Chiến Lược Tấn Công Đơn Đ...
Goji Shoji Booota; Enomaru Saku
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 2: Nữ Đế Mạnh Nhất Mê Cung Cũng Cô Đơn [ĐANG TIẾN HÀNH]

NGÀY 37 - TỐI THƯỢNG MÊ CUNG: Leo lên tận đây từ tầng 100 quả thật rất mệt! Chẳng ai hiểu thấu nỗi khổ của tôi đâu.

0 Bình luận - Độ dài: 1,276 từ - Cập nhật:

NGÀY 37

Leo lên tận đây từ tầng 100 quả thật rất mệt! Chẳng ai hiểu thấu nỗi khổ của tôi đâu.

TỐI THƯỢNG MÊ CUNG

 

THẾ LÀ CHÚNG TÔI ĐÃ QUAY TRỞ LẠI. Tất cả những gì tôi phải làm là đi đến cánh cổng.

Không ai hiểu nổi sao chuyện này lại có thể xảy ra.

Ai cũng sốc khi thấy Haruka-kun sống sót.

Và ai cũng cảm thấy biết ơn vì điều đó.

Tất cả chúng tôi đều bày tỏ lòng biết ơn và sự trân trọng đến Haruka-kun.

Haruka-kun đã làm chúng tôi sốc và sợ hãi, vì vậy mọi người đã lên lớp cậu một trận. Những gì cậu đã trải qua nằm ngoài giới hạn của trí tưởng tượng. Nó không chỉ phi lý, mà còn cách xa cả phòng, thiên hà, vũ trụ. Và dĩ nhiên, sau đó, cậu đã hành động theo cách chỉ có Haruka-kun mới làm được. Cậu đã kể cho tụi tôi một câu chuyện mà không ai khác có thể nghĩ ra. Ý là...

"Cậu có mệt đâu! Cậu có đánh đấm gì nhiều đâu!" chúng tôi hét vào mặt cậu.

Haruka-kun, người mà chúng tôi đã nghĩ đang tuyệt vọng chiến đấu để giành giật sự sống trong một mê cung tàn khốc, trên thực tế lại hành động một cách vô tư, ích kỷ và ngu ngốc như mọi khi.

Cái người mà chúng tôi tưởng đang phải chịu đựng, trọng thương ở tầng dưới cùng của mê cung, tan nát vì những trận chiến bất tận, một mình vật lộn đi lên cầu thang, chiến đấu để sinh tồn ở mỗi chặng đường... lại không hề bị một vết thương nào, thẳng thừng từ chối mọi trận chiến, thậm chí còn tìm đủ mọi cách để tránh những trận đấu đó, một mình thảm sát vô số quái vật, và trở về với chúng tôi như thể mọi chuyện vẫn luôn như vậy.

Điều quan trọng nhất mà cậu rút ra được là "có rất nhiều cầu thang, và nó rất khó đi." Ôi, tội nghiệp Haruka-kun bé nhỏ, cậu đã leo 43 tầng cầu thang? Chắc cậu mệt lắm nhỉ!

Chúng tôi chẳng cần phải lo lắng cho cậu! Như mọi ngày, tất cả những gì cậu cần làm là đặt vài cái bẫy, lừa dối một chút, gây ra sự hỗn loạn, sau đó tàn sát lũ quái vật và leo lên tất cả các bậc thang. Lời phàn nàn duy nhất của cậu từ chuyến đi đến tầng 100 của Tối Thượng Mê Cung... là việc leo lên những bậc thang chết tiệt đó!

"Tui không thể thắng nếu tui thực sự chiến đấu với chúng!" Haruka-kun phản đối. "Không đời nào! Đó là một đám minotaurs lv 99 và một Giáp Sống Lv 100, lạy chúa! Không thể! Tui không thể đánh bại chúng! Tui sẽ chết mất!"

Vậy nên, vì cậu không thể đánh bại chúng, cậu đã giết chúng. Chết vì rơi xuống, rõ ràng là vậy. Kẻ thủ ác là một tên tội phạm ngoan cố, thậm chí còn không chịu nhìn nhận lại tội lỗi của mình!

"Để đánh bại con cyclops, chúng tớ đã phải chiến thuật nhắm vào tất cả các điểm yếu—gót chân Achilles, ống chân, háng... và cậu lại giết chúng chỉ trong một nhát?!" Oda-kun hét lên.

“Tụi tớ nghĩ rằng lũ người sói là những con quái vật mạnh nhất có thể tưởng tượng được... và cậu lại dùng giấm?! Và chúng đã che mũi lại và bắt đầu rên rỉ?!" Shimazaki-san la lên.

"Ghê quá! Tớ ghét ốc chiên muối! Và mấy con ốc đó, kiểu như, không phải để nấu ăn!" Lớp phó B khóc.

"Sau khi những con bò đó đáng sợ đến nhường nào... Sau khi bọn tớ chiến đấu hết mình... Chết vì rơi? Vì rơi ư?! Đó không phải là một tai nạn chết tiệt!!" Fukunuki-san than vãn. "Đó là ngược đãi động vật! Kẻ đồ tể bò!"

Bí ẩn lớn nhất là làm thế nào cậu có thể giết được Nhân Sư bất tử. Theo lý mà nói, nó không thể chết!

“Bộ cậu có Vô Hiệu Vô Hiệu Vật Lý à? Vậy cậu có thể giết nó bằng Tất Sát? Điều đó chẳng có lý chút nào cả!"

Sự hỗn loạn càng trở nên ồn ào hơn khi chúng tôi nghe thêm nhiều lời giải thích. Chúng tôi càng chìm sâu hơn vào sự bối rối, hoang mang, ngơ ngác. Trong khi đó, Hoàng đế Mê cung chẳng làm gì ngoài việc gật gù đồng tình.

Bị choáng ngợp bởi sự ngạc nhiên, sốc, bối rối và thất vọng, cuối cùng chúng tôi đã bỏ cuộc. Ngay cả Hoàng đế Mê cung cũng có vẻ ngỡ ngàng trước việc, rõ ràng là cậu thật sự là hiện thân của sự vô lý. Chắc hẳn đây là một người tốt.

Lỗi là ở cậu, Haruka-kun à. Hành động của cậu đã khiến một Hoàng đế Mê cung phải kinh ngạc! Điều đó khiến cậu trở thành người phi nhân tính.

Cậu không cho những con boss bất kỳ cơ hội nào để thể hiện sức mạnh của mình. Những con quái vật đáng sợ cuối cùng lại bị tiêu diệt trong chớp mắt. Sự dẻo dai, sự to lớn, sức mạnh của chúng, tất cả đều trở nên vô dụng khi cậu săn lùng và giết chúng một cách tàn nhẫn. cậu thảm sát tất cả chúng một cách lạnh lùng.

Điều đó khó mà được coi là "chiến đấu" theo bất kỳ định nghĩa nào.

Những con quái vật đó đã bị đánh dấu là đã chết trước khi chúng bắt đầu trận chiến. Cái chết của chúng đã được định sẵn trước khi chúng gặp Haruka-kun. Chúng quá mạnh để cậu chiến đấu, vì vậy cậu đã giết chúng thay thế. Cậu không hề có ý định chiến đấu, vì vậy không có cách nào để cậu thua. Cậu là bất khả chiến bại. Không thể ngăn cản. Tàn bạo.

Trong khi đó, Hoàng đế Mê cung lại không thể bị chạm tới theo một nghĩa khác của từ này: bất khả chiến bại về mặt vật lý.

Không có gì lạ khi cậu không thể thua. Cậu thậm chí còn không cố gắng chiến đấu. Cậu chỉ giết chết mọi thứ trên đường đi của mình. Tên đồ tể chỉ đơn giản là thảm sát đường quay trở lại với chúng tôi. Cậu là người không thể bị đánh bại theo nghĩa xấu xí nhất có thể—bởi vì chẳng có trận chiến nào để đánh bại cậu cả! Hầu hết lũ quái vật đều chết mà không biết kẻ thù là ai, hoặc thậm chí là có kẻ thù ngay từ đầu. Các trận chiến thậm chí còn chưa bắt đầu theo quan điểm của chúng.

Chuyện này không đáng để tìm kiếm cái gọi là mị lực của cậu! Hoàn toàn không! Theo quan điểm của chúng tôi—những người mà cậu đã cứu mạng—Haruka-kun còn tệ hơn cả lũ quái vật mê cung; một con quỷ dữ đã thực hiện những hành động tàn ác, độc ác và tàn bạo hơn bất kỳ con thú nào, người đã làm cạn kiệt mọi khả năng làm điều ác trong toàn vũ trụ. Tôi đã rất ngạc nhiên khi Hoàng đế Mê cung có thể chịu đựng cậu!

Nhưng rồi tôi lại nghĩ, đó là cách cậu sống sót.

Đó là cách cậu trở về với chúng tôi. Vậy nên mọi thứ vẫn ổn... tôi đoán vậy?

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận