Tensei Shitara Kendeshita
Yuu Tanaka Llo
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Ngoại Truyện

Hầm Ngục Dưới Biển (Phần 10)

1 Bình luận - Độ dài: 1,294 từ - Cập nhật:

“GROOOoooOOoo!”

Con rồng gầm lên, và trong tiếng gầm ấy đặc quánh ma lực. Nó hoàn toàn có thể gây tê liệt những kẻ địch yếu hơn nếu bị nó quét qua, nhưng chúng tôi không bị hề hấn gì cả.

“Lôi Đình Gia Tốc!”

“Grừừừ!”

“Để ta cho ngươi thấy sức mạnh của ta!”

Tất cả mọi người xông lên cùng một lúc trong khi vận động ma lực của mình. Dẫn đầu là tôi và Fran. Chắc chắn nghênh chiến con rồng trực diện như thế này là vai trò nguy hiểm nhất, nhưng so với Tĩnh Hải và Urushi, tôi và Fran có nhiều khả năng phòng ngự hơn nên chúng tôi không có lựa chọn nào khác.

“Hây!”

Fran tấn công phủ đầu hòng thu hút sự chú ý của con rồng. Đương nhiên, nói như vậy đâu có nghĩa rằng con bé giữ sức. Đó là chiêu Sonic Wave toàn lực của em ấy.

Vết chém ấy, bay đi với tốc độ phi lý, không những đánh trúng mà còn gây thương tích lên mũi con rồng. Vết thương nó tạo ra không sâu, nhưng nó vẫn để lại hiệu quả tâm lý không ngờ.

 “Gra? GRAAAAaaaa!”

Con Băng Long, ban đầu coi chúng tôi chẳng khác gì một lũ ruồi nhãi nhép, gào lên phẫn nộ dù chỉ bị thương một chút. Vết chém chỉ chớp mắt sau đã biến mất, nhưng vết thương lên lòng tự trọng của nó thì có vẻ như còn lâu mới lành.

Dù là người hay rồng, để bản thân phẫn nộ như vậy là để mất cả sự tỉnh táo.

“GRUuuu….”

Con rồng trừng mắt với Fran, và chốc lát sau, nó há rộng miệng ra, còn lồng ngực của nó thì phình lên.

『Quá lộ liễu! Flame Burst!』

“Fire Javelin!”

Hơi thở băng của con rồng, được giải phóng ra trong cơn giận dữ, đụng độ khốc liệt với hoả thuật của chúng tôi và tạo ra một vụ nổ động trời, đồng thời cũng giải trừ đòn tấn công của cả hai bên.

Kéo theo vụ nổ là một làn hơi nước mù mịt bao phủ toàn bộ chung quanh và một cái hố thiên thạch giữa chúng tôi và con rồng. Fran không hề hấn gì hết.

“Gra?”

Dường như không hề nghĩ rằng đòn tấn công của nó bị chặn đứng dễ dàng như vậy, con rồng ngớ người ra nhìn chúng tôi.

Con rồng là một ma thú nguy hiểm, không có gì phải nghi ngờ cả. Thế nhưng kinh nghiệm chiến đấu của nó là con số không tròn trĩnh. Nó thậm chí còn không cảm nhận được sức mạnh của chúng tôi.

Và hơn hết, nếu nó có kinh nghiệm chiến đấu, không đời nào nó sẽ lơ là cảnh giác như vậy.

“GRR!”

“Nhận lấy!”

“GRAAaaAAA!”

Trong lúc con rồng còn mải chú ý đến chúng tôi, Urushi và Tĩnh Hải bất ngờ tấn công hai chân sau của nó.

Chân trái của nó bị Urushi tấn công và đã hoàn toàn bị đứt lìa từ cổ chân xuống. Bằng cách bọc răng nanh của mình trong hắc thuật, cậu ta hoàn toàn có thể cắn xuyên qua vảy của nó.

Ở kích thước khổng lồ của mình bấy giờ, có lẽ trong mắt của Urushi cái chân dày ngang một khúc gỗ cũng chỉ như một cái chân gà mà thôi.

Tuy nhiên, người lột xác thật sự phải là Tĩnh Hải. Biết ông ta có thể tự do biến đổi hình dạng của mình, nhưng tôi vẫn thật sự không ngờ rằng bề ngoài của ông ta có thể thay đổi đến mức đó.

Hiện tại, nửa dưới của Tĩnh Hải là những xúc tu như bạch tuộc, nâng đỡ một cái đầu hải lang khổng lồ, và nửa trên của một người phụ nữ tuyệt đẹp.

Đó chắc chắn là dạng ma thú Scylla. Mà nói thật ra nó cũng chỉ trông tương đối giống Scylla là cùng, nhưng vẫn đủ giống để tôi gọi hình dạng đó là vậy.

Vô số xúc tu của Tĩnh Hải, trong hình dạng Scylla, bám lấy và khoá chặt chân phải của con rồng. Con Băng Long cố giải thoát bản thân nó nhưng bất thành.

Dù những chiếc xúc tu ấy có bị xé nát đi nữa, chúng cũng chỉ cần chớp mắt là đã hồi phục lại. Con rồng cũng không dùng được móng vuốt và răng nanh của nó, bởi Tĩnh Hải có thể hoá phần chuẩn bị bị tấn công thành nước và chảy xuyên qua đòn tấn công của con rồng. Nếu là chúng tôi có khi chúng tôi cũng gặp rắc rối ấy chứ.

Cách duy nhất tôi có thể nghĩ đến là thổi bay toàn bộ cơ thể của Tĩnh Hải cùng một lúc, dịch chuyển, hoặc giải phóng ma lực. Trong trường hợp của con rồng, có thể nó sẽ đóng băng mọi thứ xung quanh nó chăng?

Tuy nhiên, có vẻ như vì bị tấn công bất ngờ như thế mà con rồng trở nên hoảng loạn đến cứng đờ. Nó không có tâm trí đâu để suy nghĩ, còn sự sợ hãi hiện rõ mồn một trên gương mặt của nó.

Một lần nữa, không có chút kinh nghiệm chiến đấu, bởi nó thậm chí còn không chú ý tới Fran đang vận động ma lực để chuẩn bị tấn công.

Chỉ có tay mơ mới bất cẩn, dễ bị đánh lạc hướng đến vậy. Tất nhiên một phần là nhờ Fran cũng đang sử dụng các kĩ năng ẩn nấp của con bé nữa, nhưng thôi nào. Nó vẫn là rồng mà. Nếu nó có thể giữ bình tĩnh được và sử dụng các giác quan rồng của nó, nó chắc chắn đã có thể phát hiện ra Fran rồi.

…Sao cũng được. Nếu nó không nhận ra Fran thì có chết cũng chẳng phải lỗi của ai ngoài nó ra.

(Lên nào!)

『Ừm! Hạ nó đi!』

(Hắc Lôi Rền Vang!)

Fran giương cao tôi lên và xông tới, trước khi biến thành một tia chớp đen tuyền đánh đến con Băng Long.

Mục tiêu của con bé là cổ của nó, và nhát chém của em ấy là một đòn toàn lực!

“Haaa!”

“GRAAaaa!?”

Vào khoảnh khắc cuối cùng, nó đã chú ý tới Fran, nhưng quá muộn rồi!

Nhát chém của Fran rạch không trung theo đường chéo.

Một đòn tấn công không dùng đến kiếm kĩ lẫn ma thuật, chỉ kĩ thuật và sức mạnh thuần tuý. Thế mà uy lực của nó ngang ngửa với cả Thiên Đoạn.

Đứng trước một nhát chém như vậy, vảy của nó bị chém ngọt như đậu hũ, còn cổ của nó thì đứt lìa trong nháy mắt.

Yên ắng đến lạnh người, nhưng cũng mượt mà và tuyệt đẹp.

Đây chính là kết quả Fran đạt được sau hành trình luyện tập không ngừng của con bé, một bước chân vào biên giới thậm chí còn xa hơn Đế Vương Kiếm, tự mình tái tạo lại kiếm kĩ tối thượng Thiên Đoạn. Đây là bằng chứng rõ nhất cho thấy Fran đã đi xa hơn bao giờ hết.

Mặc dù Fran vẫn còn cần thời gian để tập trung và chuẩn bị, nó vẫn là một cột mốc lớn.

“GRAAAaaaAAAaaaa…!!”

“…Làm được rồi.”

『Quả thật! Fran thật tuyệt vời!』

“Nn. Để có một thánh kiếm như master một cách xứng đáng, tung ra một nhát chém như vừa rồi phải là việc đơn giản mới đúng. Vẫn chưa được. Em cần rèn luyện hơn nữa.”

Ngay cả khi đã trở thành chủ nhân của thánh kiếm, Fran vẫn là Fran nhỉ.

Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận