Lần cuối
Số từ
1.948.334
Đánh giá
5,00 / 10
Lượt xem
300.915

Tóm tắt

Vô Phong có một ước mơ: kiếm được một mớ tiền, sau đó biến khỏi Chợ Rác Uất Hận Thành và tìm một cuộc sống tốt hơn. 

Nhưng mọi thứ không diễn ra theo ý Vô Phong. Không có cuộc sống tốt hay bình yên nào chờ đợi hắn. Trước mắt hắn chỉ có cuộc phiêu lưu vào thế giới Tâm Mộng rộng lớn. 

Một câu chuyện bắt đầu từ năm 2009 và sẽ tiếp tục tới khi nó kết thúc. 

 

Xem thêm
Reviews mới
Quyển 1 - 117
Quyển 2 - Xích Quỷ quốc
Quyển 3 - Tuyệt Tưởng Thành
Quyển 4 - Bài ca cánh đen
Quyển 5 - Tụ Hồn Hải
Có thể bạn quan tâm
Xem thêm
Tổng bình luận (1618)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

146 Bình luận

Truyện này của bác khai sáng em dấn thân vào con đường văn học mạng 🌚. Hồi đấy mới có lớp 5 năm 2014, lên thehe9x tìm truyện để đọc thì tình cờ bắt gặp topic đăng truyện này, lúc đó phải nói là thức xuyên đêm để đọc khiến cho nhiều lúc sáng mắt nhắm mắt mở chạy đi học. Lúc đấy chỉ nhớ là đọc đến đoạn đi vào rừng rú gặp Sùng Lãm xong rồi drop nuôi chương tiện thể kiếm truyện khác đổi gió. Sau này web thehe9x đấy sập thì em cũng quên phéng đi luôn. Đến năm 2023 đang đọc HTHT bản remake của Johnny Đoàn thì tự dưng nhớ lại cái tên truyện của bác, thế là từ đó lại vừa đọc vừa chờ chap đến giờ. 😂 Thôi thì cũng chúc bác gia đình êm ấm, tiền vào làm ăn phát đạt và cái cuối là cố gắng đăng chương đều đều để cho ae hóng bộ truyện đứng top về văn học mạng do người Việt sáng tác.
Xem thêm
Hình như đọc đến qua đoạn Kim Ngân về Thành gì đấy chiến tranh mới drop thì phải.
Xem thêm
Bài ca cánh đen - Chương 2: Cho điều đúng đắn
Mèo Hen à, nghe hao hao Mai Hoa ấy:() cũng có thể là Mãnh Hổ
Xem thêm
Sắt và máu - Chương 9: Thịt tế thần
Ông Phong trc ám sát hụt cha ô này:))
Xem thêm
Chương 3 - Đề nghị từ Thánh Vực
Hàng chục năm sau, đứa bé ấy lên ngôi hoàng đế cùng danh hiệu Bạch Dương Đệ Thập, niềm vui thích thuở thiếu thời biến mất nhanh chóng. Ngai vàng không có chỗ cho kẻ mơ mộng hoang đường. Nghĩ tới đó hoàng đế nhận ra mình đã già. Ông đang cười cợt đứa trẻ Đệ Thập năm xưa. Mà cười bao nhiêu cũng tiếc bấy nhiêu. Người già luôn nhìn tuổi trẻ bằng thái độ vừa giễu cượt vừa nuối tiếc.

Lỗi chính tả: "giễu cợt" chứ không phải "giễu cượt".
Xem thêm
Chương 1 - Hồi kết
Nếu mà xét về luật Hako thì chương truyện này theo tui thấy thiếu rất nhiều thứ như miêu tả, số từ,... Nhưng...

Chương truyện này lại có sức hút phi thường. Mọi chi tiết trong truyện làm tui cảm giác chúng không hề thừa. Chúng vừa đủ để tui đọc, vừa đủ để tui thấm, vừa đủ để tui ngẫm, vừa đủ để tui thấy được cái hay, cái nghệ thuật, cái tinh tuý. Cái câu kết của chương truyện như 1 dấu chấm, kết thúc cho cả câu chuyện: [Chết sạch, không còn gì cả.]
Xem thêm
Chương 59 - 777
Đoán ngờ ngợ về mật khẩu khi thấy số 777 rồi
Xem thêm
Chương 52 - Điều vô lý
Ý Phong muốn nói có vẻ là "thuộc Thổ Hành thì ko ai có được tự do" và hội đồng pháp quan muốn tiễn họ về Tụ Hồn Hải chứ ko có tự do cho ai cả
Xem thêm
Chương 43 - Đào thoát
Thú hay Ngục Thánh ko biết:))
Xem thêm
Chương 41 - Tâm lý chiến
Đúng là hay ko bằng hên:)
Xem thêm