Netoge no Yome wa Onnanok...
Kineko Shibai Hisasi
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 23

Chương 4: Đây là Kỷ Nguyên Huyền Thoại, nhiệm vụ cuối cùng!

0 Bình luận - Độ dài: 13,902 từ - Cập nhật:

embed0013-HD.jpg

◆ Macron: Party diệt Ma Vương, cần 1 Healer, 3 DPS tuyến trước.

◆ KujiraDevil: Tuyển PT Ma Vương chỉ dành cho Assassin Rogue. Tìm cơ hội đột kích bất ngờ.

◆ Shushu: Cần bao cát chịu đòn cho skill Asura. Ai chịu được combo liên hoàn của ba Monk thì vào đây nào~

◆ Javelin: Đang thành lập liên minh Guild chống Ma Vương. Không yêu cầu điều kiện. Xin hãy tham gia để tránh việc tự tương tàn.

◆ OiWai: Đang phát POT cho những người đi săn mèo hoang ở ngã tư phía Nam thủ đô.

“Ôi chao, nhiều đội tuyển Ma Vương quá trời!”

“Người đang tuyển đồng minh kia là Master của Emperor Sword mà, tôi nhớ rõ lắm đó nha.”

“Toàn là những Guild lớn bình thường phải không!?”

Mọi chuyện đã lỡ rồi thì đành chịu — dù không dễ dàng chấp nhận điều đó, nhưng có than vãn cũng chẳng ích gì.

Với lại, cảm giác thế này cũng không phải là không thú vị.

“Ngoài đời thì không chịu đâu, nhưng ở đây mà thành Ma Vương thì cũng vui đó chứ.”

“Đến nước này thì phải thắng thôi! Cái thế giới này nhất định không được có kết cục tồi tệ!”

“Không làm thì thôi à!”

“Hòa bình! Cho thế giới này!”

“Sẽ không bao giờ tới đâuuuu!!!”

Đến lúc này, các thành viên Alley Cats đã hoàn toàn quyết tâm chiến đấu như quân đoàn Ma Vương.

◆ Aprikotto: Vậy chúng ta sẽ làm gì đây, không còn nhiều thời gian để chuẩn bị đâu.

◆ Rushian: Alley Cats có nên tách ra và nhập vào những đội kia không?

◆ †Kuro no Majutsushi†: Không cần thiết. Khi sự ràng buộc được gỡ bỏ và các gia tộc quyền quý đã hợp sức, việc phòng thủ trước những cuộc tấn công thông thường sẽ do đội phòng vệ đảm nhiệm. Alley Cats hãy lập một đội và phụ trách việc đánh du kích.

◆ Battsu: Là tuyến phòng thủ cuối cùng khi chúng tôi bị xuyên thủng đó.

Sau khi hạ gục bọn Battsu bằng chiến thuật ngoài vòng, TMW đã đến tiếp viện.

À, vậy là chúng ta sẽ ổn định tình hình bằng cách đảm nhận vai trò đó.

◆ Shuvain: Ông nói là tấn công thông thường, nhưng có nghĩa là còn có cách tấn công khác không bình thường sao?

◆ †Kuro no Majutsushi†: Rất tiếc, nhưng điều đó có thể xảy ra.

Trước thắc mắc của Shu, Kuro no Majutsushi xoay cây trượng của mình một vòng rồi nói:

◆ †Kuro no Majutsushi†: Thứ nhất là các loại khí tài công thành. Đối với chúng ta thì đây vẫn là một yếu tố đáng lo ngại.

◆ Elfie: ValenStein cũng không phải là bất khả chiến bại. Việc vừa phá hủy các khí tài công thành được dựng khắp nơi vừa đột phá thì không thực tế chút nào.

◆ Battsu: Nhưng chúng tôi sẽ làm được.

◆ Rushian: Tôi cũng thấy có thể làm được đó chứ.

Vậy thì, mức độ nguy hiểm này vẫn còn thấp chăng?

◆ Aprikotto: Anh còn nghĩ đến những rủi ro nào khác không?

◆ †Kuro no Majutsushi†: Đó là hành quân vượt giới hạn. Phép thuật diện rộng thoạt nhìn có vẻ có thể tấn công không giới hạn, nhưng thực chất không thể trúng hơn 100 mục tiêu cùng lúc.

◆ Rushian: Có cả hệ thống như thế sao!?

Dù là kéo quái, tôi cũng chưa bao giờ ôm hơn 100 kẻ địch.

Tôi không chịu nổi, phiền phức lắm, nên chưa từng kiểm tra chuyện đó.

◆ Shuvain: Vậy có nghĩa là, nếu hơn trăm người chơi Tanker chịu đòn khá tốt cùng xông vào, thì cũng có thể xuyên thủng được một phần. Không thể nói là không có khả năng đó.

◆ Ako: Những người vừa đến chỉ khoảng năm mươi người thôi, nên chắc không đến trăm người đâu…

◆ †Kuro no Majutsushi†: À, điều đó thì chưa chắc. Cuộc trò chuyện trên kênh Thế giới vừa rồi cũng rất sôi nổi. Theo thông tin của chúng tôi thì có vẻ một số lượng lớn người chơi sẽ tham gia.

Ố ồ, tuy vui nhưng không biết trong trận công thành cuối cùng này, liệu có nhiều người đến giúp như vậy không nhỉ?

◆ Aprikotto: Các Guild sẽ chỉ để lại phòng thủ tối thiểu và cử những người rảnh rỗi đến tấn công chúng ta ư?

◆ †Kuro no Majutsushi†: Chúng tôi đang dự tính điều đó.

Tất cả các Guild sẽ tập trung tấn công dồn dập Alley Cats sao? Thật ư?

“Hôm qua đâu đến nỗi vậy…”

“Alley Cats bị ghét đến thế sao?”

“Chúng ta đâu phải là Guild nổi tiếng lắm đâu nhỉ~”

“Không nhất thiết phải là chúng ta. Vì Guild vẫn còn tồn tại nên ban đầu người ta chỉ nghĩ đây là ‘kế hoạch hợp tác giữa những người nổi tiếng’, nhưng khi tất cả rời Guild và tập hợp dưới cái tên Alley Cats, thì lại trở thành ‘kẻ thù của Server’ nên mọi chuyện đã rõ ràng hơn rồi.”

“À… đúng là cái viễn cảnh ban đầu dự tính, ‘chính là trùm cuối!’ đã thành hiện thực rồi.”

Ý định ban đầu hình như đã hoàn thành ở đây rồi, theo một cách hoàn toàn không mong muốn.

“Cái vai trò đó giao cho ValenStein hay Đội hộ vệ Neko Hime thì tốt hơn mà…”

“Không để lại tên tuổi gì thì tốt biết mấy meow.”

Neko Hime suýt chút nữa đã trở thành nguồn gốc của cái ác trong Legendary Age.

◆ †Kuro no Majutsushi†: Và còn một phương án tấn công nữa, đó là dùng Cheat.

◆ Rushian: Cái đó… là nghĩa đen sao?

Nghe nói trò này có cheat, chuyện này từng được bàn tán khi game sắp đóng cửa mà.

◆ †Kuro no Majutsushi†: Không hẳn là vậy. Chỉ là nó gần như là một loại cheat thôi.

◆ Battsu:

Bạch Lang, có xuất hiện không?

◆ †Kuro no Majutsushi†: Khả năng thì luôn luôn có.

Hai người tranh luận với vẻ mặt nghiêm nghị.

Lúc đó, Ako giơ tay lên.

◆ Ako: Vâng! Yêu cầu giải thích!

◆ Shuvain: À, Ako chắc không biết đâu nhỉ.

◆ Rushian:

Bạch Lang là một trang bị hiếm đó. Hơn nữa còn là hàng top của top.

Hiện tại trên Server này chỉ mới xác nhận có một món duy nhất thôi.

◆ Aprikotto:

Có một Field Boss tên là Demiscall, Vua Bạch Lang, nhưng…

◆ Aprikotto: Đánh bại nó đã khó khăn rồi, mà nó chỉ xuất hiện một lần mỗi tuần nữa.

◆ Ako: Ồ, vậy nó là trang bị mà con đó rơi ra sao?

◆ Aprikotto: Có rơi ra đó, nhưng nói là không rơi ra thì đúng hơn.

◆ Shuvain: Tỉ lệ rớt là 0.005% phải không?

◆ Ako: Cái đó là bằng không luôn rồi đó!

Đúng vậy, tỉ lệ thấp đến mức có thể nói là bằng không.

◆ Shuvain: Nhưng vẫn có một người đã lách luật mà có được đuôi Vua Bạch Lang, Skollscalf đó.

◆ Ako: Cái tên nghe sang chảnh ghê! Nó có tác dụng gì vậy?

◆ Aprikotto: Miễn nhiễm phép thuật.

Điều này thường được nói trong các trò thẻ bài, rằng những câu mô tả hiệu ứng càng ngắn thì càng đáng sợ. Hiệu ứng đơn giản thường mạnh hơn so với những mô tả dài dòng.

Skollscalf cũng là một trang bị thuộc loại đó.

Với một câu văn ngắn ngủi nhưng không nên xuất hiện, Ako tỏ vẻ hoang mang nói:

◆ Ako: Miễn nhiễm… là đến mức nào ạ?

◆ Rushian: Toàn bộ. Hoàn toàn 100% vô hiệu hóa.

◆ Ako: Hoàn toàn ư, ơ, nhưng nếu thế thì Healer không có tác dụng thì phiền phức lắm chứ?

Đúng là như vậy.

◆ Rushian: Phiền phức nhưng không có tác dụng. Phép hỗ trợ cũng không có tác dụng. Đúng là những thứ liên quan đến phép thuật hoàn toàn không có tác dụng gì cả.

◆ Ako: Cái cheat gì mà phá vỡ mọi ảo tưởng như vậy!?

Dù là cheat nhưng vì nó tồn tại nên đành chịu thôi.

◆ †Kuro no Majutsushi†: Guild chúng tôi cũng thường xuyên đi săn nó mỗi khi nó hồi sinh, nhưng chỉ mới xác nhận được một lần nó rớt ra. Đáng tiếc là chúng tôi đã trượt MVP nên không nhặt được.

◆ Ako: Vậy là có người sở hữu nó ở đâu đó…

◆ †Kuro no Majutsushi†: Người đó là thành viên của một Guild không quan tâm đến công thành chiến. Nghe nói họ chỉ dùng nó để săn quái trong các phòng thí nghiệm hay nơi nào đó, bình thường thì để chết dí trong kho.

Nghe thật lãng phí, nhưng nếu cứ tùy tiện đem ra dùng thì cũng phiền phức, nên tôi thấy cũng may.

◆ Battsu: Tôi đã bỏ tiền ra thương lượng rồi, nhưng loại người không quan tâm đến tiền thì chịu thôi.

◆ †Kuro no Majutsushi†: Nói đúng hơn là họ ngại việc công thành chiến sẽ trở thành một game tệ hại vì họ.

◆ Battsu: Ông biết chuyện đó, vậy là ông cũng đã thương lượng rồi à?

◆ †Kuro no Majutsushi†: Đương nhiên rồi. Tôi đã trả giá đến khuỷu tay rồi đó.

Nghe thôi đã thấy đáng sợ rồi.

Nếu chỉ vì một món đồ hiếm từ Boss mà bị các Guild top liên hệ tới tấp, chắc tôi cũng sợ mà bỏ chạy mất.

◆ †Kuro no Majutsushi†: Ngoài ra còn có những trang bị bá đạo khác. Nếu Myor xuất hiện thì sẽ hơi phiền phức.

◆ Battsu: Còn Astral nữa. Nghe nói nó từng xuất hiện một lần trong công thành chiến, khả năng cái này xuất hiện cao hơn đó.

“Đây là cái gì vậy?”

「Myoll là một vũ khí búa tên là Thiên Chùy Myollnir. Bình thường dùng đã có sát thương kinh khủng rồi, nhưng khi dùng trong công thành chiến thì có thể phá tan tường thành đấy. 」

「Chẳng phải đó là binh khí công thành di động ư!」

「Thế thì còn gì là phòng thủ nữa chứ. 」

Tường thành được phòng thủ với tiền đề là không thể phá hủy nếu không dùng các loại khí tài công thành hạng nặng, vậy mà đây lại là món đồ quái dị có thể làm được điều đó.

Đương nhiên, dùng đối phó với quái vật thì cũng mạnh siêu cấp.

「Và Ekato Astral nữa. Bình thường dùng đã là một cây thương cực mạnh rồi, nhưng khi trang bị nó thì có thể dùng kỹ năng đặc biệt, đó là phóng thương đi. Nếu người chơi trúng phải thì chết ngay lập tức. 」

「Chết ngay lập tức là chết ngay lập tức đến mức nào ạ?」

Ako hỏi, liệu đó là xác suất cố định hay do chỉ số kháng tính?

Thật đáng buồn, nếu là trang bị thông thường thì sẽ không được nhắc đến đâu.

「Không điều kiện, không cần bàn cãi, xác định chết ngay lập tức. 」

「Hack rồi! Kẻ hack! Làm gì có trang bị nào như thế!」

「Có đấy chứ. 」

Thật sự có tồn tại những trang bị ở cấp độ này đấy.

Đây vừa là điểm tốt, vừa là điểm xấu của Legendary Age, đó là có khá nhiều trang bị cực kỳ khó chịu.

◆Sette: Battsu-kun không có ư?

◆Battsu: Làm gì có!

◆†Kuro no Majutsushi†:

Đó là loại trang bị mà các Guild lớn sở hữu pháo đài phải dốc toàn bộ thu nhập vào đó, mất cả năm trời để tạo ra. TMW cũng từng cân nhắc, nhưng chi phí quá tệ.

◆Ako: Có Guild đã tạo ra nó rồi sao...

Có đấy chứ.

◆†Kuro no Majutsushi†: Thật ra, tôi đã thử chiêu mộ cả Guild đó rồi, nhưng đương nhiên là bị từ chối.

◆Battsu: Bọn tạo ra thứ đó chỉ quan tâm đến bản thân chúng thôi.

Chúng không nhất thiết phải tạo ra vì tuyệt đối muốn có, mà chỉ coi đó là một mục tiêu tốt để mọi người cùng nhau hướng tới, nếu làm được thì sẽ rất thú vị.

Thậm chí không cần hoàn thành cũng được, chỉ cần có mục tiêu đó thì ngày nào cũng có việc để làm.

Chỉ là kết quả của việc lấy một trang bị siêu hiếm làm chủ đề để mọi người cùng chơi, mà chúng đã mất nhiều năm trời để đạt được đến mức đó.

◆Aprikotto: Nếu cả server trở thành kẻ thù, thì những thần khí thực sự như thế này cũng có thể rơi vào tay địch.

◆†Kuro no Majutsushi†: Chỉ là khả năng thôi. Cứ tạm thời để nó trong một góc đầu.

◆Aprikotto: Hy vọng là vậy.

Đến phút cuối cùng, có lẽ họ sẽ không tiếc mà mang ra dùng nếu cứ giấu đi.

Cần phải tính toán để đối phó được dù trường hợp xấu nhất có cái nào đó xuất hiện.

◆Battsu: Kệ đi, dù chúng có mang ra thì bọn tôi cũng sẽ hạ gục trước khi chúng kịp dùng.

◆Rushian: Dù là Battsu thì chết ngay lập tức vẫn là chết ngay lập tức mà.

◆Battsu: Lúc chết thì mấy đứa là lá chắn chứ gì, chết đi.

◆Shuvain: Này!

◆Aprikotto: Định biến Ma Vương thành quân cờ thí mạng sao, lũ Đại Ma Vương này!

◆Mikan: Báo cáo, địch đã tập trung rồi.

◆Battsu: Ôi chao, hết giờ rồi à.

Trong lúc nói chuyện, thời gian cũng trôi qua, và đã đến lúc chuẩn bị cho công thành chiến.

Phải lập phòng tuyến trước khi trận chiến bắt đầu.

Cả bọn cùng di chuyển lên tường thành, từ xa đã thấy quân đoàn người chơi bắt đầu tập hợp.

Số lượng khổng lồ đến mức lấp đầy cả màn hình.

Tổng số đó là──.

◆Rushian: Hả? Bao nhiêu người thế này? Đông quá không hiển thị hết được à?

◆Aprikotto: Ít nhất 200, hơn nữa thì không đếm được.

◆Sette: Không chỉ gấp đôi hôm qua đâu...

◆Ako: Số, số lượng người này sẽ tấn công ư?

Thật sự là số lượng mà không thể xem thường được chút nào!

Tại sao lại phải tấn công pháo đài của chính mình? Mấy thành viên TMW hôm qua còn nói vậy, nhưng giờ thì hầu hết đều có mặt.

◆Aprikotto: Khác với hôm qua, đây là một trận công thành chiến chính thức. Dù không đăng ký tham gia sự kiện thì đến đây cũng có thể chiến đấu. Ngưỡng tham gia thấp như vậy cũng là một yếu tố lớn.

◆Rushian: Tham gia không lời! Đúng là người Nhật mà!

◆Ako: Đâu phải lúc để nói mấy lời đó! Vẫn còn tăng lên nữa kìa!

Có vẻ như do kênh chat chung sôi nổi nên có vài Guild cùng kéo đến, và trận chiến thực sự đã trở thành quy mô lớn cuốn hút cả server.

Bọn mình phải thắng số lượng này ư? Nói thật à? Liệu có làm được không?

Trong khi cả bọn tái mặt,

◆Battsu:

Lũ tép riu kéo đến đông đúc cũng ngon đấy chứ. Ngay từ đầu tôi đã muốn thế này rồi.

◆†Kuro no Majutsushi†: Để xem có bao nhiêu người có thể tiếp cận được cổng thành.

◆Mikan: Nếu mỗi người hạ mười người, thì được thôi.

Bên này là đội hình chủ lực đang hừng hực khí thế.

Dù mỗi người hạ mười người thì vẫn còn rất nhiều, với chênh lệch số lượng này.

◆Battsu: Bọn tôi sẽ xuất phát trước. Với số lượng này, nếu đợi unit công thành xuất hiện rồi mới hạ thì sẽ muộn mất.

◆†Kuro no Majutsushi†: Chúc may mắn.

◆Battsu: Cậu cũng thế.

Sau cuộc trao đổi ngắn, Wallenstein xuất kích.

◆Aprikotto: Chúng ta cũng chuẩn bị đi. Ako buff lại, hồi máu nếu có sát thương đến, cứ làm như mọi khi.

Bên này Guild Master cũng ra lệnh.

◆Rushian: Tôi sẽ làm bức tường cản những đòn tấn công trực diện cho đến khi tiếp cận được kẻ địch.

◆Shuvain: Tôi sẽ tuần tra đội cận chiến và bên trong pháo đài. Vì chắc chắn sẽ có đội đột kích đến.

◆Sette: Định kỳ nhờ Moo-tan gầm gừ nhé.

▼Công thành chiến chính thức bắt đầu▲

Ngay sau khi kết thúc chuẩn bị phòng thủ, thông báo khai chiến đã vang lên.

Tưởng chừng địch sẽ ập đến ngay, nhưng chúng lại bất ngờ đứng đợi ở một khoảng cách khá xa.

「Hình như đông người quá nên không chỉ huy được tốt thì phải. 」

「Hôm qua ta đã chỉ huy rồi. Giờ không có người lãnh đạo, chắc chắn không thể hành động nhanh chóng được. 」

「Chỉ cần lấy số lượng mà công thì cũng đủ mạnh rồi, đông thế kia cơ mà. 」

「Uhm, đây là cái gì vậy ạ?」

Ako đứng trên tường thành pháo đài nói.

Nhìn theo, có một ký hiệu lạ như điểm đánh dấu mục tiêu xuất hiện gần mặt Ako.

「Ưm, đây là...」

◆†Kuro no Majutsushi†: Rushian, che chắn!

Khoảnh khắc nhìn thấy tin nhắn đó, tôi theo phản xạ di chuyển ra chắn trước Ako.

Không nghĩ gì về việc chuyện gì sẽ xảy ra hay có ý nghĩa gì không, tôi giơ khiên lên thì một tiếng “Keng!” chói tai vang lên cùng hiệu ứng như một tia sáng chói lòa.

Một thứ gì đó lấp lánh kéo theo vệt sáng lao thẳng từ xa tới, xuyên qua Rushian của tôi.

◆Rushian: ...Hả? Chết rồi à?

Dòng sát thương hiển thị đúng bằng tổng HP tối đa hiện lên trên đầu, không có hiệu ứng trúng đòn gì cả, tôi cứ thế chết một cách tự nhiên.

Tôi đâu có định sống chết dễ dàng thế này đâu chứ?

◆Ako: Rushian!? Vừa nãy là cái gì vậy ạ!?

◆†Kuro no Majutsushi†: Là Astral đấy. Cái mà vừa nãy chúng ta nhắc đến.

◆Rushian: Hả?

◆Ako: Ế, đã xuất hiện rồi sao?

Astral? Ekato Astral? Cây thương hack one-shot kill vừa nãy nói đến ư!?

Ngay bây giờ!? Đánh ngay từ đầu trận sao!?

「Tại sao lại dùng đồ hack ngay từ đòn đầu tiên thế chứuuuuuuu. 」

「Anh vừa nói là chỉ có khả năng thôi màaaaaaaa! 」

「Than vãn cũng có ích gì đâu chứ!」

「Không, không ngờ chúng lại dùng ngay từ đầu...」

Ngay cả Guild Master cũng toát mồ hôi lạnh. Bởi vì nếu người chết vừa nãy là Guild Master thì cũng chẳng có gì lạ.

Sau khi được Ako hồi sinh, tôi đã trở lại, nhưng nếu cứ tiếp diễn thế này thì phiền phức thật đấy.

◆†Kuro no Majutsushi†: Kết quả kiểm chứng ở các server khác cho thấy có thể ngăn chặn được nếu che chắn. May mà có Rushian ở lại.

◆Rushian: À, là kỹ năng tấn công trực diện tầm xa, chắc chắn trúng, one-shot kill, nhưng không có hiệu ứng xuyên thấu phải không?

◆†Kuro no Majutsushi†: Nhận ra nhanh đấy. Trên hiển thị thì là xuyên thấu nhưng chỉ một người chết thôi.

Kẻ đỡ đòn vô dụng với mục tiêu lớn, tức là tôi, sẽ phải đứng tuyến đầu để hứng chịu phải không, chết tiệt.

Dù sao cũng không bị giảm kinh nghiệm, và cũng không thiếu thuốc. Chẳng sao cả!

◆†Hắc Ma Thuật Sư†: Dù sao thần khí cũng chỉ có một. Màn chính sắp bắt đầu rồi.

◆Aprikotto: Đội pháp sư triển khai tấn công!

Và mở đầu bằng những luồng sáng chói lòa, đoàn quân người chơi bắt đầu tiến công.

Để không một ai có thể vượt qua, khác hẳn ngày hôm qua, một biển phép thuật bao phủ kín cả chiến trường.

Vài người chơi tiến quá gần đã gục ngã trong chớp mắt, rồi lập tức hóa thành luồng sáng biến mất, có lẽ là đã trở về mà không đợi hồi sinh.

Đúng như ngày đầu, tuyến phòng thủ có phép thuật thật sự kiên cố đến đáng sợ.

◆†Hắc Ma Thuật Sư†: Tạm thời cứ thế này đã. Chỉ cần đối phó với chiến thuật đột phá như Rabbit's Horn, dùng số đông làm lá chắn là được.

◆Elfie: Phía trước cẩn thận.

◆Kinoko no Kinako: Guild Master, nhìn kia!

Thành viên TMW đang tạo tường phép thuật cất tiếng.

Và khung cảnh hiện ra trước mắt họ quả thật không thể tin nổi.

Phép thuật diện rộng bao trùm màn hình, từ sét, lửa, tuyết, băng, cho đến mặt đất rung chuyển làm cho tiền tuyến của pháo đài trở nên hỗn loạn. Ấy vậy mà, có một người chơi vẫn ung dung tiến thẳng về phía trước.

Bình thường thì dù có chết đi trăm lần cũng không đủ để chịu đựng cơn mưa tấn công đó, nhưng người này lại chẳng hề hấn gì.

"Sao mà sống được vậy trời, cái gì thế kia..."

"Ôi, đúng là vậy. Không bị đẩy lùi, còn xuyên qua được nữa chứ."

Akiyama-san, người đang tuần tra pháo đài, nhìn màn hình của Ako mà há hốc mồm kinh ngạc.

◆Aprikotto: Phép thuật hoàn toàn không có tác dụng!

◆Rushian: Không phải lag đấy chứ?

◆†Hắc Ma Thuật Sư†: Đâu ra cái chuyện lag lại đúng lúc như thế.

Số lượng người chơi trên màn hình quá đông cũng không thể nào là lag hay dịch chuyển tức thời được.

Các thuộc tính phép thuật hỗn tạp như vậy cũng không thể là do kháng thuộc tính mà xuyên qua được.

Nói cách khác, về cơ bản là hoàn toàn vô hiệu. Phép thuật không hề có tác dụng.

Vậy thì, nghĩa là...

◆Rushian:

Cả đám sở hữu Ngân Lang cũng tới luôn à!

◆Ako: Tần suất gian lận không nhanh quá sao!?

Cứ thế kéo nhau đến à!

Cứ tưởng chỉ có một người thôi chứ!? Sao lại nhiều đến vậy!?

◆Aprikotto: Dù có tung chiêu thì cũng không nghĩ là ngay từ đầu. Cứ tưởng là chiêu cuối, giấu đến tận phút chót chứ.

◆Rushian: Đây là đòn cuối rồi, chẳng lẽ chẳng thèm giấu giếm gì sao?

Thật sự là hết chịu nổi rồi mà. Trong khi chúng tôi ôm đầu than vãn, TMW vẫn giữ được sự bình tĩnh.

◆†Hắc Ma Thuật Sư†: Trong cái rủi có cái may. Nếu họ làm theo chiến thuật thì còn khó đối phó hơn.

◆Roningen: Chắc kiểu "là lần cuối nên muốn dùng thử" với tâm lý nhẹ nhàng thôi nhỉ.

◆†Hắc Ma Thuật Sư†: Vì cách dùng của họ còn nghiệp dư mà.

Họ vừa nói chuyện vừa tức thì truyền lệnh.

◆†Hắc Ma Thuật Sư†:

Tập trung tên vào những kẻ sở hữu Ngân Lang! Chặn chân chúng lại!

◆Mikan: Ngắm chân, ya~

Đội cung thủ đang bắn Mưa Tên lập tức chuyển sang tấn công bằng Kỹ Năng Ngắm Bắn Vào Chân.

Có vẻ như hiệu ứng quá dữ dội khiến họ khó nhìn, những người chơi sở hữu Ngân Lang không kịp né tên nên bị làm chậm, rồi ngay lập tức bị hạ gục bởi những đòn bắn tỉa dồn dập.

"Ồ, dễ dàng ghê."

"Nhìn thì biết là gian lận đấy, nhưng chết nhanh thật..."

"Dù trang bị có mạnh đến đâu mà người dùng không quen thì cũng vậy thôi. Vũ khí bí mật đâu phải là thứ có thể dễ dàng sử dụng khi đột nhiên lôi ra."

Master gật gù nói với vẻ mặt mãn nguyện.

Có lẽ những người bình thường không hay đấu PvP, dù có mang trang bị mạnh ra cũng không thể đột nhiên trở thành anh hùng được.

"Cách dùng mạnh nhất sẽ như thế nào nhỉ?"

"Sẽ phiền phức nếu họ dùng Sneak để ẩn thân rồi đột nhập. Với việc phép thuật không thể phát hiện trạng thái ẩn thân, khả năng bị đánh úp từ phía sau rất cao."

"Đáng sợ thật."

"Không phải phép thuật nên Stun của Mu-tan vẫn có tác dụng, cố gắng gào lên nhé."

"Hiện tại chưa có xâm nhập. Này, không phải lúc để leisurely nói chuyện đâu nhé."

Dù đối thủ đã tung át chủ bài ngay từ đầu, nhưng có vẻ họ cũng không nghĩ rằng sẽ thắng bằng cách đó.

Họ vẫn duy trì khoảng cách hợp lý, vừa thăm dò vừa xây dựng tuyến chiến đấu.

Và khi tiền tuyến ổn định, phía sau đó sẽ là các vũ khí công thành.

◆Ako: Hướng 8 giờ, có người khổng lồ công thành!

◆†Hắc Ma Thuật Sư†: Yêu cầu Valenstein tiêu diệt.

◆Aprikotto: Hắn đã tới rồi. Vừa mới hạ gục xong.

◆†Hắc Ma Thuật Sư†: Khi làm đồng minh thì đáng tin cậy thật đấy chứ.

Vẫn cứ là tung hoành ngang dọc.

Valenstein mạnh hơn khi tự do tác oai tác quái trên chiến trường so với việc phòng thủ trong pháo đài.

Dù có sự chênh lệch về số lượng, nhưng với đại phép thuật từ nhóm tinh nhuệ của TMW, Master – át chủ bài của chúng tôi, và cả những Pháp sư từ Valenstein cũng đã đến hỗ trợ. Hiện tại, kẻ địch cũng đang rất khó khăn để tiếp cận.

Nếu cứ duy trì phòng thủ thế này, chúng ta sẽ thắng.

Nhưng mà, dù nghĩ thế nào đi nữa thì cũng không có chuyện thắng dễ dàng đâu nhỉ!

◆Ako: Ai sắp hết bình máu thì báo cáo nhé!

◆Junk: Hàng tiếp tế, 50 thôi cũng được, ném xuống chân tôi đi.

Tôi đang vận chuyển nhân vật phụ bằng PC khác, lát nữa sẽ tùy tiện bắn loạn xạ một chút.

◆Aprikotto: Nếu không đủ bình máu lớn, tôi cũng sẽ hỗ trợ.

◆Elfie: Valenstein dự định quay về pháo đài để bổ sung tiếp tế.

◆Rushian: Ra thị trấn bổ sung đi chứ, sao lại vượt qua tuyến đầu của địch để quay về làm gì?

◆Elfie:

Họ nói là thấy có không khí như "chiến tranh thủ thành" thì tốt.

◆Aprikotto: Chậc, đúng là lũ lập dị. Cứ nói với hắn, nếu chết thì đừng hòng được an ủi.

Trận chiến đã bắt đầu được một tiếng đồng hồ.

Chúng tôi tiếp tục phòng thủ trong gang tấc, chịu đựng những đợt tấn công từ Ngân Lang và cả ngọn giáo Astral gây chết người ngay lập tức.

Hiện tại, dấu hiệu mục tiêu lại xuất hiện trên Aika-san, người đang niệm phép trên tường thành.

◆Rushian: Astral, tôi vào hỗ trợ đây.

Đằng nào cũng chết thôi, tôi cũng có ý đồ của mình đấy chứ.

Tôi đổi toàn bộ trang bị sang loại tăng HP tối đa, cố gắng biến sát thương chắc chắn chết thành sát thương lớn nhất có thể.

Còn lại là Phản Sát Thương!

◆Rushian: Chết thì chết cả lũ đi HƠ HƠ HƠ!

◆†Hắc Ma Thuật Sư†: RD tốt đấy, kẻ ném cũng ngã rồi.

Tuyệt vời, cả kẻ ném cũng bị phản sát thương mà chết ngay lập tức.

Cứ ném đi bao nhiêu lần cũng được, lúc chết thì có nhau đấy nhé, ha ha ha!

◆Aprikotto: Đừng mất tập trung! Vẫn còn phải chiến đấu nữa!

◆Elfie: Có thông tin từ nội gián. Kẻ địch đang lên kế hoạch tổng tấn công, tung ra toàn bộ bình máu dự trữ.

◆†Hắc Ma Thuật Sư†: Cuối cùng cũng đến lúc.

Với Master sở hữu vô số bình máu nạp tiền không giới hạn, Alley Cats không chút tiếc rẻ mà dùng sạch item, và tương tự là các thành viên cấp cao của TMW cùng Valenstein, những người cũng có kho item dồi dào.

Thực ra, lợi thế của chúng tôi phần lớn dựa vào việc có thể tùy tiện sử dụng các vật phẩm tiêu hao.

Nhưng đối thủ cũng vậy, ngày mai cũng là ngày cuối cùng. Trong thời gian ngắn, tất cả đều có thể phóng tay chi tiêu và phát huy sức mạnh tối đa.

Chiến thuật dự kiến là: nửa đầu giữ item, tấn công dưới nhiều hình thức để thu thập thông tin, nửa sau dốc toàn lực tấn công.

◆Aprikotto: Một đội quân hơn hai trăm người với bình máu nạp tiền à. Liệu chúng ta có thể phòng thủ được không đây?

◆†Hắc Ma Thuật Sư†: Cứ nghĩ là cổng sẽ bị phá. Chúng ta sẽ lùi về sân trong, cầu thang, và phòng lãnh chúa để đón đầu.

◆Battsu: Hừ, đúng lúc quá rồi phải không?

Valenstein đã hội quân sau khi xuyên qua quân địch mà không gặp trở ngại gì đáng kể.

Hắn nói là về bổ sung, nhưng đây rõ ràng là hắn đã đi thu thập thông tin từ đâu đó rồi quay lại phòng thủ.

"Được rồi, từ giờ chúng ta cũng có việc phải làm rồi."

"Diệt gián điệp cũng ngán rồi, chúng ta chiến thôi nào!"

"Cuối cùng thì chắc chắn cũng sẽ bị đột phá thôi, nhưng thắng thua sẽ được quyết định bởi việc chúng ta giữ được cổng thành bao lâu. Đối thủ cũng sẽ dốc toàn lực. Chúng ta hãy phòng thủ hết sức!"

Trong lúc trò chuyện, tôi có cảm giác nghe thấy tiếng bước chân nặng nề, "dứach".

Chắc là tôi nghe nhầm. Giữa tiếng ồn ào của phép thuật và âm thanh kỹ năng vang dội như thế này, làm sao có thể nghe thấy tiếng di chuyển của người chơi được.

Nhưng một cách tự nhiên, ánh mắt của chúng tôi đều tập trung vào điểm mà âm thanh đã phát ra.

◆†Cloud†: Alley Cats. Kẻ ác của thế giới này, Ma Vương, và là kẻ thù không đội trời chung đã cướp mất công chúa của chúng ta.

Một nhân vật nam với mái tóc vàng dựng đứng quen thuộc từ đâu đó đang tiến về phía này.

◆†Cloud†: Nếu các ngươi là Ma Vương bắt cóc công chúa, thì ta buộc phải là Dũng Giả để thách đấu!

Thường ngày, cậu ta cầm một thanh đại kiếm, nhưng giờ đây trong tay lại là một chiếc búa khổng lồ và một cây trường thương gớm ghiếc.

Cậu ta bước vào giữa biển phép thuật khổng lồ. Thế nhưng, chiếc áo choàng bạc lấp lánh đã hóa giải mọi đòn phép, bước chân cậu ta không hề chậm lại dù chỉ một khoảnh khắc.

◆†Cloud†: Vậy thì ta phải trở thành thôi. Người Dũng Giả của thế giới này, kẻ sẽ cứu Công chúa Mèo!

Người đàn ông tự xưng là Dũng Giả, đứng trước Alley Cats, tên cậu ta là Cloud.

Cái tên nhân vật quá đỗi bình thường ấy bỗng trở nên rực rỡ nhờ bộ trang bị lấp lánh, biến cậu ta thành một Dũng Giả đích thực không thể nhầm lẫn.

──Không phải đâu. Thôi nào thôi nào, anh Cloud?

Anh đang làm gì, cầm cái gì, chuyện gì đang xảy ra, hả?

◆Rusian: Chẳng lẽ, cái búa khổng lồ kia là…

◆Apricot:

Cái búa Mjolnir trong truyền thuyết! Một đòn có thể phá vỡ cả tường thành, một vũ khí thần tạo độc nhất vô nhị…!

◆Ako: Anh Cloud có nó sao ạ?!

◆Sette: Là Công chúa Mèo và mọi người đã chế tạo nó à?

◆Mèo Chúa: Làm gì có chuyện đó chứ meo meo!!

Các thành viên chủ chốt của đội Cận Vệ Mèo Chúa chỉ mất một thời gian ngắn để quay về bang hội cũ, sau đó chỉ duy trì như một nhóm lỏng lẻo. Làm sao có thể chế tạo ra trang bị thần tạo chứ.

◆†Pháp Sư Hắc Ám†: Chắc là mượn về rồi, cả Sói Bạc nữa.

◆Battsu: Có lòng muốn cho mượn thì đưa tao đây này.

Đây có phải lúc để nói mấy chuyện đó không!

◆Rusian: Tức là thứ đó nguy hiểm lắm đúng không?

◆Apricot: Không chỉ là nguy hiểm nữa. Đó là Sói Bạc Myol… chiến thuật mạnh nhất mà một bang hội độc tôn ở các server khác đã sử dụng, một chiến thuật được cho là không ai có thể ngăn cản.

◆Ako: Trước hết, cái chiến thuật đó em chưa từng nghe nói đến luôn ạ!

Thôi chết, không còn thời gian nói chuyện nữa rồi!

Ngay trước khi lọt vào tầm bắn của cung tên, anh Cloud đã đổ người về phía trước!

◆†Cloud†: Tiến lên, Alley Cats! Vì Công chúa Mèo của chúng ta!

◆Yuyun:

Vì Công chúa Mèo ơi ơi ơi!

◆Fine:

Cứu Công chúa Mèo đi!

◆Mèo Chúa: Tôi đang ở đây tự nguyện mà meo meo meo!

Và rồi, những chiến binh cận vệ bất chấp tính mạng xông lên, vây quanh anh Cloud và bắt đầu chạy.

Hơn nữa, cái hiệu ứng bình thuốc kia, bọn chúng đang spam hết bình hoàn hảo kìa!

◆Apricot: Đừng để chúng bám vào tường thành! Tường sẽ sập mất!

◆†Pháp Sư Hắc Ám†: Tập trung cung tên và phép thuật! Đánh tan Sói Bạc Myol đi!

◆Battsu: Ta ra đây.

Nói ngắn gọn, Vallenshtein đã lao ra.

“Chúng ta cũng đi thôi! Tường thành sập thì không bảo vệ được đâu!”

“Được rồi, tiền tuyến cứ giao cho tôi!”

“Vâng, tôi sẽ theo!”

◆Mikan: Tôi sẽ yểm trợ từ trên cao.

Cùng với Ako, Shuvain và Sette, chúng tôi lao ra khỏi cổng thành, đối đầu với anh Cloud.

Vượt qua tiền tuyến nơi phép thuật của đôi bên bay tán loạn thật đau quá đau quá đau quá!

“Sát thương khủng khiếp quá! Không thể tiến lên được!”

“Không được đâu, hồi máu không đủ chút nào!”

“Ako cũng dùng bình hoàn hảo đi! Ưu tiên sát thương mở rộng!”

◆†Pháp Sư Hắc Ám†: Cloud ở hướng 3 giờ! Tập trung tên!

◆Kabo-tan:

Hãy cứu Công chúa Mèo khỏi Ma Vương!

◆Limit: Công chúa Mèo của chúng ta là Công chúa Ma Vương thì hoàn toàn hợp lý!

◆Ruin: Công chúa Mèo sa ngã thì chỉ có thể nói là hợp ý thôi!

Sao mà vừa chấp nhận vừa tấn công vậy trời! Thiệt tình!

Thế nhưng, đội Cận Vệ Mèo Chúa vẫn mạnh mẽ như thường.

Dường như họ không rời khỏi bang hội gốc của mình, các biểu tượng hiển thị lung tung, không hề có sự thống nhất nào.

Thế mà họ vẫn phối hợp ăn ý để bảo vệ anh Cloud, rất nhiều người tan biến vì phép thuật nhưng vẫn đẩy người chủ lực tiến lên phía trước!

“Nishimura, dùng choáng đi! Chặn dù chỉ một tên!”

“Không được, phải để dành cho anh Cloud!”

Trong lúc nói, các bang hội khác cũng dần dần xông lên.

Thôi rồi, đây là tổng tấn công của địch!

Đội quân người chơi vốn hỗn loạn và thiếu phối hợp, giờ lại bị cuốn theo khi thấy đội cận vệ nói mấy lời hùng hồn rồi cùng nhau đột kích, vậy là họ cũng lao vào theo!

◆Junk: Dùng hết tăng tốc!

◆†Pháp Sư Hắc Ám†: Dùng hết giải trừ! Đây là điểm quyết định!

Tất cả mọi người đều cố gắng hết sức để duy trì phòng tuyến, chiến đấu kiên cường để tiêu diệt kẻ địch đang xông vào.

Thế nhưng, chúng tôi vẫn liên tục bị đẩy lùi. Lượng quân địch đông đảo đến mức không thể tin được, như thế này thì quân địch phải hơn hai trăm, không, hơn ba trăm người rồi!

◆Gronenko:

Bọn tép riu thì bỏ đi, chặn cái thằng Dũng Giả (cười) lại!

Không biết là nhắn nhầm vào kênh bang hội hay là một phần của màn chọc tức, những dòng chữ đó đã xuất hiện trên kênh chat công khai.

◆†Cloud†:

Đừng có khinh thường tao!

Một tin nhắn ngắn gọn xuất hiện trên kênh chat công khai.

Anh Cloud cố tình chọn đường xuyên qua giữa các đòn phép thuật, phá vỡ vòng vây tấn công tập trung của quân Ma Vương một cách mạnh mẽ.

◆†Cloud†: Dũng Giả Cloud ư, nghe cũng (cười) thật. Nhưng mà…

Cậu ta di chuyển mượt mà như lướt qua lưng đồng đội, khiến không ai có thể nhắm bắn chính xác.

“Dùng choáng…” “Chết tiệt!”

Ngay khi tôi cố gắng lao lên để dùng choáng, cậu ta đã dịch chuyển đúng lúc.

Bọn họ cũng để dành át chủ bài của riêng mình!

◆†Cloud†: Cái thằng Cloud mà tôi đặt tên ngày xưa, giờ tôi đã vượt qua nó từ lâu rồi. Muốn cười thì cứ cười đi.

◆Shuvain: Chặn hắn lại!

◆Rusian: Không được, không đuổi kịp!

◆†Cloud†: Đây là Tuyệt Kỹ của Dũng Giả Cloud đây! Hú la la la la!

Mjolnir vung lên, tỏa ra ánh cực quang chói mắt, phá nát tường thành bằng một tiếng nổ lớn.

Một lối vào khổng lồ, vốn không hề tồn tại vài giây trước, đã được tạo ra trên tường thành.

“Chết tiệt, bị chơi rồi.”

“Anh Cloud giỏi thật đấy ạ.”

“Đây không phải lúc khen đâu!”

◆Kingslay: Giỏi lắm!

◆Yuyun: Đúng là Dũng Giả! Cựu đội trưởng cận vệ!

◆Fine: Anh Cloud ngầu quá!

◆†Cloud†: Ta không có hứng thú!

Nói như một câu thoại kinh điển, anh Cloud vung chiếc búa lên biểu diễn.

Thế nhưng, cậu ta lại ung dung ở đó, nên…

◆Ông lão: Ồn ào quá, biến ngay đi ***!

◆Thanh Thuần Hồ Ly ☆Sakura☆: Tỏ vẻ quá rồi ☆

◆†Cloud†: Gào lên!

Các đòn tấn công diện rộng tập trung vào khu vực tường thành bị phá hủy.

Tôi cũng không thể đứng ngây ra được, phải ngăn chặn kẻ địch xâm nhập!

◆†Pháp Sư Hắc Ám†: Chặn lại! Chặn lại! Chia đôi phòng tuyến ra!

◆Battsu: Cho chúng qua một chút! Chúng ta sẽ chặn ở bên trong!

◆Elfie: Đừng để Cloud được hồi sinh! Nếu có được thì cũng phải giết lại ngay!

◆†Cloud†: Khoan, dừng lại, tôi hết bình hoàn hảo rồi, có hồi sinh cũng vô ích thôi!

Bỏ mặc anh Cloud đang liên tục sống rồi chết không ngừng, chúng tôi cũng vào tư thế chiến đấu.

◆Battsu: Này Mikan, đặt bẫy đi!

◆Mikan: OK!

Trong chốc lát, Mikan rải bẫy khắp cái lỗ hổng trên tường thành.

Kẻ địch xuyên qua lỗ hổng bị tôi và Korou cùng vài người khác dùng choáng giữ lại, sau đó dồn sát thương để hạ gục.

Thật sự thì chiến công của anh Cloud rất lớn.

Thế nhưng, vì thế mà tất cả mọi người buộc phải xông lên. Hiện tại, số lượng chiến lực còn sống sót không còn nhiều.

◆†Pháp Sư Hắc Ám†: Đừng để chúng tràn vào! Đẩy tuyến lên!

◆Elfie: Đã đẩy lùi được rồi, hãy giữ chân chúng trước tường thành, đội bên trong hãy ra ngoài!

Chưa xong đâu, chúng ta vẫn chưa thua!

††† ††† †††

Một trận chiến tưởng chừng dài nhưng lại ngắn ngủi, kéo dài khoảng 10 phút, đã kết thúc.

Tất cả những kẻ xâm nhập từ tường thành bị phá hủy đã bị đánh đuổi, tiền tuyến của địch đã lùi sâu.

◆Rusian: Chúng ta đã làm được…

◆Ako: Thành trì của chúng ta nát bươm rồi ạ…

◆Battsu: Giữa chừng còn chẳng kịp phá hủy vũ khí công thành nữa, đành chịu thôi.

◆†Kuro no Majutsushi†: Đã có tin tức. Thuốc hồi phục của địch đã cạn kiệt. Tuy vẫn còn chút ít, nhưng số người có thể dùng bình hồi phục hoàn chỉnh thì không nhiều.

◆Aprikotto: Vậy là... chúng ta đã giữ vững được.

Một trận chiến để thắng ư? Hoàn toàn không.

Đây là một trận chiến ác liệt, phải nói là cực kỳ ác liệt.

◆Sette: Mệt quá đi mất ~ Tôi không thể nhúc nhích nổi nữa ~

◆Shuvain: Đây chính là sức mạnh của Ma Vương sao. Không tệ chút nào.

◆Ako: Là Ma Vương mà chúng ta lại thắng, như vậy có tốt không nhỉ...?

Chúng tôi đã phòng thủ thành công.

Dù đối phương đã sử dụng không biết bao nhiêu món thần khí độc nhất vô nhị của cả server, đã phá tan cổng thành, đã biến các công trình phòng thủ thành một đống đổ nát, nhưng chúng tôi vẫn không chịu lùi bước.

Thời gian công thành chỉ còn lại mười phút. Một khoảng lặng như thể mặt biển yên ả đang trôi qua.

◆Aprikotto: Cần phải chuẩn bị kết thúc nếu phe Ma Vương thắng chứ nhỉ...

◆Ako: Nếu người chơi thắng thì có pháo hoa, còn thua thì là cành cây phải không ạ?

◆Aprikotto: Ừm. Nhưng mà không thể triệu hồi quái vật trong bản đồ công thành được. Cần phải di chuyển sang một địa điểm khác.

Bỗng, tôi nhìn thấy một dòng chữ có màu sắc lạ mắt trong nhật ký trò chuyện.

▼Legendary Age – Ban Điều Hành game xin thông báo ▲

"Ơ, cái gì thế này?"

"Thông báo đó. Chắc là sự kiện ngày mai?"

▼Sự kiện cuối cùng: Tiến Quân Ma Vương – Như đã thông báo ▲

▼Sẽ bắt đầu vào 20 giờ ngày mai ▲

"À, hóa ra là chuyện của ngày mai."

"Đúng là thong thả ghê, đúng lúc này luôn."

Đang giữa trận công thành toàn server mà tự nhiên lại chèn thông báo vào một chỗ kỳ cục. Ít nhất cũng phải đợi thêm mười phút nữa chứ.

Cứ tưởng thế, nhưng thông báo vẫn tiếp tục.

▼Liên quan đến đó, một số bản đồ ▲

▼Sẽ tiến hành thử nghiệm chuẩn bị cho sự kiện ▲

"Thử nghiệm...?"

"Chắc là phải triệu hồi boss ở chỗ lạ để chiến đấu nên cần thử nghiệm?"

"Nhưng mà có cần thiết phải thông báo tận nơi thế này không?"

Trong lúc chúng tôi đang bàn tán, thông báo vẫn không ngừng.

Nội dung của nó là:

▼Sau 1 phút nữa, boss có độ khó cao sẽ được triệu hồi ▲

▼Sẽ không có hình phạt tử vong khi đối mặt với boss này ▲

◆Battsu: Có nên đi đánh không?

◆Shuvain: Tình hình này mà còn bỏ bê phòng thủ gì nữa chứ, haha.

◆†Kuro no Majutsushi†: Thậm chí nếu đối phương bị giảm quân số thì việc phòng thủ sẽ vững chắc hơn, coi như xong chuyện.

▼Để chuẩn bị cho sự kiện ngày mai, kính mời quý người chơi ▲

▼Tham gia vào công cuộc tiêu diệt Ma Vương ▲

────?

Một cảm giác rợn người chạy dọc sống lưng, như thể có điều gì đó bất thường.

◆Rushian: Khoan đã, có gì đó là lạ.

◆Aprikotto: Sao vậy Rushian? Đúng là thông báo này có vẻ hơi mơ hồ thật.

◆Rushian: Không phải, là đoạn cuối ấy.

Tiêu diệt Ma Vương. Thông báo viết như thế.

Đúng là sự kiện cuối cùng sẽ là Tiến Quân Ma Vương.

Nhưng cái "Ma Vương" mà cả kênh chat tổng thể đang sôi nổi hôm nay lại khác với kẻ thù xuất hiện trong sự kiện ngày mai. "Ma Vương" ở đây là chỉ bọn tôi.

Vậy "Ma Vương" trong thông báo là chỉ quái vật ư?

Hay lẽ nào...

◆Battsu: Này này khoan đã, đùa phải không?

Cổng thành đổ nát của tòa thành nơi chúng tôi đang đứng.

Và xa xa là đoàn quân người chơi đang tập trung.

Ở giữa hai bên, trên bình nguyên của bản đồ công thành, một con rồng zombie toàn thân thối rữa đang ngồi chễm chệ.

Bên cạnh nó là một con quái vật giống ác quỷ có sừng dê.

Kế bên là một con "Pwarin" khổng lồ đội vương miện trên đầu.

Đằng sau còn có một ông chú mặc đồ tu sĩ, tay ôm cái búa tạ.

Và còn nhiều boss khác nữa mà chúng tôi đã từng chiến đấu, hoặc chưa chiến đấu nhưng đều biết mặt.

◆Battsu: Sao boss lại xuất hiện ở đây chứ, bản đồ công thành làm gì có chuyện địch tự nhiên xuất hiện?

◆Sette: Một số bản đồ được chọn để thử nghiệm là chỗ này ư!?

Có cần thiết phải chọn bản đồ công thành không!?

Sao lại là lúc này chứ!

◆Elphy: Ồ, nhưng hình như xét về khoảng cách thì đội quân xâm lược có vẻ gần hơn một chút.

◆Battsu: Nếu bọn họ bị tấn công thì buồn cười chết mất, haha.

Nếu thế thì chắc chắn là phòng thủ thành công rồi. Nhưng mà...

Kiểu suy nghĩ này hình như là quá để tâm thì phải.

◆Rushian: Việc ban điều hành game cố tình triệu hồi nhiều boss ở chỗ này, liệu có phải họ cũng để ý đến sự kiện của chúng ta không nhỉ?

◆Aprikotto: Làm gì có chuyện đó.

◆Shuvain: Ban điều hành làm gì có chuyện can thiệp vào sự kiện của người chơi chứ, haha.

Chúng tôi chỉ có thể nặn ra những tiếng cười khan. Bởi vì cái cảnh tượng hàng loạt boss đứng xếp hàng kia, áp lực nó lớn thật sự.

Và có lẽ không chỉ mình chúng tôi cảm thấy áp lực.

Có lẽ không chịu nổi, một đòn tấn công tầm xa đã bay tới từ phía quân đoàn người chơi.

◆Battsu: Á, chúng nó đánh rồi.

◆Ako: Chúng nó sẽ đi về phía đó, phải không?

Cú đánh đó có lẽ đã cắm cờ kích hoạt.

"Pwaaaahhh," "Grrraahh," "Chocolate of!" – các boss đồng loạt bắt đầu di chuyển.

Chúng nhắm thẳng vào quân đoàn người chơi, nơi gần nhất và đã tấn công chúng...

"Không, chúng nó không đi về phía đó, chúng nó đang đến đây!"

"Không thể nào, nói dối rồi!"

Một hành động bất thường mà boss bình thường không bao giờ làm.

Bỏ qua các nhân vật có độ "aggro" cao và ở gần, chúng thẳng tiến một mạch về phía thành lũy.

◆Battsu: À... chúng nó đến thật này.

◆†Kuro no Majutsushi†: Có vẻ vậy rồi.

Battsu và Kuro no Majutsushi cũng phải cười khổ.

Đương nhiên rồi, theo hệ thống thì chuyện này quá bất thường.

◆Ako: Chuyện này có lý do gì không ạ? Kiểu như chúng được lập trình để phản ứng với thành lũy ấy?

◆Aprikotto: Không thể nào. Đại đa số những con boss đó đều có thói quen nhắm vào mục tiêu có độ "aggro" cao.

Nói cách khác, chỉ có duy nhất một lời giải thích có thể nghĩ tới.

Chúng không phải là những con boss được triệu hồi để chuẩn bị cho sự kiện.

◆Rushian: Ban điều hành game đứng về phe người chơi và đang cử boss đến tấn công chúng ta!

◆Shuvain: Ha, đùa nhau à!

◆Battsu: Làm sao mà vừa đấu boss vừa đấu người được chứ?

◆Elphy: Đây lại là...

◆Korou: Ban điều hành game lại làm cái trò đó nữa ư?

"Trên danh nghĩa thì họ nói là đưa boss ra để thử nghiệm. Và bản đồ đó 'ngẫu nhiên' lại là chỗ này."

"Lời giải thích thì hiểu đấy, nhưng rõ ràng là chúng đang đến thẳng đây mà!"

"Game Master có bao giờ can thiệp vào sự kiện không ạ!?"

"Hồi xa xưa thì có, nhưng gần đây thì hoàn toàn không có!"

Trong các game hiện đại, chuyện Game Master tự mình tham gia vào sự kiện để tương tác với người chơi gần như không còn nữa.

Đương nhiên rồi, nếu họ can thiệp thật sự thì sẽ ra nông nỗi này đây!

◆Rushian: Ôi trời, giờ phải làm sao đây, chắc chắn không thể thắng được rồi...

◆Aprikotto: Dù là kẻ phản diện, chúng ta cũng đã cố gắng hết sức mình.

Đáng lẽ có thể thắng. Đáng lẽ đã cố gắng nhiều đến thế.

Khi tôi đang cảm thấy chán nản vì những suy nghĩ đó,

◆Ako: Chúng ta làm được rồi!

Nhìn xuống bên ngoài từ trên thành lũy, Ako mỉm cười rạng rỡ.

◆Rushian: Làm được cái gì cơ!?

◆Sette: Sắp thua đến nơi rồi đó!?

Trong tình huống gần như chắc chắn sẽ thua, Ako lại hớn hở vui mừng.

◆Ako: Bởi vì ngay cả ban điều hành game cũng tham gia vào sự kiện của chúng ta đó!

◆Rushian: Tham gia... tham gia ư?

Việc họ can thiệp thì cũng có thể nói là tham gia.

Ít nhất thì chắc chắn họ đã nhận thức được.

◆Ako: Operation Grand Ending chỉ là chúng ta tự quyết định kết thúc, và muốn kết thúc một cách vui vẻ thôi.

Mới đầu là như vậy.

Nhưng rồi rất nhiều người đã tham gia, đã đóng góp ý kiến, và nó đã trở thành một sự kiện lớn đến thế.

◆Ako: Và cuối cùng, những người yêu quý game này nhất đã bất chấp quy tắc mà tham gia! Họ muốn góp phần làm cho nó thêm náo nhiệt!

Quả thật, chưa bao giờ nó lại náo nhiệt đến thế.

Đoàn quân người chơi, sau khi nhận ra rằng boss sẽ không tấn công mình, đã hò reo vang dội, cùng tiến bước với lũ boss đang đi bộ về phía thành lũy. Chỉ cần nhìn từ xa thôi cũng thấy đây là một khung cảnh trong mơ.

◆Ako: Giờ thì tôi có thể tự hào mà nói rằng!

◆Ako: Đây chính là nhiệm vụ cuối cùng của Legendary Age rồi!

Ako vừa nói vừa chỉ tay về khung cảnh đang hiện ra trước mắt.

Một tòa pháo đài tan hoang sau trận chiến ác liệt.

Vài đồng đội ít ỏi đang bám trụ lại đó.

Bên cạnh là con boss khổng lồ với sức mạnh kinh người đang hung hãn lao tới.

Và rồi, vô số người chơi từ khắp server đồng loạt hò reo xông lên, quyết tâm kề vai sát cánh cùng con boss.

Tuyệt đối không thể thắng nổi.

Chẳng có cách nào xoay xở.

Khoảng cách sức mạnh áp đảo đến mức mọi sự kháng cự đều vô ích.

Mới lúc nãy còn chìm trong tuyệt vọng, nhưng giờ nhìn lại... một cảm xúc khác lại trào dâng.

◆Rushian: Chết rồi, rõ ràng là đang tức điên mà lại thấy hơi... hưng phấn thì phải.

◆Shuvain: Ừm, không thể phủ nhận là tao cũng đang thấy phấn khích thật.

◆Battsu: Haizzz, đúng là đỉnh cao. Chẳng ai có thể tạo ra được một chiến trường thế này.

◆Kuro no Majutsushi: Hàng trăm người vẫn không đủ, đến cả ban quản lý và con boss cũng xông lên để hạ gục chúng ta sao.

◆Mikan: Cứ như mơ ấy.

Một khung cảnh đầy tuyệt vọng nhưng cũng thật phấn khích thế này, chỉ có bọn ta mới được chiêm ngưỡng thôi.

Nghĩ vậy, tinh thần ta lại càng hừng hực.

◆Korou: Thực sự là khủng khiếp, đây đúng là trùm cuối của LA rồi.

◆Battsu: Nếu tao mà ở bên kia, tao cá là tao sẽ năn nỉ chúng nó cho tao tham gia phe địch đấy.

◆Korou: Thấy đúng ghê. Ở phe này chắc chắn vui hơn.

◆Elfie: Em đang quay video rồi, lát nữa chúng ta chia sẻ nhé.

Ngay cả quân đoàn Ma Vương đã kề vai chiến đấu đến giờ cũng cảm thấy tương tự.

Những kẻ phàm phu tục tử như chúng ta sống trong thế giới thực có lẽ sẽ chẳng bao giờ làm nên trò trống gì.

Điều đó hiển nhiên ai cũng hiểu, và chẳng có gì phải bất mãn cả.

Thể thao, học hành, hay cả dũng khí... ta chẳng tự tin vào bất cứ thứ gì.

Ta không thể trở thành những người hùng được ca tụng.

Nhưng riêng trong thế giới này, ta có thể tự tin đứng vững.

Ta có thể trở thành Ma Vương không làm tổn thương ai, và biến mọi người thành dũng sĩ.

Chắc chắn rằng nhân vật chính của trận chiến này là những người chơi đang cố gắng giành chiến thắng nhờ sự hậu thuẫn của ban quản lý. Điều đó ta hiểu rõ.

Nhưng mà...

◆Rushian: Chắc chắn người đang tận hưởng Legendary Age một cách trọn vẹn nhất lúc này, là bọn ta rồi.

◆Ako: Vâng! Cảnh tượng thế này không bao giờ có thể thấy lại được nữa đâu!

◆Aprikotto: Hư hừm, ha ha ha, á ha ha ha ha!

Đột nhiên, hội trưởng Aprikotto bật cười ba khúc rồi giang rộng hai tay theo một cử động lớn.

◆Aprikotto: Vinh dự biết bao!

◆Aprikotto: Ngay cả những kẻ quản lý thế giới này cũng đang cố ngăn cản chiến thắng của chúng ta!

◆Aprikotto: Nhưng ta sẽ không để mình tan tành một cách thảm hại như các ngươi mong muốn đâu!

◆Aprikotto: Ta sẽ chống trả đến cùng và tìm ra cơ hội chiến thắng cho bản thân!

◆Aprikotto: Chúng ta mới chính là người chiến thắng của Legendary Age!

◆Shuvain: Ngon! Cứ xông vào đây!

◆Battsu: Làm tới bến đi nào!

Không nghĩ là có thể thắng.

Nhưng cũng chẳng thể nghĩ đến chuyện bỏ cuộc. Bởi vì, một trận chiến thế này, chưa từng xảy ra một lần nào trong suốt thời gian LA còn hoạt động, đây chính là một phép màu thực sự.

"Hội trưởng, có kế sách nào không!?"

"Chờ đã, ta đang nghĩ... Được rồi!"

◆Aprikotto:

Được lắm!

Hỡi quân đoàn Ma Vương, trước tiên hãy lợi dụng con boss một cách khéo léo! Kẻ địch có thể nhắm vào chúng ta nhưng vẫn có thể bị dính đòn diện rộng của nó!

◆Shuvain: Ra là vậy, được!

Đúng là chỉ cần không tấn công quân của người chơi, thì bên kia cũng sẽ phải nhận sát thương.

Nếu có thể kéo chúng vào đòn đánh của boss, có thể sẽ hạ gục được nhiều kẻ một lúc.

◆Aprikotto:

Điều khiển hướng tấn công của kẻ địch vào pháo đài! Hãy dẫn chúng ra bên ngoài!

◆Guronenko: Uầy không thể đâu không thể đâu! Cú đánh thường của boss sẽ khiến tường thành tan biến mất!

◆Kino konokinako: Sức mạnh thật bất thường!

◆Battsu: Dấu hiệu mục tiêu! Một tia Astral sắp bắn tới!

Mục tiêu là... Hội trưởng! Chúng nhắm vào Ma Vương sao!

Chỗ này để ta đỡ... Không, không phải!

"Hội trưởng, hãy xuống và để boss làm lá chắn!"

"—À, ra là vậy!"

Khoảnh khắc Hội trưởng nhảy xuống khỏi tường thành, một tia Astral bay tới. Nó tấn công trực diện Emperorpowarin đang đứng giữa.

Dựa theo mức sát thương thì mục tiêu là Hội trưởng, nên Emperorpowarin không chết ngay lập tức, nhưng phải nhận một lượng sát thương khổng lồ tương đương lượng HP của Hội trưởng.

Chắc hẳn đây là giá trị "oán hận" vượt quá giới hạn khả năng hướng dẫn mục tiêu của chúng ta, Emperorpowarin với tốc độ kinh hoàng lao thẳng về phía Cloud đang ném giáo tới tấp.

◆Cloud: Chết tiệt, mục tiêu chuyển sang tao rồi! Không phải nó chỉ nhắm vào Alley Cats thôi sao!?

Ai nói vậy! Cứ chơi đùa với Powarin đi, tên Cloud hack toàn tập!

◆Aprikotto: Tốt lắm! Sau khi trận hỗn chiến bắt đầu, nếu lượng oán hận vượt quá, mục tiêu sẽ chuyển đổi!

◆Kuro no Majutsushi: Dẫn dụ đòn tấn công của địch vào boss! Hãy đổ hết oán hận cho nó!

Khi chiến đấu kiểu này, những người đỡ đòn cũng có nhiệm vụ của mình.

Ta cũng lao vào hỗn chiến, dẫn dụ mục tiêu của kẻ địch—

Nhưng trước khi xông lên, ta chợt nhận ra.

Phía sau đội hình địch một chút, có một nhóm tập trung một cách kỳ lạ.

Biểu tượng của chúng là TMW, Quý tộc Gia môn, Kiếm Hoàng Đế, Sừng Thỏ. Cô hầu gái cầm chổi chắc là biểu tượng của Hiệp hội Dọn dẹp.

"Chỗ kia, các át chủ bài đang tập trung! Chúng đang định xuyên thủng đội hình!"

"Rắc rối thật, nếu không phá tan trước khi chúng chuẩn bị xong thì sẽ quá muộn đấy."

"Trong cái đống hỗn loạn này, có thể xuyên thủng tới tận sâu bên trong không?"

Hơn nữa, đây không phải là một trận hỗn chiến đơn thuần. Số lượng địch áp đảo hoàn toàn, hầu hết là quân địch.

"Nhưng, nhiệm vụ của chúng ta, những người được giao phó vai trò đột kích, chính là đây. Không có lựa chọn nào khác ngoài việc thực hiện."

Và rồi, hội trưởng nhếch mép cười,

"Hãy tiếp tục đóng vai trùm cuối đến cùng, và phá tan mọi âm mưu của đối phương đi nào!"

"Tuyệt vời, phải thế chứ!"

"Em sẽ dùng hết số bình thuốc còn lại!"

Mỗi người vung vũ khí, tập trung tại lỗ hổng lớn trên tường thành.

"Đi thôi Alley Cats! Đây là cuộc săn bang hội cuối cùng!"

"XÔNG LÊNNNNNNNNNN"

"Tôi sẽ mở đường! Hãy nhìn đây, không có chuyện giữ sức đâu!"

Shuvain dẫn đầu, liên tục sử dụng kỹ năng Dash Blink không cần nghĩ đến đường về, đâm sâu vào một góc đội hình địch rồi vung đại kiếm.

Sau đó, hủy bỏ động tác vung kiếm và biến thành một con rồng.

◆Shuvain: Hãy chiêm ngưỡng tuyệt kỹ tối thượng của ta!

Ranran Blace!

Với động tác của Ranpe, Shuvain ép kẻ địch xung quanh lùi lại, rồi hủy kỹ năng và phun hơi thở rồng về phía trước.

Shuvain, kẻ đã tái sinh và có cơ hội làm lại cuộc đời nhưng lại càng chuyên sâu vào việc gây sát thương, đã mạnh mẽ tạo ra một khoảng trống trên đường tiến của chúng ta.

"Sự hy sinh đó sẽ không vô ích đâu!!"

Phép thuật mạnh mẽ được niệm vào khoảng trống vừa tạo ra.

"Giải phóng, Starlight Lightning! Rồi tiếp theo là!"

Sức mạnh khủng khiếp từ những đòn cường hóa kinh người quét sạch kẻ địch, và tiếp tục truy kích.

"Dưới chân là Perfect Blizzard! Tôi và đối thủ sẽ chết!"

"Hội trưởng!"

"Kéo theo một số lượng người khổng lồ...!"

Cứ tưởng một pháp sư vĩ đại niệm phép thuật lớn giữa trận sẽ dễ dàng bị hạ gục, nhưng Hội trưởng đã chịu đựng được bằng cách liên tục uống thuốc hồi máu như quỷ.

Ngay khi phép thuật được kích hoạt, Hội trưởng trút hơi thở cuối cùng, kéo theo một lượng lớn kẻ địch cùng gục ngã.

"Giờ thì có thể tiến lên được rồi! Xông vào thôi!"

"Tôi chặn bên phải."

"Muu-tan GO!"

Mikan rải bẫy bên phải làm mồi nhử, còn Sette thì cử Fenrir lao vào bên trái, hóa khổng lồ và chạy quanh sủa để câu giờ.

Thế nhưng, số lượng kẻ địch vẫn quá đông. Các đòn tấn công dồn dập vào ta khiến ta không thể di chuyển mượt mà vì hiệu ứng ngắt đòn.

"Rushian, anh có sao không!?"

"Anh không sao, em đi đi Ako!"

"—Đã rõ!"

Một người hồi máu lao vào một mình thì chẳng có ý nghĩa gì. Chắc chắn sẽ chết ngay lập tức.

Nhưng Ako không chút do dự, cô lao thẳng về phía trước.

Kẻ địch không thể ngờ rằng có một người hồi máu của quân đoàn Ma Vương lại xuất hiện ở đây. Các đòn tấn công của chúng chậm lại một chút vì sự xuất hiện bất ngờ này.

Dù vậy vẫn không sao tới được. Đội xung kích của địch đã lọt vào tầm mắt nhưng khoảng cách vẫn còn xa.

"Không – đã vào tầm mắt rồi, Ako!"

"Em bay đây ạ!"

Dịch Chuyển Tức Thời. Với kỹ năng tiện lợi này, cô bé lập tức lao thẳng vào giữa đội hình địch.

◆LAX: Cái gì thế này!?

◆Sư phụ Tanuko: Sao lại dịch chuyển được trong bản đồ này chứ!?

Ngay lập tức, mọi đòn tấn công đều nhắm vào Ako.

Dù sao thì, chỉ một Healer là Ako đột phá được thì có ích gì chứ.

Chắc chắn kẻ địch đang nghĩ như vậy. Ai cũng sẽ nghĩ thế thôi.

Nhưng tôi thì có niềm tin vững chắc.

Ako, người đã bằng cách nào đó nắm bắt được cơ hội, làm sao có thể nghĩ đến chuyện tự mình thay đổi cục diện chứ.

◆Ako: Rushian, em yêu anh!

◆Ako: *Chúng ta mãi mãi bên nhau!*

Kỹ năng đặc biệt của kết hôn, được sử dụng thông qua kênh chat.

Rushian tức khắc được dịch chuyển đến bên cạnh Ako.

Và khi tôi giơ khiên đỡ cho Ako, mọi sát thương đều dồn về phía Rushian.

"Tuyệt lắm Ako! Hoàn hảo!"

"Em sẽ hồi máu hết sức có thể! Phần còn lại nhờ anh!"

Chỉ hai nút cần nhấn. Một là số lượng lớn Thuốc Hồi Phục Hoàn Toàn mà Guild Master giao cho.

Cái còn lại là một kỹ năng phản đòn đơn thuần, Phản Đòn Sát Thương.

Đây là kỹ năng phản lại một phần sát thương nhận được về phía kẻ tấn công.

Tuy nhiên. Nếu muốn diễn tả hiệu quả của nó tại đây, thì là thế này.

"Nếu dám cản đường tình yêu của đôi ta, cứ chết đi vì sát thương phản lại!"

"Giảm rồi! Giảm rồi! Một tên, hai tên, ba tên! Năm tên đã gục!"

Đổi lấy những bình thuốc nạp tiền bị tiêu thụ như điên, số lượng kẻ địch giảm đi với tốc độ chóng mặt. Quả nhiên là át chủ bài, sát thương cao thật! Ha ha ha!

Xin lỗi nhé, nhưng bên này chỉ có độ bền cao thôi! Vì người vợ yêu dấu của tôi!

Rushian của tôi, người đã được xây dựng theo thiên hướng phòng thủ ngay cả sau khi chuyển sinh, đang tỏa sáng rực rỡ!

◆Shymon: RD! RD! Dừng tấn công!

◆Javelin: À, chết tiệt...

◆Limit: Khoan đã, sao lại có dịch chuyển và kỹ năng kết hôn!? Đây là bản đồ không dùng được cơ mà!?

Đúng như các bạn nói! Kỹ năng dịch chuyển tầm xa không thể sử dụng trong bản đồ Công Thành! Vì như vậy có thể bỏ qua phòng tuyến mà! Triệu hồi vợ chồng dĩ nhiên cũng không được!

Nhưng mà, bản đồ này vốn dĩ không bao giờ xuất hiện Boss hay quái vật cả!

Việc chúng xuất hiện một cách cưỡng chế, tôi đã đoán rằng có lẽ cài đặt của bản đồ đã thay đổi trong thời điểm này! Trúng phóc!

Đội quân xung kích bị rối loạn đội hình hoàn toàn khi Ako đột nhập và Rushian được dịch chuyển đến.

Dù đang tấn công, nhưng với lượng sát thương khủng khiếp cứ liên tục bay tới, số lượng kẻ địch cứ thế giảm dần.

"Tốt lắm, cứ thế này phá vỡ được một phần thì…"

"Chúng ta thắng rồi!"

Cứ như thể nhắm đúng thời điểm chúng tôi ý thức được chiến thắng, biểu tượng im lặng... xuất hiện phía trên đầu.

Phong Ấn Kỹ Năng! Biện pháp đối phó với Phản Đòn Sát Thương!

"Mau giải trừ!"

"Bên này cũng dùng Vạn Năng Dược!"

Bên cạnh tôi, khi tôi đang cố gắng chỉnh đốn lại, một cái bóng nhỏ nhắn lướt qua.

Cô gái bao phủ bởi ánh sáng đỏ giơ chân lên thật cao, và…

◆Shushu: Anh hai tránh ra! Tên đó không *chết* đâu!

A Tu La Phượng Hoàng Cước! Dòng chữ lớn hiện ra trên đầu Ako.

Vạn Năng Dược đã kịp lúc.

Nếu bỏ mặc Ako và nhấn Phản Đòn Sát Thương, tôi có thể phá vỡ thêm vài kẻ địch nữa.

Để giành chiến thắng, đó mới là mục tiêu nên nhắm tới.

Biết rõ điều đó, tôi vẫn nhấn nút tắt hai lần liên tiếp.

◆Rushian: Ako, anh yêu em!

◆Rushian: *Anh sẽ không buông tay em!*

A Tu La Phượng Hoàng Cước, kỹ năng gây sát thương bùng nổ tiêu hao toàn bộ số combo, giáng thẳng vào Ako.

Tuy nhiên, Ako không chết, toàn bộ sát thương đó chảy vào Rushian của tôi.

Kỹ năng kết hôn giới hạn cho vợ chồng. Hiệu quả là gánh chịu sát thương thay cho đối phương.

Nhưng uy lực của A Tu La vượt xa giới hạn HP tối đa của Ako. Ngay cả Rushian cũng không thể chịu nổi.

Chỉ một đòn mà gục thì thuốc hồi phục cũng vô nghĩa.

"Rushian—!"

"Xin lỗi Ako… Anh thật sự không muốn em chết với câu thoại đó…"

Tôi không nhìn rõ là ai nói, nhưng nhắm thẳng vào Ako để tung ra câu thoại đó, dù là kẻ địch nhưng cũng thật đáng nể. Tôi thua rồi…

Và không kịp có thời gian để hồi sinh tôi, Ako cũng gục xuống bên cạnh Rushian.

◆Mustang: Tuyệt vời, đội hình chính của Alley Cats đã bị hạ gục!

Tôi thấy nhóm đã ném phong ấn kỹ năng vào tôi nói như vậy.

Mấy cái tên này đều quen mặt cả.

Ơ, khoan đã, lẽ nào đây là…

◆Rushian: Không phải là các bạn cựu thành viên Alley Cats sao…

◆Milk: Chào Phó Guild Master cũ nhé.

◆Mustang: Lần đó xin lỗi nhé.

◆Matsu Mokkori: Nhờ vậy mà TMW của em cũng khá ổn đấy ạ.

◆Dii: Dù sao thì, trả đũa thành công!

◆Milk: Còn nữa, kẻ phản bội Hắc Pháp Sư!

◆Dii: Đúng vậy, TIẾN LÊN TIẾN LÊN TIẾN LÊN!

Nào ngờ, tôi lại thấy an tâm khi chúng vui vẻ như vậy.

"Ra vậy… Chúng ta đã bị đánh bại bởi những người mà chúng ta đã để họ gia nhập Alley Cats vào ngày đó…"

"Cảm giác như là tự làm tự chịu vậy nhỉ…"

"Nhưng trong số đó không có ai chơi hệ Võ Sư mà nhỉ?"

Tôi không cần phải tìm kiếm xem ai đã tung ra A Tu La vừa nãy.

Thủ phạm đã đứng ngay trước mắt rồi.

◆Shushu: Em xin lỗi anh hai, chị hai.

Shushu, với vầng hào quang đỏ rực quanh chân, chầm chậm bước đến và nhìn xuống chúng tôi đang gục ngã.

A Tu La vừa nãy là Mizuki sao!?

Tại sao!? Tại sao trong cái khoảnh khắc quan trọng này, tôi lại phải bị em gái mình đánh bại chứ!?

◆Rushian: Tại sao… Shushu…

◆Ako: Vì em là Ako, nên em dâu mà lại làm cái A Tu La đó với chị dâu là sao!?

◆Shushu: Em cũng ở đội Dũng Sĩ nên đành chịu thôi ạ! Gần đây anh không chơi với em nên em đến đây tìm anh đó!

"Hì hì," Shushu cười và tiến về phía tiền tuyến.

Tôi tự nhận thấy gần đây mình đã không quan tâm đến Mizuki, nhưng không ngờ lại kết liễu Ako ở một nơi như thế này.

Đòn đánh vào Ako không thành công vào ngày đó, thì lần này lại thành công mất rồi.

"Quả báo luân hồi, phải không?"

Guild Master thì thầm và nhún vai.

"Bị chôn vùi bởi những đồng đội đã bỏ rơi và những người thân đã ly tán. Với một Ma Vương, cái chết như vậy là hợp lý."

"Nhưng chúng ta đã làm tất cả những gì có thể rồi."

Đội hình chủ lực đã bị phá vỡ hoàn toàn. Với thời gian còn lại, chúng sẽ không thể phối hợp để tấn công nữa.

Nếu những người đã hồi sinh được đưa vào từng người một, đội phòng thủ chắc chắn sẽ giữ vững được.

Cứ như thể muốn phá tan hy vọng đó, một vòng tròn ma thuật khổng lồ xuất hiện trước mặt chúng tôi.

Từ đó, một con quái vật duy nhất, nhưng quá đỗi khổng lồ, xuất hiện.

Những con quái vật đã xuất hiện trước đây, dù là Boss, cũng chỉ ở mức độ Boss khó.

Nhưng con này thì đẳng cấp hoàn toàn khác.

Boss Raid có độ khó cao nhất. Hơn nữa, chúng tôi cũng đã từng nhìn thấy nó.

Ma Quân Chân Vương Archesh Deep Dragon.

Dân gian gọi là Chân Gunma đã giáng lâm.

"Ơ, ơ ơ ơ… Không phải sự thật đâu nhỉ…?"

"Đây là Boss mà ngay cả hai mươi bốn người cũng phải luyện tập rất nhiều mới đánh bại được đấy chứ!"

"Quá sức rồi!"

Ngay sau khi xuất hiện, Tia Hỗn Loạn với tầm bắn vô hạn và thẳng tắp được tung ra, phá hủy toàn bộ thiết bị phòng thủ của pháo đài và đâm xuyên vào tinh thể đang nằm ở trung tâm.

***

Bên ngoài pháo đài đã gần như đổ nát, quân đoàn người chơi đang reo hò chiến thắng.

Trước cổng, những con Boss ở trạng thái vô hiệu hóa đòn tấn công đang xếp hàng ngay ngắn.

▼Chúng tôi đang điều chỉnh Boss Quái vật cho sự kiện▲

▼Vui lòng đợi cho đến khi việc điều chỉnh quái vật hoàn tất▲

Nhiều người chơi đều biết rằng những thông báo như vậy chỉ là cái cớ.

Mọi người dường như rất vui vẻ lưu lại hình ảnh, coi đây như khoảng thời gian SS được chính quyền công nhận.

Và rồi, trên đỉnh một ngọn đồi cách pháo đài một quãng khá xa, nơi có thể nhìn bao quát toàn bộ chiến trường.

Đội quân của Aprikotto, tàn quân Ma Vương, chính là những thành viên của Guild Alley Cats bọn tôi, đã thoát hiểm thành công về đây.

"Ái chà, thua rồi, thua thảm hại luôn!"

Segawa hồ hởi nói, vừa quay góc lia máy ảnh chụp bóng dáng Shuvain.

"Cứ tưởng có thể thắng được cơ, mà cuối cùng lại dính chiêu bẩn đó chứ!"

Ako chỉ vào con quái vật Gunma thật to lớn đang ngạo nghễ ngồi chễm chệ trước pháo đài, và thốt lên từ "bẩn".

Mặc dù các đòn tấn công vẫn bay tới tấp, nhưng nó chẳng hề có dấu hiệu phản ứng, cứ thế trở thành phông nền cho đám đông người chơi tụ tập lại chụp ảnh màn hình.

Trước đây, đó là một con Raid Boss khổng lồ mà chúng tôi đã phải vất vả vượt qua vô vàn cạm bẫy mới có thể chiến đấu.

Vậy mà giờ đây, kẻ địch như thế lại tấn công pháo đài, thì kết quả thế này cũng là điều dễ hiểu.

Không biết cách tính sát thương của nó thế nào, nhưng có lẽ tất cả các bộ phận có thể bị phá hủy bên trong pháo đài đều đã tan nát hết cả rồi.

Chẳng còn một chút khả năng phòng thủ nào nữa.

Ngay cả Quân đoàn Ma Vương cuối cùng vẫn đang bảo vệ Điện Lãnh Chúa, một khi đã bị khoét một cái lỗ khổng lồ ngay giữa trung tâm thì cũng chẳng thể nào giữ nổi. Đám kẻ địch tràn vào đã nhanh chóng càn quét họ đi.

"Đúng đó! Đây mới là hack (cheat) thực sự chứ!"

"Vô lí. Bất công. Yêu cầu sửa đổi!"

Akiyama và Futaba hậm hực nói.

"Đúng đúng, đúng là hack của hack luôn ấy."

"Cái đó thì chịu rồi, bó tay toàn tập."

"Đây là sự kiện buộc phải thua rồi."

Trong khi đó, tôi, Segawa và Ako lại vui vẻ nói.

"Sao mấy người lại mãn nguyện thế? Rõ ràng là thua thảm hại mà!"

Tuy nhiên, Akiyama có vẻ không cam tâm.

À, phải rồi, đó mới là lẽ thường tình.

Tức giận là phải thôi. Nhưng mà…

"Bởi vì, này..."

Kì cục. Vô lí. Không thể tin được. Tôi hoàn toàn đồng ý với những lời đó, nhưng...

"Chúng ta đã ép họ phải làm đến mức đó mà."

"Phải, chúng ta đã vượt qua mọi dự đoán."

Hội trưởng cũng mãn nguyện nói.

"Rất nhiều người chơi đã tham gia."

Tất nhiên, so với tổng số người trên server thì không nhiều đến mức đó, nhưng vẫn là một số lượng người cực lớn, quá đủ.

"Không đời nào có thể ngăn cản được số lượng người đông đảo như vậy, chúng ta đã vượt qua dự đoán đó."

Những đợt tấn công sóng người tưởng chừng không thể nào cản nổi, chúng tôi cũng đã cố gắng ngăn chặn được.

"Cả những Thần khí của server này, vốn được giữ kín bấy lâu nay, chúng ta cũng đã phá hủy được."

"Đúng đó, mọi người đã rất cố gắng mà!"

"Chúng ta đã triệu hồi boss để giao chiến và vẫn cố gắng nắm bắt khả năng chiến thắng. Đã vượt qua những điều không thể đến mức đó, và rồi sự vô lí cuối cùng bị áp đặt lên chúng ta chính là Raid Boss này."

"Đúng là vô lí thật!"

Akiyama cau mày nhìn con quái vật vô lí đang ngồi chễm chệ trước pháo đài.

"Đây chính là sự kiện buộc phải thua mà!"

Cô ấy có vẻ không hài lòng, nhưng tôi thì chẳng hề.

"Thật sự chúng ta đã đi đến sự kiện buộc phải thua rồi."

Tôi thậm chí còn cảm động vì điều đó.

Chúng tôi đã làm được. Dù không nghĩ mọi chuyện sẽ diễn ra như thế này, nhưng giờ tôi có thể khẳng định chắc chắn.

"Chúng ta đã hoàn thành LA rồi."

"Đúng vậy, không thể hơn được nữa."

"Ơ, boss cuối đã thua nên đây là Good End rồi... nhưng chúng ta đã thua mà?"

Ừm, Akiyama nói đúng. Đó là một suy nghĩ hợp lí.

Nhưng cũng có những lúc thua lại là hoàn thành.

"À, ừm, Akiyama cũng biết rồi đúng không, có rất nhiều game không có kết thúc. Kiểu như game có độ khó tăng dần và cứ kéo dài vô tận ấy."

"À, ừm, thì tôi cũng biết là biết..."

Những game hành động mà độ khó cứ tăng mãi khi bạn tiến xa hơn.

Những game giải đố mà tốc độ cứ tăng mãi vô tận.

Những game bắn súng mà bạn không còn chỗ để né tránh nữa.

Giả sử, nếu bạn cứ cố gắng chinh phục chúng đến cùng.

"Nâng cao kỹ năng, mài dũa tay nghề, tăng cấp độ, vượt qua giới hạn lí thuyết và tiếp tục tiến xa hơn nữa... Nếu bị áp đặt một thiết lập mà bạn chắc chắn sẽ chết, không liên quan đến thao tác của mình, tức là không thể thắng về mặt vật lí, thì bạn nghĩ sao?"

"Nếu không thể thắng được thì nó kết thúc ở đó thôi chứ..."

"A!" – Akiyama thốt lên.

"Đúng vậy đó. Không thể hơn được nữa rồi."

Chỉ hiện lên chữ "Game Over". Chẳng có đoạn credit nào cả. Chỉ là một cái kết đơn giản, nơi bạn bị áp đặt một trận thua vô lí.

Nhưng đây chính là điểm giới hạn mà nhà sản xuất game đã chuẩn bị. Là bằng chứng cho thấy không có gì hơn thế nữa.

Là lời thông báo cuối cùng đầy nhân từ dành cho những người thách thức đã tiến mãi không ngừng.

"Chúng ta có lẽ sẽ gọi đây là... 'hoàn thành'!"

"À ra vậy... Đây là đích đến rồi."

"... Chúng ta đã hoàn thành rồi sao?"

Ako lầm bầm với giọng còn chưa thể tin nổi.

Đây là vì nhà phát triển không thực hiện phần kết, nên bọn tôi đã tự tạo ra một sự kiện, một nhiệm vụ cuối cùng có kết thúc, dù thắng hay thua.

Nhưng, ở đây, điều đó đã được chứng minh rồi. Không còn gì ở phía trước nữa. Đây là điểm đến hoàn hảo, nơi không có gì hơn trong dự định của nhà phát triển, không thể tiến xa hơn được nữa.

"Đúng vậy, chúng ta đã hoàn thành Legendary Age rồi!"

Đây chính là khung cảnh mà tôi muốn thấy. Khung cảnh của sự kết thúc.

Rất nhiều người chơi đang hân hoan chiến thắng, và bọn tôi không nằm trong số đó.

Thế nhưng. Không, chính vì thế.

"Đây chính là kết thúc của Legendary Age."

Không đi theo con đường chính thống, mà lại rẽ sang một con đường có chút khác biệt.

Thế nhưng, tôi vẫn có thể ngẩng cao đầu mà nói rằng mình đã tận hưởng trò chơi này hơn bất cứ ai.

Chỉ có bọn tôi mới có thể đạt tới, cái kết của Legendary Age.

"Đúng là phong cách của chúng ta rồi."

Ako khẽ mỉm cười, nhưng lại có chút tiếc nuối.

"Nhưng... thật ra tôi vẫn muốn thắng."

Cô ấy nói một câu có chút làm nũng.

Trong lúc đang nói chuyện,

◆ Battsu: Yo, tìm thấy rồi!

◆ †Kuro no Majutsushi†: Sao mấy đứa lại ở xa thế?

◆ Korou: Chỗ này nhìn rõ thật, chụp ảnh màn hình đẹp lắm.

◆ Battsu: Ôi chà, dưới kia có mấy con tép riu tụ tập kìa.

Các thành viên của Quân đoàn Ma Vương tan tác dần dần tụ tập lại.

Mặc dù bị coi là tàn binh, nhưng tinh thần họ lại rất cao.

◆ Battsu: Ái chà, thắng rồi. Thắng áp đảo luôn!

◆ †Kuro no Majutsushi†: Trường công thành có boss, lại còn là Raid Boss quy mô lớn nữa hả? Chưa từng thấy bao giờ!

◆ Battsu: Chắc tụi nó sợ tụi mình thắng quá nên hoảng hết cả lên.

◆ Korou: Đến mức này mà người chơi bình thường lại thua thì đúng là bị ghét lắm luôn ấy.

◆ †Kuro no Majutsushi†: Không khí trước ngày cuối cùng tệ hại hết sức. Buộc phải để tụi mình thắng thôi.

Đúng là Quân đoàn Boss cuối có khác, họ dường như còn hiểu rõ mọi chuyện hơn cả bọn tôi.

Thậm chí họ còn khẳng định mình đã thắng nữa. Thật sự là tự tin quá sức.

◆ Rushian: Bên này thì vẫn đang lẩm bẩm là muốn thắng mà...

◆ †Kuro no Majutsushi†: Đó là cái đẹp của sự diệt vong đó. Chỉ khi thua một cách ngoạn mục đúng lúc, mới trở thành huyền thoại được.

◆ Rushian: Ồ, ý kiến của người lớn có khác!

Nếu nói rằng việc bị hạ gục một cách ngoạn mục chính là nhiệm vụ của Boss cuối, thì tôi hoàn toàn không có ý kiến gì.

Bọn tôi đã trở thành Boss cuối huyền thoại. Điều đó chắc chắn là đúng.

◆ Battsu: Mà tôi thì vẫn muốn xem mấy đứa quần chúng thất bại cay cú chửi bới cơ.

◆ Rushian: Đây là ý kiến của thằng nhóc con mà.

◆ Battsu: Bọn nhóc con thì ở đằng kia kìa. Được vận hành cho thắng rồi vui vẻ.

◆ Aprikotto: Hừm, trên lòng bàn tay sao...

Hội trưởng cười nói,

◆ Aprikotto: Chúng ta đã trêu đùa nhà phát triển, hay bị họ trêu đùa, cái nào cũng được thôi.

Anh ấy nhìn số lượng người chơi khổng lồ đang tụ tập trước pháo đài và nói với vẻ mặt mãn nguyện từ tận đáy lòng.

◆ Aprikotto: Có một điều không thể sai. Sự kiện lần này đã thành công vang dội!

◆ Rushian: Không ý kiến! Hoàn toàn đồng ý!

◆ Ako: Đúng vậy! Vui lắm!

◆ †Kuro no Majutsushi†: À, kết quả đã vượt ngoài dự kiến.

◆ Battsu: Chúng ta đã chứng minh cho thế giới thấy mình là kẻ mạnh nhất!

Dù là phe Ma Vương hay phe người chơi, ai nấy đều mãn nguyện khi kết thúc trận chiến. Một sự kiện thành công đến mức này, có lẽ từ trước tới nay chưa từng có, phải nói là kết quả mỹ mãn nhất rồi.

◆†Cloud†: Quân đoàn Ma Vương, quân đoàn Ma Vương phản hồi!

◆Yuyun: Bên cậu chụp ảnh màn hình (SS) xong chưa? Mọi người đang tính chụp ảnh toàn cảnh nè.

◆Dii: Đã làm thì phải chụp trước mặt boss chứ haha!

◆Sakuraito: Ai cài mod bỏ giới hạn hiển thị số người thì lát nhớ đăng lên mạng xã hội nha.

◆Yuyun: LA (Legendary Age) có khái niệm mod kiếc gì đâu nhỉ?

◆Oracle: Mod (chỉ là hack thôi)

◆Kosshi: Mod (chắc chắn sẽ bị cấm acc)

◆Battsu: Bọn tôi không có dùng hack hủng gì đâu nhé!

◆Shuvain: Ủa sao phe Ma Vương lại tử tế hơn phe kia vậy, vô lý hết sức!

Vừa nãy còn tranh cãi nhau là dũng giả hay Ma Vương, là tai họa hay thường dân, vậy mà xong xuôi thì mọi người lại kéo nhau đi chụp ảnh màn hình. Đó chính là quy tắc hòa bình nhất trong thế giới này.

Quân đoàn Ma Vương lẫn người chơi đều tập hợp một hàng dài boss sau lưng, nhưng số người đông đến mức kinh ngạc. Hơn nữa, ai cũng dùng đủ mọi loại biểu cảm (emote), tạo dáng, kỹ năng phép thuật, khiến màn hình hỗn loạn, nhòe nhoẹt cả.

◆Sette: Có tư thế chụp ảnh cụ thể nào không?

◆Shuvain: Kiểu gì cũng không chụp được đồng bộ đâu, cứ làm theo ý mình đi.

◆Ako: Em nhấn emote lia lịa mà chẳng thấy ra gì cả!

◆Rushian: Giật! Giật! Giật quá!

“Nặng thật! Đông người quá không biết có chụp được ảnh màn hình không nữa!”

“Cứ giật lag thế mà chụp cũng được rồi!”

“Yeah!”

Tôi liên tục nhấn nút chụp ảnh màn hình. Màn hình game với số lượng nhân vật hiển thị quá đông và không cố định, khiến mỗi lần chụp ảnh lại ra một bức hình kỳ lạ, thành viên liên tục thay đổi.

“Vậy thì, giờ tôi sẽ tuyên bố kết thúc sự kiện nhé.”

“Nanako, Ako, công việc cuối cùng của mấy đứa đó.”

“Vâng ạ!”

◆Ako: Hỡi các mạo hiểm giả, tôi xin chân thành cảm ơn sự nỗ lực của tất cả mọi người!

◆Ako: Nhờ sức mạnh của quý vị mà chúng ta đã tiêu diệt được Ma Vương!

◆Dii: Ma Vương (là tôi đây)

◆Shuvain: Ê thôi đi má!

Khi chúng tôi chuẩn bị kết thúc sự kiện, một thông báo cuối cùng xuất hiện.

▼Điều chỉnh quái vật trùm đã hoàn tất▲

▼Trùm sẽ chủ động tấn công người chơi▲

▼Người chơi gần đó xin hãy cẩn thận▲

◆Ako: …Ơ?

Điều chỉnh hoàn tất? Chủ động tấn công?

Không có thời gian để suy nghĩ ý nghĩa của những từ đó.

Shin Gunmar quay đầu một vòng, nhắm thẳng vào chúng tôi.

◆Ako: Á á á á á!

◆Rushian: Vãi chưởng hahaha!

Các con quái vật trùm khác đang ở trạng thái chờ cũng bắt đầu nổi điên. Chúng tôi là dũng giả, là Ma Vương, là anh hùng, nhưng trước mặt nhà điều hành game – những vị thần, thì tất cả đều bình đẳng, chỉ là những phàm nhân.

embed0012-HD.jpg

Không phân biệt Ma Vương hay dũng giả, tất cả người chơi đều cười phá lên, và thế là Chiến dịch Kết thúc Hoành tráng đã khép lại.

Chắc chắn đây là một kết thúc tuyệt vời nhất, nơi ai nấy đều mỉm cười. Không hối tiếc, không còn gì dang dở, một khoảnh khắc như vậy sẽ không bao giờ đến nữa.

Ngay trong ngày hôm nay, chúng tôi đã phá đảo Legendary Age.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận