• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Phụ lục: Thánh Viện Toàn Thư Khải

Trang 1: Dịch Hắc Tử ở Felariel

0 Bình luận - Độ dài: 1,282 từ - Cập nhật:

Có những vết tích không ai dám nhận là của mình, nhưng chúng vẫn len lỏi qua từng kẽ hở của thế giới. Ta không biết từ khi nào chúng trở thành gánh nặng trên vai kẻ sống. Ở Felariel, chúng mang hình hài của hắc ín và cái chết. Cuốn sách này đã tự kéo ta đến đây, từ một trang trắng nào đó mà ta không nhớ, như thể nó đã gài sẵn một cái bẫy bằng mực.

Nó không phải do ta tạo ra. Nó tự hiện hữu – một khối u bọc trong da nứt nẻ, mang cái tên nghe như lời cầu nguyện bị báng bổ: Thánh Viện Toàn Thư Khải. Ta chỉ là kẻ bị ép buộc chạm bút vào giấy. Nhưng khi ta định viết về thứ khác, những dòng chữ về Dịch Hắc Tử đã chờ sẵn, như một lời buộc tội không ai dám thốt ra. Một giọng nói – rè rè, như tiếng đá nghiến dưới lòng đất – lẩm bẩm trong đầu ta: “Felariel. Sự biến đổi. Ngươi không thoát được.” Ta không muốn, nhưng trang này đã tự mở.

Suốt một tháng nay, những kẻ từ Void Crypt trở về đều mang theo cái chết trong người. Một tuần, hai tuần, dài nhất là ba, trước khi chúng nôn ra thứ chất đen đặc quánh như bóng tối hóa lỏng. Rồi ngã xuống. Không ai giải thích được. Không ai dám nhìn lâu. Ta từng nghĩ đó là một cơn bệnh lạ – sốt cháy người, cơ thể tan rã. Nhưng cuốn sách thì thầm rằng ta sai. Những thi thể không chỉ ngừng thở – chúng trở thành thứ khác.

“Ta đã phân tích thi thể trong ba ngày,” – Lời ghi của Mirene, người giữ Thánh Viện Toàn Thư Khải phiên bản thứ bảy, một học giả chuyên nghiên cứu chất độc cổ đại, trước khi cuốn sách tự thay đổi nghiên cứu và kí ức nàng trên từng trang giấy.

Thứ hắc ín không phải chất lỏng sinh học – nó là một hợp chất vô cơ, giống như khoáng chất bị nung chảy từ lòng đất. Da rạn nứt và ngón tay kéo dài là kết quả của sự tái cấu trúc xương dưới tác động của nó. Đây không phải bệnh, mà là một quá trình chuyển hóa, có lẽ bắt nguồn từ chính Void Crypt như một dạng ký sinh địa chất. Cuốn sách của ta ghi lại dữ liệu, nhưng sáng hôm sau, nó thay đổi kết luận thành: ‘Ngươi đang đoán mò.’ Ta không chấp nhận điều đó.”

Mirene được tìm thấy nằm chết bên cạnh cái xác bị biến đổi với cuốn sách dưới cầu cảng ở Felariel. Khi người ta tìm thấy, nó đã mở sẵn ở trang về hắc ín, với một dòng mực đỏ: “Sai.”

Thành phố vẫn sống, như thể không có gì xảy ra. Chợ vẫn rộn ràng, quán rượu vẫn ồn ào, tiếng sóng vẫn vỗ vào cảng. Nhưng những con hẻm gần nhà nạn nhân lặng thinh, như bị bóng tối nuốt chửng. Dân chúng đốt lá khô, treo dây bùa trước cửa, lẩm nhẩm những lời vô nghĩa để xua đuổi điều họ không hiểu. Những kẻ mạo hiểm rời đi trong đêm, để lại lời nhắn trên tường: “Đừng vào Void Crypt.” Dân nghèo ở lại, bước qua thi thể mỗi sáng như bước qua rác rưởi.

Quan quân đến, không nói nhiều, kéo xác ra bãi đất trống ngoài thành. Lửa bùng lên, khói đen bốc cao, mùi thịt cháy trộn lẫn với gió biển. Chính quyền ra lệnh: “Không phải dịch bệnh. Không lây lan. Chỉ những kẻ từ Void Crypt mang vết thương mới chết.” Nhưng cuốn sách cười khẩy trong đầu ta. Nó viết rằng hắc ín không cần lây – nó chọn kẻ mang nó, như một lời mời từ bóng tối.

“Ta bác bỏ lý thuyết về chuyển hóa,” – Lời ghi của Jorvik, người giữ Thánh Viện Toàn Thư Khải phiên bản thứ mười một, một nhà giải phẫu từng mổ xẻ thi thể ở Felariel, trước khi cuốn sách tự thêm một dòng về ngày chết của hắn ngay sau khi đưa ra được những dòng kết quả.

Hắc ín là sản phẩm của nhiễm trùng nội tạng – một loại nấm ký sinh từ Void Crypt xâm nhập qua vết thương, tiết ra chất độc phá hủy mô. Sự kéo dài xương chỉ là biến dạng do áp suất nội cơ tăng cao trước khi tử thi cứng lại. Đây là bệnh lý, không phải siêu nhiên. Cuốn sách của ta ghi chú: ‘Ngươi mù quáng.’ Ta xé trang đó, nhưng sáng hôm sau, nó trở lại với dòng: ‘Mổ thêm một xác nữa đi.’ Ta từ chối.”

Jorvik chết ngay sau đó, để cuốn sách lại trong một quán rượu. Khi chủ quán mở ra, nó đã trống rỗng, trừ trang về Dịch Hắc Tử, với một vệt hắc ín khô trên bìa.

“Cả hai đều sai,” – Lời ghi của Lysara, người giữ Thánh Viện Toàn Thư Khải phiên bản thứ hai mươi, một nhà nghiên cứu thần bí từng khảo sát Void Crypt, trước khi cuốn sách tự viết lại lý thuyết của nàng. “Hắc ín không phải khoáng chất hay nấm – nó là một thực thể ý thức, một mảnh vỡ của Void Crypt tự tái sinh trong cơ thể người. Sự biến đổi không phải ngẫu nhiên; nó là nỗ lực của thứ đó để thoát ra, dùng nạn nhân làm vật chủ. Ta đo sóng năng lượng từ thi thể – có tần số, như nhịp tim. Cuốn sách của ta phản đối: ‘Ngươi tưởng tượng thôi.’ Nhưng ta đo lại, và nó vẫn đúng. Sáng hôm sau, thiết bị của ta vỡ tan, cuốn sách viết: ‘Đừng thử lần nữa.’”

Lysara chết ba ngày sau, miệng đầy hắc ín. Cuốn sách của nàng xuất hiện lại trên bàn nghiên cứu, không một vết cháy, với trang về hắc ín được đánh dấu bằng một dấu tay đen.

Mỗi dòng chữ là một mảnh vỡ của Felariel, do cuốn sách tự chọn, tự xếp, từ một trang ta không nhớ sang đây. Nó không cần ta đồng ý. Nó ghi lại những gì thành phố chối bỏ – không phải thi thể, mà nỗi kinh hoàng trong mắt kẻ chết, không phải ngọn lửa, mà khói đen ám vào ký ức. Ta không muốn biết, nhưng nó buộc ta phải thấy.

Đôi khi, chỉ cần ta nghĩ tới Void Crypt, một dòng mới tự hiện ra. Nhưng mỗi lần như vậy, ta cảm thấy lạnh buốt trong xương, như thể chính ta đang bị cuốn sách rút đi thứ gì đó để nuôi trang này.

Những kẻ càng muốn tìm hiểu, cuốn sách sẽ đáp lại. Họ bắt đầu nghe thấy tiếng hắc ín nhỏ giọt trong giấc mơ, cảm thấy da mình rạn nứt khi thức giấc, và đọc thấy tên mình trong những dòng chưa từng tồn tại. Ta cũng vậy.

Dịch Hắc Tử là gì? Với ta, nó là tiếng vọng từ Void Crypt, trừng phạt những kẻ dám bước vào. Với kẻ sau ta, có lẽ nó là một trang trắng, chờ được viết bằng chính máu họ. Cuốn sách đã đặt nó ở đây, không hỏi ý ta.

Còn ngươi thì sao?

Và hãy nhớ: Đừng tin hết những gì nó viết. Nhưng cũng đừng giả vờ rằng ngươi chưa từng đọc.

— Một kẻ từng là người giữ sách, không còn tên, không còn ngày sinh.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận