Chính truyện (chương 11 đến 85)
Chương 60: Trận chiến với Kujo
5 Bình luận - Độ dài: 1,352 từ - Cập nhật:
“-Moeko-chan đâu rồi?”
Tôi nhìn xung quanh.
Tổng số người có mặt trong đây là tám……hay chín gì đó?
Moeko-chan đang ở ngay đằng sau.
Nhìn qua thì, con bé đang bị trói và chỉ đang bất tỉnh.
May mắn thay, chúng chẳng làm gì tồi tệ với con bé cả.
Cơ mà, mới ban nãy tôi có nghe một giọng rất giống của Sudo nhưng không biết có phải hay không……hay tôi đang tưởng tượng nhỉ.
“Aaah mày là thằng nào thế?”
Cái gã đứng gần lối vào áp sát lại.
Nhưng,
“Này, chính là nó”
Một đồng bọn lên tiếng, gã quay lại nhìn tôi, rồi gã mở to mắt vì ngạc nhiên.
“Vậy đây chính là…”
Cái tên ban nãy vẫn còn hốc hách định áp sát thì giờ đây đã nâng cao mức độ cảnh giác.
Hiểu rồi. Vậy ra thông tin về tôi đã bị lộ ư?
Khả năng chính Sudo là kẻ giật dây đằng sau cũng càng lúc càng hợp lí.
“Thả Moeko-chan ra đi”
Tôi dứt khoát và gây áp lực.
Nhưng bọn chúng cũng không nhúc nhích nửa bước, vẫn cảnh giác với tôi.
“Tao không thể làm thế. Sena Miyako đâu?”
“Sena sẽ không đến”
“Vậy thì tao cũng sẽ không thả con bé kia ra đâu”
“…Hiểu rồi”
Những gã này có khí chất khác hoàn toàn so với mấy tên mà tôi từng gặp.
Vì thế, tôi sẽ dùng toàn lực để ngay từ đầu.
Tôi đã hứa với Sena rồi.
Tôi đã hứa sẽ cứu được con bé.
Nghĩ đến Sena vẫn luôn chờ đợi Moeko-chan trở về trong sự lo lắng tột cùng khiến ngực tôi thắt lại.
…Tôi sẽ cứu được con bé. Tôi sẽ giúp được cô ấy.
“Vậy thì, không còn cách nào khác nhỉ”
Dứt lời, tôi bứt tốc thẳng đến vị trí của Moeko-chan.
“Ai cho mày làm thế!”
“Oraaaaaaaaaahhh!”
Hai gã chặn trước mặt tôi.
Cả hai cùng lúc ra đòn.
Một cú đấm vào mặt và một cú đá bằng đầu gối vào vùng bụng.
“”!?!?””
Tôi đã đọc được nó và né đi nhanh chóng.
Tôi phản đòn, dùng nắm đấm và khuỷu tay để đánh vào mặt hai gã nhằm khống chế cả hai.
Chỉ trong năm giây.
Cả hai đã ngã xuống với tiếng loảng xoảng phát ra.
Sự căng thẳng tại nơi này tăng lên đột ngột.
Bốn gã khác đã bắt đầu bao vây tôi.
Xét về cách mà mấy gã này hành động, có lẽ chúng thực sự chuyên nghiệp. Chắc hẳn mấy gã đã có kinh nghiệm chiến đấu trong thực tế.
Mỗi tên đều đang liếc mắt nhìn nhau như thể đang chờ đợi một thời cơ thích hợp-
“! ! ! !”
Tôi đạp mạnh chân, lập tức áp sát vào một trong số chúng và ra một đòn bằng đầu gối thẳng vào hạ bộ của hắn.
“Gahh!!!!!!!”
Tên đó đã nằm đo đất.
Đội hình bỗng chốc trở nên hỗn loạn, lợi dụng nó, tôi hạ từng tên còn lại.
Khi đã có được kinh nghiệm và đến một mức độ nào đó, việc đọc được chuyển động của đối phương sẽ rất là dễ dàng.
Nhờ vậy, tôi đã đánh gục được bọn chúng mà không tốn quá nhiều thời gian.
Tôi muốn cứu được Moeko-chan trước khi em ấy kịp tỉnh lại dù chỉ một giây.
Suy nghĩ đó đã thôi thúc tôi hành động quyết liệt hơn.
Nhanh hơn nữa!
“T-Thằng này là sao chứ?”
“Chuyển động của nó không thuộc về một con người nữa!!!”
“Tao có nghe thằng này là một kẻ khó nhằn, nhưng ai ngờ lại đến mức này…”
“Chỉ trong nháy mắt đã có SÁU thằng nằm rồi”
“Phải làm gì bây giờ?!”
Mấy gã còn đứng được đã hoảng loạn.
Có hai gã dường như còn tính bỏ chạy.
Tôi tiến bước và gây thêm áp lực.
“Một lần nữa - Thả Moeko-chan ra”
Bọn chúng còn trở nên căng thẳng hơn nữa.
Trong chiến đấu, quan trọng nhất chính là Áp lực.
Bởi chỉ cần có thể làm giảm đi ý chí chiến đấu của đối phương, ép hắn ta phạm sai lầm là đủ để nắm được phần thắng rồi.
“Kukkkkk……ahahahahahahahahahahahaha!!!”
Một người đàn ông với thân hình to con đứng gần chỗ Moeko bắt đầu cười lớn.
Có lẽ ông ta khoảng tầm 39 hoặc đã đầu 40 tuổi rồi.
Ông ta chắc chắn có nhiều kinh nghiệm hơn mấy gã kia, khí chất toát ra từ ông ta cũng cho thấy ông ta khác biệt hoàn toàn.
Thể trạng của ông ta hoàn hảo đến mức không ai nghĩ rằng ông ta đang ở độ tuổi trung niên.
Ông ta đúng là cứng cáp mà.
“Tao cực kỳ ấn tượng đấy. Đúng như những gì tao được nghe. Dù còn rất trẻ nhưng chú mày làm tốt đấy”
Nói xong, ông ta mặc nhiên bước qua hai gã đang run chân sợ hãi kia.
Không còn đường lui nữa rồi.
Nếu bây giờ mà hành động bất cẩn, tôi sẽ bị xử lí gọn thôi.
“Này bọn bây! Chúng mày sợ cái gì thế?”
“U-ummm…”
“Hở? Bọn mày sợ thằng nhóc này hơn tao sao?”
“! ! ! ! ! ! !”
“LÊN ĐI, MẤT MẶT QUÁ! ! ! ! ! !”
Hai gã kia bị kích động, lập tức nắm chặt tay và tấn công tôi.
“Oraaaaah!!!”
Cả hai lao đầu về phía tôi.
-Nhưng
“Guha! ! ! ! !”
Tôi đẩy lùi cuộc tấn công và chớp thời cơ phản một đòn sắc bén.
Đến khi nhận ra, gã đã ngã úp mặt xuống đất, bụi văng tứ tung.
Những hành động bị cảm xúc chi phối vẫn luôn đầy rẫy lỗ hổng.
-Rồi, thêm lần nữa
“Ờ, ờ……tốt đấy. Tuyệt vời. Tao cũng không ngờ vẫn còn tồn tại người mạnh đến vậy……thậm chí lại còn rất trẻ nữa. Nói thật thì, tao cũng rất là khâm phục chú mày đấy, hiểu không?”
Vừa nghe ông ta lảm nhảm, tôi vừa tìm cách để ra đòn.
Tuy nhiên, phải công nhận là nó rất khó.
Bởi, người đàn ông trước mặt quá mạnh.
“Cơ mà bọn tao cũng chỉ là đang làm nhiệm vụ của mình thôi. Nếu để thua một thằng nhãi học sinh trung học thì nhục lắm. Nên là, rất tiếc……nhưng mày phải đổ máu thôi”
Tâm trạng của ông ta thay đổi cái một.
Ông ta đã bước vào trạng thái chiến đấu.
Áp lực mà ông ta gây ra đã đạt đỉnh điểm.
“Mua vui cho tao nào!”
Ông ta tấn công với một nụ cười nham hiểm.
“!!!”
Bứt tốc, ông ta lập tức thu hẹp khoảng cách và tung một cú đấm toàn lực vào tôi.
Đòn đánh sượt qua má phải của tôi.
Nếu dính đòn, tổn thương sẽ cực kỳ lớn.
“ORA ORA ORA ! ! ! ! !”
Hàng loạt những đòn tấn công liên tiếp được tung ra nhắm thẳng vào mặt tôi.
Tôi né và đỡ được tất cả.
Tuy nhiên, ông ta vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.
“Cứ phòng thủ như vậy thì mày sẽ chẳng bao giờ THẮNG ĐƯỢC ĐÂU! ! ! !”
Ông ta một lần nữa thu hẹp khoảng cách, một cú đấm bằng tay phải đầy uy lực được tung ra, ở khoảng cách này tôi không thể né được.
Tôi đã nhanh chóng thủ thế đỡ trọn cả đòn đánh.
Cánh tay tôi trở nên đau nhức.
Dù gì thì ông ta vẫn quá mạnh.
“Này, gì vậy chứ? Cái khí thế ban nãy của mày đâu mất rồi?”
Moeko-chan vẫn đang ở đằng sau ông ta.
Đó là trách nhiệm của tôi.
Phải cứu được Moeko-chan.
Phải giữ được lời hứa với Sena.
“--khởi động đã xong”
Lau mồ hôi trên trán, tôi trừng mắt nhìn thẳng vào ông ta.
Vẻ mặt của ông ta đã có phần căng thẳng.
Hãy kết thúc nó nào.
Hoàn thành nhiệm vụ của chính mình thôi.
5 Bình luận
YAAI