Dưới cái nhìn chăm chú của Sun Jack, bầu trời bên ngoài dần sáng lên, cơn mưa từ nặng hạt cũng đã rút thành mưa lất phất.
Sun Jack biết, mình không thể tiếp tục như thế này nữa. Chỉ ngồi không thì sẽ không có cơm ăn.
Jack lấy hai tay chà thật mạnh lên mặt, đến mức da mặt đỏ ửng, rồi hít một hơi sâu, buộc bản thân phải tỉnh táo lại.
"Tapai, dậy đi. Hôm nay bằng mọi giá cũng phải kiếm được một bữa, cho dù có đi cướp thì cũng phải cướp cho bằng được!"
Vừa khoác chiếc áo ngoài được sấy khô trong máy giặt lên người, Sun Jack đã thấy một khung thoại đột nhiên bật ra ở góc trên bên phải màn hình hệ thống thần kinh của mình. Đó là avatar của Tống 6PUS, đang rung liên tục và phát ra tiếng "ù ù".
Do dự một lúc, cậu mở ra. Khuôn mặt lớn xăm trổ của Tống 6PUS hiện ra ngay trước mặt cậu. "Yo~~ long time no see, bro!"
"Có chuyện gì? Muốn trả tiền à?" Sun Jack hỏi một cách thiếu kiên nhẫn.
"Trả thì cũng phải có tiền chứ. Cậu xem bộ dạng tôi giờ giống người có tiền không?"
"Không có gì thì tôi cúp máy đây." Cơn đói trong bụng khiến Sun Jack bực bội. Cậu đói đến mức chỉ muốn cắn một miếng thịt từ mặt Tống 6PUS.
"Ê ê ê! Đừng cúp mà bro! Cậu đang tìm việc đúng không? Tôi có chỗ, trả hậu hĩnh lắm!"
"Cậu nghe ai nói tôi đang tìm việc?" Sun Jack có cảm giác riêng tư của mình bị xâm phạm.
"Tapai bảo đó D~. Nó hỏi tôi có việc nào không, nếu không nhắc thì tôi đã gọi cho người khác rồi."
Jack đi lại, vung tay nện một cú vào cái thân sắt đang sạc pin của Tapai:
"Có thể đừng quá 'thông minh' như thế được không? Trước khi lộ chuyện thì hỏi tôi cái đã?"
Tapai khịt giọng: "(╯△╰) Má nó, không phải cậu bảo tôi giúp cậu tìm việc à? Nói ra lời rồi coi như đánh rắm, cậu làm được luôn hả? Đến cơm cũng không có mà ăn thì bớt ra vẻ đi. Cậu mà không kiếm việc, chết trong phòng này cũng chẳng ai thèm thu dọn xác đâu."
Sun Jack bất lực lắc đầu, nhìn lại Tống 6PUS. "Việc gì?"
"Hehe, việc ngon đấy! Nếu chúng ta làm xong, hai người ít nhất sẽ được chia 5 @Coin!"
Nghe vậy, mặt Jack chẳng hề tỏ vẻ mừng rỡ. Cậu không còn là gã lính mới mơ mộng lúc mới xuống thành phố nữa. Qua vài lần đi ứng tuyển, Jack đã biết rõ giá trị thực của @coin.
Chỉ cần 0.15@ một tuần là có thể thuê một mạng người liều chết làm việc. Vậy mà lần này trả tới 5@. Đã hậu hĩnh như vậy, chắc chắn phải có lý do.
"Nói rõ đi. Việc gì?" Jack khoanh tay trước ngực.
"Tìm một thứ."
"Thứ gì?" Dù bụng đói cồn cào, Jack vẫn giữ sự thận trọng làm gì thì cũng phải biết mình đang nhảy vào hố gì.
Đúng lúc đó, ống kính của Tống 6PUS rung lên. "Có người đến rồi, không nói nữa. Tôi gửi địa chỉ cho cậu, cậu đến đó đi. Lần này chúng ta là hoạt động theo nhóm, không chỉ có một mình cậu đâu. Có cả gái xinh nữa đó ~~!"
Jack vốn còn lưỡng lự, nhưng khi thấy địa điểm tập hợp là một nhà hàng, cậu lập tức khoác áo, lao ra khỏi cửa.
"Tapai, đừng sạc nữa. Đi thôi, cuối cùng cũng có cơm ăn rồi!"
Cưỡi Tapai, Sun Jack hớn hở phi thẳng đến địa chỉ mà Tống 6PUS đã nói. Nhưng vừa đến nơi, cả hai đều sững lại trước cảnh tượng trước mắt.
"Cậu chắc đây là chỗ ăn uống chứ? Sao tôi thấy nó giống chỗ... ăn cứt thì đúng hơn?" Tapai ngẩng đầu lên nói.
Cái gọi là nhà hàng trước mặt là một quán bar tồi tàn dưới chân cầu vượt.
Tên quán bar là "Hotdog Restaurant" một cái tên hợp lý trong thành phố này, nhưng cái vỏ ngoài thì hoàn toàn phi lý.
Trên mái chất đầy túi rác đen xanh nặng trĩu, như sắp đè sập cả toà nhà. Cái biển neon hình xúc xích thì chập chờn, vừa lóe sáng vừa tóe lửa. Dưới đất bùn lầy, ổ gà, nước thải vũng vũng.
"Đến rồi thì vào, nhớ nạp đạn cho chắc." Jack lẩm bẩm rồi đẩy cửa bước vào.
Trong quán, cậu bất ngờ nhận ra người lại khá đông. Bọn họ có gắn đủ loại chi giả, mặt mũi dữ tợn, tụm năm tụm ba quanh những chiếc bàn trống trơn chẳng có gì ăn uống.
Nhìn những chiếc bàn trống không của họ, Sun Jack thấy mình không thể tìm được đồ ăn ở đây.
"Ê!" Một cánh tay kim loại giơ lên từ góc trái, vẫy lia lịa. "Bro, bên này này!"
Sun Jack nhíu mày đi tới. Vừa định trách móc Tống 6PUS, nhưng ánh mắt cậu nhanh chóng bị hút về cô gái ngồi bên cạnh.
Đó là một cô gái cao ráo, khoác một chiếc áo mưa phát quang màu xanh lá cây bán trong suốt. Bên trong áo mưa là áo thun ngắn tay và quần short, vóc dáng cao gầy. Những sợi cáp quang màu tím mang theo xung điện từ thay thế cho tóc, được buộc thành một chiếc đuôi ngựa ở phía sau đầu.
Lúc này, cô ta đang tựa vào ghế. Một con chip cắm vào thái dương đang nhấp nháy liên tục, rõ ràng là đang xử lý một vài việc online bằng hệ thống thần kinh.
"Lại đây, lại đây, lại đây." Tống 6PUS đi tới một cách tự nhiên, kéo Sun Jack ngồi xuống ghế. "Tôi giới thiệu cho cậu. Đây là Tứ Ái, là bác sĩ và kỹ sư đồng hành của chúng ta trong lần hành động này."
Nghe thấy tên mình, con chip của cô gái dừng nhấp nháy. Cô ngẩng đầu, khẽ gật chào.
"Ồ? Tứ Ái? Tên hay thật đấy." Sun Jack đưa tay phải ra. "Chào cô, tôi là Sun Jack."
Tứ Ái nhìn bàn tay của Sun Jack, khóe miệng khẽ nhếch lên. Cô ta cũng đưa tay ra và siết chặt. "Đầu tiên, tôi phải đính chính một chút. Thật ra, Tứ Ái không phải tên tôi. Đó là... kink của tôi."
"Ồ, kink... hửm?! Kink?!"
Khi Sun Jack theo bản năng dùng hệ thống thần kinh để tra ý nghĩa của từ này, linh hồn cậu lập tức bị chấn động mười vạn tấn.
Tứ Ái (四愛 - Sì Ài - Fourth Love kink ) là tình yêu thứ tư, tách biệt với tình yêu thứ nhất (tình yêu nam nữ bình thường), tình yêu thứ hai (tình yêu đồng tính nam) và tình yêu thứ ba (tình yêu đồng tính nữ). Đây là một phương thức tình yêu mới, trong đó phụ nữ đóng vai trò chủ động và chỉ chấp nhận việc phụ nữ dùng đồ vật để tiến vào cơ thể nam giới.
"Chúa ơi! Có thể bình thường hơn được không!! Những chỗ khác thì còn đỡ, sao cả xu hướng tình dục cũng có thể ra trò thế này?! Thế giới này đúng là hết cứu rồi!!"
Trong khi não Jack còn đơ toàn tập, thì tay cô đã trượt theo cánh tay cậu, sờ soạng xuống phía dưới.
Lúc này, chuông cảnh báo trong lòng Sun Jack lập tức vang lên. "Không ổn! Con nhỏ này định làm gỏi mình!"
Sun Jack rùng mình, vội vàng đứng dậy, đẩy Tapai sang một bên và nhanh chóng đổi chỗ với nó.
Thấy hành động của Sun Jack, Tứ Ái không hề bực bội, lập tức chuyển mục tiêu sang Tapai. "Hi, xin chào, cục sắt nhỏ. Cái đống prosthetics trên người cậu chắc tốn bộn nhỉ?"
"Không, không, không." Tapai vội vàng dùng tay giữ chặt tay cô ta lại. "Σ(゜ロ゜;) Xin tha, xin tha cho tôi, hệ thống của tôi không tương thích với 'thị hiếu' của cô đâu."
Thấy đối thủ càng ngày càng quá trớn, dù sao cũng là robot của mình, Sun Jack không thể thấy chết mà không cứu. Cậu giơ tay chỉ vào Tapai. "Nó là nữ đấy."
Lời vừa dứt, Tứ Ái liền xụ mặt, rụt tay về, vẻ hứng thú cũng tan biến theo.


0 Bình luận