"Cho nên, cậu rốt cuộc đã dùng biện pháp gì để thuần phục cô nhóc bướng bỉnh kia vậy?"
Dựa vào bóng cây, kilou hưởng thụ chiếc gối đùi riêng của Hilde, trong miệng nhai lấy quả trái cây đầy đặn mới hái từ trên cây xuống.
Trên thực tế trải nghiệm một chút, nói thật ra, vẫn là gối đùi của Galuye được lòng mình hơn...
Ngược lại cũng không phải nói Hilde không tốt, mà là thể trạng của hai người có sự chênh lệch mang tính quyết định. Đùi của Galuye đầy đặn hơn, Hilde lại có chút gầy gò lạnh lẽo. Thôi, mấy cái tâm tư nhỏ này vẫn là đừng để các nàng nhìn ra thì hơn.
"Là bí mật giữa các cô gái mà, nếu như anh trai nhất định phải biết..."
Hilde ra vẻ thần bí giơ ngón trỏ lên trước môi.
Chỉ cần vừa về tới Warren Caesar, các cô gái liền không kịp chờ đợi tách ra. Mặc dù như vậy sẽ khiến các nàng cảm thấy suy yếu hơn và không thoải mái, nhưng so với việc cố nén cảm giác buồn nôn để "hợp thể", như vậy ngược lại có thể làm cho các nàng thoải mái hơn.
"Vậy anh không hỏi nữa."
Kilou từ bỏ cái đề tài này.
Sự thật mà nói, kể từ khi biết mình có cô bạn gái từ trên trời rơi xuống kia, phản ứng bài xích của Lyly vẫn rất nghiêm trọng. Lúc nào cũng ở bên tai mình nói mãi về việc yêu sớm có hại, dường như không kịp chờ đợi mà nghĩ cách chia rẽ mối tình của anh trai và cô bạn gái từ trên trời rơi xuống.
Cũng không biết bắt đầu từ khi nào...
Thái độ của cô ấy liền hòa hoãn không ít.
Xem ra cũng không giống là bị Hilde các nàng dùng "quyền năng" để tẩy não, anh ấy vẫn có thể nhìn ra được thái độ trước sau trái ngược của em gái mình. Càng giống là... Chính cô ấy hiểu ra?
...
"Mẹ... Mẹ?"
Kily vô ý thức lẩm bẩm ra từ này, khiến chính bản thân cô ấy cũng hoang mang không thôi.
Nhưng ngay sau đó, đi kèm với việc một linh hồn nào đó đang ngủ say trong cơ thể bị đánh thức, hai mắt của cô ấy lập tức mất đi ánh sáng, thay vào đó, là vẻ hung tàn đến cực điểm!
"Bốp!"
Nàng đột nhiên nắm lấy con dao nhíp đã rơi xuống đất, lần này, lấy góc độ và tốc độ ngoan độc hơn, chí mạng hơn mà đâm về phía cổ của Hilde!
"..."
Hilde lại mặt không đổi sắc.
"Đinh!"
Chỉ trong một khoảnh khắc, lưỡi dao nhíp liền gãy ra!
Nhưng "Kily" lại hoàn toàn không bỏ cuộc, từ trong chiếc túi đeo tay mang theo người lần nữa lấy ra vài lưỡi dao sắc bén khác!
Ngay cả chính bản thân nàng cũng chưa từng chú ý, mình thế mà trong âm thầm lại cất giấu nhiều dao cụ nguy hiểm đến như vậy. Càng là mang theo bên người để theo dõi anh trai và bạn gái của anh ấy, hành vi này đơn giản giống như là... Đang chuẩn bị tiến hành "phạm tội"?
Mà sự thật cũng chính xác là như thế...
Xuyên thấu qua "Kily" tiếng lòng, Hilde biết được toàn bộ suy nghĩ của cô ấy.
"Tiêu thất"
"Thay thế" "Phân thây" "Ngược sát" "Trừng phạt" "Đau khổ" "Đi chết" "Tao" "Giết giết giết"
Những từ ngữ bạo lực, rời rạc như vậy, đã đủ để miêu tả ra thế giới nội tâm hiện tại của cô ấy.
Không giống với Ruri đang trốn trong Thế giới tâm tượng của Tsugaki, chờ được "sinh ra", linh hồn trên người Kily vào giờ phút này là linh hồn được di truyền lại từ "Hibiscus nguyên bản", Ruri không được hoàn toàn tạo thành công.
Đó là một linh hồn điên cuồng hơn, bạo lực hơn, vặn vẹo và xấu xí hơn.
Chỉ là vẫn luôn không được đánh thức, chỉ tuân theo tâm nguyện ban đầu, muốn một người thân, muốn dựa vào người thân, mới có nhân cách Kily. Bởi vậy cũng di truyền thiên tính yêu thích đao kiếm của Quỷ Tộc, tiềm phục bên cạnh kilou yên lặng bảo hộ cậu ấy.
Mà bây giờ...
Rõ ràng đã tỉnh lại, cũng phát giác được cô gái trước mặt chính là "mẹ" của mình, nhưng vẫn muốn ra tay giết chết!
Bởi vì, đó là một linh hồn vặn vẹo mà.
Tuân theo sự thôi thúc dã tính nguyên thủy nhất, giống như Ruri ngày xưa. Cho dù là "mẹ" của mình thì như thế nào? Với tư cách là cùng giới, ta đang ghen tị với việc ngươi muốn từ bên cạnh ta cướp đi anh trai. Anh ấy là người đã luôn bầu bạn và yêu thương người nhà của ta. Không giống với ngươi, anh ấy là xem ta như người nhà mà yêu thương!
Nếu như ngươi muốn cướp đi anh ấy...
"Ta trước hết sẽ giết ngươi, rồi lại thay thế ngươi."
"Ta muốn để mẹ vĩnh viễn tiêu thất, sau đó, lại với tư cách là em gái, với tư cách là mẹ, với tư cách là người nhà, bầu bạn với anh ấy."
"Bốp! Bốp! Bốp!"
Hoàn toàn không để ý đến kết quả, chỉ là nhất mực vung vẩy lưỡi dao.
Là định giết ta rồi, lại phân giải vứt xác vào một góc không ai chú ý tới sao, Hilde nghĩ như vậy.
"Thật là, rắc rối cái này nối tiếp cái khác..."
Hilde cũng dần dần hơi không kiên nhẫn.
Rõ ràng ta vì có thể mau chóng độc chiếm anh trai, vẫn luôn liều mạng nhẫn nại, kiên nhẫn xử lý những phiền toái của anh ấy. Chỉ cần nhịn qua buổi hẹn hò lần này, ta liền có thể cùng anh ấy đi vào khách sạn triền miên, đi thật tốt hưởng thụ tình yêu của anh ấy dành cho một mình ta. Các cô, tại sao cứ không muốn nhường đường cho ta vậy?
"Bụp!"
Đột nhiên...
Hilde không nhìn những lưỡi dao sắc bén đang đâm vào da, bóp lấy cổ của Kily, ánh mắt hung ác hơn cô ấy gấp trăm lần mà gầm nhẹ.
"Em náo đủ chưa?"
"Phốc!"
Một bãi máu tươi với diện tích lớn đến đáng sợ văng đầy trên mặt tường!
Những người qua đường đứng xem đều bị sự hung ác xảy ra trước mắt dọa đến hai chân rũ ra.
Chuyện, chuyện gì đã xảy ra?
Có người, đột nhiên, đột nhiên nổ tung!?
Nhưng mà, Hilde cũng không nhìn những điều này, lau đi vết máu còn sót lại trên mặt ôm đầu không ngừng chú oán.
"Một lần lại một lần ầm ĩ không ngừng, rõ ràng ta vì tiếp nhận việc anh trai có một em gái ruột liên hệ máu mủ này đã rất cố gắng, tại sao còn muốn hết lần này tới lần khác đi lấy lòng em vậy? Không biết mỗi lần ta nhìn thấy em đều khó chịu muốn ói sao?"
Nàng tức giận dậm chân lên những bộ phận còn sót lại trên mặt đất, nghiến răng nghiến lợi nói.
"Anh trai là của Hilde, là Hilde một mình anh trai! Loại người như em làm sao có thể yêu anh trai của ta chứ? Đã độc chiếm nhiều năm như vậy còn không biết dừng sao? Đi chết, đi chết, đi chết đi chết đi chết!"
Trong đồng tử co lại, hoàn toàn không có sự hối lỗi đối với hành vi của mình. Tình yêu của nàng dành cho anh trai đã mù quáng đến mức có thể tô điểm cho tất cả sự hung ác của mình, bởi vì đây chính là sự thể hiện cho tình yêu của nàng.
Càng bạo lực, càng thuần khiết.
Càng máu me, càng chân thành.
Càng vặn vẹo, càng cao thượng.
Dù là đã thăng cấp thành thần, thần tính thuần khiết cao thượng, dường như cũng không cách nào hoàn toàn kìm chế được phần tình yêu vặn vẹo và lòng tham lam kia!
"..."
Đợi đến lúc bốn phía bắt đầu trở nên hỗn loạn, Hilde lúc này mới miễn cưỡng khôi phục lý trí.
"A a a, không được không được, không thể làm như vậy được."
Trong miệng nàng không ngừng lặp lại.
Nói rồi, nàng liền một lần nữa "phục sinh" Kily đã trở thành mảnh vỡ, không, phải nói là Ruri đã thức tỉnh ý thức bản thân.
"Ngô..."
Hilde đặc biệt bảo lưu lại tất cả cảm giác lúc nàng tử vong.
Bao gồm việc mình đã chết như thế nào, cái cảm giác mỗi một tế bào trên khắp toàn thân đều đang sôi trào, bạo liệt cuối cùng dẫn đến cơ thể phát nổ, cái cảm giác từng bước một đi đến sự hủy diệt bản thân, vẫn còn lưu lại trong trí nhớ của nàng!
Ruri run rẩy hai chân, đã nói không nên lời một câu nào.
Nước mắt không ngừng chảy ra...
"Bụp!"
Hilde tiến lên phía trước đưa tay nắm lấy cằm của nàng.
"Cho tôi ngoan ngoãn chờ ở nơi mà em nên chờ đi."
Ánh mắt của nàng lạnh như sương, không giống với ánh mắt như lưỡi dao của Tsugaki. Đôi mắt kia đã đạt được trình độ thật sự coi tất cả sinh mệnh đều như nhau, đã vì, giống như anh trai một dạng quý giá, cùng với, thấp hèn hơn so với sinh mạng của anh trai!
"Không cần tới nhúng tay vào tình yêu giữa tôi và anh trai."
"Không cần đi ảnh hưởng ý thức của Kily. Tôi đã rất khắc chế mà không đi xóa đi sự tồn tại của em, đừng ép tôi..."
Nàng nghiến từng chữ một.
"Bị anh trai ghét bỏ đó!"
Hòa thuận sống chung sao?
Tuyệt đối không thể...
...
"Tôi nghĩ, tôi và cô ấy về sau có thể chung sống rất vui vẻ."
Hilde nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của anh trai, đối với điều này yêu thích không buông tay.
Nàng cỡ nào hy vọng cuộc sống sau này, sẽ vĩnh viễn hạnh phúc tiếp tục kéo dài.
Anh trai thân yêu của ta.
Tôi rất thích anh, thích đến mức không muốn nhường cho bất kỳ ai, yêu thích không buông tay.


0 Bình luận