[WN]Phần 2:Mùa hè ngắn ngủi, hãy yêu đi các cô gái.
Chương 78 Dù sao cũng là một cặp đôi giả mà?
6 Bình luận - Độ dài: 863 từ - Cập nhật:
"A…, tìm thấy rồi. Torishima-senpai!"
Nghe tiếng gọi, tôi quay lại thì thấy Shinra-san từ góc hành lang chạy về phía này.
"Ô, bị Onpu tìm thấy rồi."
"Này, gọi tên như vậy là bị mắng đấy, nghe như biệt danh lắm."
"Hả? Yotsumoto-senpai, rành ghê nhỉ?"
Chết rồi. Vì cuộc trò chuyện lúc đi mua đồ bơi với Chloe-san để lại ấn tượng quá mạnh, nên tôi lỡ buột miệng nói ra.
"H-haa… Shinra-san từng tới lớp gọi Torishima mà. Lúc đó tớ tình cờ nghe thấy thôi."
Dù thế nào đi nữa, tuyệt đối không để lộ tôi có mặt ở đó được.
"Torishima-senpai, đừng có lượn lờ trốn việc nữa."
"Nanane, anh chỉ là đang ngăn ngừa tai nạn có thể xảy ra từ trong n…"
"Thôi, khỏi biện minh. Mau mà làm việc đi."
Nhìn Shinra-san chống nạnh, nhíu mày trách Torishima, tôi chẳng còn biết ai mới là senpai nữa.
"Shinra-san, để anh nói công bằng một chút thì, Torishima tới phát kẹo cho bọn anh để tránh bị say nắng đấy."
"Ể… anh là bên câu lạc bộ kiếm đạo… đúng không?"
Shinra-san nhìn qua lại giữa tôi và Kasumi. Phải rồi, gặp thì gặp vài lần nhưng chưa từng trò chuyện.
"Đúng thế. Đây là Yotsumoto, còn đây là Juumonjigaoka-san."
Tôi vội cúi đầu chào xã giao. Thật tình thì mấy màn giới thiệu này không hợp với tôi.
"Hai người là bạn thời thơ ấu, lúc nào cũng tình cảm lắm nhỉ… gfuooa!"
Kasumi lập tức tung một cú chí mạng vào hông Torishima. Vừa mới vận động xong nên cú đánh này còn bén hơn bình thường.
"Senpai, xin đừng phát ra mấy tiếng ghê rợn đó nữa."
Shinra-san thì nắm lấy cổ áo Torishima, bảo "Chúng ta về thôi".
"Xin lỗi vì đã làm phiền. Vậy em xin phép."
Nói rồi, Shinra-san hơi cúi đầu chào, nhưng khi ngước lên lại liếc tôi bằng ánh mắt như có chút căm hờn.
…Tôi đã làm gì khiến cô ấy ghét nhỉ? Chẳng lẽ lúc trốn trong phòng thử đồ hôm nọ bị phát hiện sao? Dù trong tình huống tệ nhất, mong là cô ấy hiểu tôi không có ý rình trộm…
"Torishima-kun ấy, cứ như cơn lốc vậy. Xuất hiện đột ngột rồi bị kéo đi luôn."
"Chắc cậu ta sinh ra dưới vì sao ấy rồi."
Nhân tiện, tôi cho viên kẹo Torishima đưa vào miệng. Vị trà xanh khi nãy cùng vị ngọt mằn mặn lan ra vừa khớp đến lạ.
"Này, lát nữa cậu có kế hoạch gì không?"
Kasumi cũng nhấp một ngụm trà từ chai giống tôi rồi hỏi.
"Ờm, có chút việc."
"Masaki mà có việc thì hiếm thật đó."
"Cậu nghĩ tớ rảnh đến mức nào vậy?"
"Rảnh đến mức chẳng cần sổ tay lịch trình ấy."
Thật ra tôi chẳng bao giờ dùng sổ tay lịch trình, mà điện thoại cũng gần như trống trơn. Học sinh cấp ba thì lịch học cố định, ngoài ra cũng chẳng có mấy chuyện cần ghi.
"Chỉ là có hẹn với Chloe-san thôi."
"Ra là với Chloe-chan…"
Kasumi nheo mắt nhìn tôi, như muốn dò xét gì đó.
"N-nhìn gì vậy?"
"Chỉ có cậu với Chloe-chan à?"
"Ừ, đúng vậy."
"Hừm…"
Ơ? Cái "hừm" này của Kasumi nghe dài và trầm hơn ban nãy. Đi với Chloe-san thôi thì có gì sai à?
"…Này, hôm nay tớ với cậu có hẹn gì không nhỉ?"
"Không, chẳng có. …Hay là, cái “việc riêng” đó là đi mua đồ bơi chung chẳng hạn?"
"Ờ… thì…"
Chuyện hôm đi mua đồ bơi với Chloe-san tôi chưa kể cho ai cả, kể ra thì phải bịa nửa câu chuyện mất.
"Ể!? Thật sự đi mua đồ bơi á!?"
Kasumi bụm miệng, lùi lại một bước. Phản ứng có cần mạnh vậy không…
"Không có, không có đi."
"Thế thì tốt…"
Kasumi nhẹ nhàng đặt tay lên ngực, trông như đang có gì đó nghẹn lại. Theo kinh nghiệm, lúc này tốt nhất tôi nên gợi chuyện để Kasumi thổ lộ ra.
"Cậu với Chloe-san có chuyện gì à?"
"Ch-chẳng có gì với Chloe-chan cả. Chỉ là…"
Kasumi cúi mặt xuống, chưa nói dứt câu thì…
"Ughhh!"
Cậu ấy siết chặt nắm tay, ấn mạnh vào ngực tôi. Đây chẳng phải là chỗ bác sĩ thường ấn để kiểm tra ý thức sao? Đau ra phết.
"Dù là giả đi nữa, nhưng bây giờ chúng ta… vẫn là cặp đôi cơ mà."
"Hả? Cậu lại muốn chụp ảnh à?"
"Trời ạ, tớ nói vậy mà cậu còn không hiểu. Thật là…"
Kasumi để lại câu nói dở dang, rồi lấy cớ "phải đi dọn dẹp" mà chạy về phía hội trường Open Campus.
Tuần sau ra biển chụp ảnh, nên tôi nghĩ tuần này cậu ấy sẽ không nhắc nữa cơ mà. …Mà thôi, tôi cũng phải quay lại nhanh, nếu để cho Kasumi với mấy đứa năm nhất lo dọn hết thì tôi đúng là thành viên ma chẳng biết điều mất.
Tôi vắt chiếc khăn trên cổ, lau những giọt mồ hôi còn sót lại rồi vội bước theo sau Kasumi…


6 Bình luận
TFNC
YAAI