Vol 12
Chương 2: Khúc ca phù thủy cất lên ngày thế giới lụi tàn
1 Bình luận - Độ dài: 6,737 từ - Cập nhật:
1
Từng có những người chị em mang họ Nebulis.
Ba người cùng đến làm việc tại quốc gia lớn nhất thế giới - “Đế Quốc”. Sau khi bị phơi nhiễm dưới năng lượng Tinh linh thoát ra từ khu mỏ sâu nhất thế giới - Planet Navel, họ đã trở thành phù thủy và ma đạo sư.
Người chị cả là Eve, sau này cô được gọi là Thủy tổ (hay Nhà sáng lập).
Cô em gái song sinh Alicerose sau này được gọi là Nebulis đệ nhất.
Và...
Người em trai Crosswell chọn ở lại Đế Quốc để giúp đỡ hoàng đế và có danh hiệu Hắc cương kiếm sĩ.
──Hai chị em cuối cùng cũng gặp lại nhau sau một thế kỷ.
Lãnh địa Đế Quốc, tại trạm kiểm soát biên phòng số bảy.
Hiện tại, khói và muội đen bốc lên khắp nơi quanh khu vực này.
Hàng rào sắt thì bị uốn cong như kẹo kéo.
Xe bọc thép của Quân đội Đế Quốc cũng bị lật úp, nằm lăn lóc trên mặt đất. Quanh đó, những khẩu súng do quân Đế Quốc rút lui bỏ lại nằm la liệt.
Khung cảnh này── là “thành quả” của duy nhất một phù thủy.
“…Nói chuyện?”
Bầu trời phía trên khu vực toàn bộ quân đội Đế quốc rút khỏi hiện lên xanh thẳm, tưởng như trải dài đến vô tận. Một cô gái da nâu đang lơ lửng một mình giữa không gian.
“Đến nước này rồi còn gì để nói sao, Kuro?”
Thủy tổ Nebulis.
Nữ phù thủy vĩ đại nhìn xuống mặt đất với mái tóc vàng nhạt tung bay trong gió. Trước mặt cô là người em trai từng biệt ly bởi nhiều bất đồng.
Crosswell Gate Nebulis.
Chủ nhân đầu tiên của cặp Tinh linh kiếm chỉ khẽ lẩm bẩm:
“Em chỉ đang hồi tưởng thôi.”
“Hồi tưởng?”
“…Không có gì diễn ra đúng theo kế hoạch cả. Cả em và Yunmelngen đã thấm thía điều đó trong suốt một trăm năm qua.” Crosswell khẽ thở dài: “Từ lúc nào vậy nhỉ? Lúc mà em nói: “Em và Yunmelngen chưa thể thay đổi Đế Quốc. Nhưng ít nhất chúng em đã tìm thấy hi vọng để thay đổi nó.””
“Và...?”
“Trong khi chị đang ngủ, có rất nhiều chuyện đã xảy ra trên hành tinh này. Đế Quốc từng cháy rụi đã phục hưng. Không những thế, mức độ cơ giới hóa ngày càng lớn. Nếu chị nhìn vào Đế Đô hiện tại, dám chắc chị sẽ nghĩ rằng nó là một thành phố đến từ tương lai.”
“Và lý do là gì?” Giọng của người chị trở nên sắc lẹm: “Đừng đánh trống lảng, Kuro. Chẳng phải Đế Quốc phát triển như vậy là vì sợ những người mà chúng gọi là “phù thủy” sao? Đây chỉ là minh chứng cho thấy Đế Quốc luôn coi những người sử dụng Tinh linh là kẻ thù.”
“Đúng là như vậy. Em không phủ nhận khía cạnh đó.” Lại một lần nữa, Crosswell thở dài. Từ bầu trời, ánh mắt anh chuyển hướng, hạ xuống nhanh chóng. “Cuối cùng thì mọi chuyện là do em và Yunmelngen đã tính toán sai. Kể từ ngày Đế Đô chìm trong biển lửa, tất cả người dân Đế Quốc đều căm ghét và sợ hãi các phù thủy... Đó là lý do tại sao em và Yunmelngen vẫn ở lại Đế Quốc và tiếp tục chờ đợi.”
Thời gian là câu trả lời cho tất cả.
Nỗi sợ hãi các tinh linh sứ đã cắm rễ vào sâu trong Đế Quốc──
Sự căm thù Quân đội Đế quốc khắp Chủ Quyền──
Chúng sẽ bị nhạt phai theo thời gian.
Dù mười năm, hai mươi năm là không thể...... nhưng năm mươi, bảy mươi, rồi một trăm năm sẽ rửa sạch ký ức của con người. Đó là những gì Crosswell nghĩ.
“...Dù hiểu rất rõ nhưng không phải lúc nào mọi chuyện cũng diễn ra theo đúng kế hoạch.”
Câu vừa rồi... không phải để nói với người chị, mà là cách Crosswell tự nhủ chính mình.
“Mâu thuẫn giữa Đế Quốc và Chủ Quyền ngày càng lớn, xung đột nổ ra ở mọi mặt trận khắp thế giới. Lòng căm thù của cả hai bên không hề nguôi ngoai mà truyền từ thế hệ này qua thế hệ khác. Em không thể ngăn được điều đó.”
Biến số lớn nhất là tình trạng của Hoàng đế Yunmelngen.
Giống như Thủy tổ Nebulis, Yunmelngen cũng bị ảnh hưởng bởi sức mạnh từ “tai họa” của hành tinh. Sau khi lên ngôi hoàng đế, y cũng chìm vào giấc ngủ dài.
Y chỉ tỉnh giấc một vài ngày trong năm.
“Tất cả những gì em có thể làm là nói với Hoàng đế “hôm nay” là lúc nào, giải thích điều gì đã xảy ra ngoài kia khi hắn đang ngủ. Kết quả là những kẻ nắm quyền lực lớn nhất ở Quốc vẫn là Bát đại Tông Đồ. Do đó, quân đội Đế quốc phát triển rất nhanh.”
Chủ Quyền cũng tương tự.
Sau cái chết của Nữ hoàng đầu tiên Alicerose, dòng máu Nebulis phân ra ba nhánh hoàng tộc.
Tam đại gia tộc sở hữu lãnh địa và quân đội Tinh linh riêng. Mỗi gia tộc đều luôn sẵn sàng lực lượng cho một trận chiến chống lại Quân đội Đế quốc.
“Kuro.” - Trả lời người em trai, giọng của Nhà sáng lập trở nên gay gắt: “Những gì mày nói không phải hồi tưởng. Mày chỉ đang thú nhận thôi.”
“............”
“Khi mày nói sẽ ở lại Đế Quốc, hình như tao đã trả lời thế này: “Mày vẫn còn mơ mộng cái thứ hão huyền đó sẽ xảy ra sao”. Rồi giờ sau một trăm năm, cuối cùng mày cũng sáng mắt ra.”
*Hmph* Hơi thở thoát ra từ miệng cô gái biến thành một làn gió lạnh lẽo.
“Kuro. Mày và Yunmelngen đã sai khi cố gắng thay đổi Quốc từ bên trong.”
“Nhìn vào kết quả thì là vậy.”
“Đúng vậy. Thế nên đừng cản tao.”
Không thể thay đổi Đế Quốc. Trong một trăm năm qua, hoàng đế Yunmelngen đã không thể làm được. Nỗi sợ hãi phù thủy, ma đạo sư đã ngấm sâu vào Đế Quốc không thể xóa nhòa.
Chừng nào nỗi sợ hãi đó vẫn còn tồn tại thì những cuộc đàn áp Chủ Quyền vẫn sẽ tiếp diễn.
Do đó──
“Tao sẽ hủy diệt Đế Quốc.”
“Không cần phải làm như vậy.”
Thời gian như ngừng trôi.
Nhận được câu trả lời gần như ngay lập tức khi vừa nói sẽ hủy diệt Đế Quốc, cô gái da nâu khựng lại, bất ngờ đến mức quên cả chớp mắt.
Không phải bởi những lời ấy chạm đến trái tim cô.
Mà bởi câu trả lời khác xa so với những gì cô hình dung. Trong một khoảnh khắc, mạch suy nghĩ trong cô gần như tê liệt.
“............Cái gì?”
“Đây chưa phải kết thúc. Ngược lại, chỉ mới là khởi đầu.”
Crosswell bắt đầu hành động.
Anh cầm một thanh kiếm dài bên tay trái── Nhưng Nhà sáng lập chỉ cần nhìn thoáng qua là biết nó không giống với thanh kiếm đen trong cặp Tinh linh kiếm.
“Hàng giả sao?”
“Ừ. Em đã bắt “cư dân của tinh cầu” làm ra nó. Còn Tinh linh kiếm thật đã được giao cho Iska.”
“............”
Iska.
Crosswell không bỏ lỡ khoảnh khắc cô gái da nâu cau mày khi nghe cái tên đó.
“Có vẻ như chị đã đánh một trận với thằng đệ tử ngu ngốc đó. Em nghe đồn vậy.”
“...Rốt cuộc mày muốn ám chỉ cái gì?”
“Chị không ngạc nhiên sao?”
“...Cái gì?”
“Trong mắt chị thì thằng bé là người như thế nào?”
“Hm?”
Cô gái đang lơ lửng giữa không trung mở to mắt.
Trong giây lát, cô vô thức nhìn vào khoảng không, như thể đang nhớ lại gì đó. Nhưng ngay sau đó, cô định thần lại và mím môi:
“Không nhớ.”
“Thật sao? Em chắc chắn thằng đệ tử ngu ngốc đó khác với những người lính Đế Quốc khác. Ví dụ như...”
〝Tiếp tục ngủ đi, Nebulis.〟
〝Lần tới khi bà tỉnh giấc, nhất định thế giới này sẽ tốt đẹp hơn.〟
“Thằng bé có gọi chị là phù thủy không?”
“────”
“Thằng bé chiến đấu với chị vì điều gì? Có phải vì muốn trả thù như đa phần người dân ở Đế Quốc hay quân đội Đế Quốc không?”
“────”
“Chắc chắn là không[note72273]. Thế nên có lẽ chị cũng đã hiểu lý do em giao phó cặp Tinh linh kiếm cho thằng bé.”
Người sư phụ không thể thay đổi Đế Quốc.
Vì phải che giấu việc bản thân sở hữu Tinh linh nên Crosswell không thể thực hiện bất kỳ hoạt động đáng chú ý nào ở Đế Quốc.
Crosswell hiểu rằng chỉ có người ở Đế Quốc mới có thể thay đổi Đế Quốc.
Đó là lý do tại sao anh cần người kế vị.
“Cả em và Yunmelngen không thể thay đổi Đế Quốc. Nhưng nếu là thằng bé...”
“Kuroooooo!!”
Bầu không khí đột nhiên rung chuyển. Tiếng hét vang dội mà cô gái da nâu phát ra biến thành làn sóng xung kích dữ dội.
“............Kuro......” - Eve nghiến răng: “Đừng nói với tao là mày tính nói lại những gì mà mày đã nói lúc đó... Đến nước này rồi... Mày bảo tao phải chờ tiếp sao? Chỉ vì mày tìm thấy một tia hy vọng nhỏ bé ở Đế Quốc - nơi mà cả thế kỷ qua chẳng có gì thay đổi sao?”
“Đúng vậy.”
“KUROOOOOOOOO!!”
Cánh tay phải của Thủy tổ Nebulis vung lên giữa không trung.
Cơn gió được tạo ra từ sức mạnh Tinh linh dễ dàng thổi bay ô tô trên mặt đất như thổi lá. Bức tường gió khổng lồ được hình thành hướng về phía Crosswell.
Nhưng, thanh kiếm đen đã chẻ đôi ngọn gió.
“────”
Với cánh tay vẫn giơ lên, Thủy tổ Eve đột nhiên ngừng cử động giữa không trung, như thể cô đã bị đóng băng.
Không có gì bất ngờ. Bởi trước đây cô cũng rơi vào tình cảnh tương tự.
“Có vẻ như thanh kiếm đó không chỉ để trưng.”
“Thực ra thì nó cũng chỉ được cái mã thôi. Thứ này không có tính năng quan trọng nhất của Tinh linh kiếm.”
Crosswell nắm chặt cán kiếm với không chút cảm xúc. Anh đứng bình thản, không chút dao động.
“Thanh kiếm này không thể đánh bại thảm họa của hành tinh. Chỉ có Tinh linh kiếm mới có thể đánh bại nó. Có lẽ em không cần phải nói với chị điều này, nhưng em vẫn sẽ nói.”
Crosswell ngẩng đầu lên, nhìn người chị gái của mình lơ lửng giữa không trung.
“Theo Yunmelngen nói thì, ngăn chặn bà chị hung dữ nhất thế giới là nghĩa vụ của em trai.”
Ngay tại rìa lãnh thổ Đế Quốc──
Hai người từng là chị em một lần nữa đụng độ với nhau.
Nhưng...
Không có cách nào để hai người biết được.
Bát đại Tông Đồ, những kẻ đứng sau mâu thuẫn giữa Đế Quốc và Chủ Quyền, vừa biến mất cùng Quốc hội Đế Quốc.
Và──
Cuộc “thanh lọc” tàn bạo và công bằng nhất dành cho cả Đế Quốc lẫn Chủ Quyền của “phù thủy tối thượng” đã chính thức bắt đầu.
2
Đế Quốc, trạm kiểm soát biên phòng số tám (vùng đông bắc).
Thông thường, người ta dễ dàng bắt gặp cảnh hàng chục ô tô dân dụng nối đuôi nhau trước điểm kiểm tra.
Nhưng giờ đây, nơi này gần như đã trở thành một bãi đất trống.
[Cuộc tấn công của Đại phù thủy Nebulis]
Nguyên nhân là vì dân thường trong khu vực đã được sơ tán sau khi nhận được tin Đại phù thủy đã hồi sinh sau một trăm năm và tấn công vào trạm kiểm soát biên phòng số bảy.
“Tốt. Quyết định thông minh đấy.”
*Cộc*... *Cộc*... - Tiếng bước chân đều đặn vang lên từng nhịp. Một người đàn ông đeo mặt nạ thong thả bước qua cổng an ninh.
“Hay ở chỗ là họ đã chạy trốn khỏi Đế Quốc. Thông minh lắm. Hôm nay, lãnh thổ Đế Quốc sẽ biến thành biển lửa. Thay vì đi qua trạm kiểm soát và di tản vào Đế Quốc, họ lại chạy đến Thành phố trung lập ngoài lãnh thổ Đế Quốc. Thực sự là một quyết định sáng suốt.”
Sau đó, tiếng còi cảnh báo vang lên.
Ngay khi người đàn ông đeo mặt nạ bước một bước qua cổng, chuông báo động được lắp gần đó nháy đỏ và bắt đầu kêu inh ỏi.
Người đàn ông đeo mặt nạ đi ngang qua chiếc máy dò năng lượng Tinh linh cỡ lớn đang kêu liên hồi mà không đổi sắc mặt.
“Nhờ đó mà chúng ta có thể hành động dễ dàng hơn. Sẽ thật phiền phức nếu người ngoài cứ làm ầm lên chỉ vì một trận chiến với Đế Quốc.”
Theo ngay sau y là khoảng chục người cả nam lẫn nữ.
Họ cải trang thành thường dân với những bộ vest đơn giản. Máy dò năng lượng Tinh linh vẫn réo lên inh ỏi khi họ đi qua.
Tiếng chuông cảnh báo ồn đến chói tai kêu vang khắp khu vực.
“Cháu xin lỗi. Để chú phải đợi rồi.”
Một cô gái đeo băng bịt mắt từ từ bước lại. Cô hiện giờ chỉ khoảng mười ba, mười bốn tuổi.
Cô sở hữu mái tóc đen dài óng ả tuyệt đẹp và khoác lên mình chiếc váy lộng lẫy. Dù đôi mắt bị che đi nhưng chiếc mũi cùng đôi môi nhỏ nhắn vẫn mang đến nét dễ thương của búp bê.
Tiếng chuông cảnh báo ngày càng lớn.
Âm lượng khủng khiếp từ máy dò cho biết: lượng năng lượng Tinh linh mà cô gái nhỏ này sở hữu lớn hơn cả tổng lượng năng lượng Tinh linh của người đàn ông đeo mặt nạ và toàn bộ cấp dưới cộng lại.
“Cháu dùng bữa xong rồi.”
“Nhanh nhỉ, Kissing. Cứ ăn từ từ cũng được mà.”
Ojisama[note72274]── Khi được Kissing gọi như vậy, Ngài mặt nạ quay về phía cô gái tóc đen.
“Đằng nào chúng ta cũng đang nghỉ ngơi. Chắc phải một lúc nữa mới có thể gặp Shanorotte-kun. Chú thấy hơi bất an nếu tiến đánh thủ đô mà không có cô ta hướng dẫn.”
“Gặp nhau. Ở đây ạ?”
Kissing có chút do dự, một cử chỉ khá hiếm thấy ở cô gái này. Có thể cô cũng không đồng tình với ý kiến của Ngài Mặt Nạ - người thân thiết với cô nhất.
“────”
“Sao vậy, Kissing? Nếu có băn khoăn hay lo lắng gì cứ nói với chú.”
“Ồn ào quá.”
“À ừ, đúng thật. Bây giờ chúng ta có thể đi tắt cảm biến ở cổng... Hmm? Nhưng lạ thật.” - Ngài Mặt Nạ đưa tay lên cằm suy nghĩ, còn Kissing ngẩng đầu lên nhìn y với vẻ mặt bối rối.
“Chỉ có báo động thôi ư? Quân Đế Quốc lẽ ra phải ập đến ngay lập tức... Chả lẽ chúng đã rút sạch lực lượng ra khỏi trạm kiểm soát này?”
Quân đội Đế Quốc không xuất hiện.
Với tiếng chuông báo động kêu inh ỏi nãy giờ, hiển nhiên quân Quốc sẽ lập tức tiếp cận hiện trường. Nhưng tuyệt nhiên chẳng có một ai.
“Ngài Thủy tổ đang tấn công trạm kiểm soát biên giới bên cạnh. Cũng hợp lý nếu chúng mang quân tiếp viện cho bên đó... Nhưng kể cả như vậy thì ai lại ngu đến mức bỏ trống cả một cơ sở biên phòng chứ?”
Nhà sáng lập đang tấn công trạm kiểm soát biên phòng số bảy.
Tận dụng cơ hội này, các sát thủ của Chủ Quyền Nebulis sẽ tiến công từ một vị trí khác. Lẽ ra Quân đội Đế quốc có thể dễ dàng đọc được chiến thuật này như một cuốn sách.
“Dù gì cũng là biên giới. Ít nhất chúng cũng nên để lại một hoặc hai binh sĩ để liên lạc. Không biết Quân đội Đế Quốc đang toan tính gì.”
Y cùng khoảng mười cấp dưới đi đến điểm kiểm tra ở phía trước. Kissing cũng di chuyển theo ngay phía sau.
──Cảnh báo vẫn cứ vang lên.
Âm lượng cảnh báo lớn chưa từng có tiền lệ thông báo rằng một lực lượng quân Tinh linh hùng hậu đã xâm nhập.
Hàng chục giây, hàng phút đã trôi qua. Mặc dù vậy, không có dấu hiệu nào cho thấy sẽ có bất kỳ một người lính Đế Quốc nào xuất hiện.
Tại sao?
Những nghi ngờ chẳng mấy chốc biến thành sự khó chịu. Và rồi cảm giác đáng ngờ cứ thế lớn dần lên...
“Có người?” - Một trong những cấp dưới lên tiếng.
Tại quảng trường phía trước khu vực kiểm tra, vô số bóng người đang nằm chồng lên nhau. Càng đến gần, hiện thực càng trở nên rõ ràng.
Tại đây, Ngài Mặt Nạ được chứng kiến cảnh tượng kỳ lạ nhất trên đời.
“…Cái gì thế này?!”
Quân đội Đế Quốc đã gục ngã.
Trên tay họ vẫn cầm súng. Có người vẫn còn ngồi trong xe. Không ai cử động dù chỉ một chút, thậm chí họ gần như còn chẳng mở mắt.
Quân đội Đế Quốc bị “tiêu diệt” hoàn toàn.
Gì đây? Cái quái gì đang xảy ra vậy?
“…Đây là?”
Ngay cả Kissing cũng không giấu nổi sự bối rối.
Cả đội quân đã chuẩn bị sẵn tinh thần để chiến đấu với Quân đội Đế Quốc tại đây. Nhưng vì lý do nào đó, kẻ thù không đội trời chung hàng trăm năm này đã bị tiêu diệt trước khi họ đến.
Và càng kỳ lạ khi chuyện xảy ra ngay gần biên giới Đế Quốc.
“Thưa chú, chuyện gì xảy ra ở đây vậy ạ?”
“Kissing, hãy đợi ở đây. Chú đoán hiện tượng này không đơn thuần chỉ là bất tỉnh.”
Ngài Mặt Nạ một mình bước đến quảng trường nơi có vô số binh lính Đế Quốc đang nằm dưới đất.
Sau đó, y bắt đầu quan sát.
Điểm kỳ quái nhất phải kể đến là toàn bộ binh lính Đế Quốc đã gục ngã đều không có bất kỳ vết thương nào.
Thế thì đâu là nguyên nhân dẫn đến hiện tượng này?
“Không có vẻ gì là do khí độc gây nên. Giờ thì...”
*Bộp*
Y dùng mũi giày thúc nhẹ vào đầu một người lính Đế Quốc bất tỉnh. Không có phản ứng. Tuy nhiên, vùng ngực người lính vẫn đang cử động nhẹ nhàng với những tiếng thở yếu ớt.
“...Vẫn sống. Có lẽ hắn đang ngủ... không, hẳn là đã bị ép phải ngủ? Dù thế nào thì cũng quá lạ. Ngay cả khi chuông báo động kêu rất to ư? Không có dấu hiệu nào cho thấy chúng sẽ tỉnh.”
Có gì đó không ổn.
Không, cái thứ gọi là “không ổn” còn lâu mới so được với cảm giác rợn người này.
Không phải Tinh Linh thuật, cũng không phải thôi miên... Mà trên thực tế, chính Đế Quốc mới là bên đầu tư nhiều hơn để chống lại những thứ tương tự Tinh Linh thuật như thế này.
Quân đội Đế Quốc đã hoàn toàn bị tiêu diệt sao?
Không ai bị thương, nhưng mọi người đều đang nhắm mắt và hôn mê.
Quả là── quả là một sự hủy diệt phi thực tế.
Y chưa từng thấy một cuộc hủy diệt bình yên như thế này.
“Thật kỳ lạ. Ai đó đã quét sạch Quân đội Đế Quốc trước cả chúng ta ư? Nhưng nếu không có dấu hiệu xảy ra giao tranh thì...”
Lúc này, y không thể nghĩ ra bất kỳ một thứ gì có thể làm vậy.
Ngay cả Ngài Mặt Nạ, đại diện của Mặt Trăng - một trong tam đại gia tộc hoàng gia hiện tại, cũng không thể hiểu được nguyên lý của hiện tượng này.
Do đó, y càng cảm thấy bực bội hơn.
“Đến đây, Kissing. Có vẻ như đến gần cũng không sao. Nhưng hãy cẩn thận, đừng chạm vào chúng một cách bất cẩn.”
“Vâng thưa chú.”
Cô gái từ từ lại gần. Nhưng cô đã dừng bước ngay trước quảng trường.
“......”
“Có vấn đề gì sao, Kissing?”
“...Đừng...”
“Hả?”
“──────────Khô──nggggg!!!!”
Cô hét lên một tiếng thất thanh.
Trước mặt Ngài Mặt Nạ cùng toàn thể thuộc hạ, cô gái tóc đen đột nhiên co giật toàn thân, ôm đầu la hét. Băng bịt mắt trên đầu cô cũng theo đó mà rớt xuống.
──Đôi mắt màu tím tỏa sáng... Tinh linh ấn xuất hiện bên trong con ngươi chính là điểm đặc trưng nhất mà Kissing Zoa Nebulis đệ IX sở hữu.
Tất cả Tinh linh sứ đều có Tinh linh ấn trên cơ thể. Tuy nhiên, chưa từng có trường hợp nào ngoài Kissing được ghi nhận là sở hữu Tinh linh ấn tại cơ quan thị giác.
Nhờ thế, cô có khả năng “nhìn thấu” năng lượng Tinh linh, và nó giúp cô quan sát năng lượng Tinh linh với độ chính xác cao gấp hàng vạn, hàng triệu lần so với những máy dò năng lượng Tinh linh tân tiến nhất của Đế Quốc.
Vì vậy, Kissing là con át chủ bài trong những chiến thuật dùng để chống lại Tinh linh sứ của nhà Zoa...
“...Không! Đừng...đừng đến đây!”
Kissing bắt đầu rên rỉ. Cô đã nhìn thấy “nó”. Con quái vật thực sự đang tiếp cận nơi này.
“Kissing? Bình tĩnh lại. Rốt cuộc cháu nhìn thấy cái gì vậy──?”
“Ara. Bảo sao thấy quen quen.”
Một giọng nói mê hoặc vang lên.
Phía trước nhóm của Ngài Mặt Nạ, một luồng khí đen thoát ra từ những vết nứt trên mặt đường nhựa.
Luồng hơi này chỉ có thể ví như một Vortex đen xoáy tròn trong không khí, ngưng tụ lại một điểm duy nhất rồi biến thành hình dáng con người.
Nhưng, nó chỉ là một con quái vật màu đen, không mắt không miệng.
──*Thình thịch*. Cảm giác trái tim như bị ai đó bóp nghẹt khiến mồ hôi tuôn ra không ngừng trên trán Ngài Mặt Nạ.
“…Cái gì thế này!?”
Ngay lập tức, y ôm lấy Kissing và lui về phía sau trong nháy mắt.
Chính con quái vật này đã tiêu diệt Quân đội Đế Quốc. Và Kissing cũng cảm nhận được nó là “quái vật” thực sự.
“────”
Y tưởng rằng con quái vật đó đang nhìn về phía này, nhưng rồi, nó quay lưng lại không chút đề phòng, nhìn vào hàng ngũ quân đội Đế Quốc đã thất thủ.
“Ngài đang bận tâm về Quân đội Đế Quốc sao, Ngài Mặt Nạ? À thì, do chúng hành xử thô lỗ trước thôi. Họ gọi tôi là quái vật rồi tấn công. Tôi chỉ trừng phạt nhẹ nhàng thôi”
“Hả!?”
Y sốc đến mức giọng nói lạc hẳn đi. Không hiểu làm thế nào con quái vật này lại biết thân phận của y.
“…Ồ, bất ngờ thật.”
Che chắn cho Kissing còn đang run rẩy sau lưng, Ngài Mặt Nạ tiến một bước về phía trước.
Trước mặt nhiều cấp dưới, nếu người đứng đầu gia tộc chùn bước, ắt hẳn sẽ ảnh hưởng đến tinh thần chung của mọi người.
“Tôi tự hỏi không biết nguyên cớ gì mà tên của tôi lại được những sinh vật kỳ lạ biết đến.”
“Ác quá~”
Tổn thương sâu sắc── Con quái vật đặt tay lên má sử dụng giọng điệu cùng cử chỉ như đang đóng vai nạn nhân.
“Ngài Mặt Nạ, ngài quên tôi rồi sao? Chẳng phải chúng ta đã có những cuộc gặp mặt bí mật và thú vị ở Tháp Mặt Trăng sao?”
“Cái gì!?”
“Đùa thôi.”
Con quái vật đã lấy lại được giọng và phát ra một tiếng cười khúc khích đầy ma mị.
“Ở hình thái này, giọng nói của tôi bị vọng lại nhiều lần khiến tai người khó mà nghe được. Nhưng tôi cũng khá buồn đấy. Không ngờ là ngay cả Ngài mặt nạ cũng không nhận ra”
*Rột roạt* Con quái vật dùng đầu ngón tay vuốt ve bộ ngực đẫy đà của mình. Nếu đây là con người, ắt hẳn những đường nét đầy đặn trông sẽ rất hấp dẫn.
Ngoài ra âm điệu trong giọng nói mang đến sự mê hoặc không thể diễn tả bằng lời.
“............” Ngài Mặt Nạ chỉ có thể liên tưởng đến đúng một người. “......Elletear-kun...... à?”
“Mừng là ngài nhận ra.”
*Xì xào* - Những tiếng rì rầm sửng sốt phát ra từ các thuộc hạ phía sau. Phản ứng như vậy là điều hiển nhiên. Mỹ nhân với vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành đứng đầu hoàng cung, hay thậm chí là đứng đầu Chủ Quyền, lại trở thành một con quái vật với làn sương đen ngòm này.
Không ai có thể nhận ra.
“Người ra tay với quân đội Đế Quốc là cô sao?”
“Ừ. Rất, rất thỏa mãn đó.” - Con quái vật tự xưng là Elletear dang rộng hai cánh tay. “Quân Đế Đế Quốc vốn được mệnh danh là lực lượng quân sự mạnh nhất thế giới lại dễ dàng bị đánh bại chỉ bằng một cái chạm nhẹ nhàng. Thật quá đáng thương.”
“……Hooo.”
Nghe được câu trả lời, Ngài Mặt Nạ đã thay đổi ấn tượng của mình về cô.
Tại sao đệ nhất công chúa nhà Lou lại có thể thay đổi nhiều đến vậy. Elletear đã sử dụng sức mạnh gì với Quân đội Đế Quốc... Nhưng đó là chuyện của sau này, sẽ mất không ít thời gian để y điều tra.
Phương án tốt nhất trong tình huống này là... tận dụng sức mạnh đó.
Sức mạnh dễ dàng tiêu diệt Quân đội Đế quốc. Nếu Elletear kết hợp cùng Thủy tổ, Đế Đô sẽ thất thủ trong một đêm.
“Cô có muốn tham gia cùng chúng tôi luôn không?” - Ngài Mặt Nạ bắt chước Elletear dang tay ra: “Chúng ta, những Tinh linh sứ, là đồng minh của nhau. Lại đây nào, Elletear-kun. Đây là cơ hội hoàn hảo để cùng ngài Thủy tổ tiêu diệt Đế Quốc.”
“Đúng vậy. Đế Quốc không nên tồn tại. Tôi muốn nó biến mất...”
“Tuyệt vời. Vậy thì──”
“...cùng với Chủ Quyền.”
*Khúc khích* - nữ phù thủy nhẹ nhàng nở một nụ cười mê hoặc. Ngài mặt nạ đứng chết lặng, không hiểu ý nghĩa của nụ cười ấy.
“...Vừa rồi cô...?”
“Hoàng gia, Thủy tổ hay thậm chí cả Chủ Quyền, tất cả đều không cần thiết.”
“......Cô đang nói cái gì thế, Elletear-kun?” Giọng y khàn đi. Tự lúc nào, cổ họng của Ngài Mặt Nạ gần như đã cạn khô. “Cô là công chúa của Chủ Quyền Nebulis. Là cô con gái của nữ hoàng bệ hạ phải chứ?”
“Tôi là một phù thủy.”
“?”
“Tôi đã luôn muốn trở thành một phù thủy. Phù thủy cuối cùng trên thế giới. Một phù thủy thực sự. Một sinh vật mà cả Đế Quốc lẫn Chủ Quyền đều không thể ngăn cản.”
Con quái vật lại đặt tay lên ngực.
“Nhà sáng lập và hệ thống thuần huyết là thứ vô nghĩa. Hoàng tộc mà chỉ được cai trị bởi những Tinh linh sứ được tuyển chọn không phù hợp với một đất nước lý tưởng. Vậy nên tôi sẽ hủy diệt nó. Tôi sẽ tiêu diệt cả “mặt trăng”, “mặt trời” và “ngôi sao” để xây nên một thiên đường thực sự.”
“............”
“Vui lên đi, Ngài Mặt Nạ. Ước muốn tiêu diệt Đế Quốc của gia tộc Zoa hôm nay sẽ trở thành hiện thực. Vì thế, hãy yên nghỉ nhé.”
“......Sau cùng, tôi vẫn chưa hiểu cô muốn ám chỉ điều gì.” Đằng sau chiếc mặt nạ, đôi mắt của y trở nên sắc lẹm: “Ra là vậy. Người đang đứng trước mặt tôi không phải là Elletear-kun───── mà chỉ là một con quái vật thôi.”
“Mừng là ngài hiểu chuyện rất nhanh.” - Con quái vật màu đen vui mừng lên tiếng.
“Quả thật tôi cũng hơi ngại khi phải động tay vào những người không có khả năng phản kháng. Vậy nên hãy cứ sử dụng sức mạnh tùy ý. Kể cả khi... sức mạnh của hoàng tộc, sức mạnh của thuần huyết...” - Elletear nói thêm: “...chẳng có tác dụng gì với tôi cả.”
*Keng* Một con dao nhọn hoắt cắm xuống đường.
Con dao xuyên qua cơ thể đã hóa thành quái vật của Elletear và kẹt lại trên mặt đường phía sau.
“Hooo?”
“Ngài Mặt Nạ đáng sợ quá. Sao tự nhiên ngài lại ném dao vào tôi?”
Elletear đặt tay vào phần bị con dao bay xuyên qua trên cổ.
Người bình thường khi bị dao đâm vào cổ chắc chắn sẽ chảy rất nhiều máu, nhưng Elletear thì không.
Lưỡi dao xuyên thẳng qua như thể trược qua nước hoặc không khí. Có thể đạn và đại bác của Quân đội Đế Quốc cũng rơi vào tình cảnh tương tự.
“Tôi tò mò không biết có mánh khóe gì với cơ thể đó không.”
““Cơ thể” ư? Không phải đâu. Hiện tại, nói tôi là một kết tinh của năng lượng Tinh Linh thì đúng hơn”.
“…Tinh linh!?”
“Một thứ đáng sợ hơn thế nhiều cơ.”
Khi nữ phù thủy đưa tay ra, toàn bộ thuộc hạ của Ngài Mặt Nạ nấp ở phía sau đều thủ thế.
──Không được để cô ta tiếp cận.
Sức mạnh của sinh vật quái dị mang hình dáng Elletear vẫn là ẩn số.
Vì không biết thứ sức mạnh gì đã tiêu diệt toàn bộ Quân đội Đế Quốc nên phương án tốt nhất là tiêu diệt Elletear trước khi cô kịp sử dụng sức mạnh.
“...Ngược lại, lý do này không thể hợp lý hơn.”
“Chúng ta sẽ tiêu diệt con quái vật. Không phải công chúa nhà Lou!”
Những người trong đơn vị tinh nhuệ của gia tộc Zoa lên tiếng.
Lửa, sét, hơi lạnh, sóng xung kích... vô số Tinh linh thuật dữ dội bao vây con quái vật từ mọi hướng trong tích tắc.
Không có lối thoát.
Hàng chục Tinh linh thuật được phóng ra tạo nên phản ứng dây chuyền bùng nổ. Kết quả, chúng trở thành trận cuồng phong mang theo lốc xoáy quét qua cửa khẩu biên giới. *Rít* - ánh sáng được giải phóng liền sau đó bởi năng lượng đã bị nén đến cực hạn. Chúng kết tinh lại và bị vật chất hóa.
Trường lực mạnh mẽ đến mức không một vật chất nào có thể tồn tại ở trung tâm──
“Aaa, quả là một giai điệu tuyệt vời.” - Ngữ điệu ngân nga đầy mê hoặc.
Mặt đường bị khoét thành một hố lớn. Ở trung tâm, một con quái vật hình người đang nhìn lên bầu trời như thể đang hồi tưởng.
Không một vết xước.
“Các ngươi, những người sở hữu những Tinh linh hùng mạnh từ khi sinh ra. Những luồng sức mạnh phân tầng ấy đan xen, hòa vào với nhau tạo nên khúc giao hưởng hùng tráng. Nhưng ta không có nó. Thứ sức mạnh bẩm sinh mà dù muốn bao nhiêu cũng chẳng thể có được. Ta từng rất ngưỡng mộ. Nhưng...”
──Các ngươi thật là ngu ngốc.
“Hả!?”
“...Chắc chắn cô ta ăn trực diện đòn đó mà! Không hề hấn gì sao!?”
Vẻ mặt của từng người trong lực lượng tinh nhuệ gia tộc Zoa trở nên căng thẳng.
Con quái vật vẫn chưa bị hạ gục. Nó trông chẳng hề cảm thấy đau đớn mà ngược lại còn cảm thấy Tinh Linh thuật như một “âm thanh dễ chịu”.
“Này, gia tộc Zoa.”
Từ phần lòng chảo bên trong miệng hố... con quái vật đi lên đồi. Từng bước, từng bước chậm rãi. Như thể nó đang thưởng thức cảnh tượng quân đội Tinh linh phía trên miệng hố run rẩy vì sợ hãi.
“Được trời ban Tinh linh mạnh mẽ từ khi sinh ra, được coi trọng và đánh giá cao trước cả khi bản thân nhận ra... Bất cứ ai trong số các ngươi được hưởng vinh quang đó chắc hẳn đã tin rằng mình là người được chọn. Điều đó khiến ta tức tức điên lên.”
Elletear Lou Nebulis đệ IX thì khác. Tinh linh của cô quá yếu.
Chỉ riêng điểm đó đã biến Elletear thành kẻ thua cuộc bẩm sinh.
──Nữ vương thất cách. [note72275]
Không ai bất cứ ai thề trung thành với Elletear trong cung điện hoàng gia hay thậm chí là trên toàn Chủ Quyền. Lý do là bởi một công chúa không có hy vọng trở thành nữ hoàng thì chẳng có giá trị gì.
Cô luôn cô độc.
“Mặt trăng, mặt trời và ngôi sao đều giống nhau. Họ đều tin rằng họ là những người đã góp phần vào sự thịnh vượng của Chủ Quyền và đang bảo vệ thiên đường cho mọi Tinh linh sứ. Nhưng đó là một sai lầm lớn.”
Những kẻ thừa kế huyết thống thủy tổ quá kiêu ngạo.
Nếu Chủ Quyền được coi là “thiên đường cho tất cả Tinh linh sứ” thì tại sao vẫn tồn tại những kẻ thất bại và bị hoàng gia ruồng bỏ như Elletear?
──Ở Đế Quốc thì bị loại bỏ.
──Chủ Ở Quyền thì bị áp bức và bị coi là kẻ vô dụng.
Những người mang trong mình Tinh linh yếu đuối có thể tìm được bình yên ở đâu trên hành tinh này đây?
“Ta sẽ tạo ra một thiên đường thực sự. Một nơi yên bình cho tất cả Tinh linh sứ. Không phải Đế Quốc hay Chủ Quyền.”
“Với dáng vẻ như một con quái vật đó ư?”
Người đứng đầu gia tộc Zoa - Ngài Mặt Nạ, nở một nụ cười lạnh lùng. Y nắm chặt tay phải của cô gái tóc đen.
“Nhân loại sẽ chỉ quy phục trước con người. Sẽ không có vấn đề gì nếu cô là một công chúa. Còn giờ thì sao, sẽ chẳng còn ai quỳ dưới chân cô đâu. Nào, Kissing.”
“...Uugh...!”
Kissing Zoa Nebulis ngẩng đầu lên. Đôi mắt thần bí với hoa văn Tinh linh ấn in trên con ngươi của cô đang nhìn chằm chằm vào sinh vật được coi là “phù thủy thực sự”.
“Cháu...... sợ nó... nhưng...”
“Ồ, tiểu thư Kissing. Cuối cùng tiểu thư cũng biết bày tỏ ý kiến như một người trưởng thành nhỉ. Tiểu thư đã trưởng thành hơn rất nhiều kể từ lần đầu chúng ta gặp nhau.”
“Đừng nghe lời phù thủy đó. Có chú ở đây rồi.”
“Vâng, thưa chú!”
Thuần huyết Kissing Zoa Nebulis hét lên.
Cô dang rộng hai tay đầy uy lực, đến mức chiếc áo choàng hoàng gia tung bay phấp phới. Sau đó, cô ngẩng mặt lên.
“Biến mất đi, quái vậtttt!”
*Lách cách*. Không gian phát ra những tiếng rên rỉ như đang sắp rạn nứt.
Những chiếc gai đen nhọn hoắt hiện lên, che kín bầu trời cửa khẩu Đế Quốc.
──Hành tiến chông gai[note72276] [Tận Diệt Thế Giới].
Nếu hàng trăm ngàn chiếc gai được tạo ra bởi Tinh linh này phóng xuống, toàn bộ cơ sở quanh cửa khẩu biên giới này sẽ biến mất. Chúng nhanh chóng mở rộng và bao vây Elletear từ mọi hướng, sau đó đồng loạt đâm thủng Elletear.
“Ughhh!”
Con quái vật màu đen hét lên...
Nhưng ngay sau đó, cả tiếng hét đó cũng bị gai át đi và biến mất. Như thể ngay từ đầu đã không có gì tồn tại ở nơi này.
“N-Nó biến mất chưa?”
“…Nó đã biến mất bởi gai của Kissing-sama.”
Toàn thể thuộc hạ đứng đờ người ra. Trước mặt họ, Ngài Mặt Nạ đang nhẹ nhàng xoa đầu cô gái.
“Làm tốt lắm Kissing. Dễ đến khó tin nhỉ. Cháu có thể làm cho cô ta biến mất ngay cả khi đã biến thành quái vật mà không gặp bất kỳ trở ngại nào.”
“......V-Vâng... thưa chú.”
Phía bên kia, Kissing mệt đến mức thở không ra hơi.
Đòn tấn công chớp nhoáng nhưng cực kỳ mạnh.
Với đối thủ là một con quái vật không rõ khả năng, Kissing đã làm tất cả những gì có thể để ngăn nó chạy thoát hay phòng thủ.
“......T-Thực sự đã hạ gục được rồi sao...?”
“Ừ. Như các ngươi đã thấy. Con quái vật xấu xí đó không còn ở đây nữa...... Đúng vậy. Ta cũng không muốn Elletear-kun có cái kết như vậy. Tuy nhiên, sẽ nhân từ hơn nếu để cho cô ấy ngủ yên thay vì tiếp tục sống như một con quái vật.”
Một tràng pháo tay nhỏ từ những cấp dưới vang lên.
Đó là sự tán dương cho chiến thắng của Kissing? Hay là một món quà dành tặng cho nàng công chúa đã biến thành quái vật?
“Đúng là một trận chiến với dư vị tồi tệ. Giờ thì...”
Ngài mặt nạ giơ tay lên, ra hiệu ngừng vỗ tay.
Cấp dưới của y hiểu hiệu lệnh và dừng tay lại. Nhưng, những tiếng vỗ tay vẫn vang lên không ngớt.
“Đủ rồi.”
*Phách, phách*
“Ta nói, đủ rồi. Ai vẫn còn vỗ tay đấy?”
Ngài mặt nạ quay lại. Không có bất kỳ cấp dưới nào ở đó còn vỗ tay.
“Hả!?”
Không có ai vỗ tay nhưng rõ ràng tiếng vỗ tay vẫn vang vọng khắp quảng trường.
“...Không lẽ...!?”
“Tiểu thư Kissing ác quá. Đau lắm đấy”
Một luồng ánh sáng u ám chiếu ra từ khoảng không.
Những luồng không khí đen kịt phun ra từ đó xoáy như Vortex. Sau đó ngưng tụ và tạo thành hình dáng con người.
“...Đùa à.”
Mồ hôi chảy dài trên má Ngài Mặt Nạ. Sự bình tĩnh, thứ từng giúp y đứng vững ngay cả ở trước mặt Thủy tổ Nebulis khi bà hồi sinh, cũng nhanh chóng bị nỗi sợ lấn át.
Cô gái tóc đen cũng tương tự.
“…Aa...a...... Không......”
“Ồ, xin lỗi nhé thưa tiểu thư Kissing. Nhưng ngay cả tôi cũng chưa quen với việc bị người khác kinh sợ như vậy nên tôi cũng thấy đau lòng lắm.”
Con quái vật cười khẩy. Dù miệng nói lời xin lỗi nhưng giọng của nó lộ rõ vẻ phấn khích.
“Dẫu sao thì phù thủy cũng là sinh vật đáng sợ mà. Tôi nghĩ mình vẫn đang làm đúng.”
*Phụt* - Một luồng sáng lóe lên ngay vùng cuống họng của con quái vật đen. Nơi đó── từng là nơi mà Tinh linh ấn “voice” của Elletear trú ngụ khi cô còn là con người.
“Tinh linh của tôi là“voice”.Sức mạnh của nó chỉ giới hạn ở khả năng giả giọng người khác. Không thể sử dụng trong chiến đấu và chính trị. Thứ năng lực vô dụng ấy chỉ để trưng thôi.”
Giống như một ca sĩ Opera bước lên sân khấu, con quái vật ngẩng đầu lên.
“Có được sức mạnh này, mang theo hình hài này. Cả tôi và Tinh linh đều đã được tái sinh. Gửi đến Tinh linh của khúc ca tinh cầu, những kẻ thêu dệt nên bài ca về sự kết thúc của hành tinh...”
“Voice'' đã được tiến hóa thành ''Song”. [note72277]
Thánh tinh biến dị.
Thảm họa không chỉ thay đổi công chúa Elletear mà còn làm biến đổi cả Tinh linh trong cơ thể cô.
“Phép thuật của phù thủy cuối cùng của thế giới”
Câu thần chú của tai họa, được niệm bởi một phù thủy thực sự, sẽ làm rung chuyển thế giới này.
──“Ta sẽ cho các ngươi nghe. Khúc cầu siêu của hành tinh này.”


Ghi chú
Bái - bài hát
Vì đây không phải Hán Việt phổ biến nên mình để Eng
1 Bình luận