Nigoru Hitomi de Nani wo...
Torutonen-sensei So-taro
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chapter 2

Chương 116

4 Bình luận - Độ dài: 3,194 từ - Cập nhật:

Bị ép giữa đế giày bọc thép và sàn đá, chiếc hộp sọ phát ra âm thanh cót két dưới áp lực đang được đặt lên mình và có thể bị vỡ nát bất kỳ lúc nào. Khi Walm đặt thêm một chút sức lực xuống chân, cuối cùng chiếc hộp sọ đã đến giới hạn và vỡ tan, những mảnh xương vỡ màu trắng nằm rải rác khắp sàn. Không chút để tâm đến thứ bản thân vừa giẫm nát, cậu nheo mắt lại khi thoáng trông thấy chuyển động trong bóng tối. Đó là một con Skeleton đã mất đi phần thân dưới và một cánh tay. Với cánh tay còn lại, nó cố gắng kéo phần còn lại của cơ thể mình về phía Walm.

Ban đầu con Skeleton đó không phải trườn bò trên mặt đất. Thực tế là nó cùng với ba đồng loại khác đi loanh quanh một cách vô định trong phòng. Bốn Skeleton ngay khi chạm mắt với Walm thì ngay lập tức tấn công, cuối cùng chỉ để bị đáp lại bởi cơn giận của cậu. Ba Skeleton đã bị tiêu diệt và con cuối cùng chỉ còn có thể cố gắng tiến về phía cậu bằng một cách thảm hại như trên. 

Các đốt ngón tay chỉ có xương đó cuối cùng cũng đã chạm được đến chiếc giày ống cao của Walm, cuối cùng chỉ để hộp sọ bị đâm thủng bởi một thanh kích.

“Tầng này ngốn thời gian thật.”

Theo như thông tin nhận được từ nữ lễ tân, từ tầng 11 đến tầng 15 chỉ có đám Undead, những sinh vật thường xuyên được bắt gặp trên chiến trường, là xuất hiện. Rốt cuộc thì, trên chiến trường, nơi mà sự sống và cái chết luôn song hành với nhau, xác chết là thứ cức kỳ dư dả, và cứ mỗi lần đống xác đó không được xử lý đúng cách, chúng sẽ lại trỗi dậy không lâu sau đó.

Những con Skeleton mà Walm đang phải đối mặt đến tận bây giờ khá là dai dẵng, cho dù có bị thương tổn hay thậm chí là chặt đứng sống cổ, miễn là hộp sọ không bị phá huỷ thì chúng vẫn có thể di chuyển. Và ngay cả khi hộp sọ đã bị hư hại một phần, trong nhiều trường hợp, điều đó vẫn không đủ để ngăn cản những sinh vật khó chịu này.

Giải pháp Walm tìm ra được rất là đơn giản. Cậu sẽ đập nát sọ bằng lưỡi rìu của thanh kích, hoặc vô hiệu hoá tất cả tứ chi trước khi tung ra đòn kết liễu. Đúng là làm theo cách sau sẽ tốn nhiều sức hơn, nhưng thực tế cũng không tốn mấy thời gian. Và thực tế thì, vấn đề chính không hề nằm trong những điều vừa liệt kê trên.

“Đúng như dự đoán, tất cả bọn chúng đều kéo đến đây rồi…”

Một điều mà Walm đã học được trong quá trình khám phá mê cung đó là, một khi bắt đầu chiến đấu, ma vật xung quanh đều sẽ tụ tập đến xung quanh, đến mức khiến cậu phải phát ốm.

Cho đến tận tầng 10, số lượng người khám phá mê cung vẫn còn rất đông, vì thế nên đám ma vật cũng bị phân tán, sau bắt đầu từ những tầng sau đó, mọi chuyện đều bị đảo ngược. Không hẳn là vì vấn đề ít chiến lợi phẩm, mà đơn giản là do độ khó tăng lên quá cao so với những dân thường, những người chỉ vào đây để kiếm vừa đủ sống và có chút tự tin nhất định vào kỹ năng chiến đấu của bản thân, lượng thu nhập gia tăng từ những tầng này đơn giản là không đáng để họ phải mạo hiểm tính mạng của mình, tất cả chỉ còn lại những mạo hiểm giả và các đoàn thám hiểm được gửi đến từ những quốc gia khác.

Nhưng dù sao thì, không lâu sau khi đập nát đống xương xẩu, một mùi thối rữa nồng nặc xộc lên mũi Walm, và có lẽ chính âm thanh của những chiếc xương bị gãy mới là lý do khiến “chúng” lần lượt xuất hiện.

“Lại là Ghoul à?”

Ghoul… là sinh vật có hình dạng một xác chết với lớp da bị tan chảy và phân huỷ một phần, và lộ ra ở bên dưới là một lớp thịt màu nâu sẫm. Lớp da bị thối rữa đó tạo thành một đường kéo dài đến tận nửa khuôn mặt.

Đám ma vật với hốc mắt trống rỗng và không có mí nhìn thẳng về phía Walm. Trong khi cơ thể vẫn đang nhỏ giọt thứ chất lỏng đầy mùi thối rữa xuống sàn, ba con trong số chúng lao đến, duỗi cánh tay bị phồng rộp của ra như thể đang thèm khát sự sống. Thông thường khi nhắc đến xác sống, người thường sẽ nghĩ đến một sinh vật đờ đẫn, chậm chạp, nhưng những con ma vật trước mặt cậu hiện tại thì hoàn toàn khác.

Vùng thái dương của một con Ghoul đang nhảy xổ vào Walm bị chẻ đôi bởi thanh kích. Và cứ như thế, tên xác sống quay cuồng rồi đâm sầm vào bức tường gần đó.

Không chút do dự, Walm đâm kích vào con Ghoul tiếp theo, thứ đã theo sát ngay sau con đầu tiên. Một đòn đâm rất đơn giản mà không cần dùng nhiều sức.

Cổ họng bị đâm thủng, nhưng không vì thế mà đối phương dừng lại. Tuy nhiên, với thanh kích đã ở đúng vị trí, tất cả những gì Walm cần làm tiếp theo chỉ là hạ vũ khí trên tay xuống hông và giữ vững, ngay sau đó, con Ghoul với sự vô tri của mình tiếp tục rướn tới, tự gây thêm thương tổn cho cơ thể.

Con Ghoul rên rỉ và mùi hôi thối tiếp tục trào dâng ra từ miệng. Nhưng đúng như dự đoán, đối phương không hề dừng lại ngay cả khi đầu nó đã phần nào bị tách ra khỏi cổ. Ngay cả hàm răng xấu xí, cong vẹo của nó vẫn đang mở đóng vì thèm khát máu thịt của Walm, cố gắng tóm lấy để xé xác cậu ra.

“Thèm tao đến thế à?”

Walm vặn cán, xoay thanh kích đang đâm sâu vào họng của con Ghoul một vòng, khiến đầu đối phương bật ra khỏi cơ thể.

Thu vũ khí về, cậu nhanh chóng thay đổi vị trí đứng và chuẩn bị tấn công con Ghoul còn lại.

Đầu giáo đâm từ dưới cằm lên đã đóng chặt cái miệng bẩn thỉu của tên xác sống, làm gãy cả răng trên lẫn dưới của nó. Mũi giáo tiếp tục đâm thủng vòm miệng và chạm đến não, đúng như Walm đã định.

Không còn một chút vùng vẫy nào nữa, chỉ còn lại cơ thể bất động của con Ghoul treo lủng lẳng trên đầu thanh kích. Và khi Walm nghiêng vũ khí, cái xác cứ thế trượt đi và lặng lẽ rơi xuống đất.

May mắn thay, nhờ vào tầm hoạt động xa của thanh kích mà Walm không bị dính chút chất lỏng đầy mùi thối rữa nào, tuy thế cậu vẫn không thể làm gì để ngăn thứ mùi đó lan ra được.

Nhưng cũng thật xui xẻo thay, chính cây kích của cậu mới là thứ phải chịu trận, sau khi dùng nó để tiêu diệt đám Ghoul, một ít thứ chất lỏng bẩn thỉu đó đã đọng lại, và chỉ như thế thôi cũng đủ để tạo ra cảm giác rằng vũ khí của cậu đã bị ô uế. Mỗi lần Walm vung kích để cố làm sạch nó, vài giọt chất lỏng màu nâu đỏ lại văng ra.

Những tầng đầy Undead này thường không được ưa chuộng mấy, có lẽ vì độ nguy hiểm khá cao, cũng như mùi hôi thối và ngoại hình rùng rợn của đám ma vật.

Vì Walm chỉ đi thám hiểm một mình, cậu có thể sử dụng kích để từ tốn tiêu diệt đám Ghoul từ xa. Nhưng nếu cậu đi theo nhóm và có một số thành viên sử dụng vũ khí cùn hoặc ma thuật để chiến đấu, thì chắc hẳn bây giờ cậu đang tắm trong thứ chất lỏng hôi thối đó rồi.

Dù tốt hay xấu, thì khứu giác của Walm đang dần mất đi độ nhạy bén của mình. Nếu không cảnh giác cao độ, cậu có thể bị phân tâm bởi thứ mùi hôi đó. Hiện tại thì vẫn ổn, nhưng cho đến khi cậu đến được phòng an toàn ở cuối tầng 15 hoặc quay trở lại mặt đất, thì cậu vẫn sẽ phải đối mặt với sự im lặng đến mức khó chịu mà những người khám phá mê cung khác mang lại.

Càng tiến sâu, Walm càng thấy nhiều xác chết chất thành đống. Thi thoảng, dấu vết của trận chiến vẫn còn đó, và mặc dù có đi ngang qua nhau vài lần, các mạo hiểm giả và Walm lại không có chút tương tác nào. Hai bên chỉ trao đổi ánh nhìn như một phép xã giao rồi tiếp tục đường ai nấy đi. Rốt cuộc thì, điều đó cũng được mọi người xem là lẽ thường bên trong mê cung.

Qua một dãy hành lang quen thuộc, Walm bước vào một căn phòng lớn, một thứ khá hiếm trong mê cung. Theo kinh nghiệm của Walm, đây thường là nơi tụ tập của nhiều ma vật, với tiền xu và vũ khí cũ nằm rải rác khắp nơi, nhưng lần này thì khác.

“Buổi tiệc chào mừng chỉ có chừng này người thôi à?”

Hai Ghoul và hai sói Undead, tuy rõ ràng là chúng không còn khả năng lưu thông máu như bình thường được nữa, nhưng chúng vẫn đứng đó toả ra mùi hôi thối cũng như rỉ ra vài âm thanh nghe như là giọng nói.

Ở giữa chúng là một sinh vật có vẻ như là thủ lĩnh của cả nhóm này.

“Cái loại ma vật gì thế kia?”

Con quái vật với danh tính không được xác định này cũng là một Undead, và chắc chắn rằng, nó cùng một loài với đám Skeleton, nhưng hình dáng cơ thể của nó lại quá lạ lẫm. Trên chiếc hộp sọ hình người của nó mọc ra hai chiếc sừng quấn quanh đầu. Tay trái của nó là một chiếc khiên mang hình dáng của một bộ xương sườn với hộp sọ của một con sói ở phía trên. Bàn tay phải của nó thì là ba dãy cột sống đan xen nhau thành hình dáng một ngọn giáo. Phần xương ở nửa thân dưới thì dày đến mức không thể xem là điểm yếu của một Skeleton được nữa. Và trên hết, màu sắc của nó gợi nhớ cậu đến những món vũ khí xương tại cửa hàng vũ khí nọ, cũng như những gì mà nhóm mạo hiểm giả mới vào nghề kia đang dùng.

Khi nhìn vào nó, Walm lục lọi lại trí nhớ của mình, và những thông tin về các tầng đầy Undead này từ nữ lễ tân bắt đầu hiện lên trong đầu.

Cậu nhớ rằng cô lễ tân đó đã nhắc đến việc một loại ma vật hiếm có thể xuất hiện. Đúng là tỷ lệ xuất hiện của nó là rất thấp, nhưng con ma vật quý hiếm này mạnh đến mức đủ để khiến một nhóm mạo hiểm giả dễ dàng đi đến tầng 15 chọn cách chạy trốn thay vì phải đối mặt với nó.

“‘Bone Collecter’ à?”

Walm, lẩm bẩm tên của một loại ma vật hiếm với cấu tạo là sự pha trộn của nhiều bộ xương khác nhau và được phủ lên trên cơ thể bằng một lớp chất nhờn đen, cố gắng quay lại chính dãy hành lang mà cậu đã dùng để đến đây, nhưng đã quá muộn. Không hề báo trước, năm kẻ địch đồng loạt lao về phía Walm, như thể tất cả đã lên kế hoạch sẵn từ trước. Ngay cả bốn con ma vật lẽ ra là bình thường cũng sở hữu tốc độ cao hơn đáng kể.

Buộc phải từ bỏ quyết định rút lui, các răng trong não câu đã xoay và chuyển sang chế độ chiến đấu. Walm không đủ can đảm để giấu bài trước những đối thủ mà bản thân không hiểu rõ. Để lật ngược thế bất lợi về quân số, nước đi đầu tiên luôn là quan trọng nhất, và không gì tốt hơn bằng việc đáp trả kẻ địch bằng một hoả lực áp đảo. Vì vậy, cậu tạo ra một quả cầu lửa trong tay và phóng nó về phía đám Undead.

Quả cầu lửa, ngay lập tức thể hiện sức mạnh tàn phá của mình, tạo ra một vụ nổ làm rung chuyển không khí và thiêu rụi mọi thứ xung quanh.

Không chỉ như thế, hai con Ghoul, không kịp né tránh, đã bị ngọn lửa thiêu rụi, cơ thể chúng dần phân tán trong khi bị biến thành một ngọn đuốc biết đi. Tuy nhiên, đó lại không phải là điều mà Walm muốn thấy.

Hai con sói Undead và Bone Collector đã thành công luồn lách qua ngọn lửa bằng đôi chân nhanh nhẹn của mình.

“Chúng nhanh thật.”

Không giống như con Bone Collector chỉ lao thẳng đến, hai con sói Undead liên tục đổi vị trí với nhau, như thể chúng đang muốn tìm kiếm điểm mù cũng như phân tán sự tập trung. Thật đáng kinh ngạc khi có quá nhiều trí thông minh đến từ những cái đầu rỗng tuếch đó. Thật sự đấy, làm thế nào mà chúng có thể nghĩ ra những động tác như thế?

Trong trường hợp nào cũng vậy, Walm không ngu ngốc đến mức chỉ chỉ đứng chờ khi nguy hiểm đang đến gần.

Quan sát hành động của hai con sói Undead, cậu thấy cơ hội hạ được từng con một đã tăng lên. Tất nhiên, cậu vẫn phải để ý đến những đòn tấn công đến từ Bone Collector khi làm vậy, nhưng Walm vẫn tin chắc rằng bản thân sẽ làm được.

Tốc độ của một trong hai con sói, với chân sau đã bị ngọn lửa đốt cháy đi phần nào, đang dần chậm lại.

Walm dậm mạnh xuống sàn và gia tốc bản thân bằng ma thuật gió, trong tích tắc cậu đã thu hẹp khoảng cách với đối phương. Con sói Undead dường như cảm nhận được cái chết đang đến gần nhanh chóng quay đầu lại để chạy trốn, nhưng lưỡi rìu của thanh kích vẫn nhanh hơn và dễ dàng nghiền nát hộp sọ của nó.

Còn chẳng có chút thời gian nào để tự khen bản thân, Walm đặt trọng tâm vào chân trái và xoay người lại để đối mặt với kẻ địch tiếp theo.

Ngay lúc đó, Bone Collector đã đâm ngọn thương đen về phía cậu.

Đọc được quỹ đạo là ngọn thương đang hướng đến lồng ngực của mình, Walm đẩy thanh kích lên để làm chệch hướng đòn tấn công của đối phương.

Cứ như thế, mũi thương vẫn tiếp tục đâm đến theo quán tính và sượt qua đầu cậu.

Walm nhanh chóng cuối xuống và cố gắng vượt qua mạn sườn bên trái của Bone Collector. Cánh tay trái với hình dạng của một chiếc khiên cố ngăn cậu lại. Nhưng như thế vẫn là không đủ để bắt được một Walm đầy cơ động. Đáng lẽ ra phải như vậy.

“Hả—!?”

Tuy nhiên, chiếc đầu lâu sói, thứ mà Walm đã tưởng rằng chỉ là vật trang trí tệ hại, bỗng mở hàm và cố gắng đứt vai cậu.

Cố gắng tạo lại khoảng cách, Walm nhảy lùi lại, nhưng lại bị ngọn thương đó đuổi theo. Nhanh chóng nâng thanh kích lên để đỡ, hai vũ khí va vào nhau đã giúp đẩy lùi cậu ra xa.

Nhưng mọi chuyện vẫn chưa dừng lại ở đó.

Trong khi tiếp tục chiến đấu với Bone Collector, con sói Undead nhắm vào mắt cá chân của Walm.

“Ngán đường quá đấy.”

Walm hất ngọn thương của Bone Collector ra và ngay lập tức thu vũ khí về, vào thế, tích tụ ma lực và vung lên. Con sói bị đòn《Strike》chẻ đôi đầu, cơ thể nó trượt trên sàn một lúc rồi mới dừng hẳn. Đòn《Strike》tiếp tục chém lên, va vào ngọn thương mà Bone Collector đang dùng để đập xuống.

Walm nhanh chóng xoay cổ tay và vung mạnh thanh kích xuống như thể đang chặt gỗ.

“Hừ!!”

Bone Collector cố gắng phòng thủ bằng tấm khiên có hình dạng một bộ xương sườn của mình, nhưng tấm khiên đã nhanh chóng bị xuyên thủng. Lưỡi rìu của thanh kích chém từ vai phải xuống tận hông trái của đối phương. Phần thân trên của kẻ địch trượt xuống sàn, và phần thân dưới cũng ngã xuống theo sau một khoảng thời gian ngắn.

Walm kiểm tra xác của Bone Collector bằng những ngón tay vẫn còn đang ê ẩm của mình. Thứ mà cậu cảm nhận được từ cơ thể nó không phải là xương, mà là thứ gì đó cứng như giáp sắt. Nếu không có《Strike》, chắc chắn cậu sẽ không thể cắt đôi con Bone Collector một cách gọn gàng đến như vậy.

Trên thực tế thì, con Bone Collector đó đã kịp giơ khiên lên để phòng thủ, nhưng đòn đánh của Walm lại đang được cường hóa bởi kỹ năng. Đó là lý do duy nhất cậu thắng được. Nếu không, một kết cục khác có thể đã xảy ra ngay tại thời điểm đó.

“Mình buộc phải sử dụng ma thuật, và thậm chí là kỹ năng…”

Mặc dù Bone Collector rõ ràng là một ma vật ở một đẳng cấp hoàn toàn khác so với những kẻ địch còn lại ở tầng này, nhưng việc buộc phải tiêu hao ma lực ở tầng 13 là một tính toán sai lầm ngay cả đối với Walm. Một sự thật đau đớn mà cậu buộc phải thừa nhận.

Walm, cố loại bỏ những suy nghĩ thừa thãi đó, cúi xuống để lục lọi xung quanh, mắt cậu bắt được một tia sáng yếu ớt được phản chiếu lại từ ánh sáng của đám rêu phát quang nằm giữa đống xương đen. Tò mò, cậu dùng dao găm để đẩy những mảnh xương đó ra.

“Một đồng vàng lớn? Ít nhất thì trận chiến này cũng đáng tiền nhỉ.”

Đúng là Walm có đủ đồng vàng để nuôi sống cả một nhóm người trong suốt một năm, tuy nhiên, cậu vẫn thở phào nhẹ nhõm vì ít nhất bản thân đã kiếm được thứ gì đó từ việc giết con Bone Collector phiền phức này.

Bình luận (4)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

4 Bình luận

Chuỗi ngày cày cuốc tìm thuốc 😂
Xem thêm
Thế này chắc còn lâu mới đến boss mê cung được
Xem thêm