• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

WN

Chương 15: Một người chồng tốt?

2 Bình luận - Độ dài: 1,276 từ - Cập nhật:

“... Hoam... Được rồi. Hôm nay mình dậy sớm thật.”

Mặc dù hôm kia tôi cũng không thức khuya, nhưng chỉ cần thấy mình lạc vào một thế giới khác cũng đủ khiến tôi kiệt sức. Vì tối qua đi ngủ sớm nên tôi vừa thức dậy lúc mặt trời vừa mọc. Điều này khiến tôi cảm thấy sảng khoái vô cùng.

"Souma, chào buổi sáng. Anh có chắc là mình thấy ổn khi thức dậy sớm thế này không?"

"Chào buổi sáng, Elmie. Tối qua tôi đi ngủ sớm nên không còn thấy mệt nữa."

Elmie đã tỉnh dậy từ lâu và đang bảo dưỡng vũ khí ở phòng khách.

.. Rốt cuộc thì nguy hiểm luôn rình rập khắp nơi trên thể giới này. Phải rồi. Chuyện này là bình thường. Mài kiếm vào buổi sáng cũng là bình thường. Phải rồi.

"Ferris và Flore vẫn còn ngủ à?"

"Ừ. Họ thường thức dậy muộn hơn."

"Tôi hiểu rồi. Vậy thì ... Như đã nói hôm qua, tôi sẽ chuẩn bị bữa sáng hôm nay."

“ ... Cậu chắc chứ? Souma, anh là khách mà. Anh không cần phải mất công chuẩn bị đồ ăn cho chúng tôi đâu.”

"Đây là sở thích của tôi. Hơn nữa, nấu ăn cũng là một cách hay để giết thời gian."

"Được thôi ... Nếu anh cứ khăng khăng như vậy ... "

Hôm qua tôi lang thang quanh các khu chợ và quầy hàng thực phẩm. Dường như ẩm thực ở đây không phát triển bằng thế giới cũ của tôi. Người ta chủ yếu chỉ nướng và dùng muối để nêm nếm. Với một người Nhật quen ăn uống đa dạng như tôi, đồ ăn thế này thật sự khá nhạt nhẽo.

Ngày trước ở Nhật, tôi thường tự nấu ăn vì bố mẹ đều bận đi làm. Nhờ thế, tôi cũng học được vài món đơn giản.

Hơn nữa, tôi có quá nhiều thời gian rảnh rỗi ở thế giới này. Sau khi trở về nhà chung, Elmie và những người khác sẽ ra sân vườn để luyện tập. Sau đó, họ sẽ kiểm tra hệ thống an ninh và bảo dưỡng vũ khí cùng áo giáp trong nhà.

Nhưng với tôi, ngoài luyện tập ma thuật thì tôi chẳng có gì làm. Thế là tôi đã nghĩ đến việc nấu ăn, vừa giết thời gian, vừa cải thiện bữa ăn hằng ngày – “một mũi tên trúng hai đích.”

“.... Chào buổi sáng."

"Chào buổi sáng, Flora."

Flora đã thức dậy rồi, nhưng trông cô ấy vẫn còn đang trong cơn buồn ngủ. Cô dụi mắt, dường như vẫn chưa tỉnh hẳn. Trông đáng yêu vô cùng. Ngay buổi sáng thôi mà tim tôi đã được chữa lành mất rồi.

" ... Hoam .. Chào buổi sáng.”

"Chào buổi sáng, Ferris ... Cái -! Đợi đã! Cô không mặc quần à !!! ”

Giống như Flora, Ferris vừa đi xuống cầu thang vừa dụi mắt, có vẻ vẫn còn buồn  ngủ lắm. Tuy nhiên, mặc dù cô ấy mặc áo phông, nhưng phía dưới lại chỉ có mỗi quần lót.

Một mỹ nhân ngực khủng mặc áo phông và quần lót ... Sức-sức hủy diệt quá nguy hiểm với một người như tôi!

“Hả? Nhưng tôi đã mặc áo rồi mà. Không sao đâu, phải không?"

Có sao đấy! Cô vẫn còn chưa tỉnh táo nữa mà!!

"Làm ơn đặt gì đó ở dưới nữa đi! Giống như tôi đã nói hôm qua, Ferris-san, tưởng tượng nếu tôi đi lại chỉ với mỗi đồ lót như cô bây giờ đi!"

"So-Souma chỉ mặc mỗi đồ lót ?! Nguy hiểm lắm !! "

"Fe-Ferris đồ ngốc! Nhanh lên! Mặc đồ vào đi!"

"Xi-xin lỗi!"

Ferris nhanh chóng chạy lên cầu thang trở về phòng mình.

Phù ... Bình tĩnh nào ... Không sao đâu ... Từ chỗ Elmie và Flora đang ngồi, họ không thể nhìn thấy cậu nhỏ của mình được. Giờ mình chỉ cần nghĩ đến cơ bắp của đàn ông để bình tĩnh lại thôi...

“Ù'm ... Lỗi của tôi, lỗi của tôi! Lần sau tôi sẽ cẩn thận hơn."

“Vâng, xin hãy làm vậy ... "

Nếu là ở thế giới cũ, chắc tôi đã coi đó là “lộc trời” mà vui mừng khôn xiết. Nhưng giờ đây, tất cả họ đều là ân nhân của tôi. Hơn nữa, sự vô tư của họ hoàn toàn trái ngược với những gì thường thấy ở thế giới cũ của tôi. Tôi cảm thấy rất tội lỗi khi nghĩ đến những suy nghĩ biến thái khi họ làm tất cả những điều này một cách vô thức. Cảm giác đó cũng giống như khi bạn vô tình nhìn chằm chằm vào quần lót của một cô gái khi cô ấy không nhận ra váy mình đang bị vén lên vậy.

" .... Trời ạ, cậu cần phải cần thận hơn đấy."

"Tớ biết rồi mà! À mà này ... Bữa sáng hôm nay trông sang chảnh quá!"

"Souma đã chuẩn bị tất cả từ sáng sớm đấy."

"Souma, anh biết nấu ăn à?"

"Chỉ một chút thôi. Bố mẹ tôi thường về muộn, nên thỉnh thoảng tôi thường nấu cơm và làm vài việc lặt vặt ấy mà.”

"Tôi hiểu rồi! Vậy thì, chúng ta bắt đầu ăn thôi nhỉ!"

Tôi tự hỏi liệu món ăn mình nấu có hợp khẩu vị của họ không. Suy cho cùng, tôi nấu nó dựa trên kiến thức tôi có được tử thế giới cũ.

“Whoa, ngon quá! Chỉ là rau thôi mà, nhưng nhờ nước sốt kem chua này mà hương vị khác hẳn!”

“Thịt cũng tuyệt vời! Vừa mặn, vừa ngọt, lại hơi cay. Ăn cùng bánh mì hợp quá trời!” “Bánh mì với lớp bột trắng vàng này cũng rất ngon! Hương vị thật dịu nhẹ trên miệng!"

Nhìn phản ứng của họ, có vẻ họ thích món này. Tôi đã thử cải thiện bữa ăn bằng cách làm sốt mayonnaise – món “kinh điển” trong truyện isekai. Để làm mayonnaise, tôi dùng giấm, dầu ăn, muối và trứng. Trong nhà đã có sẵn dầu ăn và muối, nhưng tôi không tìm thấy giấm gạo ở chợ nên đành mua thứ mà tôi đoán là giấm ngũ cốc.

Cái khó là trứng. Đúng như tôi nghĩ, người ở thế giới này không ăn trứng sống. Trứng ở đây rất nhanh hỏng, khó bảo quản. Vậy nên tôi phải mua trứng mới đẻ. Tuy nhiên, chúng hơi đắt. Sau đó, tôi dùng ma thuật để thanh lọc trứng và làm sốt mayonnaise.

Dù tỉ lệ nguyên liệu không chuẩn lắm, nhưng cuối cùng tôi cũng làm ra được thứ có thể gọi là mayonnaise. Tôi đã làm và nếm thử nó vào tối qua, vì sáng nay tôi không bị sao cả nên tôi đoán là sốt mayonnaise cũng sẽ không làm người khác bị ốm. Dù vậy, nếu có chuyện gì thì tôi vẫn có ma thuật chữa trị để phòng hờ.

Tôi trộn mayonnaise với trứng luộc thái nhỏ để làm bánh mì kẹp salad trứng. Còn thịt, tôi tìm thấy nước mắm ở chợ nên đã dùng nó để làm nước xốt ngọt cay. Tôi cũng mua rượu nấu ăn và đường. Đường ở đây khá đắt. Tôi ướp thịt, nướng nó và thêm một chút mayonnaise để làm thành sandwich.

“Souma, anh chắc chắn sẽ là một người chồng tuyệt vời đấy!”

... Mọi người rõ ràng rất ấn tượng với món ăn tôi nấu. Nhưng câu nhận xét cuối cùng kia... không biết nên vui hay buồn nữa.

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

Mambo..Mambo...Omatsuri Mambo
Xem thêm