Tập 37: Sự giáng sinh của kẻ thống trị
Chương 765: Ác quỷ thức tỉnh
2 Bình luận - Độ dài: 4,293 từ - Cập nhật:
"Zetsuen Nata" "Kubidan"... vậy ra, ngươi là... đồng đội của ta sao?"
Thanh đao nguyền rủa, không hiểu sao lại nằm trong bóng của tôi. Tôi đã phong ấn nó ở nơi sâu nhất của Shadow Gate vì nghĩ rằng nó quá nguy hiểm-- nhưng ngay khi chạm vào nó, tôi đã hiểu.
Dù ký ức chưa trở lại, nhưng cơ thể tôi vẫn nhớ.
Và hơn hết, "Kubidan", nó vẫn nhớ. Nó nhớ những ngày tháng chiến đấu cùng tôi.
Vì vậy, tôi biết cách sử dụng nó.
"Lui lại, Gashley!"
"Chó chết"
Gashler, vẫn còn tiếc nuối nhìn cánh tay bị đứt lìa của mình, lùi lại vào hàng ngũ của đồng đội, theo lời Rurik.
Và ngay lập tức, chúng lại tấn công.
Nếu là lúc trước, tôi chỉ có thể dồn chút ma lực ít ỏi còn lại để tạo ra một tấm khiên và chống đỡ, nhưng bây giờ, tôi không cần phải làm vậy nữa.
Sức mạnh của tôi đang trở lại.
Không, là "Kubidan" đang mang nó đến cho tôi.
Nó đã hấp thụ ma lực của tôi trong suốt thời gian qua, ở nơi sâu nhất của "Shadow Gate", với niềm tin rằng tôi sẽ quay trở lại.
Và bây giờ là lúc đó.
"Thật tuyệt vời, đi thôi--"
ĐI ĐI, TẤT CẢ LƯỠI KIẾM CỦA EM ĐỀU LÀ CỦA ANH
Một giọng nói vang lên trong đầu tôi, và sức mạnh tràn ngập khắp cơ thể. Tôi bước lên phía trước với sức mạnh đủ để làm nứt mặt đất.
Cơn bão đạn đang lao đến gần. Nhưng tôi không sợ.
Tôi nhảy lên, ở bước chân thứ hai.
Cơ thể tôi bay vút lên cao, khoảng 10 mét, kèm theo một âm thanh nặng nề.
Bọn chúng ngay lập tức chĩa súng vào tôi. Những viên đạn ánh sáng, kéo theo đuôi sáng xanh nhạt, đuổi theo tôi trên không trung, nhưng quá chậm.
Tôi đạp vào không khí, và tăng tốc.
"Thiên Lý - Sonic Walker" là một kỹ năng cao cấp, cho phép người sử dụng chạy trên không trung, nhưng tôi chỉ có thể chạy trên tường.
Nhưng tôi có thể sử dụng ma thuật gió để tạo ra luồng khí nén, và sử dụng nó làm động cơ đẩy.
BÙM! Một tiếng nổ vang lên, và tôi lao thẳng về phía bọn chúng, những kẻ đang bắn ma đạn.
Lưỡi kiếm của "Kubidan" rất lớn, nên tôi có thể dùng nó làm khiên.
"Tản ra!"
Đã quá muộn.
Tôi né tránh những viên đạn ánh sáng, và lao xuống chỗ bọn chúng.
Ngay khi tiếp đất, tôi vung "Kubidan" xuống, tấn công một tên hiệp sĩ.
Hắn ta đeo mũ giáp che kín mặt, nhưng tôi có thể thấy rằng hắn ta là một kẻ mạnh xứng đáng với bộ giáp bạc lộng lẫy đó. Hắn ta nhận ra rằng mình không thể bắn trả, nên đã nhanh chóng rút kiếm ra đỡ đòn.
Nhưng "Kubidan" của tôi không phải là thứ có thể bị chặn lại bởi một thanh kiếm.
Lưỡi kiếm nguyền rủa chém đứt thanh kiếm, và xuyên qua mũ giáp, từ đỉnh đầu đến hạ bộ, của tên hiệp sĩ. Nó dễ dàng cắt qua lớp giáp bạc dày, chẻ đôi tên hiệp sĩ chỉ bằng một nhát.
"Khốn kiếp, tên này!"
"Không thể nào, hắn ta chém cả giáp!?"
Những tên hiệp sĩ khác tản ra, và những kẻ gần tôi nhất đã rút kiếm ra.
Nhưng chúng vẫn nằm trong tầm đánh của tôi.
"Yaminagi."
Tôi vung "Kubidan", giải phóng sức mạnh đã tích tụ trong lưỡi kiếm nguyền rủa này. Một luồng hào quang đỏ sẫm bùng lên.
Một nhát chém ngang mạnh mẽ, để lại một vệt sáng đen, xé toạc bất cứ ai dám đến gần.
"Guha!"
Ba tên hiệp sĩ không thể né tránh được lưỡi kiếm của "Kubidan".
Giáp ngực của chúng, được cho là bộ phận cứng cáp nhất, bị chém đứt, và những vết thương sâu xuất hiện trên ngực chúng.
"Vũ khí nguyền rủa! Nó có thể cắt cả giáp, tránh xa nó!"
Rurik hét lên.
Các hiệp sĩ kích hoạt động cơ đẩy của bộ giáp, và lùi lại.
Chúng không bắn ma đạn nữa, mà đang tích tụ năng lượng, chuẩn bị cho một đòn tấn công mạnh hơn. Một số tên khác đang niệm chú và ma trận ma thuật màu trắng xuất hiện.
Nếu phải đối mặt với một lưỡi kiếm có thể chém đứt giáp như giấy, cách tốt nhất là nên tấn công từ xa. Một chiến thuật phổ biến, nhưng không chỉ có các ngươi mới biết dùng ma thuật.
"Toàn thể, giải phóng "Thánh Dấu - Stigma"!"
"Nguyện cầu ánh sáng soi sáng ta-- "Thánh Dấu - Stigma ", giải phóng!!"
Những tên hiệp sĩ còn lại hô vang, và một luồng hào quang xanh nhạt tỏa ra từ cơ thể chúng.
Kỹ năng cường hóa, sức mạnh của Bạch Thần. Tất cả bọn chúng đều có thể sử dụng nó. Quả là những tinh binh của Sylvanian, không, của Thập Tự Giáo.
Nhưng tôi không hề nao núng. Tôi có đồng đội đáng tin cậy trong tay. Lúc này, tôi thậm chí còn cảm thấy mình có thể đánh bại Sariel.
"Lời nguyền ô uế, hãy bị thanh tẩy bởi ánh sáng thần thánh-- ""Đại Thiểm Quang Pháo - Lux Force Blast""."
"Hắc Khói- Smoke."
Một ma thuật ánh sáng phạm vi rộng, tấn công từ mọi hướng.
Tôi không thể nào né tránh hoàn toàn, nhưng bom khói của tôi có thể làm giảm sức mạnh của nó. Ma thuật ánh sáng sẽ bị suy yếu trong sương mù hoặc nước. Và hắc ma lực của tôi cũng có thể làm phân tán ánh sáng.
Tôi chạy trong màn khói đen dày đặc, chịu đựng sức nóng thiêu đốt da thịt.
Không đến nỗi chết người, nhưng tôi không nên làm vậy khi đang cởi trần.
"Chậc, màn khói sao?"
"Cẩn thận, hắn ta đang đến gần!"
"Xua tan bóng tối-- "Thiểm Quang - Flash"!"
Chúng nhanh chóng đối phó với màn khói của tôi.
Nhiều "Thiểm Quang " được thi triển, xua tan bóng tối.
Nhưng phải mất khoảng 5 giây để màn khói hoàn toàn biến mất. Quá đủ thời gian.
"Yaminagi."
Tôi sử dụng "Hắc Phong Thám Trắc - Wind Searcherc" để xác định vị trí của kẻ địch, và tấn công như một sát thủ.
Một, hai, ba-- đây là giới hạn của tôi.
Sau khi chém ba tên, màn khói đã tan biến,và tôi lại lộ diện trước mặt chúng.
"Tên, tên quái vật này!"
"Chúng ta bị áp đảo hoàn toàn..."
"Bình tĩnh, hãy chuẩn bị tinh thần. Có vẻ như chúng ta đã đánh thức một con ác quỷ... Đây là thử thách Chúa dành cho chúng ta. Dù có phải hy sinh, chúng ta phải tiêu diệt hắn ta tại đây."
Rurik sau khi mất gần một nửa số binh lính, cuối cùng cũng nghiêm túc.
Nụ cười khinh thường biến mất, hắn ta nhìn tôi chằm chằm với ánh mắt sắc bén... quả nhiên là thủ lĩnh.
Luồng ma lực tỏa ra từ hắn ta mạnh hơn những tên hiệp sĩ khác.
"Tấn công!"
11 hiệp sĩ còn lại, theo mệnh lệnh của Rurik , lao vào tấn công.
6 người, bao gồm cả Rurik , tấn công trực diện. 5 người còn lại ở phía sau hỗ trợ.
Có lẽ chúng định dùng 6 người để giữ chân tôi, và sau đó, 5 người còn lại sẽ tung ra đòn quyết định, hoặc sử dụng ma thuật phong ấn.
"Đến đây, ta sẽ chém các ngươi thành từng mảnh!"
Tôi vung đao lên và lao về phía 6 tên hiệp sĩ.
Tôi và 6 tên hiệp sĩ, với động cơ đẩy hoạt động hết công suất, lao vào nhau. Ngay trước khi va chạm,
"Mọc lên-- ""Hắc Thổ Phòng Bích - Shield Earth""."
Tôi kích hoạt ma thuật phòng thủ.
Lần trước, tôi sử dụng nó để câu giờ, nhưng lần này thì khác. Tôi không dùng nó để phòng thủ.
Bức tường đen này, là bàn đạp để tôi tấn công những tên đang đứng phía sau.
"Xin lỗi, ta sẽ xử lý các ngươi sau."
6 tên hiệp sĩ, trước bức tường đen đột ngột mọc lên từ mặt đất, không dám tấn công trực diện, mà vội vàng lách sang hai bên.
Nhưng bọn chúng đã quá tập trung vào việc tấn công tôi, nên không kịp phản ứng. Lời khiêu khích của tôi đã có tác dụng.
"Hắn ta đang dùng bức tường làm bàn đạp!"
"Đừng để hắn ta chạy thoát!"
Chúng nhảy lên, nhưng tôi nhanh hơn.
Tôi đạp lên đỉnh bức tường, và nhảy về phía 5 tên hiệp sĩ phía sau, bọn chúng vẫn chưa niệm chú xong.
Tôi vung "Kubidan" lên--
"Chặn hắn--"
"-- "Akanagi"."
Ta đã chém 8 tên rồi. Máu của chúng đã đủ rồi.
"Akanagi",võ kỹ biến máu thành lưỡi kiếm, một kỹ năng rất phù hợp với vũ khí nguyền rủa này. Một kỹ năng ghê tởm, nhưng rất hữu ích đối với người sử dụng.
Ở khoảng cách trung bình này, nó còn tiện lợi hơn cả ma thuật.
Lưỡi kiếm máu, được tạo thành từ máu của kẻ thù, chém tới, phá vỡ tư thế của chúng, trước khi chúng kịp thi triển ma thuật.
Mặc dù lưỡi kiếm máu không đủ sắc để chém đứt giáp, nhưng nó đã giúp tôi có đủ thời gian để tiếp cận bọn chúng.
"Song Liên Kuronagi."
Một nhát chém trên không.
Và một nhát chém khi tiếp đất.
Hai chiếc mũ giáp của hiệp sĩ bay lên.
"Tên này..."
"Ác quỷ!"
Hai tên hiệp sĩ phía sau, chĩa súng và ma trận ma thuật vào tôi, như thể đã sẵn sàng tự sát.
Một thời điểm hoàn hảo để tấn công sau khi tôi sử dụng võ kỹ-- nhưng dù không thể di chuyển, , các ngươi quên rằng một hắc ma thuật sư như ta vẫn có thể dụng ma thuật.
"Ma đạn - Bullet Arts - Đạn Phá Giáp - Shell Breaker."
Tôi bắn hai viên "Đạn Phá Giáp", đã được nạp sẵn vào mỗi tên.
Nhờ "Kubidan", ma lực của tôi đã hồi phục một phần. Là một hắc ma thuật sư, việc nạp đạn ngay khi có ma lực đã trở thành thói quen của tôi.
Tôi nhanh hơn chúng.
Hai tên hiệp sĩ bị trúng đạn ở cự ly gần, trở nên loạng choạng.
Tôi tấn công tên hiệp sĩ đang chuẩn bị bắn ra một tia laser từ nòng súng.
"Kubidan" dễ dàng chém hắn ta thành hai mảnh.
Và sau đó, tôi vung kiếm vào tên hiệp sĩ đang kích hoạt ma trận ma thuật.
Nhát chém ngang cắt đứt cánh tay phải của hắn ta, ghim sâu vào lồng ngực hắn từ bên phải.
Sau khi xử lý hai tên này, chỉ còn lại một tên cuối cùng.
Mặc dù bốn đồng đội của hắn ta đã bị chém chết, nhưng hắn ta vẫn hoàn thành việc niệm chú.
Nhưng tôi sẽ chém hắn ta làm đôi trước khi hắn ta kịp thi triển ma thuật-- lưỡi kiếm của tôi đột ngột dừng lại.
"Chúa ơi..."
Tên hiệp sĩ đang bị tôi chém lẩm bẩm, máu chảy ra từ mũ giáp.
Hắn ta dùng tay trái giữ chặt "Kubidan", mặc dù lưỡi kiếm đã đâm sâu vào ngực hắn ta.
Lưỡi kiếm đã chạm đến tim hắn ta, một vết thương chí mạng, hay nói đúng hơn là hắn ta đã chết. Nhưng hắn ta vẫn giữ chặt lưỡi kiếm của tôi, khiến tôi không thể tấn công tên hiệp sĩ cuối cùng.
"Đây là tín ngưỡng của các ngươi sao?"
Thật đáng nể, dù là kẻ thù nhưng tôi phải khâm phục hắn ta. Ngay cả khi sắp chết, hắn ta vẫn cố gắng hỗ trợ đồng đội.
Nhưng đó không phải là lý do để tôi nương tay.
Nếu "Kubidan" bị chặn lại, thì tôi sẽ sử dụng vũ khí khác.
Tôi có hai vũ khí nguyền rủa.
"Hút cạn-- "Chrysalis Mê Hoặc"."
Tôi ném một con dao găm vàng từ bóng của mình, nắm lấy nó bằng tay trái, và cắt vào cổ tên hiệp sĩ đang chuẩn bị thi triển ma thuật ánh sáng.
Đó là vũ khí của Hilda, "Kẻ giết trẻ em". Một con dao nguyền rủa, có thể hút sinh lực của đối thủ để duy trì tuổi trẻ.
Tôi đã sử dụng nó để kết liễu Hilda, và giờ đây, tôi lại thấy nó khá hữu ích. Không có gì lạ khi Hilda coi trọng nó đến vậy.
"Ah, ta đang khát khô cổ họng... thật sảng khoái."
Con dao găm vàng đâm sâu vào cổ tên hiệp sĩ, và hút lấy sinh lực của hắn. Có lẽ vì hắn ta là một hiệp sĩ tinh nhuệ với sức mạnh thể chất và ma lực vượt trội, nên một luồng năng lượng mạnh mẽ chảy vào cơ thể tôi.
Nhờ "Kubidan", ma lực của tôi đã hồi phục một phần, nhưng vẫn chưa hoàn toàn. "Chrysalis Mê Hoặc" với khả năng hút sinh lực, thật sự rất hữu ích trong tình huống này.
Nó như đang quyến rũ tôi, thúc giục tôi tiếp tục sử dụng nó.
Nhưng có vẻ như "Kubidan" mới là vũ khí phù hợp với tôi. Mặc dù ngươi cũng rất hấp dẫn, nhưng ta sẽ không bị ngươi điều khiển.
"Phù, mình đã hồi phục được một chút."
Khi tôi rút dao ra, không hề có máu chảy ra từ cổ tên hiệp sĩ.
Bên trong bộ giáp, chắc chắn chỉ còn lại một cái xác khô héo, giống như Hilda.
Trong khi tôi đang bận rộn hút sinh lực, những tên hiệp sĩ còn lại từ đằng sau đã tấn công.
"Ngươi... ngươi dám!"
Rurik hét lên giận dữ, và một loạt đạn ánh sáng bắn tới.
Chỉ là những viên đạn được bắn ra từ súng, nhưng cũng đủ để cản trở tôi.
Tôi giơ "Hắc Thuẫn - Shield” lên, và chờ đợi Rurik lao tới.
Chỉ vài giây, nhưng trong một trận chiến, đó là một khoảng thời gian đủ để phân thắng bại.
Tôi sẽ dùng thời gian này để chuẩn bị hắc ma thuật, đủ để tiêu diệt tất cả bọn chúng--
"Hỡi ngọn lửa thiêng, hãy thiêu rụi tà ma và ngự trị trong thanh kiếm của ta-- "Tịnh Diễm Kiếm - Indigo Blaze"."
Rurik rút thanh trường kiếm sau lưng, luồng khí xanh nhạt bao quanh lưỡi kiếm ngày càng mạnh mẽ, và biến thành một ngọn lửa xanh.
Ngọn lửa không chỉ đơn thuần là màu xanh lam biểu thị cho nhiệt độ cao. Màu nó đậm như màu chàm, tỏa ra sức nóng khủng khiếp, đủ để thiêu rụi tôi, mặc dù tôi không phải là ác quỷ.
Nếu phải giao chiến với thanh kiếm mang theo ngọn lửa xanh lam đáng sợ kia, những hiệp sĩ còn lại sẽ rất phiền phức .
Rurik, ngươi sẽ là tên cuối cùng. Đúng như dự tính ban đầu của tôi.
"Ma Thủ - Bind Arts - Đại Xà - Orochi."
Nếu muốn ngăn chặn hắn, dùng "Đại Xà" sẽ hiệu quả hơn là bức tường.
Tôi đã đứng im chịu trận để âm thầm hắc hóa mặt đất.
Mặc dù lượng ma lực không đủ để sử dụng "Hydra Bind"", nhưng đủ để tôi tạo ra được một số lượng "Đại Xà" khá lớn.
"Ngươi nghĩ ngươi có thể chặn ta lại chỉ với—"
"-- Đại Ma Kiếm - Buster Sword Arts."
Thanh đại kiếm, đã bị mất hắc hóa trong trận chiến với Lulu, cuối cùng cũng đã được nạp đầy năng lượng.
Với thanh kiếm lửa đó, hắn ta có thể dễ dàng thiêu rụi "Đại Xà". Vì vậy, tôi sẽ vận dụng đại kiếm để ngăn chặn hắn ta.
"Chậc, đừng lo cho tôi, tấn công!"
5 tên hiệp sĩ, bỏ mặc Rurik, lao về phía tôi.
Nhưng các ngươi có chắc là mình nên làm vậy không?
"Thâm Nhập Địa Đạo - See Through Ground--"
Một con "Đại Xà" lặng lẽ trồi lên từ mặt đất, phía sau bọn chúng.
Nhưng nó không phải là một con rắn bình thường. Đó là một con rắn độc. Nó mang trong mình một loại kịch độc, đáng sợ đến mức được gọi là lời nguyền.
"Ăn mòn-- "Basilisk Bone Spear"."
Cây giáo độc với sức mạnh của loài độc long, tấn công từ phía sau.
Đã quá muộn để bọn chúng quay lại. Đầu giáo đã chạm đến khớp nối của bộ giáp.
Và chỉ cần một vết xước nhỏ, chất độc sẽ xâm nhập vào cơ thể.
"Ááááááááááááááááá!"
Tên hiệp sĩ hét lên, và khói tím bốc ra từ bộ giáp của hắn.
Ngay cả khi nọc độc không xâm nhập vào cơ thể, lượng khói độc bên trong bộ giáp cũng đủ để khiến hắn bị phân hủy.
Còn lại 4 tên.
Hai tên quay lại, cảnh giác với "Basilisk Bone Spear".
Vậy là chỉ còn hai tên tấn công tôi.
Các ngươi nghĩ mình có thể ngăn cản ta sao?
"Yaminagi."
"Haaaaaaaa-- ""Kim Cương Thân - Diamond Guard""!"
Một tên hiệp sĩ kích hoạt võ kỹ phòng thủ, cơ thể hắn ta tỏa ra hào quang xanh nhạt.
Kỹ năng cường hóa "Thánh Dấu - Stigma", kết hợp với võ kỹ phòng thủ bậc thầy. Biến cơ thể hắn ta cứng như kim cương.
"Ngươi muốn được phong là anh hùng liệt sĩ sao?"
Hắn ta đã nhìn thấy tên hiệp sĩ kia hy sinh để chặn "Kubidan" của tôi.
"Yaminagi" của tôi bị chặn lại.
Cơ thể cứng thật đấy.
Thanh kiếm của hắn ta không bị gãy và cơ thể hắn cũng không bị chém đứt lìa.
Nhưng hắn ta không thể nào không bị thương.
"Nhờ cả ... vào cậu... ặc..."
Mặc dù thanh kiếm của hắn ta không gãy, nhưng nó đã bị bật ngược trở lại bởi sức mạnh của "Kubidan”.
Và mặc dù "Kim Cương Thân" đã tăng cường khả năng phòng thủ của hắn ta, nhưng "Kubidan" vẫn xuyên qua lớp giáp, đâm sâu vào cơ thể hắn.
Lưỡi kiếm đâm vào ngực trái của hắn, xuyên qua khoảng một phần ba cơ thể.
Một vết thương chí mạng, dù không bị chém làm đôi. Trái tim của hắn ta chắc chắn đã bị tổn thương.
"Hỡi ác quỷ, hãy chịu sự phán xét của Chúa!"
Một tên đã chết, nhưng tên còn lại vẫn còn sống.
Tên hiệp sĩ kia, đúng nghĩa đen đã dùng cơ thể mình làm khiên, và giữ chặt "Kubidan".
Hắn ta đã chết trong tư thế ôm chặt lấy lưỡi kiếm đang đâm xuyên qua ngực mình, như thể quyết tâm không để nó rời ra.
Và tên hiệp sĩ còn lại đã giơ kiếm lên, chuẩn bị tung ra võ kỹ
Tôi hơi lo lắng khi phải đỡ đòn tấn công của một hiệp sĩ tinh nhuệ bằng "Chrysalis Mê Hoặc". Mặc dù khả năng hút sinh lực của nó rất mạnh, nhưng nó chỉ là một con dao găm có độ bền không cao.
Và tất nhiên, nếu tôi trúng đòn trực diện, tôi cũng sẽ bị chém làm đôi. Nếu có giáp thì còn đỡ, nhưng tôi chỉ mặc một chiếc quần rách, nên chẳng còn cách nào khác.
"-- Chân Nhất Thiểm - El Slash!"
"Phát xét? Lũ chó săn cuồng tín-- Ora!"
Tôi vung "Kubidan", cùng với cái xác của tên hiệp sĩ về phía tên còn lại.
Nếu hắn ta không buông tay, tôi sẽ dùng luôn hắn làm vũ khí. Cơ thể cùng bộ giáp bạc, lộng lẫy sẽ thành một cây búa khổng lồ.
Cú vung tay của tôi, với cái xác làm vũ khí, nhanh hơn nhát chém của tên hiệp sĩ kia.
"Ặc--"
Tên hiệp sĩ bị đánh ngã xuống đất, rên rỉ trong đau đớn.
Mặc dù không phải là vết thương chí mạng, nhưng nó đã tạo ra một khe hở cho tôi.
Lưỡi kiếm của "Kubidan" cũng tuột khỏi cơ thể tên hiệp sĩ, và tôi vung kiếm, chém vào cổ hắn ta-- không kịp.
"Tiêu diệt ác quỷ! ""Đại Đoạn Kích Phá - Break Impact""!"
Hai tên hiệp sĩ khác lao đến.
Chúng là những kẻ mà tôi đã chặn lại bằng "Basilisk Bone Spear" và "Địa Trung Tiềm Hành"... ra vậy, Rurik đã thoát khỏi "Đại Xà", và phong ấn cây giáo độc, để cho hai tên này tấn công tôi.
Tôi nhảy lùi, né tránh võ kỹ mạnh mẽ của chúng.
Thanh kiếm của tên hiệp sĩ, chém xuống đất, trúng vào đồng đội của hắn ta, người vẫn còn thoi thóp.
Một vụ friendly fire đáng tiếc. Không, hắn ta đã hy sinh đồng đội để có cơ hội giết tôi.
"Những kẻ điên rồ là các ngươi."
Tên hiệp sĩ tiếp tục tấn công, không hề do dự, dù đã tự tay giết chết đồng đội của mình.
"Ta nhất định sẽ tiêu diệt ngươi-- ""Vô Song Kiếm Vũ - Riot Blazer""!"
Tên hiệp sĩ còn lại tấn công tôi bằng một võ kỹ liên hoàn.
Hắn ta cầm một thanh kiếm dài ở tay phải, và một con dao găm ở tay trái, sử dụng kỹ năng "Vô Song Kiếm Vũ" với phong cách song kiếm chính thống, không giống như Reki.
Mặc dù tôi đã né tránh được đòn tấn công trực diện của "Đại Đoạn Kích Phá", nhưng tôi vẫn bị ảnh hưởng bởi sóng xung kích, cơ thể tôi hơi mất thăng bằng.
Mặc dù không phải là một sơ hở chí mạng, nhưng đối với những kẻ mạnh như bọn chúng, thì đó là cơ hội không thể bỏ qua.
"-- Chết điiiiiiii!"
Tên hiệp sĩ sử dụng "Đại Đoạn Kích Phá" đã hồi phục, và hắn ta lặng lẽ tiếp cận tôi từ phía sau, chuẩn bị tung ra đòn kết liễu, trong khi tôi vẫn đang bận rộn đỡ đòn tấn công liên hoàn của "Vô Song Kiếm Vũ".
Tôi cần "Kubidan" để đỡ đòn tấn công liên hoàn này. Tôi không thể nào quay lại đối phó với tên phía sau.
Nhưng tôi không hoàn toàn không có phòng bị.
"Pile Bunker."
Tôi tung ra một cú đá, chứ không phải cú đấm.
Tôi vừa đỡ đòn tấn công của tên phía trước bằng nata, vừa xoay người, và đá về phía sau. Hắc ma lực =bùng phát từ chân tôi.
Đây không phải là lần đầu tôi sử dụng ở ma thuật này ở chân ."Pile Bunker" chỉ là một kỹ năng nén và giải phóng hắc ma lực.
Vì vậy, tôi có thể bắn nó từ bất kỳ bộ phận nào trên cơ thể, chẳng hạn như chân, khuỷu tay, đầu gối, hoặc thậm chí là đầu.
Nếu tôi không thể làm vậy, thì tôi đã không thể sống sót qua những cuộc thí nghiệm chiến đấu hỗn loạn.
"Cuối cùng cũng kết thúc."
"Vô Song Kiếm Vũ" kết thúc.
Tôi ngay lập tức phản công bằng Kubidan, chém đôi tên hiệp sĩ.
"Khốn kiếp..."
Tôi quay lại, và thấy tên hiệp sĩ mà tôi vừa đá đã gục xuống.
Đồng đội của hắn ta đã chết, và hắn ta đang ở thế bất lợi. Tuyệt vọng... liệu chúa của các ngươi có thể tạo ra phép màu để cứu các ngươi không?
"-- Chỉ còn lại mình ngươi, Rurik."
Không có phép màu nào cả. Tôi kết liễu tên hiệp sĩ đang quỳ gối.
20 hiệp sĩ, tất cả đều đã chết.
"Toàn bộ... toàn bộ... Đoàn Hiệp Sĩ Thánh Đường chúng ta..."
Rurik bước lên phía trước, một ngọn lửa xanh, cuồn cuộn như một cơn lốc xoáy, bùng lên từ thanh kiếm của hắn ta, thổi bay "Đại Xà" và "Basilisk Bone Spear".
Hắn ta đã phá vỡ vòng vây của tôi bằng một kỹ năng hoành tráng, nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng xung quanh, hắn ta lẩm bẩm, vẻ mặt ngỡ ngàng.
"Sao nào, muồn quỳ xuống đầu hàng chứ?"
"Đừng nói nhảm... không có Hiệp Sĩ Thánh Đường nào đầu hàng ác quỷ."
Ta không quan tâm.
Ta không phải là ác quỷ, mà là con người.
Chính các ngươi đã biến ta thành như vậy.
"Kurono, ta nhất định sẽ tiêu diệt ngươi ở đây. Ta phải làm vậy... sức mạnh của ngươi quá nguy hiểm. Và hơn hết, ý chí phản kháng chúa của ngươi sẽ là mối đe dọa đối với Thập tự giáo trong tương lai."
"Phải, ta cũng sẽ không bao giờ tha thứ cho các ngươi. Ta sẽ giết tất cả những con chó săn của Thập Tự Giáo dám xuất hiện trước mặt ta."
Đây là Karamara, vùng đất phía nam của lục địa Pandora.
Ngay cả ở nơi xa xôi này, cũng có những kẻ tự xưng là tín đồ của Thập Tự Giáo. Có lẽ tôi sẽ không bao giờ tìm được nơi nào yên bình.
Tôi chỉ có thể tiêu diệt chúng.
Cũng giống như tôi không tha thứ cho chúng, chúng cũng sẽ không tha thứ cho tôi. Chúng gọi tôi là ác quỷ, tôi và chúng sẽ mãi mãi không bao giờ chung sống hòa bình..
"Chúa ơi, con xin dâng hiến tất cả những gì con có... xin hãy ban cho con sức mạnh thanh tẩy ác quỷ!"


2 Bình luận
Thanks trans