[WN]Phần 2:Mùa hè ngắn ngủi, hãy yêu đi các cô gái.
Chương 60 Tôi đã yêu cậu bạn thời thơ ấu của mình
20 Bình luận - Độ dài: 571 từ - Cập nhật:
★Góc nhìn của Kasumi
Trái ngược hẳn với khung cảnh yên bình ngoài quán cà phê, trái tim tôi đang rung động dữ dội.
“Người luôn ở bên cạnh, dù lúc tớ vui hay lúc tớ buồn.”
Chỉ một câu nói của Masaki thôi, vậy mà nó như một cú chí mạng, làm chao đảo tất cả những cảm xúc vốn đang rối bời trong tôi.
Tôi biết chứ… biết rõ là Masaki không hề nói câu ấy để ám chỉ tôi.
Chín năm làm bạn cơ mà, chẳng lẽ tôi không hiểu cậu ấy sao?
Thế nhưng, dù biết vậy, trái tim tôi vẫn đập thình thịch đến mức chẳng thể nào kiểm soát nổi.
Cùng lúc ấy, tôi cũng hiểu ra cái cảm giác nhói nhói, nghèn nghẹn nơi lồng ngực mà dạo gần đây tôi hay gặp… rốt cuộc nó là gì.
Những lần được tỏ tình ngày càng nhiều, đôi khi tôi cũng tự hỏi:l… “Liệu mình có thích ai đó không nhỉ?” Nhưng rồi tôi luôn giả vờ như không nhận ra, cứ để mặc cảm xúc ấy trôi đi.
Vậy mà… tại sao lại là bây giờ chứ?
Tôi và Masaki vẫn luôn đi chơi cùng nhau, bên nhau suốt bao năm, thế mà chưa từng có lần nào khiến tôi rung động như lúc này.
Masaki là một người bạn mà khi ở cạnh, tôi có thể thoải mái là chính mình hơn cả khi ở cùng bố mẹ. Tôi cứ nghĩ mối quan hệ này sẽ mãi mãi bình yên như vậy.
Nhưng… nếu cứ để mặc cho trái tim dẫn lối, tôi và Masaki sẽ chẳng thể chỉ là bạn bè nữa.
Tôi biết mình nên kìm nén. Nhưng càng kìm nén, trái tim lại càng quặn thắt. Tôi muốn ở gần hơn. Tôi muốn được chạm vào cậu ấy.
Thế nhưng… nếu Masaki phát hiện ra tình cảm của tôi, chắc chắn cậu ấy sẽ nhìn tôi bằng một ánh mắt khác.
Trong tôi, khát khao được gần gũi và mong muốn giữ mãi tình bạn này cứ va vào nhau, xoắn lấy nhau, chẳng thể nào gỡ ra được.
“Trong khi tôi đang rối bời như thế này thì cậu ta lại ngủ ngon lành được…”
Tôi lẩm bẩm, nhìn cậu bạn thơ ấu đang ngủ khò khò ngay bên cạnh.
Thật chẳng thể tin nổi, đi hẹn hò mà lại ngủ gật. Trừ thẳng một vạn điểm!
Vậy mà… tôi lại chẳng thấy khó chịu chút nào.
Ngược lại, tôi còn mong khoảnh khắc yên bình này kéo dài mãi mãi.
Tôi nhấp một ngụm cà phê latte đá, cố gắng làm dịu nhịp tim đang loạn xạ trong lồng ngực.
….. Phịch
Bàn tay Masaki đặt trên bàn bỗng vô thức rơi xuống… ngay trên đùi tôi.
Chỉ một cái chạm nhẹ thôi mà cả người tôi như bị dòng điện chạy qua.
G-gần gũi như vậy thì tôi muốn thật đấy… nhưng mà bất ngờ như thế này thì quá sức chịu đựng mất!
Nếu đây là trò đùa của ông trời thì xin ông hãy nương tay một chút…
Người tôi nóng bừng, như thể điều hòa trong quán đã hỏng. Cậu ấy ở gần thế này, chẳng lẽ Masaki sẽ nghe thấy tiếng tim tôi đập sao?
Jumonjigaoka Kasumi. Sau chín năm quen biết, cuối cùng tôi đã yêu cậu bạn thơ ấu của mình.


20 Bình luận
Bạn thuở nhỏ luôn luôn thua:))YAAI
bạn thuở nhỏ auto thua haizz t thuyền kasumi mà h chìm r
Trời ơi đọc cái tiêu đề thấy có điềm mà