"Đệt!" Nghe đối phương nói vậy, Sun Jack khoác nhanh chiếc áo mưa trong suốt rồi vội vàng bám theo.
"Này, cậu đi đâu đấy?" Giọng của Tống 6PUS vang lên trong hệ thống thần kinh của Sun Jack.
"Tôi chỉ bám xa xa thôi! Như vậy ít nhất cũng an toàn hơn!" Tôn Jack chăm chú nhìn về phía AA đang lẻ loi trong cơn mưa.
"Một con mồi nhử thôi mà, có cần phải vậy không."
"Cút mẹ mày đi! Đấy là một mạng người bằng xương bằng thịt đấy! Tapai, vả Lão 6 cho tôi!"
AA thì lẳng lặng đi theo tuyến được vạch sẵn trong hệ thống, còn Jack thì âm thầm bám theo ở phía sau.
Cậu cũng chẳng chắc việc mình làm có khiến tình hình khá hơn không, nhưng nếu chẳng làm gì cả, trong lòng thực sự áy náy.
Thấy Sun Jack kiên quyết như vậy, những người còn lại cũng không nói thêm gì nữa.
Thời gian trôi đi, từng ngọn đèn trong những toà nhà xung quanh lần lượt tắt phụt, cả con phố chìm vào bóng tối mịt mù.
Nhìn khu C2 rực rỡ ánh đèn ở xa, Sun Jack hỏi trong kênh chung: "Sao chỗ này tối vậy? Không giống những khu vực khác?"
"Vì khu này phúc lợi công ty tốt, nhân viên được tan làm sớm."
"..." Sun Jack không còn gì để nói.
Cậu nhìn bóng dáng gầy gò của thiếu nữ dưới màn mưa, rồi nói qua hệ thống thần kinh "Đừng lo, AA. Cứ thoải mái đi. Tôi ở ngay sau cô 50 mét. Cứ đi bình thường thôi, có chuyện gì tôi sẽ đến ngay."
"Vâng, tôi biết rồi, Jack." AA khẽ lắc chiếc ô neon trong tay để thể hiện sự bình tĩnh của mình.
Thời gian càng lúc càng muộn, ngày càng có nhiều công ty ở các tòa nhà cao tầng hai bên đường tan sở. Cả khu C3 trở nên càng lúc càng tối tăm.
"Kích hoạt chế độ nhìn đêm." Khi con mắt nhân tạo sau tròng kính màu vàng phát ra một tia sáng xanh nhạt, bóng dáng mờ ảo của AA ở xa lại trở nên rõ nét.
Cứ đi lại như vậy, có lẽ vì số lượng người quá ít, việc AA cứ đi vòng quanh trở nên khá nổi bật.
"Làm thế này không được rồi. Nếu tên đó không phải là đồ ngu, chắc chắn sẽ thấy AA có điều gì đó không bình thường." Sun Jack thầm nghĩ.
"AA, cô đừng chỉ đi loanh quanh khu này nữa. Đi qua khu khác một vòng, rồi lại giả vờ đi qua khu C3 này."
AA lặng lẽ gật đầu, đi ra khỏi khu C3 u ám. Nửa tiếng sau cô quay lại. Cách này rõ ràng hợp lý hơn nhiều.
Thời gian từng chút một trôi qua. Đến 3 giờ sáng, tinh thần Sun Jack dần từ căng thẳng chuyển sang tê liệt. Cái trò "ngồi chờ thỏ mắc bẫy" này thực sự không phải là việc con người làm. Chẳng trách phòng số 6 lại giao cho họ.
Lúc này, giày và tất của cậu ta đã ướt sũng, cảm giác dính dáp, ẩm ướt trên mặt đất rất khó chịu.
Sun Jack vỗ vỗ vào đầu gối đã tê cứng của mình, nhìn AA vẫn đang di chuyển ở xa, cậu cảm thán sự tận tâm của cô. "Chân cô gái này không mỏi sao? Hay chân cô ấy cũng được cải tạo?"
Nhìn chằm chằm lâu như vậy, mắt Sun Jack cũng mỏi. Cậu tháo chiếc kính hệ thống màu vàng trên mặt xuống, dùng mu bàn tay dụi mắt.
Đúng lúc Sun Jack chuẩn bị đeo kính lại, cậu thấy bên trái mình, một gã mặc áo khoác dài đang kéo một cái túi đang cựa quậy đi về phía góc đường.
Ở Metropolis, đã thấy quá nhiều người kỳ lạ, Sun Jack cũng quen rồi. Chỉ cần đừng cản trở nhiệm vụ của cậu là được.
Sun Jack liếc nhìn AA ở xa, rồi định tiếp tục đi theo, thì đúng lúc này, cậu thấy cơ thể của AA biến thành một cái bóng mờ ảo như ma.
"Hả?! Chuyện gì thế này?" Khi Sun Jack đeo kính lại, AA ở xa lại trở lại bình thường.
"Kỳ lạ... Mắt nhân tạo có vấn đề sao? Hàng của Kim Cang có vấn đề rồi?" Sun Jack quyết định sau khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ đi tìm ông ta tính sổ.
Cậu đeo kính hệ thống lên, tiếp tục đi theo. Nhưng vừa đi được vài bước, một suy đoán đáng sợ đột nhiên nảy ra trong đầu cậu.
Vẻ mặt Sun Jack lập tức trở nên vô cùng khó coi. Cậu nhanh chóng tháo kính xuống, dùng tay che con mắt nhân tạo, chỉ dùng mắt thường để nhìn AA ở xa.
Ngay sau đó, một cảnh tượng kỳ diệu xảy ra. AA ở xa bỗng nhiên biến mất.
"Cái... cái gì?!"
Cảm thấy có gì đó không ổn, Sun Jack nhanh chóng đeo kính vào và lao tới. Dưới tròng kính ảo, AA vẫn ở đó, vẫn đi thong thả với cây dù neon.
Nhưng khi Sun Jack tháo kính ra và che con mắt nhân tạo, AA lập tức biến mất. Trên con phố tối tăm, chỉ còn lại một mình Sun Jack.
Gần như ngay lập tức, Sun Jack đã hiểu ra chuyện gì. "Không ổn! Có kẻ đã hack hệ thống và mắt nhân tạo của mình! Hình ảnh này là hình chiếu để đánh lừa thị giác!"
Cậu lao tới, bàn tay xuyên qua cơ thể "AA" như đâm vào màn sương ảo giác hoàn toàn.
Đột nhiên, cậu hiểu ra. Lập tức quay người, lao về phía cái bóng mặc áo khoác dài trước đó. "Là hắn! Người đó đang vác AA đi!"
"Khẩn cấp! Tập hợp! Tập hợp! AA bị bắt cóc rồi!" Sun Jack vừa hét lớn trong kênh chung, vừa gửi vị trí đồng bộ của mình.
Nhưng khi cậu nhanh chóng đến góc đường, thò đầu ra nhìn, thì thấy con hẻm trống trơn. Dưới màn mưa, không có một ai.
Sun Jack sốt ruột định đuổi theo hướng khác, nhưng rồi đột nhiên dừng lại. Cậu có chút lo lắng tháo kính xuống, lại che con mắt nhân tạo.
Và rồi, trên con phố vừa trống không, một người đàn ông mặc áo khoác dài đột nhiên xuất hiện. Lúc này, hắn ta đang quỳ một gối, hai tay đâm vào bụng AA, như thể đang kéo khóa, mở cơ thể c ra!
"Đù m* mày làm cái đ*o gì đấy?!" Sun Jack vung mạnh tay, với lưỡi kiếm hồ quang bật ra, lao về phía gã đàn ông mặc áo khoác.
Gã đàn ông rõ ràng không ngờ Sun Jack lại có thể nhìn thấy mình, nhất thời không phản ứng kịp.
Nhưng chỉ một giây chậm trễ, Jack đã còn cách chưa đầy năm mét.
Đối mặt với cú lao tới của Sun Jack, gã đàn ông đó nắm chặt xương sống của AA bằng hai tay đã đâm vào người cô, dùng sức ném AA về phía Sun Jack.
Khi Sun Jack buộc phải giơ tay ôm lấy AA, gã đàn ông nhân cơ hội này nhanh chóng biến mất trong màn mưa. Chiếc áo khoác của hắn ta nhanh chóng hòa vào môi trường xung quanh. Đó là ngụy trang tàng hình.
Đúng lúc này, Sun Jack thấy máy bay không người lái của Tứ Ái đã đuổi đến. Cậu hét lên với lên trời: "Tứ Ái! Mau chữa trị cho AA, tôi đi đuổi theo tên đó!"
Nói xong, Sun Jack đặt AA xuống đất, và đuổi theo hướng mà gã đàn ông mặc áo khoác đã chạy đi.
Và đúng lúc đó, AA nắm chặt cổ áo của Sun Jack, mặt trắng bệch, thều thào: "Tôi... nhét thiết bị định vị... vào áo hắn rồi..."
Nói xong, cô gửi một phần mềm định vị vào hệ thống của Sun Jack. Cậu mở ra, một chấm đỏ liên tục nhấp nháy trên bản đồ.
"Jack, tôi... tôi làm... tốt chứ?" AA gượng cười trong cơn đau.
"Tốt, cô làm rất tốt! Bây giờ cứ nằm yên, sẽ có người đến cứu cô ngay. Nằm yên!" Sun Jack mạnh tay lau nước mưa trên mặt, lao thẳng theo tín hiệu định vị.


0 Bình luận