Tensei Shitara Kendeshita
Yuu Tanaka Llo
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Ngoại Truyện

Hầm Ngục Dưới Biển (Phần 2)

3 Bình luận - Độ dài: 1,583 từ - Cập nhật:

Tĩnh Hải, quyến thuộc của Leviathan, bắt đầu giải thích cho chúng tôi kĩ hơn nội dung của thỉnh cầu.

“Chúng ta, quyến thuộc của Thần Thú cai quản biển cả, được giao cho nhiệm vụ giám sát trật tự của biển.”

“Trật tự?”

“Gâu?”

“Quả thật. Phản kháng lại các thế lực tay sai của Quỷ Thần, ngăn chặn loài người gây ô nhiễm, chiếm cứ biển cả, và nhiều mối đe doạ khác. Đó chính là trách nhiệm của chúng ta như là lực lượng bảo toàn trật tự của các đại dương theo chỉ thị của ngài Thần Thú, dưới danh nghĩa của các Vị Thần.”

Fran và Urushi đương nhiên chưa hiểu được khái niệm ô nhiễm biển lắm, nhưng tôi thì khác. Dù sao nó vẫn là một trong những vấn đề lớn nhất mà Trái Đất của tôi phải đối mặt mà.

Bởi các Vị Thần của thế giới này đến từ thế giới của tôi, chẳng có gì lạ mà họ muốn ngăn chặn điều tương tự sẽ tái diễn với thế giới mới của họ cả.

Và để làm được điều đó, Leviathan không hề ngần ngại sử dụng đến sức mạnh phi thường của mình. Trên thực tế, trong quá khứ nhiều quốc gia đã bị xoá sổ bởi ông ta, và kết cục của họ đã đi vào huyền thoại.

 “Và thanh trừng một hầm ngục nguy hiểm như thế này không nằm ngoài trách nhiệm của chúng ta.”

“Hầm ngục nguy hiểm?”

“Các cuộc xâm lược do hầm ngục gây ra bao giờ cũng nguy hiểm, có thể đe doạ đến sự cân bằng của cả đại dương. Tuy nhiên, đây là trường hợp đặc biệt. Lần này, một tên Quỷ Nhân đã được chọn để trở thành hầm ngục. Nếu để hắn tiếp tục phát triển và bành trướng, hầm ngục của hắn có thể trở thành một mối hoạ không thể lường được cho cả thế giới.”

“Hiểu rồi. Nhưng tại sao Leviathan không tự giải quyết nó?”

Chẳng phải ông ta là một Thần Thú có sức mạnh nghiền nát cả một vương quốc dễ dàng như việc trở bàn tay ư? Tại sao phải là Fran?

Nhớ lại tốc độ kinh hồn của ông ta ngày xưa, tôi cam đoan là không có vùng biển nào ông ta không thể bơi đến trong chớp mắt cả.

Tuy nhiên, có vẻ như hầm ngục này nổi lên ở vùng biển nông, nơi mà cơ thể khổng lồ của Leviathan chắc chắn sẽ gặp nhiều khó khăn để tiếp cận.

Không chỉ vậy, bên trong hầm ngục các lối đi rất chật hẹp và đầy rẫy bẫy, loại bỏ khả năng can dự của phần lớn các quyến thuộc của Leviathan.

“Trong những trường hợp như thế này, thông thường chúng ta sẽ nhờ đến sự giúp đỡ của các mạo hiểm giả tộc Ngư Nhân, nhưng...”

Ngư Nhân đại khái là các Thú Nhân tộc cá. Vẻ bề ngoài của họ gần như tương tượng với hình dung của tôi về tiên cá, với nửa thân trên là người nhưng nửa thân dưới của họ là đuôi cá. Họ cần đến ma thuật để thở được trên cạn vì họ hô hấp bằng mang, nên đến giờ chúng tôi vẫn chưa có cơ hội để gặp được ai trong số họ.

“Lần này, chúng ta không thể nhờ đến họ.”

“Tại sao?”

“Một trong những thành phố dưới biển của họ đang bị đe doạ bởi một cuộc xâm lược, gây ra bởi một hầm ngục khác có quy mô cũng rất lớn. Do đó phần lớn các mạo hiểm giả Ngư Nhân toàn thế giới đã tập hợp lại thành phố ấy để hỗ trợ phòng thủ, chiến đấu.”

Không ai có thể trách họ khi họ muốn ưu tiên bảo vệ máu mủ của họ hơn.

“Thế tạo sao mọi người không giúp họ trước để họ giúp lại sau?”

“Ngài Leviathan và chúng ta chỉ để ý đến những mối hoạ có thể đe doạ tới trật tự của toàn bộ biển cả mà thôi. Ngay cả khi thành phố ấy có bị phá huỷ hoàn toàn đi nữa, nó vẫn chưa đủ nguy hiểm để chúng ta can thiệp vào.”

Ở thế giới này, sự tồn tại của hầm ngục có phần giống như tai hoạ tự nhiên vậy. Trong phần lớn trường hợp, các cuộc xâm lược của hầm ngục không hề xuất phát từ một âm mưu tàn ác nào đó thách thức các Vị Thần. Nói cách khác, chúng không khác mấy bão lụt và động đất.

Dù có bao nhiêu người sẽ bỏ mạng đi nữa, cứu vớt họ chưa bao giờ là trách nhiệm của Leviathan. Thậm chí dưới tư cách của một Thần Thú mà nói, ông ta còn phải bảo toàn các hầm ngục thông thường ấy nữa.

“Vì ngài Leviathan-sama và các mạo hiểm giả Ngư Nhân không thể giúp chúng ta, chúng ta buộc lòng phải tìm đến những sự lựa chọn khác. Đó là lý do mà ta tìm đến tiểu nương.”

“Ra vậy.”

“Đương nhiên, đây sẽ là thỉnh cầu chính thức cho Công Hội Mạo Hiểm Giả, được ngài Leviathan đứng tên theo tư cách người giao nhiệm vụ. Ta cam đoan rằng phần thưởng sẽ tương xứng với những khó khăn tiểu nương sẽ gặp phải. Nếu thứ tiểu nương muốn không phải là tiền thưởng, chúng ta còn có nhiều báu vật khác có thể trao tặng tiểu nương như phần thưởng thay vào đó.”

“Ôôô…”

Fran, sau khi lắng nghe câu chuyện của Tĩnh Hải xong, đã hoàn toàn vào chế độ chinh phạt hầm ngục.

(Master!)

『Ừm… nhưng nghe nó có vẻ nguy hiểm quá. Chúng ta đang nói đến một hầm ngục ngay cả quyến thuộc của Leviathan cũng bỏ cuộc mà phải nhờ tới sự trợ giúp của bên ngoài đó.』

(Nhưng em vẫn muốn đi!)

Fran bất ngờ trở nên nghiêm túc. Và sự nghiêm túc ấy không chỉ đến từ sự tò mò.

(Nhờ có Master, em đã trở thành mạo hiểm giả hạng S, nhưng em vẫn còn yếu. Em cần thử thách để mạnh hơn nữa. Ngoài ra thì đây chẳng phải là một thỉnh cầu xứng với danh hiệu hạng S ư?)

Quả thật cho đến hiện tại, không hề có thỉnh cầu nào có quy mô như thỉnh cầu này cả. Vốn dĩ thì những thỉnh cầu cần tới mạo hiểm giả hạng S đâu phải khi nào cũng có.

Nếu mà có thì chúng đều là những thỉnh cầu liên quan tới sự tồn vong của cả lục địa hoặc thế giới.

Danh hiệu mạo hiểm giả hạng S có thể vừa là danh hiệu tối cao của sức mạnh, vừa là xiềng xích được tạo ra để kiểm soát, để tránh những cá nhân như Fran lầm đường lạc lối.

Những ngày đầu tiên trở thành mạo hiểm giả hạng S, Fran đã rất phấn khích và tràn trề hi vọng. Tuy nhiên, dường như sau khi phải đối mặt với thực tế là không có nhiệm vụ cần tới con bé, tâm trạng của em ấy đã dần chuyển sang thành thất vọng.

Và cuối cùng thì là nhiệm vụ này. Một thỉnh cầu chinh phạt hầm ngục đến từ một Thần Thú. Không có nghi ngờ gì nữa, đây chính xác là nhiệm vụ tương xứng với một mạo hiểm giả hạng S như Fran.

Đó là lý do mà Fran nóng lòng muốn đi như vậy.

『Chà, nói thế thôi chứ nếu đây cũng là nhiệm vụ đến từ Leviathan, chúng ta cũng đâu thể từ chối được nhỉ?』

(Đúng thế!)

『Được rồi! Mục tiêu tiếp theo của chúng ta sẽ là hoàn thành nhiệm vụ này một cách mĩ mãn và nhận phần thưởng trực tiếp từ Leviathan!』

“Nn!”

“Gâu!”

Fran quay sang Tĩnh Hải với một gương mặt quyết tâm.

“Tôi, Fran Mạo Hiểm Giả hạng S, chấp nhận thỉnh cầu!”

“Gâu gâu!”

“C-Chờ đã, hạng S? Tiểu nương… là mạo hiểm giả hạng S?”

“? Ngài không biết?”

“Gâu?”

Hể? Ông ta không biết đến chuyện đó ư? Nhớ lại thì đúng là ông ta chỉ giải thích rằng ông ta tìm tới Fran vì con bé kế thừa sức mạnh của một Thần Thú mà thôi, chứ thứ hạng của Fran hay vũ khí của em ấy là một Thánh Kiếm hoàn toàn không được đề cập tới.

“Thứ lỗi, đôi khi chúng ta hoạt động với Công Hội Mạo Hiểm Giả trong những vấn đề cấp bách, nhưng hai bên không duy trì liên lạc thường xuyên. Ta chỉ cảm nhận được sức mạnh của một Thần Thú bên trong tiểu nương và nhờ cậy vào cảm giác ấy mà thôi.”

“Nn. Vậy để tôi tự giới thiệu lại. Tôi là Fran, hắc miêu. Như là chủ nhân của một Thánh Kiếm, tôi đã trở thành mạo hiểm giả hạng S! Còn đây là Urushi.”

“Gâu!”

“C-Cái gì cơ?! T-Thánh Kiếm?!”

Ông ta cũng không biết đến cả chuyện đó? Có vẻ với ông ta, tôi chỉ là một thanh kiếm kì quặc có Fenrir-san trong người mà thôi.

Kiểu này không chào hỏi tử tế thì không xong!

『Ola hola! Master đây, tức thanh kiếm của Fran đây! Hân hạnh cùng làm việc với ngài!』

“T-Thanh kiếm biết nói chuyện?!!”

Bình luận (3)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

3 Bình luận

Siuuuuuuuuuuuu
Xem thêm
nah thật bất ngờ :3
Xem thêm