"Phải làm sao đây?"
Tôi đang ở trường thi vào cao trung của học viện Tokioka, nơi mà tôi đã hằng ao ước. Trong thời khắc quan trọng không cho phép sai sót này, tôi vò đầu bứt tai. Nhờ sự khổ luyện, tôi cảm thấy khá ổn với năm môn chính, nhưng trớ trêu thay, tôi lại tắc bút ở môn kiến thức tổng quát, môn có số điểm cao nhất.
Đề thi môn kiến thức tổng quát hầu hết là các câu hỏi yêu cầu trả lời bằng hình thức viết, chỉ có một vài câu điền vào chỗ trống đặt ở đầu đề. Mà những câu điền vào chỗ trống đó lại là...
"Câu 1: Niên biểu sau đây liên quan đến các chính sách góp phần cải thiện đáng kể phong tục ở Nhật Bản hiện đại. Hãy điền số năm thích hợp vào chỗ ( ) và trả lời các câu hỏi sau."
A. Năm ( ), Chính phủ chủ trương cung cấp thiết bị đầu cuối thông tin siêu nhỏ "PEACEMAKER" (sau đây gọi là PM) cho toàn dân.
B. Năm ( ), ban hành "Luật Nuôi Dưỡng Phong Tục Lành Mạnh", cấm các hoạt động biểu hiện không lành mạnh và triển khai hệ thống giám sát thông qua PM.
C. Năm ( ), bổ sung điều khoản bắt buộc người dân đeo PM vào "Luật Nuôi Dưỡng Phong Tục Lành Mạnh".
Trời ạ, đây là những câu hỏi cơ bản mà học sinh tiểu học ngày nay cũng biết. PM được đưa vào sử dụng cách đây 25 năm, Luật Nuôi Dưỡng Phong Tục Lành Mạnh được ban hành cách đây 16 năm, và việc bắt buộc đeo PM là 10 năm trước. Câu trả lời hiện lên trong đầu tôi một cách dễ dàng. Quá dễ để có thể tạo ra sự khác biệt so với những người khác ở đây. Tiếp theo là câu hỏi viết luận "Nêu công và tội của từng chính sách A, B, C", cũng gần như là kiến thức thông thường.
Về A, vì có liên quan đến các vấn đề kinh tế nên hơi phức tạp, nhưng nếu viết về sự phát triển nhanh chóng của Ubiquitous thì sẽ không có vấn đề gì. Về B, có thể viết hàng loạt như một khuôn mẫu về số lượng lớn người bị bắt do lệnh cấm cái gọi là "biểu hiện tình dục", và sự gia tăng đột ngột của những kẻ khủng bố có mục đích làm rối loạn phong tục. Nếu là C, thì có thể viết về sự giảm nhanh chóng của tội phạm khiêu dâm.
Cho đến đó, tôi có thể trả lời hầu hết mà không cần dừng lại.
Điều khiến tôi siết chặt cây bút chì và đóng băng là câu hỏi tiếp theo. Để che giấu sự lo lắng, tôi nghịch chiếc PM đeo trên cổ và cổ tay.
"Câu 2: Hãy giải thích về 'mộng tinh', 'kinh nguyệt', và 'cách tạo ra em bé'."
...Thật sự, phải làm sao đây? Mình nên viết những gì được ghi trong sách giáo khoa hay là viết sự thật?
Tôi cố gắng dò xét xung quanh mà không cử động mặt, nhưng mọi người đều đang viết một cách trôi chảy mà không hề nao núng. Chỉ có mình tôi là dừng lại. Chắc chắn mọi người đều đang viết theo những gì trong sách giáo khoa.
Nếu trả lời theo sách giáo khoa, ví dụ như có thể viết "mộng tinh = khi bước vào tuổi dậy thì, việc sản xuất nước tiểu không còn suôn sẻ, chất thải được cô đặc và bài tiết một cách không tự chủ"... Nhưng câu hỏi này quá bất ngờ đối với một kỳ thi tuyển sinh vào học viện Tokioka, trường có thứ hạng ưu tú về phong tục hàng đầu, cộng với sự căng thẳng quá mức, tôi bắt đầu suy nghĩ luẩn quẩn rằng liệu có uẩn khúc gì không, liệu viết sự thật trong khi cẩn thận với các từ ngữ sử dụng có phải là câu trả lời đúng hay không. Bởi vì tôi biết câu trả lời không có trong sách giáo khoa.
"…Kệ đi!"
Bị áp đảo bởi tiếng kim giây đều đặn và tiếng bút viết xung quanh, tôi vung bút một cách điên cuồng.
Hơn mười năm kể từ khi các biểu hiện tình dục bị cấm hoàn toàn ở Nhật Bản, bất kể là công khai hay riêng tư.
Nhờ sự chuẩn bị pháp lý và thiết lập hệ thống giám sát một cách dai dẳng, Nhật Bản, một quốc gia xinh đẹp đã có được phong tục lành mạnh nhất trên thế giới, không tồn tại khái niệm tục tĩu. Những đứa trẻ được loại bỏ những thứ dơ bẩn sẽ lớn lên khỏe mạnh và hạnh phúc, và gánh vác một tương lai tươi sáng.
— Mọi chuyện là như vậy.


0 Bình luận