Volume 2 (Light Novel)
Chương 5: Trạm dừng chân và Suối nước nóng
2 Bình luận - Độ dài: 3,930 từ - Cập nhật:
Mặc dù đã có một vụ việc xảy ra dọc đường, chiếc xe ngựa cuối cùng cũng đến nơi an toàn tại thị trấn phía Bắc Jarro. So với thành phố cảng Faure thì Jarro nhỏ hơn nhiều. Bao quanh là những bức tường thấp và lính gác đứng ở cổng, nhưng họ chỉ liếc qua mặt hành khách rồi cho qua. Có lẽ nơi này khá yên bình nên họ đã lơi lỏng, hoặc có thể là vì muốn thúc đẩy việc giao thương nhanh chóng.
Khi xe dừng lại ở con đường chính, từng người lần lượt bước xuống.
“Chúng ta đã đến nơi an toàn rồi.” Millicia thở phào khi bước khỏi chiếc xe vẫn còn vết máu loang “Tới đây rồi thì chắc ổn, lãnh chúa Faure sẽ không cử người đuổi theo đến tận đây đâu.”
“Ờ, anh không chắc lắm đâu. Chúng ta đã đi chung xe với một người rất lạ.” Caim nói, giọng đầy ẩn ý. Nếu chỉ một chuyện nhỏ xảy ra sai lệch, có khi họ đã bị cuốn vào trận chiến giữa Rozbeth, kẻ săn đầu và đội dân quân. Việc họ đến được đây mà vẫn bình an đúng là phép màu.
“Vậy…giờ làm gì tiếp?” anh hỏi.
Millicia ngẫm nghĩ vài giây trước khi trả lời. “Chúng ta cần thu thập thông tin.”
“Để làm gì?”
“Để biết tình hình ở kinh thành, tất nhiên là vậy rồi. Khi em còn ở đó, các anh của em vẫn còn giữ được thế cân bằng, chưa xảy ra xung đột trực tiếp. Nhưng có vẻ mọi chuyện đang dần thay đổi.” Gương mặt Millicia trở nên nghiêm túc, tay đặt lên ngực “Khi em ở dinh thự lãnh chúa Faure, em nghe nói rằng cuộc tranh giành quyền lực giữa các anh trai em đã leo thang. Giới quý tộc trong hoàng cung đang chia thành hai phe, và cả các đội kỵ sĩ cũng đang bị cuốn vào. Nếu tin tức này đã lan đến Faure, tận cùng phía tây của đế quốc. Thì tình hình thực sự căng thẳng rồi.”
Có lẽ chính vì thế mà Lãnh chúa Faure đã cử sát thủ đến bắt Millicia, để làm vừa lòng một phe nào đó trong cuộc đấu đá.
“Thị trấn này gần kinh thành hơn Faure, nên khả năng cao sẽ thu thập được tin tức chính xác hơn. Em muốn hỏi thăm một người có vai vế ở đây, nhưng…”
“Em quen ai ở đây à?”
“Em biết đến ông ấy, dù chưa từng gặp trực tiếp. Nên cũng không chắc sẽ được giúp đỡ.”
“Hiểu rồi, vậy chuyện đó anh giao cho em,” Caim nói, vừa duỗi đôi chân đã cứng ngắc vì chuyến đi dài, vừa ngước nhìn bầu trời “Dù sao thì, ta nên tìm nhà trọ trước, trời sắp tối rồi.”
Mặt trời đã ngả về tây, và màn đêm sẽ nhanh chóng buông xuống. Nhớ lại những lần trọ dọc đường, đặc biệt là lần cả nhóm phải tách nhau ra vì thiếu phòng, Caim không muốn lặp lại sai lầm ấy.
“Chưa bàn chuyện nhà trọ, nhưng mùi gì vậy? Thối quá…” Tea nhăn mặt, bịt mũi lại.
“Hả? Thối á?”
“Tôi chẳng ngửi thấy gì lạ…” Caim và Millicia nhìn nhau, bối rối. Họ chỉ cảm thấy mùi người qua lại và hương đồ ăn từ các quầy hàng ven đường.
“À, chắc là mùi lưu huỳnh,” Lenka chợt nhớ ra. “Thị trấn này gần dãy núi phía Bắc, nơi có suối nước nóng. Mùi đó là từ suối bốc lên. Mũi người thường không nhạy bằng giống loài thú nhân như Tea nên khó phát hiện.”
“Ý em là hiện tượng lạ ấy, khi nước nóng phun lên từ lòng đất?” Caim nhớ lại một câu chuyện anh từng đọc hồi bé. “Trong đó kể về những con rồng lửa sống sâu dưới lòng đất, và mỗi khi chúng cựa mình thì sẽ gây động đất, nước sôi phun trào lên.”
“Không hoành tráng đến mức đó đâu.” Lenka bật cười. “Nhưng đúng là nước nóng phun từ dưới đất thật. Đây là lần đầu em đến Jarro, nhưng từng được đi tắm suối nước nóng trong một chuyến hành quân. Cảm giác rất khác tắm thường, nước khiến da mịn hơn nữa đấy.”
“Thật vậy sao? Tuyệt quá! Vậy tối nay chúng ta nhất định phải tìm một nhà trọ có suối nước nóng!” Millicia reo lên, mắt sáng rỡ, hai tay đan lại đầy phấn khích. “Thật ra em luôn mơ được tắm suối nước nóng, giờ có cơ hội rồi!”
“Này, chúng ta đâu có đến đây để nghỉ dưỡng đâu.” Caim trách nhẹ, nhưng trong lòng cũng thấy nao nao. Cuốn sách cũ kia từng làm anh tò mò về thứ nước nóng bí ẩn đó, giờ được tự mình thử thì chẳng có lý do gì từ chối. “Ờ thì…tìm nhà trọ có suối nước nóng cũng không tệ nhỉ.” Anh quay sang Tea. “Em thấy sao?”
“Grrraoo…” Tea rên rỉ, vẫn bịt mũi, nhưng gật đầu. “Tea muốn tắm suối nóng với chủ nhân Caim. Em sẽ cố làm quen với mùi này.”
“Miễn là em ổn thì được rồi, đừng gượng ép quá.” Caim nói, ánh mắt dịu dàng. Rồi cả nhóm bắt đầu tìm chỗ nghỉ chân.
May mắn thay, họ nhanh chóng tìm được một nhà trọ vừa ý. Tuy giá khá cao, nhưng có phòng riêng kèm bồn tắm lộ thiên.
Nhà trọ này là một trong những nơi lâu đời nhất ở Jarro, có từ thời vị hoàng đế đời thứ bảy lui về ở ẩn cùng đoàn tùy tùng và hôn thê. Ngài đã biến thị trấn thành khu nghỉ dưỡng suối nước nóng. Hiện tại, người cai quản nơi này là hậu duệ của đứa trẻ ngài có với vợ nhỏ trẻ nhất, một người họ hàng xa của Millicia. Vì từng phục vụ hoàng tộc, nhà trọ này luôn được coi là nơi dành cho giới thượng lưu. Chỉ cần trả giá đủ cao, ai cũng có thể thuê được một căn phòng có bồn tắm lộ thiên riêng biệt.
Caim và các cô gái được đưa đến phòng, cất hành lý rồi thay đồ để đến khu tắm.
“Đúng như lời em nói…Cảm giác như toàn thân đang tan ra vậy…”
Caim thả mình xuống dòng nước nóng, nước ngập tới vai, cơ thể như được thả lỏng hoàn toàn sau quãng đường dài.
Bồn tắm được bao quanh bởi hàng rào gỗ cao, đảm bảo riêng tư tuyệt đối. Được tắm ngoài trời trong không gian yên tĩnh như thế này, Caim cảm thấy nhẹ nhõm và thoải mái lạ thường.
“Aahhh, sướng quá…Cứ như người bay bổng, ngay cả ngực mình cũng đang nổi lên nữa…”
“Nước này thực sự làm da mềm hẳn ra…À mà, nhìn kỹ lại, Tea à, vòng một của cô đúng là không đùa được.”
“Cơ bắp cứng đờ cả ngày cũng đang tan ra hết…Còn công chúa cũng đâu có nhỏ nhắn gì đâu, không cần phải tự ti.” Lenka tiếp lời, mắt liếc nhìn đầy tinh nghịch.
Không khí trong bồn tắm trở nên vừa ấm áp vừa có chút lúng túng, khi ba cô gái cùng ngâm mình cạnh nhau, làn nước bốc hơi nhẹ làm mờ không gian. Nhưng ánh mắt lấp lánh và tiếng cười khúc khích không giấu nổi sự thân thiết giữa họ.
Tea, Millicia và Lenka cũng đang đắm mình trong làn nước suối nóng, vừa trò chuyện vừa thở dài thư thái, để mặc cho Caim chiêm ngưỡng cơ thể trần trụi mềm mại của họ, ba dáng người tuyệt mỹ lấp lánh dưới ánh sáng dịu.
“Grrraoo...Em đang tan chảy mất...”
Tea thả lỏng tay chân trong nước, chẳng buồn che giấu cơ thể đầy đặn của mình. Mái tóc bạc óng ả trải dài trên mặt nước, vòng một căng đầy của cô nổi lềnh bềnh, chuyển động nhè nhẹ như có linh hồn riêng. Caim chẳng biết mình đang học về sự nổi của vật thể hay đang khám phá sự bí ẩn của cơ thể phụ nữ nữa...
“Lúc đầu em cũng thấy ngại vì phải khỏa thân giữa trời thế này, nhưng một khi quen rồi thì lại dễ chịu đến lạ. Thời tiết đẹp thế này nữa...thật là tuyệt.”
Hôm nay Millicia búi gọn mái tóc vàng thường ngày, và chỉ một thay đổi nhỏ như thế thôi cũng đủ khiến cô mang một dáng vẻ hoàn toàn khác. Trong khung cảnh đặc biệt này, đường cong cơ thể cô càng trở nên nổi bật, quyến rũ lạ thường.
“Nước nóng hòa cùng không khí mát lạnh tạo cảm giác khó quên thật. Lần trước em tắm suối nước nóng là lúc tuyết rơi, còn tuyệt hơn nữa cơ.”
Lenka cũng vươn vai trong làn nước, vừa ngâm mình vừa xoay người khởi động nhẹ. Thân hình cô săn chắc, không thừa chút mỡ nào, và dù không chỉ nhìn vì sự gợi cảm, vẻ đẹp hình thể cô vẫn dễ dàng thu hút ánh nhìn. Từng chuyển động khiến những đường nét trên cơ thể cô uyển chuyển theo, đặc biệt là vòng một theo sóng nước mà đổi hình rất gợi cảm.
“Đây là...thiên đường thật sao? Không ngờ lại gần đến thế...”
Caim khẽ thở ra, mắt không thể rời khỏi ba người con gái trước mặt. Dù đây không phải lần đầu anh nhìn thấy họ trần trụi, họ từng ân ái nhiều lần rồi, nhưng tối nay lại khác. Tóc ướt mượt, làn da mềm mại ửng hồng, từng giọt nước lăn dài dọc theo cổ, vai, vòng eo và hông của họ, tất cả khiến vẻ quyến rũ của họ tăng lên gấp bội. Anh bất giác nuốt khan.
Và tất nhiên, các cô gái cũng không bỏ lỡ việc ngắm nhìn cơ thể trần của Caim.
“Cơ thể anh đẹp thật đấy, Caim. Cơ bắp săn chắc, mạnh mẽ...Người như anh phải được đúc tượng mới xứng.”
Millicia nói trong mơ màng, một tay chống má, ánh mắt không rời thân hình vạm vỡ của người yêu.
“Lần đầu có người khen thân hình anh đẹp như vậy đấy.”
Caim đáp, nhìn xuống cơ thể mình rồi cười nhẹ. Trước khi hợp thể với Nữ hoàng Độc, da anh đầy vết tím, cơ thể thì yếu ớt, gầy guộc đến mức chẳng ai ưa nhìn, ngoại trừ mẹ và Tea.
“Grrraoo! Anh lúc nào cũng đẹp trai mà, chủ nhân Caim! Hồi nhỏ thì dễ thương, bây giờ lại ngầu vô cùng!”
“Chắc chỉ em nghĩ thế thôi…” Caim lắc đầu, cười khổ.
“Giá mà được thấy Caim hồi nhỏ...” Millicia thì thầm.
“Khó tưởng tượng quá. Em chẳng thể hình dung anh từng đáng yêu được đâu.” Lenka nói thêm.
Điều họ không biết là…thực ra, quãng thời gian có thể gọi là "thơ ấu" của Caim mới chỉ cách đây chưa đầy một tháng.
Nghĩ lại, Caim nhận ra mình chưa từng kể cho họ về Nữ hoàng Độc. Chỉ có Tea, người đã ở bên anh nhiều năm, mới biết anh đã trưởng thành một cách bất thường như thế nào. Anh chưa bao giờ thấy cần thiết phải nói ra, nhưng giờ thì có chút bứt rứt, như thể đang giấu họ một điều gì đó.
“Khi mọi chuyện với Millicia kết thúc, mình nên kể hết cho họ.”
“Mong là mọi việc sẽ sớm yên ổn...”
“Mmm...Chắc đến lúc ra ngoài rồi. Ngâm lâu dễ choáng lắm,”
Caim đề nghị, đứng dậy khỏi làn nước. Dù suối nóng rất tốt cho sức khỏe, nhưng cái gì nhiều quá cũng không hay.
Nhưng Millicia và Lenka mỗi người nắm một tay anh, không cho đi đâu.
“Caim...Niềm vui thật sự giờ mới bắt đầu.”
“Chính xác...Đừng mong thoát được.”
“Hả...?”
Anh quay lại nhìn, bắt gặp hai gương mặt ửng hồng, ánh mắt rực lửa. Hơi thở họ gấp gáp, không phải vì nước nóng, mà vì khao khát.
“Chủ nhân Caim...chẳng phải tối nay rất đáng nhớ sao? Em muốn có thêm kỷ niệm cùng anh ở suối nóng này.”
Tea cũng tiến lại, ôm lấy anh từ phía trước, vòng tay quấn quanh cổ anh. Bầu ngực mềm mại của cô áp sát ngực anh, nóng bỏng đến lạ.
“Mmmh…Cứng quá…giống như…sắt nung…”
Tea lẩm bẩm, cảm nhận rõ một phần cơ thể Caim đang cứng lên, ép vào bụng mình. Cô khẽ rùng mình, ánh mắt mơ màng khi cảm nhận được phản ứng tự nhiên từ người đàn ông cô yêu.
“Lại...bị kích thích rồi sao?!”
Caim bật thốt, bị cả ba người giữ chặt, không thể cử động. Họ thở dồn dập, da thịt hồng lên vì sức nóng lan từ trong ra ngoài.
Có lẽ vì chuyện này vẫn còn mới mẻ với anh, Caim chưa hiểu rõ tác dụng của việc trở thành Độc Vương. Cơ thể anh tiết ra các chất đặc biệt, không độc, nhưng mang tính thu hút giới tính mạnh. Mồ hôi anh, hòa vào nước, đã vô tình khiến ba cô gái bị ảnh hưởng…dẫn đến phản ứng như hiện tại.
Tuy nhiên, dù có hay không có hiệu ứng từ “độc tố”, họ cũng đã quyết định từ trước ai sẽ được gần gũi với anh đêm nay.
“Tea sẽ là người đầu tiên! Chúng em đã thỏa thuận rồi mà!”
Cô nàng thú nhân bật cười khẽ, ngả người về phía Caim, ép sát người mình vào anh, kẹp chặt phần nhạy cảm của người đàn ông giữa đùi. Mỗi cử động của cô khiến bầu ngực lay động, mềm mại đến nghẹt thở. Những điểm cứng nơi ngực cô chạm vào người anh, kích thích đến mức không thể bỏ qua.
“Mmmh…Aaah…Chủ nhân Caim...nơi ấy của ngài đang khiến chỗ quan trọng của Tea tê dại mất rồi…”
“Ugh...Cái cảm giác này...!”
Caim rên khẽ.
“Chưa được đâu. Em muốn...chúng ta cùng nhau...”
Caim rên lên, cố chịu đựng cảm giác đê mê khi cơ thể mình được vuốt ve bởi làn da mềm mại của Tea. Anh chẳng phiền nếu lỡ lên đỉnh, nhưng lòng kiêu hãnh không cho phép anh dễ dàng bị hạ gục bởi một đợt tấn công một chiều như thế.
“Caim…thương bọn em một chút nữa đi mà~.”
“Đúng đó, đừng bỏ rơi bọn em~.”
Millicia và Lenka cùng lên tiếng nũng nịu, mỗi người tựa vào một bên người anh. Millicia bên phải, Lenka bên trái. Hai cánh tay của Caim bị kẹp giữa vòng ngực mềm mại của họ, và từ từ được dẫn về phía vùng cấm đầy mời gọi.
“Chạm vào bọn em đi, Caim...”
Millicia thì thầm ngọt ngào bên tai anh. Trước sự đòi hỏi đầy mê hoặc ấy, anh không thể từ chối. Ngón tay anh chạm đến những nơi nhạy cảm nhất, khiến cả hai đồng thời bật lên tiếng rên sung sướng.
“Ahhh~!”
Tiếng thở dốc kéo dài cùng tiếng rên đầy kích thích vang lên, khi hai cô gái siết chặt lấy tay anh hơn nữa, khiến ngực họ ép chặt vào người anh đến nghẹt thở.
Nước nóng khiến cơ thể trơn láng hơn, và Caim dễ dàng lướt tay sâu vào trong, xoa nhẹ vào nơi yếu mềm nhất của họ.
“Haah...ưm...aaahh!”
“Ưm...thật quá sức...aahhh!”
Mỗi lần ngón tay anh chuyển động, hai cô gái lại bật ra tiếng rên khoái cảm. Như thể cơ thể họ là những nhạc cụ và Caim đang chơi nên khúc nhạc quyến rũ bằng những cú chạm ngọt ngào.
Trong lúc đó, Tea vẫn không ngừng cọ sát, hông chuyển động nhẹ nhàng, để phần nhạy cảm của cô chạm vào người anh. Ngực cô vẫn ép chặt vào ngực anh, mềm mại như tan ra trong làn nước nóng.
“Grrraow…aaah…gưrrrraooooow~!”
“Ưm… aah…aaaaaaah!”
“Quá…đã rồi…aah…woofff~!”
Ba người họ lần lượt lên đỉnh, giọng nấc nghẹn, hòa lẫn trong tiếng nước và hơi thở nặng nề. Và cùng lúc đó, Caim cũng không thể cầm được nữa. Anh siết chặt các cô gái khi cao trào ập đến, tầm nhìn trở nên trắng xóa bởi cơn cực khoái dữ dội.
“Aahh...Chủ nhân Caim...”
“Caim…”
“Woof…”
Ba mỹ nhân với ánh mắt mơ màng vẫn dán chặt lên anh. Dù vừa trải qua phút thăng hoa, ánh mắt họ vẫn cháy bỏng như chưa hề thỏa mãn.
“Không thể để kết thúc khi anh vẫn là người bị vây ép như vậy. Đến lượt anh rồi. Các em là người khơi chuyện này trước, nên chuẩn bị tinh thần đi!”
Caim tuyên bố dứt khoát rồi kéo cả ba ra khỏi bồn tắm. Các cô gái khẽ kêu lên vì bất ngờ khi bị kéo đặt lên mép bồn, thân thể trần truồng ướt đẫm, mông tròn khêu gợi xếp hàng ngay trước mặt anh.
“Chuẩn bị đón chào nhé!”
Caim cúi xuống, và bắt đầu cuộc tấn công ngọt ngào từ phía sau, giữa tiếng rên cao vút và âm thanh nước bắn tung tóe đan xen với tiếng da thịt va vào nhau.
Đêm hôm đó, Caim và các cô gái đúng là đã ngâm mình quá lâu, đến mức choáng váng vì hơi nóng. Sáng hôm sau, một nhân viên nhà trọ đến nhắc nhở họ với nụ cười hiền, nhưng ánh mắt không giấu được sự trách móc, và nhóm bị yêu cầu trả thêm phí để dọn dẹp hậu trường trong bồn tắm.
***
Một đêm nóng bỏng qua đi, và bình minh đã đến.
Vì bị nhân viên nhắc nhở nên nhóm đã rút lui sớm khỏi bồn tắm, thay vào đó nghỉ ngơi trên chiếc giường ấm áp. Sau hành trình dài mệt mỏi, được nằm lên nệm thật sự là một điều xa xỉ, ai nấy đều ngủ rất ngon.
“Sáng nay làm gì đây? Em nói là muốn thu thập thông tin mà, đúng không?”
Caim vừa xếp lại hành lý vừa hỏi Millicia, nhớ lại chuyện cô từng đề cập về một người có thể nắm rõ tình hình ở kinh đô.
“Đúng vậy. Em muốn đến Hội mạo hiểm giả.”
Millicia trả lời trong lúc thay bộ váy ngủ, khoác lên mình một chiếc đầm đơn giản nhưng thanh lịch. “Hội trưởng của chi nhánh tại thị trấn này là em gái của đội trưởng đoàn Kỵ Sĩ Sói Xanh. Chị ấy chắc chắn nắm thông tin từ kinh đô.”
“Đoàn Kỵ Sĩ Sói Xanh?” Caim hỏi lại.
“Là một trong năm đoàn kỵ sĩ thuộc thủ đô.”
Sau khi thay đồ xong, Millicia quay một vòng trước gương rồi liếc mắt nhìn Caim, như chờ đợi một lời nhận xét.
“Ừm, hợp với em lắm. Nhìn đáng yêu đấy.”
Caim đáp có phần miễn cưỡng, nhưng Millicia vẫn cười rạng rỡ như thể vừa nhận được lời khen tuyệt vời nhất thế gian.
“Vì sao lại có đến năm đoàn kỵ sĩ? Chúng khác nhau thế nào?” Tea lên tiếng, vừa mới mặc xong bộ đồ hầu gái quen thuộc.
“Về cơ bản, nhiệm vụ của họ đều giống nhau: bảo vệ pháo đài, dẹp loạn, tiêu diệt quái vật mạnh khi cần.” Millicia giải thích.
“Khác biệt nằm ở xuất thân người gia nhập.” Lenka thêm vào, chỉnh lại giáp nhẹ trên người. “Quý tộc cấp bá tước trở lên thì vào đoàn Ưng Bạc, dưới cấp đó vào Hổ Đỏ; thường dân sinh ra trong đế quốc thì vào Sói Xanh; nô lệ được thả tự do hoặc người ngoại quốc thì vào Long Đen.”
“Hở? Mới có bốn à? Còn đoàn thứ năm thì sao?” Tea hỏi.
“Đoàn Sư Tử Vàng là nơi tập hợp những người xuất sắc nhất, bất kể xuất thân. Đó là lực lượng tinh nhuệ phục vụ trực tiếp dưới trướng hoàng đế.”
Cũng cần nói thêm: đội dân binh của các thị trấn chịu sự quản lý của lãnh chúa địa phương, trong khi năm đoàn kỵ sĩ lại trực thuộc hoàng gia, hai hệ thống hoàn toàn tách biệt.
“Hiểu rồi.” Caim gật gù. “Mà Lenka này, em cũng là kỵ sĩ, vậy em thuộc đoàn nào?”
“Lenka là người của đoàn Sư Tử Vàng.”
Millicia trả lời thay cô. “Cha em, hoàng đế, đã đích thân cử chị ấy làm cận vệ riêng cho em.”
“Em đã thề trung thành với công chúa! Dù không được lệnh, em cũng sẽ làm thế thôi!” Lenka khẳng định đầy tự hào.
“Khoan đã, đoàn đó mạnh nhất cơ mà? Lenka là một trong số họ á?”
Caim liếc Lenka đầy nghi ngờ. “Em trông yếu lắm...Sao lại vào được?”
“E-Em không yếu đâu! Là tại anh quá mạnh thôi, ngài Caim!”
Lenka phản bác trong hoảng hốt. “Anh có biết không, bình thường người ta phải hợp sức nhiều người mới đánh được quái cấp Bá Tước đấy! Ai mà hạ được một mình thì bị xem là...anh hùng, hoặc quái vật luôn!”
“Vậy em mạnh tới đâu?” Caim tò mò.
“Em có thể hạ gục quái cấp Nam Tước, như orc hay goblin cấp cao một mình. Với quái cấp Tử Tước như orc đột biến hoặc tượng quỷ sống thì...hơi nguy hiểm, nhưng vẫn có thể.”
“Vậy ra...nếu tiêu chuẩn để vào đoàn tinh nhuệ là cấp Tử Tước, còn mình thì...”
Caim thì thầm. Anh từng hạ gục quái cấp Bá Tước dễ dàng, và dù chưa từng thử, anh tin mình có thể đối đầu với cấp Hầu Tước.
“Chẳng lẽ mình...mạnh đến phi lý thật sao?”
“Anh mạnh thật mà.”
“Không nghi ngờ gì luôn.”
Millicia và Lenka đồng thanh gật đầu.
Caim biết mình không yếu, nhưng anh từng nghĩ có nhiều người mạnh cỡ cha mình, võ sư huyền thoại, từng được ca tụng là anh hùng. Nhưng giờ nghĩ lại...cũng đúng, ông ấy không phải người thường.
“Trong đế quốc chắc chưa tới năm người có thể đấu ngang ngửa với anh, Caim. Trong số mạo hiểm giả hạng S, em chỉ biết Vua Bão Tố và Công Chúa Kiếm Ma. Còn có Hắc Kỵ Sĩ, được xem là kỵ sĩ mạnh nhất, và Thiên Nhãn, pháp sư tối thượng có thể nhìn thấy tương lai…”
Millicia mỉm cười tiếp lời:
“Nếu anh gia nhập kỵ sĩ đoàn, chắc chắn sẽ được bổ nhiệm làm đội trưởng ngay. Với chiến công đủ lớn, anh còn có thể được phong tước.”
Caim bật cười khẽ. “Dùng chính sức mình để đổi lấy danh phận…cũng thú vị đấy, với tư cách đàn ông.”
Millicia cười tinh nghịch:
“Lúc đó, anh có thể cưới một công chúa hoàng gia nữa. Không phải rất tuyệt sao?”
“…Dù sao thì, giờ đến hội mạo hiểm giả chứ?”
Caim cố lái cuộc trò chuyện về đúng hướng.
“Ừ. Dù chưa từng gặp hội trưởng, nhưng...ít ra cũng nên thử.”
Millicia có vẻ chưa hài lòng vì bị ngó lơ, nhưng vẫn trả lời nghiêm túc.
“Vậy thì đi thôi. Anh cũng muốn xem hội trông ra sao.”
Từ nhỏ, Caim đã ngưỡng mộ các mạo hiểm giả và từng mơ đi chu du thiên hạ. Mà nếu đăng ký thật, anh còn có thẻ thân phận nữa. Nghĩ vậy, anh xốc lại ba lô và cùng các cô gái bước ra khỏi nhà trọ, lòng đầy hứng khởi.


2 Bình luận