Cuối cùng cũng tiếp tục hành trình. Cơ mà uống coca mà nhấp từng ngụm như uống chè thế 🤭 đổi sang c2 cũng được mà.
Đoạn cuối hơi nhanh, kiểu hợp đồng chưa rõ ràng lắm, với ký xong cái cu cậu đã nắm tay gái luôn rồi 😹 cứ gọi là hơi vội, nắm tay lần đầu phải có tí cảm xúc chứ lại
Xin chào tác giả. Mình thấy rất thú vị với tác phẩm nhưng lại không thấy người nhận xét nên mình sẽ thử bình loạn một chút về nó 1/ Ưu điểm của câu chuyện đó là gọn ghẽ và không phức tạp. Mình thực sự ấn tượng với cách miêu tả rất thực tế và đời thường của tác giả về bệnh viện, rất đáng để học hỏi. Nhân vật Minh được xây dựng với những thay đổi hợp lý và có chiều sâu đủ với lứa tuổi của mình. Tác giả cũng khéo léo lồng ghép yếu tố tâm lý vào từng tình huống, chi tiết, tạo nên một bức tranh đa chiều về nhân vật. Bên cạnh đó, tác phẩm cũng có đủ thông điệp ý nghĩa về cuộc sống, tình bạn, tình yêu và gia đình. Đây mình đánh giá là đủ sự hoàn thiện của một tác phẩm rồi. 2/ Nhược điểm cũng là nó quá gọn nên đâm ra nhanh và dễ đoán, không có tình tiết gì bất ngờ và nó chỉ đủ vậy thôi nên độc giả không bị trầm cảm hay stress bao giờ khó mà muốn hiểu tác phẩm. Tác giả hoàn toàn có thể viết thêm cái kết cho nó trọn vẹn (kiểu như 20 năm sau) để độc giả đỡ hụt hẫng nhưng có vẻ đúng như tinh thần mà tác giả muốn, mọi chuyện cứ nên ở thể tiếp diễn, chẳng ai biết được tương lai thế nào. => Cuối cùng, chúc cho tác giả và nhân vật Minh sống một cuộc sống ý nghĩa nhé ~
@Otagira: Ui, vạn lời cảm ơn đến bạn nhé. Thực sự mình cũng chỉ viết truyện này trong hơn một tháng thôi, trong lòng cũng không suy nghĩ gì nhiều nên nếu có lỗi gì thì mong bạn và những người khác góp ý thêm nhé :v
Peace!
@Otagira: Bật mí một chút nữa với bạn là truyện cũng được lấy cảm hứng từ sách "It's kind of a funny story" của nhà văn Ned Vizzini nhé :v Mỗi tội sách chưa có bản dịch ở Việt Nam nên phải đọc Eng :v
16 Bình luận
Đoạn cuối hơi nhanh, kiểu hợp đồng chưa rõ ràng lắm, với ký xong cái cu cậu đã nắm tay gái luôn rồi 😹 cứ gọi là hơi vội, nắm tay lần đầu phải có tí cảm xúc chứ lại
1/ Ưu điểm của câu chuyện đó là gọn ghẽ và không phức tạp. Mình thực sự ấn tượng với cách miêu tả rất thực tế và đời thường của tác giả về bệnh viện, rất đáng để học hỏi. Nhân vật Minh được xây dựng với những thay đổi hợp lý và có chiều sâu đủ với lứa tuổi của mình. Tác giả cũng khéo léo lồng ghép yếu tố tâm lý vào từng tình huống, chi tiết, tạo nên một bức tranh đa chiều về nhân vật. Bên cạnh đó, tác phẩm cũng có đủ thông điệp ý nghĩa về cuộc sống, tình bạn, tình yêu và gia đình. Đây mình đánh giá là đủ sự hoàn thiện của một tác phẩm rồi.
2/ Nhược điểm cũng là nó quá gọn nên đâm ra nhanh và dễ đoán, không có tình tiết gì bất ngờ và nó chỉ đủ vậy thôi nên độc giả không bị trầm cảm hay stress bao giờ khó mà muốn hiểu tác phẩm. Tác giả hoàn toàn có thể viết thêm cái kết cho nó trọn vẹn (kiểu như 20 năm sau) để độc giả đỡ hụt hẫng nhưng có vẻ đúng như tinh thần mà tác giả muốn, mọi chuyện cứ nên ở thể tiếp diễn, chẳng ai biết được tương lai thế nào.
=> Cuối cùng, chúc cho tác giả và nhân vật Minh sống một cuộc sống ý nghĩa nhé ~
Peace!