Tensei Shitara Kendeshita
Yuu Tanaka Llo
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Ngoại Truyện

Hầm Ngục Dưới Biển (Phần 9)

4 Bình luận - Độ dài: 1,442 từ - Cập nhật:

“Trời ơi! Ngon quá! Đây là cà ri sao!? Thật tuyệt vời!”

“Cà ri bá đạo nhất.”

“Gâu!”

“Ừm! Không có gì phải nghi ngờ cả, đây là món ăn bá đạo nhất! Đúng như tiểu nương Fran đã nói, đây đích thị là món ăn chỉ có Thánh Kiếm mới sáng chế ra được!”

“Hehe.”

Fran, thấy Tĩnh Hải tâng bốc cả cà ri lẫn tôi, ưỡn ngực ra và nhểnh môi đắc chí mà không thèm để ý gì đến cà ri lấm lem cả hai má của mình.

Mà nấu ăn thì có liên quan gì đến Thánh Kiếm chứ? Thôi quan trọng là tâm trạng của Fran đã phấn chấn trở lại, với tôi như thế là đủ rồi.

Thấy Fran cứ hứa hẹn đủ thứ với Tĩnh Hải nói thật đã khiến tôi hơi bồn chồn lo lắng một chút, nhưng may mắn thay ông ấy đã lấy làm khoái nó. Thực ra, ông ta đã làm một lèo hết ba tô luôn rồi.

Hiện tại, chúng tôi đang nghỉ lấy ngơi tại phòng boss, và tôi mừng khi thấy cả ba không còn chán nản nữa. Thôi nào, tại sao đó lại là lỗi của tôi kia chứ? Ai bảo con boss yếu đến mức đó chứ? Nếu để tôi biện hộ, tôi sẽ nói là lỗi tại nó không được mạnh hơn cơ!

“Fran và Urushi được thưởng thức món này hằng ngày ư?”

“Nn.”

“Gâu!”

Quả thật, cả hai giờ được ăn cà ri hằng ngày luôn. Nếu không phải cà ri chan cơm thì cũng có cà ri bánh mì hoặc bất cứ thứ gì có vị cà ri.

T-Tôi biết ăn gì nhiều quá cũng không tốt, nhưng hình như cà ri là ngoại lệ thì phải, phải không? Ý tôi là tôi biết có một cầu thủ bóng chày huyền thoại từng nói rằng ngày nào anh ta cũng ăn cà ri cho bữa sáng đó! Chờ đã, hình như tôi cũng có nghe rằng Ich○-san đã lên tiếng phủ nhận lời đồn đó…

“Umm…N-Này? Không biết liệu mọi người đã từng nghĩ đến việc tìm thêm quyến thuộc chưa? Ví dụ như một quyến thuộc có thế mạnh là chiến đấu dưới biển chẳng hạn?”

Đ-Đừng nói là ông sói này đang tự nguyện ‘bán thân’, trở thành quyến thuộc của tôi chỉ để đổi lấy cà ri nhé?! Đ-Đừng nói là háu ăn, đây là ở cái cấp độ dễ dụ hoàn toàn khác rồi!

Cơ mà trước nó nữa, liệu một quyến thuộc của thần thú như ông ấy có thể trở thành quyến thuộc của người khác không? Và nếu tôi mang Tĩnh Hải theo chúng tôi thật, liệu Leviathan có nổi giận không?

“Tuyển thêm, quyến thuộc? Hmm?”

“Tiểu nương thấy thế nào?”

“Làm sao để nhận thêm quyến thuộc?”

“Hm? Giờ tiểu nương nhắc mới nhớ, ta thực sự cũng chẳng rõ bởi ta cũng chưa từng là quyến thuộc trực tiếp của một ai đó bao giờ.”

Cả Fran lẫn Tĩnh Hải đều cùng nghiêng đầu nghĩ ngợi. Nhưng nói thật thì tôi thấy đó là chuyện bất khả thi.

『Dù là tự nguyện hay hợp đồng, tôi sợ rằng cấp độ của Tĩnh Hải quá cao cho chúng tôi. Tôi đơn giản là không có đủ bồn chứa để cho thêm cả ông nữa.』

Tính cả Urushi, Jashin-chan, và những bà con cô bác khác, bể chứa quyến thuộc của tôi coi như chẳng còn chỗ trống nào nữa. Còn Fran, người hầu như chưa có kĩ năng thuần hoá quyến thuộc gì, chắc chắn cũng khó mà thuần hoá được một ma thú như Tĩnh Hải.

Fran đã đạt được mức độ tiến hoá cao nhất có thể, chắc chắn nếu em ấy cần cù luyện tập có thể thuần hoá được nhiều ma thú ở cấp độ hạng nhất. Tuy nhiên, quyến thuộc của thần thú như Tĩnh Hải đơn giản là ở cấp độ hoàn toàn khác, ma thú bình thường không đời nào bì lại được.

“Thế ư…”

“Chán.”

“Gâu.”

Không chỉ Tĩnh Hải mà cả Fran lẫn Urushi đều tỏ ra rầu rĩ. Cả ba hợp nhau đến bất ngờ, riêng khoản đó thì không thể bàn cãi.

“Sau này cứ thoải mái tìm tới chúng tôi để chơi.”

“Gâu!”

“Ừm, phải. Ta đã ghi nhớ khí tức của mọi người rồi, nên sau này ta chắc chắn sẽ tìm đến mọi người để thưởng thức thêm cà ri!”

Cuối cùng thì cũng là cà ri.

Tinh thần của cả ba có đi xuống trong thoáng chốc, nhưng nó không kéo dài lâu.

So với những tầng trước, tầng năm đặc biệt khó nhằn. Đầu tiên phải kể đến ma thú và bẫy, bọn chúng không chỉ mạnh mẽ hơn mà còn có đến từ đủ chủng loài khác nhau nữa.

Thêm vào đó thì tầng này không hoàn toàn khô ráo, trái lại nhiều đoạn còn bị ngập nữa. Đếm không xuể số hành lang dốc xuống khi đi hết liền tìm thấy cuối con đường hoàn toàn bị ngập sâu trong nước biển.

Như một điều đương nhiên, chúng tôi đụng độ phải rất nhiều ma thú có ưu thế dưới nước, ngoài ra những loại bẫy ở đây cũng không giống như những loại ở các tầng trước nữa. Bởi vì chủng loại của chúng khác nhau, chúng tôi cũng không thể dựa vào các phương pháp phá bẫy cũ để vô hiệu hoá chúng, đặc biệt là khi áp lực và dòng chảy nước có thể gây cản trở cho tôi.

Không cần phải nói, tôi rất mừng khi hầm ngục này không hoàn toàn bị ngập.

Mà nếu nó bị ngập hoàn toàn thì các quyến thuộc của Leviathan đã thảo phạt được nó từ đời nào rồi.

Như để minh chứng cho điều đó, Tĩnh Hải thống trị bất cứ nơi nào bị ngập. Không có con ma thú nào là không bị ông ta tiêu diệt trong nháy mắt, và nhờ năng lực hoá thành chất lỏng bẫy cũng hoàn toàn vô dụng với ông ta.

Tất cả những gì chúng tôi cần làm là theo chân Tĩnh Hải và tránh những cái bẫy có thể đe doạ tới Fran mà thôi. Nhờ có ông ấy, hành trình đi đến phòng boss chỉ tốn cỡ một phần mười thời gian so với dự kiến là cùng.

“Cuối cùng cũng tới được boss của tầng năm!”

“Không biết sẽ gặp được gì.”

“Gâu!”

“Hy vọng là con ma thú nào đó ngon miệng!”

“Nn.”

“Gâu gâu!”

Vì con Minotaur mà Tĩnh Hải đã bị sa đoạ rồi. Cả Fran cũng nóng lòng muốn biết liệu lần này con bé có được ‘xực’ con ma thú tiếp theo hay không. Nhưng phải thú thực là dù chưa bước qua cánh cửa đôi tôi cũng đã có thể cảm nhận được nguồn ma lực to lớn của nó rồi. Kẻ thù lần này không hề tầm thường chút nào đâu.

Khi chúng tôi mở cánh cửa ấy ra và đi vào, chào đón chúng tôi là một gian phòng lớn nhất cho tới thời điểm hiện tại. Nó có thiết kế hình vòm, và đường kính ước chừng phải tới ba trăm mét.

Và chính giữa nó là một cái bóng đen khổng lồ. Một con rồng. Một con rồng tương đối nhỏ với chiều dài chỉ khoảng mười mét.

Ngay cả vậy, khí tức của nó rất áp đảo. Không có gì phải nghi ngờ rằng nó thuộc chủng rồng nhỏ nhưng cao cấp.

『Băng Long! Đe doạ ước chừng của nó phải rơi vào hạng B!』

Ai mà biết được một con ma thú như nó giữ trong tay áo thứ gì chứ. Chúng tôi không được lơ là cảnh giác với nó.

Tuy nhiên trái ngược với tôi, Fran, Urushi và Tĩnh Hải gần như không kiềm chế được sự phấn khích của mình.

“Tuyệt vời! Đối đầu với kẻ thù cỡ này mới đáng sức chứ!”

“Nn!”

“Gâu!”

Cái nhóm khát máu này lên cơn khát rồi. Này Tĩnh Hải-san, ông có chắc là ông thật sự ‘tĩnh’ không vậy? Chứ nói thật thì ông hơi ‘động’ so với cái tên của ông đó.

“Và quan trọng hơn, nó trông ngon lành đáo để!”

“Thịt rồng tuyệt cú mèo.”

“*Ực*”

Cả đám chén hết ma thú trên đường tới đây, thế mà vẫn chưa đủ no ư? Có vẻ như mặc dù con rồng trông đáng sợ như vậy, với cả ba nó cũng giống một mâm cơm mà thôi.

Bình luận (4)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

4 Bình luận

Cảm giác nhàn khá chill không giống như ngày xưa trận nào cũng gay cấn
Xem thêm
Lên hàng top server rồi nó thế
Xem thêm
TRANS
Tks trans
Xem thêm