Tập 01
Chương 1-8 Sự quyết tâm và chiếc Canelé đang nảy mầm
4 Bình luận - Độ dài: 1,091 từ - Cập nhật:
Tiếp Tục:
—————
Hóa ra Chika cũng có lúc phải cũng vất vả..
Souma vẫn nghĩ cô chỉ là một cô gái lúc nào cũng được mọi người cưng chiều, cười “hì hì” vui vẻ mà chẳng phải lo gì.
“Chúng ta cùng hợp tác vì mục tiêu của mỗi người nhé. Cậu đừng khách sáo với tớ. Tớ cũng sẽ không khách sáo đâu.”
“Vâng, tất nhiên rồi. Cùng nhau cố gắng nhé.”
Chika gật đầu, ánh mắt long lanh như thể đang háo hức lắm. Chắc vì cậu ấy vừa bước được một bước đầu tiên để tiến gần hơn đến phiên bản “người lớn” mà mình mong muốn.
Người lớn thật sự, hả…
Ở lớp, Chika lúc nào cũng được mọi người cưng như em gái hoặc con gái trong nhà, thế nên trông cô ấy lúc nào cũng nhỏ bé hơn tuổi thật. Thành người lớn ư… thật khó mà tưởng tượng.
…Ít nhất là với cô, ở khoảnh khắc này.
Khi hai đứa rời khỏi quán cà phê thì trời đã gần sáu giờ tối.
“Cảm ơn cậu vì chiếc bánh nhé.”
Đi dọc con hẻm vắng bóng người, dưới ánh hoàng hôn rực màu cam, Chika khẽ cúi đầu cảm ơn.
“Tớ là người lôi cậu đi, bắt cậu ăn bánh không hỏi ý kiến, giờ còn bắt cậu trả tiền nữa thì tớ hóa thành kẻ xấu mất?”
“Công nhận.”
Souma lắc lắc chiếc ví mỏng dính, khiến Chika bật cười khúc khích.
“Nhưng mà, đây là lần đầu tiên tớ đến một quán cà phê yên tĩnh, có không khí trưởng thành đến thế. Vui lắm. Thường thì tớ toàn đi mấy quán cà phê bình thường với bạn bè thôi. Quán kiểu này thật sự rất tuyệt.”
“Ừ, học sinh trung học ít khi vào mấy chỗ như vậy mà.”
Souma hiểu cảm giác của Chika, bởi chính cậu cũng từng thấy hồi hộp khi lần đầu phát hiện ra quán cà phê ấy.
“À mà, cậu muốn thử những việc gì thế?”
Dù sao cậu cũng đã nhận lời “dõi theo”coo rồi, nên Souma khá tò mò xem “thiên thần hòa bình” sẽ muốn thử những gì.
“Ừm… để xem nào…”
Chika nghiêng đầu suy nghĩ một lúc, rồi nói…
“Về ăn uống thì… tớ muốn đi ăn okonomiyaki. Cái loại nhà hàng mà mình tự phục vụ ấy.”
Cô còn giơ tay làm động tác lật bánh bằng cái xẻng nhỏ.
“Cậu chưa từng đi à?”
“Có đi rồi chứ… nhưng mà…”
Chika bỗng trông có vẻ u sầu.
“Đi với gia đình hay bạn bè thì toàn có người nướng hộ. Đặc biệt là bố tớ, ông ấy nướng bánh tròn đẹp lắm, thế nên tớ ngại chẳng dám giành. Mà tớ cũng chưa bao giờ đi một mình cả.”
“Bố cậu chắc khéo tay lắm nhỉ.”
Souma thầm nghĩ làm bánh ngọt còn được, thì nướng cái bánh bột chắc chẳng là gì.
“Rồi rồi, tớ hiểu rồi. Lỡ cậu nướng hỏng thì cứ để tớ ăn hết cho, đừng lo.”
“Tớ sẽ cố gắng để không làm hỏng đâu!”
Chika siết nắm tay nhỏ xíu, như đang tự cổ vũ mình.
Souma thầm thở phào. Ban đầu cậu lo cô sẽ nhờ mình làm mấy chuyện kinh khủng gì đó, hóa ra chỉ đi ăn okonomiyaki thì nhẹ nhàng quá rồi.
“À, tớ còn muốn thử câu cá nữa. Nhưng vì tớ bơi kém nên bị cấm đi biển, bảo như vậy sẽ nguy hiểm lắm.”
“Tớ không rành lắm, nhưng không phải chưa từng câu bao giờ, nên chắc ổn thôi.”
Souma làm dấu OK, Chika thì bắt đầu đếm trên ngón tay những việc muốn thử.
“Còn nữa, tớ muốn đi công viên giải trí. Nhưng lần này tớ sẽ tự lên kế hoạch hoàn hảo. Bình thường toàn đi theo kế hoạch người khác thôi.”
“Công viên giải trí hả… ừ, cũng được…”
Souma chưa từng đi với con gái bao giờ, nghĩ đến thôi đã thấy hơi ngượng.
“Rồi tớ muốn tự mua quần áo, còn muốn thử phối đồ cho người khác nữa. Bình thường tớ toàn bị người ta phối cho thôi. Cậu chịu làm người mẫu cho tớ nhé?”
“Cậu định biến tớ thành búp bê thay đồ hả? Nhớ chọn chỗ nào không có người quen đấy.”
“À, còn cái vụ vé xem phim nữa. Tớ chưa từng tự mua vé, mà lần này muốn thử luôn ghế đôi. Ở nhà thì ba người, đi với Miki-chan thì cậu ấy toàn lo cho tớ chẳng xem được phim gì cả.”
“Khoan. Khoan khoan khoan!”
Souma vội cắt ngang khi Chika bắt đầu nói với giọng hào hứng quá mức.
“Sao thế?”
Cô nàng chẳng hiểu gì, tròn mắt nhìn.
“Cậu không thích rạp chiếu phim à? Nếu thế thì tớ sẽ không ép…”
“Không phải tớ ghét rạp phim. Nhưng ghế đôi thì… không ổn đâu.”
Ghế đôi là dành cho các cặp đôi thật sự yêunhau. Hai người chỉ là bạn cùng lớp mà ngồi sát như thế… Chỉ tưởng tượng cảnh cậu và Chika ngồi ghế đôi trong rạp, vai kề vai, vừa ăn bắp rang vừa xem phim thôi cũng đủ làm Souma nóng bừng cả mặt.
Chika là một cô gái cực kỳ dễ thương. Souma biết rõ có không ít thằng con trai nhắm đến cô, nhưng rồi bị bức tường thép mang tên Miki chặn đứng, đành ôm gối khóc thầm. Biệt danh “thiên sứ hòa bình” quả thật chẳng sai chút nào.
Với Souma, người vốn thích mẫu con gái chín chắn hơn, Chika quá trẻ con nên không nằm trong “tầm nhắm” của cậu. Nhưng dễ thương thì… đúng là dễ thương thật. Ngồi ghế đôi với một đứa con gái như thế, làm chuyện giống hệt người yêu… với một thằng con trai mười mấy năm chưa từng có bạn gái như Souma thì đúng là rào cản tinh thần quá lớn.
“Những chuyện như vậy nên để dành cho người cậu thích thật sự. Không cần phải vội. Muốn thử cũng quan trọng, nhưng giữ nó cho khoảnh khắc đặc biệt còn quan trọng hơn… Này, cậu có nghe tớ nói không đấy?”
Souma vừa đỏ mặt vừa cố gắng giảng giải, nhưng Chika thì chẳng để tâm mấy. Cô nàng cứ nhìn chằm chằm Souma với ánh mắt lấp lánh như đứa trẻ lần đầu được mua cho món đồ chơi mới, vừa hiếu kỳ vừa háo hức…


4 Bình luận
YAAI