Maou Gakuin no Futekigous...
Shuu (秋) Shizuma Yoshinori (しずまよしのり)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

VOL VI: LONG THẦN QUỐC GIORDAL

Chương 250: Kẻ viếng thăm xa lạ

6 Bình luận - Độ dài: 2,270 từ - Cập nhật:

Trans: Sinhsieusao

Edit: OVer_NIT

~~~~~~~~~~~~

Đó là phần tiếp theo của giấc mơ——

Tuyết đã tan, nắng ấm chan hòa. Vào một buổi chiều đẹp trời dễ chịu…

Arcana ngồi trên ghế, tay lật từng trang sách với dáng vẻ hồn nhiên.

Bỗng, một con cú sải cánh lượn tới, kêu lên một tiếng rồi để lại phong thư bên khung cửa sổ.

Arcana tò mò, bèn mở cửa sổ ra xem thế nào.

Mặc dù thời tiết đang dần chuyển ấm, song vẫn còn chút cảm giác se lạnh ve vuốt đầu da.

Cô bé nhanh tay lấy lá thư và đóng cửa lại.

Đưa ánh nhìn xuống dưới, trên phong thư là dòng chữ ‘Thư mời tới lâu đài Midhays’.

Dù không thông tường thế sự, Arcana vẫn biết Midhays chính là đô thành lớn nhất Dilhayd.

Tên người nhận: Anos.

“Onii-chan.”

Cô cất tiếng gọi người anh đang chợp mắt cạnh lò sưởi.

Anos khẽ nhướng mày tỉnh giấc và nhìn về phía Arcana.

“Có chuyện gì thế?”

“Có thư mời từ lâu đài này. Bạn cú vừa mang tới cho anh xong.”

“Fumu. Lại nữa à?”

Thấy Anos chìa tay ra lấy, Arcana liền nhanh nhảu trao lại bức thư.

Chẳng nói chẳng rằng, cậu thiếu niên ngay lập tức vứt nó vào ngọn lửa đang cháy râm ran trong lò.

Đôi mắt Arcana tròn xoe vì kinh ngạc.

“Ơ kìa, anh đốt luôn hả?”

“Lần nào cũng như lần nào.”

“Bức thư viết gì thế?”

Arcana chồm người lên, liếc nhìn gương mặt của anh trai với ánh mắt tràn đầy vẻ hứng thú.

“Chúng gọi anh tới lâu đài. Có lẽ do đợt trước anh quậy phá ở Midhays, lỡ gây chú ý quá nên bị để mắt tới.”

“C…Có sao không ạ?”

“Gì chứ, lũ lính lác trong thành không bắt nổi anh đâu. Với lại, nếu anh tới thì kiểu gì đám rồng chả bám theo. Chắc bọn chúng cũng ngán ngẩm lắm rồi.” [note73745]

“Vậy à…”

Arcana đặt tay lên ngực và thở phào nhẹ nhõm.

“Anh chợp mắt thêm lúc nữa đây. Có chuyện gì thì gọi anh dậy nhé.”

“Dạ, em xin lỗi.”

“Nhớ đừng ra khỏi tầm ma nhãn của anh đấy.”

Anos dặn dò kỹ lưỡng cô em gái bé bỏng.

Arcana vội lắc đầu lia lịa.

“E…Em biết rồi mà.”

“Thế thì tốt.”

Nói xong, Anos lặng lẽ nhắm mắt.

Tiếng thở đều trong giấc ngủ gần như có thể nghe thấy ngay tức thì.

Arcana rón rén đưa ngón tay chọc nhẹ vào má anh trai.

Tuy nhiên, Anos không hề có động thái tỉnh giấc nào cả.

“Mới đó đã ngủ rồi…”

Cô trở về ghế ngồi, nhẹ nhàng đặt cuốn sách lên kệ, sau đó chuyển hướng qua hiên nhà và mở cửa ra.

Hít một hơi không khí trong lành, Arcana vươn vai thư giãn cơ thể rồi thong thả đi dạo giữa rừng.

Dĩ nhiên, cô bé vẫn đang nằm trong phạm vi ma nhãn của Anos.

Đang mải mê ngắm nhìn những mầm non khỏe khoắn vươn lên từ mặt đất thì bỗng dưng, một con cú sà xuống từ trên trời.

Trùng hợp thay, nó cũng là con cú đã mang thư tới.

Vừa đáp xuống mặt đất, cơ thể nó liền được bao bọc trong chùm sáng và biến thành một con mèo đen tuyền.

“Oa!”

Arcana thốt lên giọng bất ngờ, nhìn chằm chằm về con mèo phía trước.

Mắt chạm mắt một hồi, nó cất bước đi vào trong khu rừng như thể muốn dẫn đường cho cô.

“Chờ đã!”

Trong thoáng chốc, Arcana chợt quay đầu nhìn về phía ngôi nhà.

Thế nhưng, rốt cuộc cô vẫn quyết định đuổi theo con mèo đen. Lòng tự nhủ rằng chỉ cần nằm trong phạm vi ma nhãn của anh trai thì sẽ không vấn đề gì hết.

Đi được một đoạn, những khung cảnh xa lạ bắt đầu phản chiếu trong đôi mắt của cô.

Ở phía đằng xa, có một người đàn ông đang ngồi tựa lưng vào gốc cây to lớn.

Tóc tím, mắt xanh, cùng với một chiếc áo choàng lịch thiệp.

Con mèo đen chạy đến nhảy lên đùi gã.

Vừa nhẹ nhàng vuốt ve chiếc đầu nhỏ xinh xắn, gã vừa nhìn về phía Arcana.

“Chào, Arcana.”

Đột nhiên bị bắt chuyện bởi một người xa lạ, cô bé không khỏi run lên vì sợ hãi.

“Đừng lo, ta không có ý định làm hại cháu đâu. Tuy rằng đang ngủ, nhưng nếu ta tiến thêm vài bước thì kiểu gì cậu ấy cũng phát hiện ra thôi.”

Biểu cảm của người đàn ông rất dịu dàng. Giọng nói và thái độ của gã cũng ôn tồn không chút đe dọa.

Hai người đang ở giữa lằn ranh phạm vi hiệu lực ma nhãn của Anos.

“Tại sao… Chú lại biết tên tôi? Chú là ai?”

“Hồi cháu còn bé tí, chúng ta đã gặp nhau rồi đấy. Mà chắc cháu không nhớ đâu nhỉ. Ta là Ceris, có một việc ta muốn nhờ cháu giúp.”

Arcana đáp lời với tâm thế tràn đầy cảnh giác.

“...Chuyện gì cơ?”

“Đưa hộ ta thứ này cho Anos.”

Ceris lấy ra một bức thư và búng nhẹ ngón tay.

Ngay lập tức, bức thư liền lơ lửng bay giữa không trung rồi từ từ hạ xuống lòng bàn tay cô.

Nó giống hệt bức thư mà vừa nãy Anos đã ném vào lò sưởi.

“Chú… Chú đến bắt anh trai cháu sao?”

“Bắt? Sao cháu lại nghĩ thế?”

Arcana ngập ngừng.

“V… Vì anh ấy đã gây rối ở Midhays, nên là…”

“À… Đúng là nó có quậy thật. Với một đứa trẻ tầm tuổi này thì lượng ma lực mà nó sở hữu quả thực vượt ngoài sức tưởng tượng. Chỉ một sơ suất trong việc kiểm soát sức mạnh thôi, thằng bé cũng có thể thiêu rụi cả một quốc gia trong nháy mắt. Cũng chính bởi nguồn ma lực khổng lồ ấy mà hiện giờ nó chưa thể tự do sử dụng ma pháp theo ý muốn được.”

Ceris nở một nụ cười thuần khiết.

“Ta tới để đón cậu ấy đi. Anos là người mang trong mình phẩm chất và sứ mệnh trở thành vua của Dilhayd này. Nên để sức mạnh to lớn mà cậu ấy sở hữu sử dụng vào mục đích thích hợp.”

Arcana lặng lẽ nhìn người đàn ông với ánh mắt đầy nghi hoặc.

Trông gã không có vẻ gì là đang nói dối cả. Tuy nhiên, cô cũng không thể bỏ ngoài tai những lời của anh mình.

“Chắc chắn đó cũng là điều Anos hằng mong đấy. Cháu có biết hằng đêm cậu ta làm gì không?”

“...Học ma pháp.”

“Đúng vậy. Ở cái nơi xa xôi hẻo lánh này mà vẫn có thể tự thân mày mò nghiên cứu ma pháp tới mức đó, quả là đáng khâm phục. Tuy nhiên, có vẻ cậu ta đang gặp bế tắc rồi.”

Ceris chăm chú quan sát biểu cảm của Arcana.

Nhưng mà đồng thời, cảm giác như cặp đồng tử xanh ấy lại chẳng nhìn vào thứ gì cả.

“Âu cũng là điều khó tránh khỏi. Tuổi thì còn nhỏ, lại tự học một mình… Với sức mạnh không ai sánh bằng ấy thì những kiến thức thông thường làm sao có thể áp dụng được. Tự thân nghiên cứu vực thẳm ma pháp tuyệt đối không phải là con đường dễ dàng. Tuy nhiên, chỉ cần nắm bắt được cơ hội, cậu ta có thể chạm tới đỉnh cao của thế giới ngay lập tức.”

Không khen ngợi, cũng chẳng sợ hãi, Ceris chỉ đang thản nhiên nói như thể đó là một sự thật tất yếu.

“Và người có thể trao cơ hội ấy, chính là ta đây.”

“Nhưng mà… Onii-chan bảo lũ rồng cứ đuổi theo anh ấy mãi. Nếu tới lâu đài thì sẽ gây rắc rối cho mọi người mất.”

Nghe Arcana nói vậy, Ceris liền gật đầu như thể hiểu ra vấn đề.

“Ồ, thì ra là vậy.”

Lẽ tất nhiên, cô bé cảm thấy rất khó hiểu trước phản ứng đó.

“Là sao ạ?”

“Cháu có biết Kẻ nói dối Dora không?”

Arcana gật đầu đáp.

“Tại sao Dora cứ liên tục nói dối? Dù việc đó chẳng đem lại lợi ích gì cho cô ấy cả?”

“Vì… chuyện đó vui?”

“Cũng có thể. Hoặc, cô ấy chỉ muốn đem lại tiếng cười cho những dân làng buồn chán cũng nên.”

“Ý chú Dora là một người dịu dàng ư?”

Nhớ lại lời của anh trai, Arcana hỏi.

“Ta nghĩ thế, còn cháu?”

“Nhưng nếu là người nói dối dịu dàng thì đáng ra cô ấy phải được hạnh phúc chứ. Đằng này Dora lại chết cô độc một mình, chẳng ai chịu tin cô ấy cả.”

Ceris gật đầu trầm mặc.

“Cuộc đời là vậy mà. Dù có là lời nói dối dịu dàng đi chăng nữa, chưa chắc đã đem lại sự cứu rỗi đâu. Ta chỉ hy vọng rằng Anos không phải chịu kết cục tương tự như thế.”

Vừa nói, gã đàn ông vừa ngước mắt nhìn về căn nhà ở phía xa một cách đầy ẩn ý.

“Arcana, bây giờ thế này đi. Nếu cháu thuyết phục được Anos, ta sẽ thực hiện một điều ước của cháu.”

“Điều ước của cháu ư…?”

“Phải. Bất cứ điều gì mà cháu muốn. Trước giờ cháu luôn sống ở mấy vùng hẻo lánh như này nhỉ, có muốn tới thành phố không?”

Arcana thoáng nghĩ một nhịp rồi lắc đầu.

“...Onii-chan sẽ buồn lắm, cháu không đi đâu. Anh ấy đã dặn như thế rồi.”

“Vậy những chuyện khác đi, chuyện gì cũng được.”

“Chuyện mà cháu muốn làm…”

Cô bé cúi đầu, đắm chìm vào luồng suy nghĩ miên man.

Một lúc sau, Arcana khẽ ngẩng đầu.

“...Cháu có thể sử dụng được ma pháp như Onii-chan không?”

Một chút rụt rè, pha lẫn chút ngượng ngùng đáng yêu.

“...Lúc nào Onii-chan cũng phải đơn độc chiến đấu với lũ rồng, tội nghiệp lắm. Nếu sử dụng được ma pháp, cháu sẽ thay anh đánh bại chúng. Xây nhà, nhóm lửa… Cháu sẽ phụ anh làm hết luôn.”

“Cháu tốt bụng thật đấy, Arcana.”

Thấy Ceris mỉm cười thân thiện, Arcana cũng vui vẻ cười theo.

“Lý do cháu không sử dụng được ma pháp, đó là bởi ma lực trong người cháu đang bị phong ấn rồi.”

“Phong ấn…?”

“Tới đây đi, rồi ta giải phong ấn cho.”

Arcana lưỡng lự suy nghĩ.

“Mất có 3 giây thôi. Cậu ta không phát hiện ra đâu.”

“...Ừm…”

Cô bé hạ quyết tâm, chậm rãi tiến từng bước về phía Ceris.

Gã đàn ông vẽ một vòng ma pháp trận lên người cô.

Ma thuật thức này có tác dụng gây rối loạn cưỡng chế ma pháp phong ấn được thi triển từ trước. Những tia sáng dần len lỏi vào trong cơ thể cô bé. Khoảnh khắc tiếp theo, vô số các hạt phân tử ma lực trào dâng lên từ căn nguyên của Arcana.

“Oa…”

“Cháu đã từng học về ma pháp trận chưa?”

Arcana gật đầu.

“Nhưng mà cháu không thi triển được.”

“Giờ thì được rồi đấy, thử mà xem.”

Cô bé sử dụng nguồn ma lực tuôn trào trong cơ thể để vẽ nên một vòng ma pháp trận.

Tức thì, ma thuật thức được cấu thành y như những gì cô tưởng tượng. Arcana thành công triệu hồi ra một ngọn lửa.

Hỏa Viêm <Grega>.

Mặc dù là hỏa ma pháp yếu nhất, song sức cháy của nó dữ dội tới mức thiêu rụi cây đại thụ bên cạnh. Ceris phải dùng phản ma pháp để dập tắt trước khi nó lan rộng thêm.

“Đó, thấy chưa.”

Arcana gật đầu mừng rỡ.

“Nếu muốn, ta có thể dạy cháu ma pháp tránh khỏi lũ rồng luôn.”

“...Có loại ma pháp như thế sao?”

“Dĩ nhiên rồi. Đổi lại, cháu sẽ thuyết phục Anos giùm ta chứ?”

“Ừm! Nếu không bị rồng tấn công nữa, chắc chắn Onii-chan sẽ đồng ý tới lâu đài thôi. Anh ấy thích ma pháp lắm mà.”

“Tốt quá, cháu nói vậy thì ta yên tâm rồi.”

Ceris mỉm cười an lòng.

Biểu cảm của gã trông thực sự toát lên vẻ tử tế của một người tốt bụng.

“Để ta chuẩn bị vài thứ, ngày mai tầm giờ này lại tới đây nhé. Tạm thời ta sẽ tái phong ấn ma lực của cháu lại.”

Ceris hủy ma pháp trận vừa vẽ lên người Arcana.

Phong ấn ngay lập tức hoạt động trở lại.

“À phải rồi. Trong bức thư ấy có viết những điều cực kỳ quan trọng với Anos, cháu tuyệt đối không được xem đâu đấy.”

“Ể…?”

“Hứa với ta chứ?”

“...Ừm.”

“Tốt lắm. Vậy thôi, hẹn mai gặp lại.”

Dứt lời, Ceris thi triển ma pháp Phi Hành <Fles> lên cơ thể.

Chỉ trong nháy mắt, cơ thể của gã lơ lửng trên không trung rồi vụt bay khỏi tầm mắt cô bé.

____________________________________________

Tác note:

Người đàn ông biết về Anos và Arcana khi còn nhỏ. Liệu đây là bạn hay thù?

NIT note:

Sao nó cứ thoang thoảng mùi drama nữa vầy….

Sr mn, chương này NIT làm hơi chậm, tuần vừa rồi hơi lu bu tí.

Giờ đỡ rồi, chắc v…..

T4R

~~~~~~~~~~~~~~~

Bản dịch chính chủ được up duy nhất tại link: https://docln.net/truyen/3601-maou-gakuin-no-futekigousha

Ghi chú

[Lên trên]
(Sinhsieusao: Cho ai không nhớ thì rồng bám theo Arcana, nhưng Anos nói dối để em không cảm thấy có lỗi)
(Sinhsieusao: Cho ai không nhớ thì rồng bám theo Arcana, nhưng Anos nói dối để em không cảm thấy có lỗi)
Bình luận (6)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

6 Bình luận

Đọc mấy chap trước xong thấy chap này chữa lành quá
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
bình yên trước cơn bão :)))
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
hỏ
Xem thêm
chương này ko có gì để cmt cả nên cmt đại 🤣
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
kiểu nó như bình yên trước cơn bão :D
Xem thêm