lỗ0i ut9opia
狐尾的笔 (Húwěi de Bǐ) - Ngòi bút đuôi cáo - Hồ Vĩ Bút
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01

Chương 60 : Vấn đề

0 Bình luận - Độ dài: 1,493 từ - Cập nhật:

"Cậu cứ chắc chắn gã hói đầu đó sẽ không đập nát đầu cậu và lấy con chip hệ thống ra sao?" Sun Jack nhìn Tống 6PUS giọng đầy ngờ vực.

"@Coin được lưu trữ trên blockchain mạng, chứ có phải trong não tôi đâu. Tôi không nói khóa riêng thì hắn có đập nát sọ cũng chẳng lấy được tiền. Với lại, hệ thống trong đầu tôi là bản D mới nhất đấy, cậu tưởng dễ như cái đồ rẻ tiền trên đầu cậu sao?"

"Đồ rẻ tiền?" Sun Jack bối rối gửi một tin nhắn cho Kim Cang. Kết quả là tên này lập tức offline một cách chột dạ.

Nắm đấm của Sun Jack lại siết cứng. Rõ ràng lần đó hai thằng này đã bắt tay hố cậu, may mà cậu không dại nhét thẳng vào đầu.

Chạy được sư phụ chứ chạy sao khỏi chùa, về thành thì món nợ này nhất định phải tính sòng phẳng với Kim Cang.

Sun Jack quay đầu hỏi AA: "Cô đã nhận được tiền chưa?"

AA vui mừng gật đầu lia lịa. "Nhận được rồi, 3 @Coin!"

"Cái gì!? Chỉ có 3@Coin? Rõ ràng tôi nhớ là 6@Coin cơ mà!" Gương mặt Sun Jack thoáng hiện vẻ đe dọa, ánh mắt xoáy thẳng vào Lão 6.

"Cậu... cậu đây là tống tiền à? Lấy đâu ra 6@Coin chứ?" Tống 6PUS tròn mắt, tỏ vẻ ngơ ngác.

"Cứu cậu không tốn tiền sao? Ở Đại Đô Thị này, không phải cái gì cũng cần tiền sao?"

"Không có! Tất cả đã bị đám Thập Bát Nhai vét sạch rồi!" Tống 6PUS bắt đầu giở thói lưu manh.

"Thế thì lần này coi như cậu nợ cô ấy, ngoài ra, lần này cô ấy cũng góp sức, bán được thứ này rồi thì cũng phải chia cho cô ấy một phần." Nói đoạn, Jack dùng chân đá nhẹ cái lò phản ứng hạt nhân mini đặt bên cạnh.

Động tác ấy ngay lập tức thu hút ánh nhìn của mọi người. Thứ này trông còn giá trị hơn cả cái mạng của Tống 6PUS.

"Nói chứ món này trị giá bao nhiêu vậy?" Tapai ngồi xổm xuống, quan sát cẩn thận và hỏi."Tôi tra trên mạng không thấy có ghi chép nào rao bán cả."

"Không biết, nhưng chắc chắn không rẻ đâu. Dù chỉ để tự mở một nhà máy điện, bán điện thôi cũng đáng một mớ rồi." Lúc này Tống 6PUS cười hớn hở, quên cả cơn đau trên người.

Lúc này, Cha Sứ lại tỏ ra rất bình tĩnh. "Trước hết, hãy tìm hiểu thông tin đã. Không nhất thiết là dễ bán đâu."

Nghe vậy, Tứ Ái đang hút thuốc nhìn ông ta. "Sao cơ?"

"Đồ quân sự khó bán nhất. Không phải vì chất lượng không tốt, mà vì đội thanh tra của tập đoàn luôn rà soát.Theo quy định, loại này tuyệt đối cấm giao dịch." Cha Sứ giải thích.

"Ê ê, đừng xui xẻo vậy chứ. Món ngon thế này, kiểu gì cũng có người ham. Nếu thật sự bị cấm, thế đống đồ trên người Lõi thép từ đâu ra? Cùng lắm tôi bán phá giá tám phần, cam đoan giành nhau tới tấp." Tống 6PUS ôm chặt cái lò phản ứng, vuốt ve như báu vật, nét mặt chẳng khác gì cha nhìn con ruột.

"Vẫn là nhờ tôi mà! Bro~ nếu không có tôi, làm sao chúng ta có được thu hoạch này?"

"Hehe, vậy nói cách khác, PUS, chúng tôi phải cảm ơn cậu nhiều sao? Mau trả tiền đi!" Tứ Ái mỉa mai.

"Lần này thật sự không phải lỗi của tôi! Mọi người cũng thấy rồi đấy. Những ký ức nợ nần đó là do lũ tạp chủng của Thập Bát Nhai nhét vào đầu tôi. Tôi căn bản không nợ tiền bọn chúng! Là bọn chúng nợ tiền tôi!" Vừa nói, Tống 6PUS vừa chuyển hết tiền thù lao nhiệm vụ lần trước cho những người khác.

Nghe Tống 6PUS nói, trong đầu Sun Jack hiện lên hình ảnh những thiết bị máy móc đó. Những thứ đó có thể thay đổi ký ức của một người. Trình độ công nghệ của thời đại này đã vượt quá sức tưởng tượng của cậu.

Cậu thực sự tò mò, thế giới này còn có những công nghệ cao nào nằm ngoài nhận thức của mình nữa không.

"Đi thôi. Về nhà. Gió thổi làm tôi hơi lạnh." Sun Jack cõng Tapai, quay người đi về phía thang máy trên sân thượng.

Những người khác cũng đi theo, chuẩn bị về nghỉ ngơi.

Trong lúc chờ thang máy, Sun Jack vô tình hỏi: "Nói chứ, ở Đại Đô Thị có công nghệ như vậy, thì chắc cũng có người dùng công nghệ này để phạm tội chứ? Thế làm sao để biết ký ức có bị tác động không?"

Điều này là không thể không đề phòng. Dù sao cậu cũng là lính đánh thuê, sau này có thể gặp phải bất cứ chuyện gì. Nếu thực sự gặp phải tình huống đó, cũng phải có sự chuẩn bị tâm lý.

"Chi tiết." Tứ Ái với vai trò bác sĩ mở miệng, "Nếu cậu phát hiện trí nhớ có đoạn đứt quãng vô lý, hoặc cơ thể xuất hiện phản xạ cơ bắp mà bản thân không nhớ từng học, kèm thêm nhận thức sai lệch... thì cậu nên nghi ngờ, trong đầu mình bao nhiêu phần ký ức là thật, bao nhiêu phần là giả."

Lời nói này khiến tất cả mọi người, trừ AA, đều dừng lại. Họ đồng loạt nhìn về phía Sun Jack.

Ánh mắt ấy khiến cậu rùng mình, da gà nổi khắp người. Cậu cố gượng nặn ra nụ cười, muốn xua đi nỗi sợ, nhưng gương mặt chỉ càng thêm méo mó cứng đờ.

"Các người nhìn tôi làm gì? Ký ức của tôi không thể là giả được."

"Tại sao? Lý do đâu?" Tứ Ái khoanh tay, dõi thẳng vào cậu.

"Bởi vì... quá khứ của tôi rất đầy đủ. Tôi chỉ mất đi đúng năm năm thôi!" Giọng Sun Jack bất giác cao hẳn lên.

"Vậy làm sao chứng minh những ký ức đầy đủ kia là thật? Người ta hoàn toàn có thể dựng lại như thật." Cha Sứ lên tiếng.

Hình ảnh quá khứ lần lượt thoáng qua trong đầu Tôn Jack: tuổi thơ, gia đình, bạn học, tất cả ký ức về một đời người. "Cả những thứ ấy... cũng có thể là giả sao?"

Một nỗi hoảng loạn chưa từng có bóp nghẹt lấy tim gan cậu.

"Không! Không đúng! Không thể nào!" Sun Jack thở dồn dập, lắc đầu phủ nhận. "Tôi chỉ mất trí nhớ! Chỉ là mất trí nhớ thôi!"

Thấy hành động này của Sun Jack, những người khác đều im lặng, nhưng Cha Sứ vẫn không dừng lại. "Có thể cậu không cảm nhận được, nhưng chúng tôi đều cảm thấy hành vi của cậu có chút bất thường. Điều này không hề bình thường."

"Một số chuyện, khi đối mặt đột ngột, thực sự rất khó chấp nhận. Nhưng đừng trốn tránh. Trốn tránh không giải quyết được vấn đề nào cả."

"Tại sao lại khăng khăng tôi bị sửa đổi ký ức? Tại sao sự bất thường của tôi không thể là do những nguyên nhân khác? Có lẽ tôi vốn dĩ là..." Nói đến đây, Sun Jack dừng lại. Không thể nói thêm được nữa. Nếu không sẽ bị lộ tẩy.

"Chuyện của tôi, tôi sẽ tự xử lý. Tôi sẽ tự giải quyết ổn thỏa." Lúc này, tâm trạng của Sun Jack rất rối bời. Cậu cần tìm một nơi để bình tâm lại.

Tapai đi tới, kéo Sun Jack, người đang thở gấp, vào thang máy trước. "Chúng tôi về trước. Khi nào bán được thứ đó của lão 6, nhớ báo cho chúng tôi."

AA theo bản năng định đi theo, nhưng bị Cha Sứ giữ lại. "Chúng ta đợi chuyến sau."

"Đại ca sao thế?" AA có chút bối rối. Cô không nhận ra sự bất thường của Sun Jack.

"Chúa mới biết cậu ấy bị làm sao. Cả ngày cứ thần thần bí bí, như thể có ai đó muốn biết thân phận ẩn giấu của cậu ấy vậy." Tống 6PUS nói xong, quay sang Tứ Ái. "Này, Ái Ái, sang phòng khám giúp tôi trồng lại cái răng đi, thx~."

"Cút. Không có tiền thì đừng đến, tôi không cho nợ." Tứ Ái nhanh chân bước vào thang máy vừa mở ra.

"Đừng lạnh lùng thế. Dù gì chúng ta cũng là đồng đội mà." Tống 6PUS cầm thiết bị phản ứng hạt nhân đuổi theo vào thang máy.

"Được thôi. Cậu không có tiền thì lấy 'thịt' mà trả. 'Một lần' thì đủ để đắp một cái răng đấy."

"...Thế thì thôi."

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận