"Chúng ta nhất định sẽ sống sót mà đúng không? Chúng ta chỉ muốn sinh tồn thôi mà, chúng ta đâu có sai?"
-Đó là những gì mà em đã nói với Aoao và Arija trước khi bọn em tách ra để đi tới Norvirks, hiện tại, bọn em đã lạc mất tung tích của nhau, Sacthea đã truy đuổi tới đây. Em...
Mavna nói trong sự lo lắng tột cùng, mỗi lời mà cô bé nói như muốn sắp khóc. Yakav từ bên cạnh có thể thấy được sự mặc cảm tội lỗi, sự tự ti mà cô bé này đang có. Cô cuối gằm mặt xuống đất, đôi mắt dường như đã vô hồn.
Cô bé đã nói như vậy với vị chỉ huy của Norvirks. Ở phía bên kia vị chỉ huy chỉ nói đơn giản rằng sẽ hỗ trợ cô bé hết mức để tìm lại Aoao và Arija giúp cô bé nhưng lại không nói gì thêm.
Trước vị chỉ huy qua lưng rời đi thì Yakav đã hỏi một câu:
-Chỉ huy quân đoàn Norvirks! Anh tên là gì vậy?
Người đó chỉ quay lại rồi nói:
-Tôi tên Yrasi, còn cậu, chỉ huy của các quân đoàn Nanha?
Yakav bất ngờ, cười nhẹ rồi nói:
-Anh nói quá rồi, Tôi tên Yakav, chỉ là một người điều hành các quân đoàn tạm thời thôi.
Yrasi cũng cười rồi nói:
-Tôi thích cậu rồi đó Yakav, phong thái của cậu là phong thái rất hiếm có ở những người chiến binh mà tôi từng gặp.
Về phần những tù binh Sacthea sẽ được Norvirks quản lý và giam giữ còn về các chiến lợi phẩm thì họ sẽ chia đều cho cả hai bên. Trong khi đó quân đoàn Norvirks mời Nanha đến thành bang để thiết lập một số giao ước giữa hai bên.
Trong khi đó Rasva, Senvana, Soko, Kyra và Alanta, nằm người họ đang chuẩn rời đi để hướng về phía thành bang Norvirks, Alanta muốn nhân cơ hội này để có thể thành lập liên minh với họ.
-Alanta, như vậy liệu có hơi quá mạo hiểm không? Chúng ta vẫn chưa thể hoàn toàn tin tưởng người của Norvirks được. - Senvana lên tiếng nói với Alanta ngay trước cổng làng
Alanta nhìn vào ánh mắt đầy lo lắng của Rasva và Senvana rồi chỉ cười thầm rồi trả lời:
-Senvana, cô và Rasva không cần phải lo lắng, chuyến đi lần này sẽ có sự hộ tống của 8 Quân Đoàn, ít nhất cũng là cả một ngàn người, dù cho bên Norvirks có dở trò, họ cũng phải tính toán để hậu quả chứ?
-Với lại, chẳng phải chúng ta có hai đại pháp sư đi theo sao, thật tế chuyến đi này Norvirks mới là những người cần phải lo lắng.
Sự tự tin chưa từng có của Alanta khiến cho cả hai đều bất ngờ, chưa bao giờ họ thấy một Alanta thoải mái và tự tin đến như vậy. Rasva thì thầm vào tai của Senvana:
-Có lẽ Alanta đang vui sau kết quả của trận chiến vừa rồi, nhờ vậy mà Nanha ta đã tạo được sức ép lên những khu vực xung quanh.
Senvana cũng thì thầm lại:
-Cậu có chắc không đấy, tớ thấy đây không giống với Alanta thường ngày mà chúng ta biết, cậu có bao giờ thấy cô ấy như vậy chưa?
Rasva cũng thì thầm lại đúng một chữ:
-Chưa
Norvirks cách dãy Nanha khoảng chừng 20 dặm về phía bắc,Quân đoàn Norvirks sẽ đi xe ngựa và xe trâu để đi, dự tính họ sẽ mất khoảng chừng 1 ngày để di chuyển tới được thành Norvirks trong khi đó đoàn xe của Nanha sẽ mất khoảng nửa ngày. Với thời gian lệch nhau như vậy
Trong chuyến đi này, Mavna cũng được dẫn theo. Cô bé trông có vẻ ngày càng lo lắng hơn và đôi mắt của cô đang nói lên điều đó rõ hơn bao giờ hết. Trên chiếc Skoda giữa hàng là Rasva lái, trong đó chở Alanta, Kyra, Mavna và Senvana. Cậu nghĩ rằng trong tình hình hiện tại đây sẽ là những người rất quan trọng.
Lúc đoàn xe vừa xuất phát, Rasva lên tiếng nói:
-Tôi có cảm giác là chuyến đi này sẽ không yên bình, chắc chắn trên đường đi sẽ có mai phục.
Kyra cũng cười rồi nói:
-Cậu biết gì không, tôi cũng có cùng ý nghĩ đó với cậu đấy, vậy nên tôi đã triển khai một số drone dọc hai bên tuyến đường rồi, nếu thật sự có kẻ muốn mai phục chúng ta thì chúng cũng sẽ không có cơ hội.
Kyra vừa dứt lời được một lúc thì đoàn xe đã ra khỏi phạm vi lãnh thổ của Nanha. Thì đoàn xe của Nanha và Novirks ngay lập tức bị phục kích. Từ trên trời, một chiếc bóng màu đèn lao vụt xuống, khoảnh khắc nó chạm vào mặt đất, nó thổi tung mọi thứ lên trời, như một quả thiên thạch.
Đất đá văng lên khắp nơi, khói bụi mịt mù, tiếng đá rơi lẻng kẻn trên nắp chiếc Skoda, Kyra và Senvana không ai nói ai, tự mở cửa xe và lao ra ngoài tiếp ứng. Trên điện đàm bắt đầu vang lên những giọng la hét
-Cái đậu má ! Xe 2, Xe 2 đây, Xe 2 bị dính trực tiếp đòn tấn công vừa rồi.
-Phục kích kìa, mấy bây, phục kích đó, lên đạn đi, lên đạn đi.
-Con chó má nó, xe 3 không thấy gì nữa, bùn đất che hết cả kính chắn rồi.
-Xe 4, đây là xe 4, bọn tôi đang tiếp ứng, các cậu có thấy kẻ địch ở đâu không?
-Xe 1, xe 1, không xác nhận được hình ảnh của kẻ địch, không xác nhận được hình ảnh của kẻ địch, bọn tôi đã sẵn sàng chiến đấu.
-Alanta báo tới toàn bộ đoàn xe, toàn bộ dừng lại, sẵn sàng giao chiến, sẵn sàng giao chiến, chúng ta vừa bị phục kích.
...
Chỉ sau vài chục giây, toàn bộ đoàn xe đã chuyển vào trạng thái báo động, sẵn sàng chiến đấu, súng được lên đạn, pháo sẵn sàng. Tuy vậy họ vẫn kẻ địch không thấy đâu, bỗng từ bờ rừng, hàng loạt mũi tên bay ra, bắn trúng vào những người lính của Nanha và Norvirks, một số bị thương nhẹ, một số rơi vào trạng thái nguy kịch.
Đa số từ phía Nanha, nhờ giáp và nón hỗn hợp có sẵn, họ đã tránh được những đòn chí mạng nhưng không tránh khỏi bị thương. Rất nhiều người trong số họ giờ đây không thể chiến đấu như bình thường được nữa.
Khi này từ phía hai bên, tiếng hô hào vào lên. Tự phía điện đàm, một tiếng nói gào lên:
-Tụi chó nó lao lên kia, đậu má, bắn liền đi bây, bắn liên đi, bị thương hay gì cũng bắn đi!
Tiếng súng bắt đầu nổ lên giòn giã, tiếng pháo nổ điếc cả tai. Lúc này Rasva rời khỏi xe, cậu lấy súng, đứng ngay đầu xe, lấy chiếc xe làm vật chắn, cậu bắn đầu điểm xạ, bất kỳ kẻ địch nào lọt vào mắt cậu đều được tiễn đi về mặt đất ngay lập tức. Cứ như vậy, cậu di chuyển qua từng xe một để tìm và bắn hạ kẻ địch đang lao tới.
Cậu cứ quay qua quay lại, lợi dụng từ vật chắn, Rasva liên tục bắn hạ kẻ địch, mỗi viên đạn cậu bắn đều rất dứt khoát và đều được tính toán tỉ mỉ. Cậu cùng với những người khác đã tổ chức đánh chặn từ cả hai hướng trước thành công trước khi kẻ địch kịp tiếp cận tới đoàn xe.
Khi này Kyra và Senvana vẫn chưa thể tìm ra kẻ gây ra đòn tấn công khi nãy. Hai người chỉ có thể đành quay về để trợ giúp đoàn xe. Senvana lấy súng ra, cùng với phép thuật, cô tấn công dữ dội về phía kẻ địch, cô không biết chúng là ai nhưng nếu chúng phục kích cô và mọi người ở đây, chúng không phải là người tốt.
Đạn bay tới đâu, kẻ địch ngã tới đó, đòn phép bay tới đâu kẻ địch chết tới đó. Trong khi Senvana đang chiến đấu thì Kyra nhanh chóng đi trị thương cho mọi người trong đoàn, số người bị thương đột ngột quá lớn.
Từ trên điện đàm vang lên:
-Cứu thương, có đưa ngay xe số 6 bị dính tên ngay vai nè, nó chảy máu quá trời luôn, qua cứu lẹ, có pháp sư trị thương hay cứu thương thì qua xe số 6 lẹ với.
Kyra khi này đang phải đối diện với một áp lực rất lớn, cô phải ưu tiên những ai đang bị thương nặng nhất, những ai bị thương nhẹ hơn thì cô hướng dẫn qua điện đàm cách sơ cứu. Trong lúc đó nhiều đòn đánh ma thuật tương tự nữa đánh xuống làm cho bụi đất văng tứ tung và gây thêm áp lực cho cả đoàn.
Cứ như vậy, họ dần dần đẩy lùi các đợt tấn công và đồng thời cứu chữa những người bị thương. Hàng hàng lớp lớp quân địch chết dần trong khoảng thời gian ngắn dưới sự hỗ trợ và phối hợp lẫn nhau của cả hai bên.
"Phải nói trong trận phục kích ngày hôm ấy, nếu tôi không ở trong xe lâu hơn một chút, có thể tôi đã bị thương rất năng, nếu không nhờ có giáp và nón bảo vệ hỗn hợp thì có lẽ hôm ấy đã có rất nhiều người chết tại chỗ và cũng may mắn là chúng chỉ bắn tên từ một bên và đó là phía của đoàn xe nhờ vậy mà nhiều mũi tên được chặn lại trước khi bay qua phía bên quân Norvirsk và giảm được thương vong của họ. Ơn trời và ơn cho những người đã chuẩn bị mọi thứ để chúng tôi sống sót." - Rasva viết xuống nhật ký của mình tuần thứ tư, tháng 10, năm 524
Kyra và Senvana đã định vị thành công vị trí của pháp sư làm ra những đòn đánh đó và họ ngay lập tức lao đi, hình bóng của họ lượt đi như những ngọn gió, cắt qua những tán lá và vào sâu trong khu rừng. Chỉ trong vòng vài giây, họ đánh ngã pháp sư kẻ địch xuống đất rồi dùng phép trói lại và mang lại về đoàn xe.
Không còn pháp sư, kẻ địch mất đi lợi thế duy nhất và chúng dần dần bị đẩy lùi, Nanha và Norvirks đã lập thành một đội hình rất nguy hiểm, những chiến binh Norvirks có khiên đi đằng trước để che chắn lại các đòn tấn công tầm xa trong khi đó các chiến binh Nanha cầm súng đi theo sau, bằng cách này họ có thể tiếp cận được kẻ địch khiến cho hỏa lực của Nanha trở nên chính xác và nguy hiểm hơn.
Cứ như vậy toàn bộ cuộc phục kích dần bị đẩy lùi. Cuộc chiến đã khiến cho toàn bộ đoàn xe phải trì hoãn thêm một ngày để tải những người bị thường về lại Nanha chữa trị. Một phần họ cũng phải nhận thêm tiếp tế và tiếp viện từ phía Nanha trước khi lên đường đi tiếp.
Đồng thời trong ngày hôm đấy họ cũng đã xác nhận được nhóm người phục kích họ là một nhóm cướp có vũ trang, họ đã chờ ở trên con đường này suốt nhiều ngày và khi thấy đoàn xe thì họ ngay lập tức tấn công.
Tuy vậy cậu chuyện lại không ngừng ở đó, Mavna đã gặp lại người bạn cũ của mình nhưng theo cách mà cô không thể ngờ tới được:
-Arija, tại sao cậu? Tại sao cậu? Tại sao cậu lại ở cùng những người phục kích bọn tớ?
-Mavna? Tại sao cậu lại ở cùng với đoàn xe... Không, tại sao cậu lại ở đây? - Arija hỏi trong một giọng nói nghẹn
Mavna nói tiếp trong cơn sốc, giọng cô đã nghẹn lại:
-Arija... Tớ không nghĩ là chúng ta sẽ gặp lại như thế này... Tớ còn chưa tìm được Aoao nhưng...
-Arija, tại sao cậu lại không tới thành Norvirks? Tại sao chứ, chúng ta đáng lẽ có thể gặp nhau rồi mà?
Ngày hôm ấy Rasva và Senvana tổng cộng lại thì đã hạ hơn 230 kẻ địch, biến họ trở thành một trong những cặp song sát nguy hiểm nhất ngày hôm đó. Cũng trong ngày hôm đó kẻ địch đã thương vong 900 người, số còn lại khoảng 200 thì bị bắt và áp giải cùng tù binh Sacthea tới Norvirks.
Trong khi đó Arija sẽ được đưa về Nanha để giam giữ đặc biệt theo yêu cầu của Kyra. Khi ấy Senvana tới và nói với Mavna
-Mavna, chị muốn nói là, rất có thể Arija sẽ bị giam rất lâu tại Nanha
Cô bé không nói gì, vẻ mặt của cô đầy thất vọng. Cô nói:
-Không sao đâu chị, làm sai phải nhận hậu quả, dù gì em cũng còn Aoao mà, hơn nữa sau này em vẫn có cơ hội thăm Arija mà, dù gì cậu ấy cũng sẽ được thả ra mà đúng không?
Lời nói đầy tuyệt vọng ấy của Mavna không chỉ đơn giản là cách mà cô bé đang cố gắng đối mặt với sự thật mà còn lại khởi đầu, khởi đầu cho những cuộc chiến phía trước mà những người ở đây không thể tránh né.
Kết Thúc Chương 43: Con Đường Máu


0 Bình luận