đất. Nền đất xung quanh cũng nổ tung theo đợt va chạm với sấm sét.
Trước chú nhện đã đo ván, Natsume buông thõng tay.
Tiếng điện lách tách vẫn hiện ra trên người cô. Long khí vẫn chưa tan hẳn, cuộn lấy cơ thể cô trông thật đẹp. Cô trông như một pháp sư được Lôi Thần bảo hộ vậy.
Akino thẫn người ra.
Nhưng──
“……Hãy cẩn thận. Con Tsuchigumo vẫn còn có thể cử động.”
Mắt vẫn hướng về Armored Juggernaut, Natsume cảnh báo với Akino. Không thể nào. Ngay khi cô vừa nghĩ vậy thì từ khu vực con nhện phát ra tiếng kêu cót két.
Nếu “nhìn” kỹ vào trong hốc mắt của nó, ánh lửa kia vẫn còn cháy âm ỉ. Cỗ máy này “cháy” với một tinh thần chiến đấu thật kiên cường.
Tám cái chân của Tsuchigumo dần cử động trở lại.
“Chị đi đây, Akino.”
Natsume ngay lập tức lao thẳng về con nhện. Akino tròn xoe mắt. Natsume chạy nhanh hơn nữa, mạnh mẽ hơn nữa, nhưng vẫn cực kỳ linh hoạt.
Cô chạy đi như dòng nước chảy xiết vậy.
Tsuchigumo gầm ghè khi nó từ từ đứng dậy.
Samurai lại phun ra tơ nhện, nhưng lập tức bị thiêu rụi bởi tia sét. Rồi cô bật nhảy──cao thật cao giữa không trung. Nhưng chú nhện đã thủ trước một cái chân và nhắm thẳng Natsume.
……Chị Natsume!?
Sẽ đâm xuyên mất.
Nhưng Natsume đạp vào khoảng không và khéo léo né tránh đòn hiểm.
Và cô tăng tốc. Với từng bước đạp, long khí vàng kim hiện ra dưới chân cô.
Long khí lan ra như một cái đuôi dài trong không trung khi cô ấy bay bên trên rừng cây tuyết tùng, tiếng nhanh thẳng tới đỉnh núi.
Akino say mê quan sát cảnh tượng đó.
Tsuchigumo ngước nhìn lên, đung đưa những cái chân sắt như dành sự ngưỡng mộ cho đối thủ. Nó khựng lại một lát, rồi tiếp tục đuổi theo Natsume.
Akino chợt tỉnh ra.
Yamashiro đâu rồi? Chắc chắn anh ta đã nhanh chóng quay về tu viện. Thế còn Tengu-san đâu? Khi Akino quay đầu lại thì thấy y vẫn đứng vị trí cũ quan sát tất cả.
Nhận thấy có ánh mắt đang nhìn, Thức thần khẽ gật đầu rồi chỉ tay về hướng Natsume và Tsuchigumo rời đi.
Y như muốn nói “Hãy đuổi theo họ đi.”
“……Ừm!”
Akino gật đầu, chuẩn bị từ đôi tai thỏ cho đến đôi bàn chân──và cô chạy hết cả tốc lực.


0 Bình luận