Netoge no Yome wa Onnanok...
Kineko Shibai Hisasi
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 19

Lời Mở Đầu: Những Lựa Chọn Không Có Đáp Án Đúng

0 Bình luận - Độ dài: 2,273 từ - Cập nhật:

embed0005-HD.jpg

Nếu hỏi về xác suất tình cờ gặp người quen giữa phố, cậu nghĩ là bao nhiêu?

──Ừm, đúng là còn tùy chỗ.

Nếu là quán hamburger gần trường, khả năng "đụng mặt" khá cao. Còn nếu ở một thành phố xa lạ thì chẳng gặp ai. Đại khái là vậy.

Thế thì, lại thêm một câu hỏi nữa đây.

Trong Legendary Age, ở khu trung tâm thủ đô, cậu nghĩ xác suất tình cờ gặp người quen là bao nhiêu?

Ồ, xác suất cao không kém gì quán hamburger gần trường đâu.

Phải rồi, vì hầu như ai cũng về thủ đô để mua sắm mà.

Thế nên, việc loanh quanh rồi gặp người quen chẳng có gì là lạ. Thậm chí có khi đi bộ với mục đích đó nữa chứ.

Chỉ là, hai người tôi gặp hôm ấy lại vô cùng bất ngờ.

◆†Kuro no Majutsushi†: Ra vậy, vẫn không định thay đổi ý kiến à?

◆Battsu: Tôi có cần phải đổi đâu? Thậm chí phải cảm ơn tôi vì đã ban cho bài học thì có!

Đó chính là Guild Master của TMW và Guild Master của Wallenstein đang nói chuyện với nhau.

Tôi cứ nghĩ đây là một cuộc chiến tranh sao── nhưng chắc ở giữa phố thì chẳng tự dưng đánh nhau đâu nhỉ. Nghĩ là quen biết cả nên tôi lơ đãng đến gần.

Và đó chính là một sai lầm.

◆Rushian: Hai người đang làm gì thế, lạ nhỉ.

◆Battsu: Ồ, Rushian đó à.

◆†Kuro no Majutsushi†: Hay quá, đúng lúc rồi.

Khi tôi cất tiếng gọi, hai người họ tiến lại gần tôi, vẻ mặt như thể "đúng lúc quá".

Rồi họ đứng hai bên, kẹp tôi ở giữa và nói:

◆Battsu: Có chuyện muốn hỏi, được không?

◆Rushian: ……Ờ thì, kiểu như trấn lột à?

◆Battsu: Cậu đã thấy ai trấn lột trong game online bao giờ chưa?

Thật ra là cũng có đó chứ?

Thôi được rồi, nếu không phải vậy thì cũng tốt.

◆Battsu: Đã bảo là có chuyện muốn hỏi rồi mà, chỉ vậy thôi.

◆Rushian: Hả, chỉ thế thôi thì được.

◆†Kuro no Majutsushi†: Vậy Rushian, chúng ta hãy giả định một tình huống và cậu cứ thành thật trả lời nhé.

Tôi hồi hộp chờ đợi xem họ sẽ hỏi gì, rồi nhận ra đó là một câu chuyện khá dễ hiểu.

◆†Kuro no Majutsushi†: Cậu hiện đang lập PT và ở trong một Dungeon. Đây là một nơi có độ khó cao, không hề có chỗ cho sự lơ là.

◆Battsu: Rồi, giả sử kẻ địch đột nhiên đông nghịt, và tất cả buff tự thân đã dùng hết.

◆Rushian: Đúng là tình huống "toang" rồi.

Đúng là "toang" thật, nhưng mà thỉnh thoảng cũng hay xảy ra.

◆†Kuro no Majutsushi†: Đúng lúc đó, một đợt lag lớn toàn server xảy ra. Màn hình dừng lại khi HP của cậu chỉ còn 100.

◆Rushian: Tôi chỉ có thể chết mà thôi.

◆Battsu: Nhưng vẫn còn cách mà. Này, Cánh Chim Thiên Đường.

◆Rushian: À, ừm, chắc là tôi cũng có mang theo.

Cánh Chim Thiên Đường là vật phẩm giúp người chơi trở về điểm lưu. Dù có nhiều vật phẩm dịch chuyển tương tự, nhưng vật phẩm này có ưu điểm là có thể kích hoạt mà không cần hỏi han gì, ngay cả khi đang trong trận chiến.

Nếu solo, có những lúc bạn sẽ lập tức trở về khi nghĩ "tiêu rồi"──nhưng mà.

◆Rushian: Nếu chỉ là lag thôi thì lúc lag hết, chẳng phải cuối cùng tôi vẫn chết sao?

◆Battsu: Không, trong game này, việc sử dụng kỹ năng hay vật phẩm được ưu tiên hơn so với phán định sát thương đó. Nếu đang lag thì cậu có thể trở về an toàn.

◆Rushian: Hề, vậy sao.

◆†Kuro no Majutsushi†: Có vẻ như để tránh những lời phàn nàn kiểu "tôi đã bấm rồi nhưng vẫn chết vì lag", họ đã cho phán định sát thương một chút bộ đệm. Ở đó, xử lý của người chơi sẽ thắng thế.

◆Rushian: Ồ ồ.

Thông tin này hay đấy. Lần tới, dù có lag cũng không bỏ cuộc mà liên tục spam kỹ năng và vật phẩm mới được.

◆Battsu: Giả sử là vậy đó.

Battsu cười nhếch mép nói.

◆Battsu: Nếu cứ thế này, HP 100 của cậu chắc chắn sẽ chết nhưng… cậu có dùng Cánh không?

◆Rushian: Ra là câu hỏi như vậy.

Nếu dùng thì sống sót trở về thị trấn. Nếu không dùng thì chết và chịu penalty.

Dù có nhiều điều tôi muốn hỏi như "không có vật phẩm hồi phục toàn diện Yggdrasil giọt sương nào sao?" nhưng nếu là câu hỏi hai lựa chọn thì chỉ có một câu trả lời.

Tất nhiên đó là,

◆Rushian: Tôi sẽ không dùng đâu.

◆†Kuro no Majutsushi†: Tốt, tôi đã nghĩ vậy mà.

◆Battsu: Tại sao chứ! Thật là bất thường!

Đó là phản ứng của hai người họ.

À, tôi thấy có gì là bất thường đâu chứ.

◆Rushian: Bởi vì, tôi là Tank mà.

Một Tank trong tình huống nguy cấp lại bỏ chạy trước tiên thì rõ ràng là không đáng tin rồi.

◆Battsu: Là lựa chọn giữa chết hoặc trở về, dù cái nào cũng có khác gì nhau đâu?

◆†Kuro no Majutsushi†: Ngay cả khi bản thân phải chết, cũng phải chịu đựng thêm một giây. Những người chơi như vậy mới đáng tin cậy. Không, chỉ những người như vậy mới là con người. Có lẽ cậu sẽ không hiểu đâu nhỉ.

Kuro no Majutsushi vuốt tóc và nói.

Này, tôi gặp rắc rối nếu bị định nghĩa là con người dựa trên câu trả lời của tôi đó.

◆Battsu: Hả? Cậu cũng từng bỏ chạy ngay khi PT tan rã đó thôi.

◆†Kuro no Majutsushi†: Khi đã tan rã rồi thì đành chịu thôi.

◆Battsu: Tank mà chết là PT chắc chắn tan rã rồi còn gì. Nếu đã định chết thì trở về đơn giản là có lợi hơn. Hai người không biết tính toán à?

◆Rushian:

Thật là một lời lẽ quá đáng.

Đáng lẽ không cần nói đến mức đó chứ. Tôi cũng không muốn chết đâu, penalty nặng lắm mà.

Nhưng mà, một Tank mà trong tình huống nguy cấp lại chỉ lo cho thân mình thì, với tư cách là người chơi, tôi không thích chút nào.

Vả lại, bây giờ cũng có nhiều cách để lật ngược tình thế chỉ trong gang tấc.

Như đại pháp thuật Release của Master, hay Dragon Soul của Shu, hoặc đòn kết liễu combo của Ako, tôi có thể nghĩ ra vài cách nếu họ tung ra được.

◆Rushian: Nếu có thời gian vì lag, tôi cũng nghĩ là sẽ có ai đó tìm cách giải quyết được thôi.

◆†Kuro no Majutsushi†: Đó chính là sự tin tưởng của Tank đối với hậu tuyến. Còn Battsu thì không có sự tin tưởng vào đồng đội như vậy, nên mới không chút do dự mà bỏ chạy.

◆Battsu: Phải rồi phải rồi, tôi là đồ phi nhân tính, vui chưa!

Battsu nói với giọng như thể đang tặc lưỡi.

Sao Kuro no Majutsushi lại vẻ mặt đắc thắng còn Battsu thì nhăn nhó vậy. Mà từ đầu, câu hỏi đó có ý nghĩa gì chứ?

◆Rushian: Thế, câu hỏi vừa nãy là sao vậy?

◆†Kuro no Majutsushi†: Chuyện là sáng nay, có ít thành viên Guild đăng nhập quá, nên tôi đã treo tuyển vài người ở chỗ người chơi tự do. Thế là Battsu xuất hiện.

◆Rushian: Tại sao một người nổi tiếng như vậy lại xuất hiện ở khu người chơi tự do!?

Nếu tôi treo "Tuyển sát thương!" mà Battsu lại vào thì trước khi nghĩ là "đáng tin cậy", tôi sẽ thấy sợ hãi đó!

◆Battsu: Hả? Tôi xuất hiện khắp nơi nên chẳng phải đã là khách quen của mấy vụ "tố giác" rồi sao? Phải hiểu điều đó chứ.

◆Rushian: Đúng vậy nhưng mà!

Từ đầu thì đừng làm chuyện xấu để bị tố giác chứ!

À, ừm. Vậy là họ cùng vào Dungeon, rồi sau đó lại tranh cãi như thế này.

◆Rushian: À, tức là, khi PT sắp tan rã thì có một người bỏ chạy à?

◆†Kuro no Majutsushi†: Đúng là vậy đó.

Và để biết liệu suy nghĩ của Battsu – người đã bỏ chạy – có phải là phổ biến hay không, họ mới hỏi tôi.

◆Battsu: Thật là. Tình huống đó làm sao mà thoát được chứ. Đáng lẽ tất cả nên bỏ chạy sớm thì đã tốt rồi, tại mấy tên ngốc cứ ở lại nên mới có chuyện cãi vã sau này.

◆†Kuro no Majutsushi†: Sẽ tốt nếu phán đoán đó là của đa số, nhưng cậu cũng đã biết là không phải vậy rồi.

Họ vẫn đang cãi nhau. Chắc sẽ còn dài đây, tôi xin phép rút lui thôi, ừm.

◆Rushian: Vậy thì, tôi đi đây.

◆Battsu: Nói là vậy chứ, thực tế cũng có khả năng chỉ là nói suông mà thôi.

◆†Kuro no Majutsushi†: Hả? Ý cậu là sao?

◆Battsu: Ý là phải thực sự làm mới biết được đó.

◆Rushian: T-Tôi đi đây! Tôi thực sự đi đây rồi đấy nhé!?

Tự nhiên thấy có điềm ghê gớm quá!

Battsu, rốt cuộc cậu tính giở trò gì vậy hả!?

Nghĩ bụng phải chuồn thôi, nhưng vừa định quay gót bỏ đi thì Battsu đã đứng sừng sững chặn ngay trước mặt tôi.

◆Battsu: Này, đừng có chuồn! Không phải cậu nói sao, dù kẻ thù có áp đảo đến mức không thể đối phó cũng phải chiến đấu đến chết? Thật hay không thì phải thử mới biết chứ!

◆Rushian: Khoan đã!

Tôi chỉ là người qua đường tiện tay trả lời khảo sát thôi mà, sao lại bị dồn vào đường cùng thế này chứ!?

◆Kuro no Majutsushi: Cứ yên tâm đi, Rushian.

◆Rushian: Anh Kuro ơi cứu em với!

May quá, Kuro no Majutsushi-san sẽ ngăn anh ta lại. Tôi vừa mới thở phào nhẹ nhõm thì...

◆Kuro no Majutsushi: Xong việc anh sẽ giúp cậu gỡ lại điểm phạt tử vong đến khi nào đủ thì thôi.

◆Rushian: Vậy là cả anh cũng định giết tôi sao!?

Chẳng lẽ anh không phản đối chuyện này à!? Đùa nhau à!

◆Battsu: Nếu không có rủi ro thì còn ý nghĩa gì nữa. Phải xem xem dù có bị phạt thì có làm việc không chứ.

◆Kuro no Majutsushi: À, cũng phải ha…

◆Rushian: Đừng màaa!

Nói tóm lại, lựa chọn đúng đắn nhất trong tình huống này là… ngay từ đầu không nói chuyện với hai người họ.

Lựa chọn không có đáp án đúng ư!? Ai mà biết được chứ!

†††††††††

◆Rushian: Chuyện là có mấy chuyện như thế đấy…

Tôi thử hỏi Ako xem nếu là cô ấy thì sẽ làm thế nào, và đây là câu trả lời.

◆Ako: Nếu chồng chết, em nghĩ việc của người vợ là bò ra sàn liếm đất bên cạnh ạ!

◆Rushian: Ít nhất thì riêng em cũng phải sống sót chứ, Ako!

◆Ako: Anh muốn biến em thành quả phụ sao!?

◆Rushian: Đây là game mà, chỉ cần về thành là hồi sinh được thôi mà?

Em cứ ham hố nhập vai rồi chết vô nghĩa nên kinh nghiệm mới không tăng lên đó.

Sắp bị Sette-san vượt cấp rồi đó, Ako.

◆Ako: Nhưng Rushian này, em có chút thắc mắc.

◆Rushian: Hửm?

◆Ako: Anh nói bảo vệ mọi người đến chết, đó là trong trường hợp PT của chúng ta như mọi khi thôi đúng không?

◆Rushian: À… ừm, chắc là vậy, ừ.

Nếu là một PT toàn người lạ thì có lẽ sẽ khác.

Nếu rơi vào tình huống cực kỳ đặc biệt như Healer bị quái bám theo rồi chạy khắp nơi, cuối cùng tự mình chết ở xa tít mù khơi thì có khi tôi cũng sẽ bỏ chạy.

◆Rushian: Thật lòng mà nói, cứ hễ nghĩ đến việc chơi PT thì tôi mặc định là có tất cả mọi người ở đó.

◆Ako: Đúng rồi, em cũng vậy.

Ako gật đầu lia lịa.

◆Ako: Nếu là PT mà không có Rushian, em nghĩ em sẽ chạy ngay lập tức.

◆Rushian: Nếu có thể thì tôi cũng muốn cô thử hồi sinh tôi xem sao…

Nhưng mà, nghĩ kỹ lại thì, câu hỏi đó dường như đã có câu trả lời rồi.

◆Rushian: Cho dù không phải trong hầm ngục hay gì cả, nếu ở vào tình huống mình chết thì mọi người sẽ được cứu, tôi nghĩ mình sẽ chọn cái chết một cách rất tự nhiên.

◆Ako: Chắc chắn mọi người đều sẽ cố gắng hy sinh bản thân mình.

Ôi chao, đúng là có những người đồng đội tuyệt vời mà.

Battsu không có những người đồng đội như vậy, nên chắc mạng sống của hắn là quan trọng nhất chăng?

Hay là tất cả bọn họ đều có chung tư tưởng "mạng sống của mình là quý giá nhất"? Ừm, như vậy thì đó cũng là những người đồng đội tốt.

◆Rushian: Mà thôi, chắc sẽ không có chuyện phải lựa chọn xem ai sẽ là người hy sinh đâu nhỉ.

◆Ako: Nếu có chuyện đó thì đáng sợ lắm đó.

Vào lúc đó, chúng tôi không hề biết.

Rằng sau này, một lựa chọn tàn khốc hơn vẫn đang chờ đợi.

Đó là── liệu có hy sinh đồng đội để đạt được mục đích của bản thân hay không.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận