"Khốn kiếp, cái đầu sắt vụn của cậu rốt cuộc cả ngày nghĩ gì vậy hả? Ở cái chỗ nát này muốn sống sót thì chỉ có cách ôm nhau mà sống, người của mình càng đông càng tốt, khỏi để mỗi lần có bất đồng ý kiến lại tan như lần trước."
Sun Jack giải thích cho Tapai về mục đích sâu xa hơn của việc cậu chiêu mộ AA.
"Trước đây đội toàn do Tống 6 chắp vá mà thành, tôi với cậu ở trong đó cũng chỉ coi như đám đánh thuê tạm bợ. Thằng 6 mấy chuyện khác thì ngu lắm, nhưng có câu nói cũng đúng: làm việc theo nhóm chắc chắn hiệu quả hơn đi một mình."
"Ồ? Cậu muốn thành lập đội của riêng mình à?"
"Thằng 6 làm được, sao tôi không làm được?" Sun Jack hỏi lại.
"Chúng ta cũng đã làm được hai phi vụ rồi, quy trình cơ bản cũng đã biết. Hơn nữa, chúng ta cũng quen được một số người. Các nguồn lực đều có sẵn, tại sao lại phải bỏ đi? Lão 6 không cần, chúng ta tự cần!"
"Ôi chao? Cái đầu nhỏ của cậu cũng khá thông minh đấy chứ ~ Sao trước đây tôi không nhận ra nhỉ?" Tapai đưa tay vỗ vỗ lên đầu Sun Jack.
"Cút con mẹ mày đi!"
Tầm nhìn của Sun Jack bắt đầu chuyển sang giao diện UI của hệ thống. Cậu bắt đầu tìm kiếm. Lão 6 đi rồi, cậu cần tìm một người môi giới khác, và phải là một người rất đáng tin cậy.
Bây giờ đội của cậu chỉ còn thiếu một người môi giới. Chỉ cần giải quyết xong chuyện này, Tứ Ái, Kim Cang và Cha Sứ, dựa vào những gì cậu hiểu về họ, chắc sẽ không có vấn đề gì lớn.
"Hay là quất luôn tiền mua thông tin cho nhanh?"
Sun Jack thử chọn thêm một vài từ khóa, chờ đợi big data của hệ thống tự động phân tích và đề xuất nội dung cho mình.
Nhưng rất nhanh, Sun Jack nhận ra cách tìm kiếm này hoàn toàn vô dụng. Những nội dung miễn phí được đề xuất toàn mấy thứ rác rưởi vô bổ được đẩy tới.
Sau vài giờ loay hoay, Sun Jack cảm thấy bực mình. Cậu gọi một suất ăn về, định ăn xong sẽ đi tìm Cha Sứ để hỏi, có một số chuyện vẫn nên hỏi người trong nghề thì hơn.
Cậu tựa vào giường, nhìn mưa lớn ngoài kia quét qua thế giới đèn neon, cùng căn hộ đang dần trở nên quen thuộc này.
Từ lúc rơi xuống đây đến giờ, cậu vẫn liều mạng mà giãy giụa để sống sót. Tuy còn khối chuyện rối rắm, nhưng xoay qua xoay lại, cuối cùng cũng coi như tạm sống được.
Sun Jack chợt nghĩ ra điều gì đó. Cậu cầm chiếc điện thoại đã sạc đầy, giơ lên hướng ra ngoài cửa sổ mà chụp ảnh.
Chụp xong, Sun Jack liên tục lật xem ảnh trên điện thoại, gật đầu liên tục với "tác phẩm" vừa rồi của mình.
"Không tệ, không tệ, tay nghề chụp ảnh của lão tử vẫn chất lừ như ngày nào."
Lật xem đủ loại ảnh, đột nhiên một bức ảnh vừa quen vừa lạ đập vào mắt cậu. Đó là bức ảnh chụp nhà của cậu. Cậu đã quên mất mình định chụp cái gì, chỉ nhớ lúc đó chụp bị lệch, chụp luôn một góc bàn máy tính.
Vì lấy nét không tốt, bức ảnh này rất mờ, và góc chụp cũng bị xiên.
Tuy nhiên, khi Sun Jack nhìn bức ảnh mờ đó, đủ loại hình ảnh của thế kỷ trước đột nhiên ùa về trong đầu cậu. Một cảm giác nhớ nhà mãnh liệt đâm thẳng vào tim.
Sun Jack điên cuồng lật xem những bức ảnh trên điện thoại, nhìn từng chút ký ức. Càng xem, thế giới đã bắt đầu mờ ảo trong đầu cậu lại càng trở nên rõ nét.
Gia đình ngày xưa, bạn bè ngày xưa, mọi thứ ngày xưa, và cả ngôi nhà không thể quay về đó. Đó mới là thế giới của cậu. Đó mới là thế giới cậu nên sống.
Sun Jack hồi tưởng lại tất cả những điều tốt đẹp trong quá khứ. Mắt cậu hơi ướt.
Cậu nhớ nhà rồi.
"Sun Jack! Mày đúng là thằng JB!" (jībā) t Lời chửi tục của Tapai đã kéo Sun Jack trở lại thực tại.
"Đ*t con mẹ mày!!" Sun Jack nhét vội điện thoại vào ngực, tức tối lao ra phòng khách. "Mày bị điên à? Hệ thống nhiễm virus rồi chắc? Không có việc gì rảnh rỗi mà chửi tao à?!"
"Chính cậu nói mà, bảo tôi mua đồ dùng bằng @Coin, kết quả quay đầu lại quên mất là sao?"
"Mẹ kiếp! Lão 6 bên đó đâu có chuyển tiền! Tôi lấy đâu ra mà cho cậu! Sau này ăn nói với tôi lễ phép vào! Tôi mẹ nó là chủ nhân của cậu đấy!!"
"Cạch" một tiếng, cửa mở. Tứ Ái đi vào, mở to mắt nhìn hai người.
Tim Sun Jack giật thót. Đầu óc cậu ta nhanh chóng nghĩ cách bịa chuyện.
Và đúng lúc đó, Tứ Ái lên tiếng, tự cô đã bịa ra câu chuyện mà không cần Sun Jack phải mở miệng.
"Chủ nhân? Hai người đang chơi trò biến thái mới hả? Chẳng lẽ tôi đột nhập hôm nay cũng là một phần trong trò chơi này sao?"
Mặt Sun Jack lập tức tối sầm lại. Nhưng cậu lại không biết giải thích thế nào. "Sao cô lại có quyền vào phòng này!"
"Trước đây tôi đã thuê vài ngày để làm 'pháo đài tình yêu', nên tôi có quyền vào phòng này." Tứ Ái ngậm điếu thuốc, tò mò thò đầu vào phòng ngủ của Sun Jack để nhìn, trong mắt lộ ra một tia hứng thú.
Sun Jack túm cổ kéo cô ra. "Rốt cuộc cô đến đây làm gì?"
"AA đâu rồi? Tôi đến để tháo các vết khâu của cô ấy. À đúng rồi, hai người nói chuyện thế nào rồi, đã ngủ với nhau chưa?"
"Cô ấy không có ở đây! Ngày mai tôi sẽ đưa cô ấy đến phòng khám của cô. Bây giờ cô có thể về được rồi."
Sun Jack mạnh mẽ đẩy Tứ Ái ra ngoài cửa. Cậu đã hiểu ra nhỏ này rảnh rỗi sinh nông nổi đến đây để hóng hớt, lại còn không gõ cửa mà xông thẳng vào, chỉ muốn xem một vài chuyện nóng hổi.
"Đẩy cái gì mà đẩy. Tôi còn một chuyện chưa nói xong. Là về PUS."
Nghe thấy có liên quan đến con cáo già đó, Sun Jack cảm thấy rất lạ. "Thằng 6 đó lại muốn bày trò gì nữa? Đừng mong tôi làm nhiệm vụ với hắn ta nữa. Đã tan rã là tan rã, không bàn cãi!"
"Không phải. Cậu đã nhận được tiền thù lao nhiệm vụ lần trước chưa? Tôi đã kiểm tra trang web của phòng số 6 BCPD, nhiệm vụ đó đã hiển thị là hoàn thành rồi." Vẻ mặt của Tứ Ái cuối cùng cũng trở nên nghiêm túc.
Lần này Sun Jack còn chưa kịp lên tiếng, Tapai đã lao tới. "(皿) Tôi biết ngay thằng khốn đó không có ý tốt mà! Ngay từ đầu hắn đã không định chia tiền cho chúng ta rồi. Thằng 6 đó chắc đã chạy mất rồi!"
"Cô chắc chuyện này là thật không?" Sun Jack vừa nói, vừa nhanh chóng gửi tin nhắn cho Kim Cang và Cha Sứ để xác nhận.
"Tôi nghĩ không thể nào." Tứ Ái ngồi xuống ghế sofa, vắt chân chữ ngũ.
"Cô đang nói đùa à? Nếu không tranh thủ nuốt tiền của chúng ta, đó còn là PUS sao?" Sun Jack nghi ngờ hỏi.
"Ý tôi là với tính cách của hắn ta, nếu đã nuốt tiền của chúng ta, thì hoặc là hắn sẽ livestream để chế nhạo chúng ta, hoặc là sẽ đi ăn chơi trác táng. Chắc chắn không im lặng như vậy. Đó không phải là tính cách của hắn."
"Vậy ý cô là hắn bị bắt cóc à? Ai? Băng Graffiti sao?"
Tứ Ái lắc đầu. "Không thể nào. Mọi nghề đều có quy tắc. Nhiệm vụ vừa mới hoàn thành, hôm nay họ đã ra tay với PUS, thì đây không phải là bắt Tống 6PUS, mà là đánh vào mặt của phòng số 6. Trừ phi họ không muốn sống nữa."
Nghe câu này, Sun Jack lộ vẻ bối rối. Thật kỳ lạ. Gần đây, ngoài băng Graffiti ra, họ không đắc tội với ai khác.
"Tôi thì thấy đây là chuyện tốt. Mặc kệ hắn sống chết. Tống 6PUS là ai? Không quen!ヽ( 'Д')ノ" Tapai có vẻ rất vui khi lão 6 gặp chuyện không may.
"Nhưng 20 @Coin thù lao của chúng ta vẫn còn ở chỗ lão 6 đó." Một câu nói của Sun Jack khiến màn hình của Tapai lập tức hiện ra một biểu tượng cảm xúc.
"(-..-)"


0 Bình luận