Những tân binh đứng trên bức tường thành đã phải trố mắt trước hành động của những cựu binh, trong số họ có một người nói với giọng đầy sự bất ngờ.
"Họ cứ thế mà lao vào sao?"
"Chẳng phải đối đầu trực tiếp với quái vật số lượng lớn sẽ rất nguy hiểm sao?"
Thật sự những tân binh không hiểu tại sao bọn họ lại chọn cách lao vào đánh trực diện với quái vật như vậy, Rovan cũng đang thắc mắc mà lên tiếng hỏi.
"Cậu nghĩ chúng ta nên làm gì?"
"Các cậu hãy đứng thủ trên thành đi."
"Hả?"
Nghe Jet nói, ba người đồng loạt nhìn về phía cậu. Không biết từ bao giờ, Jet đã mặc trên người một bộ giáp đen sáng bóng, trên tay cậu cầm một cây thương dài.
"Tớ sẽ cố không để con nào lọt qua, nhưng hãy cẩn thận đấy."
Dứt lời, Jet cũng nhảy xuống bức tường thành và lao vào đám quái vật, 9 người còn lại nhìn cậu đầy bất ngờ.
"Cả cậu nữa à?!"
Rovan nhịn không được mà hét lên khi thấy Jet nhảy xuống bức tường thành.
Màn đêm đã buông xuống, cộng thêm bộ giáp đen, giờ đây cậu đã hoà vào đêm tối.
'Lâu rồi mình đã không có một trận chiến thật sự.'
Cảm thấy nhịp tim của mình nhanh hơn vài nhịp. Bằng khả năng nhìn trong bóng tối của mình, cậu nhìn thấy những con quái vật giống như con người, gầy nhưng lại khá cao, đặc biệt là chúng không có gương mặt và có tới bốn cánh tay, hai trong số bốn cánh tay giống như một cái lưỡi liềm.
"Để xem chúng có gì."
Luân chuyển mana về đôi chân, Jet tăng tốc độ của mình lên. Giờ đây cậu đã bắt kịp và vượt qua nhóm cựu binh đã lao lên trước.
Khi thấy một bóng đen vượt qua mình, Kael và nhóm của anh không kìm được sự bất ngờ.
Jet đã chạm trán với quái vật, khi cậu lao đến, con quái vật đã đưa cánh tay như lưỡi liềm của nó lên chém xuống. Nhưng trước khi có thể làm vậy, mũi thương của Jet đã xuyên qua cổ nó.
Rút thương ra, cơ thể của con quái vật đổ gục xuống, tuy nhiên những con khác gần đó đã đồng loạt lao vào Jet.
'Đám này yếu, nhưng mà lại đông quá.'
Trước khi những con quái vật kịp tấn công thì Jet đã lùi lại. Lúc này những người khác cũng đến.
Lùi về sau, Jet thầm quan sát phong cách chiến đấu của từng người.
Kael xông lên vung ngang thanh đại kiếm của mình, con quái vật cũng đã đưa cánh tay lên để đỡ, nhưng mà thanh kiếm của anh ta đã chém đôi cơ thể nó. Không dừng lại Kael tiếp tục xông vào bầy quái vật.
Valera dù sử dụng cung, một vũ khí tầm xa, nhưng cô lại chủ động tiếp cận bọn chúng. Áp sát đủ gần cô kéo dây cung, khi bắn mũi tên, khoảng cách giữa cô và con quái vật chỉ khoảng 1 cánh tay, mũi tên bay đi với tốc độ cao, xuyên qua đầu quái vật. Không dừng lại, cô tiếp tục di chuyển và tấn công.
Camelia thì rất đơn giản và thô bạo, không dùng vũ khí, cô tay và chân để chiến đấu, mỗi cú đấm cô tung ra là đầu của một con quái vật bị đập nát. Tuy vậy thô bạo là vậy, nhưng mỗi bước di chuyển của cô đều đã có tính toán một cách hợp lí.
Jean dùng một thanh kiếm dài, phần mũi kiếm hơi cong, con quái vật lao đến anh ta với tốc độ tương đối nhanh, khi con quái vật sắp đánh trúng Jean thì cánh tay của nó đã đứt lìa, rồi đến đầu của nó cũng rơi xuống.
'Mình gần như không thể thấy anh ta vung kiếm.'
Jet đã gần như đã không thấy Jean vung kiếm, cậu chỉ thấy thanh kiếm trong tay anh ta loé lên, sau đó thì con quái vật chết đi.
Những người khác cũng chiến đấu quá tốt, không ai gặp quá nhiều vấn đề, dù phải chiến đấu với rất nhiều quái vật.
Thầm cảm thán, khả năng của họ đã được trui rèn qua nhiều năm và vô số trận chiến, họ chiến đấu một cách rất đơn giản nhưng lại vô cùng hiệu quả, Jet cũng tự nhủ với bản thân mình, rằng cậu hiện tại có thể không phải là đối thủ của họ.
"Mình còn cần cố gắng nhiều lắm."
Nhưng Jet hiện tại đang dành sự chú ý của mình về phía của ông lão kia, ông ấy sử dụng kiếm và khiên. Điều đặc biệt là thanh kiếm của ông được bao phủ bởi một ngọn lửa màu trắng tinh khiết.
Khi bị chém, cơ thể của nhưng con quái vật bị đốt cháy, tuy chúng đã cố gắng dập lửa nhưng vô ích.
'Lửa trắng, có thể nào là?.'
Jet đã lờ mờ nhận ra được thân phận của ông lão, 1 năm ở Đền Đêm Jet không chỉ học cách chiến đấu, mà cậu còn học được rất nhiều thứ khác nữa.
"Mà quan sát đủ rồi."
Lần nữa Jet lao vào những con quái vật, cậu bao bọc mũi thương bằng mana. Khi đã áp sát, Jet xoay người rồi vung thương, ngọn thương vung ngang cắt xuyên không khí, ngay lập tức đầu một con quái vật đã rơi xuống.
Cậu thu cây thương lại rồi lại tung ra một cú đâm thẳng xuyên qua cổ một con quái vật, tuy nhiên trước khi chết nó đã kịp đánh trúng vào sườn trái cậu bằng cánh tay như lưỡi liềm của nó.
Lực của đòn tấn công đã đủ khiến Jet phải lùi lại vài bước, tuy vậy bộ giáp đã chặn lại nên không có vết thương nào.
Những con quái vật cũng đồng loạt lao đến Jet, giờ đây cậu đã bị bao vây. Nhưng trong lúc chúng lao lên, thì từ mặt đất bóng tối trồi lên hoá thành những sợi xích trói chặt bọn chúng.
Dùng thương Jet đâm xuyên qua ngực con quái vật rồi lại vung ngang, giết chết tất cả những con quái vật đang bị trói. Nhưng sau đòn này những sợi xích đã tan rã, bọn quái vật vì thế mà cũng thoát được.
Dù đã luyện tập, nhưng Jet vẫn chưa thành thạo kiểm soát bóng tối trong chiến đấu, vì khi đấu tập Jet không dùng đến bóng tối, nên giờ đây khi vừa kiểm soát bóng tối và vừa chiến đấu, khiến Jet không thể duy trì trạng thái hữu hình của bóng tối quá lâu và đã khiến cậu mất tập trung trong giây lát.
Mất tập trung dù chỉ trong vài giây, nhưng một con quái vật đã tiếp cận, nó đưa cánh tay lên và định chém cậu. Tuy nhiên đã có một mũi tên bắn vào đầu con quái vật.
Quay lại hướng mũi tên bắn tới, thì Jet thấy Valera gật đầu với mình, sau đó Kael cũng xuất hiện và chém đôi cơ thể của những con quái vật đang lao đến.
"Mất tập trung là dễ chết lắm đấy nhóc."
Gật đầu, Jet cũng biết khi trong trận chiến, việc mất tập trung có thể là một sai lầm chí mạng nhất. Kael nhìn Jet rồi vỗ vai cậu trước khi tiếp tục chiến đấu.
Jet cũng lấy lại tinh thần rồi tiếp tục chiến đấu, di chuyển nhanh nhẹn giữa những con quái vật, mũi thương của cậu tạo thành những vết đen trong không khí khi vung.
Không mất sai lầm nào nữa, trong suốt trận chiến, càng chiến đấu những đòn đánh của Jet càng tăng độ chuẩn xác. Trong suốt thời gian qua, cuộc sống yên bình của học viện đã khiến cảm giác trong chiến đấu của cậu giảm đi đôi chút.
Giờ đây, trong một trận chiến mà sai lầm có thể dẫn đến cái chết đã khiến những cảm giác đã mất đi của cậu dần trở lại.
Số lượng quái vật có tới vài trăm con, nhưng chúng đang bị 22 con người áp đảo. Từng con từng con quái vật ngã xuống. Valera là người kết liễu con quái vật cuối cùng.
Giữa màn đêm tăm tối, trên mặt đất là xác của hàng trăm con quái vật, giữa bãi chiến trường đầy xác thịt này, có 22 người đang đứng sừng sững, trên người họ dính dầy máu, nhưng là máu của quái vật.
Ai cũng bị thương, nhưng họ lại không quan tâm, Keal lúc này giương cao thanh kiếm của mình và hét lớn.
"Chúng ta đã chiến thắng!"
"Tuyệt vời!"
"Tốt lắm!"
Những người khác cũng đưa cao vũ khí hét lên, họ đang giải toả áp lực sau một trận chiến dài hơi và bị áp đảo về số lượng. Ngay cả Jet cũng đang đưa cao vũ khí của mình.
"Làm tốt lắm, chàng trai trẻ."
"Vâng."
Keal nói và câu cổ Jet, những người khác cũng đến và khen ngợi Jet.
"Cậu làm tôi bất ngờ khi lao lên trước đấy."
"Đúng đấy, hiếm có một Neophyte nào mạnh như cậu đâu."
"Những đợt trước toàn những kẻ yếu đuối, không dám làm gì trong đợt đầu tiên, nhưng cậu lại khác, thế nên hãy tự hào đi."
"Mạng đầu là của cậu rồi, thế thì đợt tiếp theo do cậu dẫn dắt đấy."
Mỗi người một lời khen nên đã khiến Jet hơi ngại, nhưng cậu lại không hiểu lời của Jean nói.
"Tôi dẫn dắt đợt tiếp theo?"
Thấy Jet không hiểu, nên Valera lại đứng ra giải thích.
"Chúng tôi có một nguyên tắc, đó là mỗi khi đợt tấn công của quái vật bất đầu, ai giết được quái vật đầu tiên sẽ dẫn dắt trong đợt phòng thủ tiếp theo, thế nên cậu chuẩn bị đi là vừa."
"Nhưng tôi chỉ nghe Keal hét, rồi mọi người lao lên thôi mà?"
"Đó là vì cậu ta đã dẫn dắt đủ nhiều nên không cần ra lên chúng tôi cũng hiểu."
Evan lên tiếng nói, mọi người ai cũng gật đầu, Jet lúc này cũng hiểu và gật đầu. Lúc này ông lão lên tiếng nói.
"Bộ giáp và phong cách chiến đấu đó, vậy cậu là một hiệp sĩ từ Đền Đêm sao?"
"Đúng, còn ông là một hiệp sĩ hoàng gia?"
"Ta là Leonard Graham, hiệp sĩ hoàng gia của đế quốc."
"Jet Weber, hiệp sĩ đến từ Đền Đêm."
Sau khi chào hỏi thì họ bắt tay nhau, Jet đã từng nghe Ronan kể về những hiệp sĩ của đế quốc, trong đó hiệp sĩ hoàng gia là những cá nhân mạnh mẽ nhất, họ sử dụng ngọn lửa trắng tinh khiết đó để chiến đấu, người sử dụng càng mạnh thì độ tinh khiết của ngọn lửa càng cao.
Nhiệm vụ của những hiệp sĩ hoàng gia thường là bảo vệ vua hoặc hoàng tộc, thế nên cậu không hiểu tại sao Leonard lại ở đây.
Những người khác cũng tò mò nhìn cả hai khi họ lại nghiêm túc chào chào nhau như vậy.
"Hai người đó sao nghiêm túc thế?"
"Sao tôi biết được chứ."
Keal hỏi nhưng nhận lại câu trả lời đầy khó chịu của Jean.
"Về thành thôi, tôi buồn ngủ quá rồi."
Camelia lúc này cũng lên tiếng nói, những người khác bao gồm cả Jet điều đồng ý. Họ cùng nhau trở về thành.
Sau khi trở về, Jet lập tức bị ba người bạn của mình bắt lại và hỏi rất nhiều thứ. Cậu miễn cưỡng trả lời tất cả những câu hỏi, rất nhanh họ cũng thả cậu ra.
Thế là Jet trở lại căn phòng đầu tiên khi bắt đầu thử thách, nằm lên giường cậu ngủ ngay lập tức.
Sáng hôm sau khi tỉnh dậy thì cậu đã bị Valera kéo đi, không chỉ có cậu mà còn có những người mới đến khác nữa.
"Chúng ta đang đi đâu vậy?"
"Dọn xác quái vật, không làm gì thì xác của bọn chúng sẽ thối rữa và có khả năng lây lan bệnh."
Valera dẫn họ đi dọn xác những con quái vật, những người mới đến vô cùng bất ngờ khi thấy số lượng quái vật chết. Hôm qua do đêm tối nên họ không thể quan sát kĩ trận chiến.
"chỗ này hình như cũng hơn vài trăm con đấy!"
"Đúng vậy, tại sao họ lại có thể đánh bại vài trăm con quái vật chỉ với 22 người vậy?"
Họ lên tiếng cảm thán, Sylvie lúc này cũng lên tiếng hỏi Jet.
"Hôm qua cậu thực sự đã chiến đấu với số lượng quái vật này à?"
"Không phải chỉ mình tớ, mà còn họ nữa."
Jet chỉ đơn giản trả lời Sylvie, cô nhìn cậu với ánh mắt đầy bất ngờ, cả Rovan và Masha cũng vậy.
"Gom xác lại một nơi đi, lát sẽ có người đến đốt sau."
Họ bắt đầu gom xác những con quái vật lại, số lượng khá nhiều nên cũng mất kha khá thời gian.
"Xong rồi đúng không, mệt quá đi."
"Đúng là mệt thật."
Lúc này xác quái vật đã chất thành một đống lớn, nhìn đống xác quái vật Rovan lên tiếng than thở, Masha cũng phụ hoạ theo. Tất nhiên là những người mới ai cũng mệt.
Tưởng rằng sẽ được nghỉ ngơi, nhưng Valera lại dội cho họ một ráo nước lạnh.
"Ai nói, còn nhiều việc lắm, chăn sóc cánh đồng trong thành, chặt gỗ lấy củi, câu cá, kiểm tra bẫy còn rất nhiều việc phải làm đấy."


0 Bình luận