WN
Chương 03:Những khó khăn trong học tập của cựu idol chuunibyou (1)
3 Bình luận - Độ dài: 1,703 từ - Cập nhật:
“Ugh… Tớ căng thẳng quá…”
Ở một góc hành lang, Nagi ôm bụng lẩm bẩm, gương mặt lộ rõ vẻ lo lắng.
“Bình tĩnh đi. Giờ có cuống lên cũng chẳng thay đổi được kết quả đâu. Với lại, đây đâu phải trận chiến sinh tử gì đâu.”
“Tớ biết chứ, nhưng mà…”
Nagi gần như chẳng nghe lọt nổi lời an ủi nào của tôi, ánh mắt cứ không ngừng liếc về phía khu vực bảng thông báo.
Cũng dễ hiểu thôi.
Hôm nay là ngày CLB báo trí công bố kết quả khảo sát nội bộ.
Đã một tuần trôi qua kể từ khi chúng tôi thành công thuyết phục các câu lạc bộ trong dãy nhà cũ. Hôm nay sẽ cho thấy nỗ lực của tụi tôi hiệu quả tới đâu, và khoảng cách với đối thủ còn bao xa.
Nhưng cứ để cậu ấy chìm trong lo âu thế này thì cũng không ổn lắm.
“À mà này, người hướng dẫn của CLB may vá dạo này sao rồi?”
Tôi tung ra một câu hỏi nhỏ để giúp cậu ấy tạm rời mắt khỏi bảng tin.
“À, ừ. Mọi người nắm được căn bản rồi nên khá ổn. Cả người hướng dẫn cũng khen tiềm năng của họ lắm.”
Gương mặt Nagi sáng lên khi nói về sự tiến bộ của các bạn mình.
“Đặc biệt là Miyahara cậu ấy giỏi lắm luôn. người hướng dẫn còn bảo cậu ấy gần như đã đạt được trình độ chuyên nghiệp rồi đó.”
“…Thế thì đáng ra khỏi cần thuê người hướng dẫn luôn nhỉ? Để Miyahara dạy chắc cũng được mà?”
Tôi buột miệng nhớ lại vụ lùm xùm lần trước.
“Hồi mới vào, tụi tớ cũng định vậy, nhưng mọi người kêu không hiểu gì cả. Cách học của Miyahara toàn kiểu tự nghĩ ra nên khó hiểu lắm.”
Nụ cười gượng gạo của Nagi khiến tôi chỉ còn biết gật gù.
“Giỏi chưa chắc đã dạy giỏi nhỉ. Thiên tài đúng là… khó chiều thật.”
“À, tiện nhắc Miyahara bảo dạo này không giúp gì cho chuyện bầu cử được.”
Nagi vỗ tay nhớ ra, còn tôi thì tỏ vẻ thương cảm.
“Ra là cuối cùng cũng bị bỏ rơi rồi à? Không sao đâu, tớ sẽ không bao giờ phản bội cậu.”
“Không phải vậy đâu! Cậu ấy chỉ đang dồn sức chuẩn bị cho cuộc thi tháng sau thôi!”
“Chà, tưởng đâu có cơ hội ghi điểm khi cậu đang hụt hẫng cơ mà… Tiếc ghê.”
“Cậu vừa mất điểm trầm trọng rồi đó!”
Chiến lược tăng độ thiện cảm của tôi thất bại thảm hại. Đúng là đáng tiếc.
“Mà… cuộc thi của CLB may vá à? Rắc rối đấy. Tớ tính nhờ thêm họ hỗ trợ mà.”
Sau khi có được sự ủng hộ của họ, tôi cũng đã định tận dụng thêm nhân lực. Nhưng có vẻ kế hoạch đành phải hoãn lại.
“Khó đấy. Hạn chót của cuộc thi là ngay sau ngày bầu cử mà.”
Nagi cười gượng nói.
Khớp ngày luôn à? Thế thì chịu rồi…
“Kìa, họ dán kết quả rồi!”
Khi tôi còn đang tính lại kế hoạch, Nagi chỉ tay về phía bảng thông báo.
Thành viên CLB báo chí đang dán số mới nhất.
“Cuối cùng cũng có. Đi xem thôi.”
“Đ-Đợi đã, tớ chưa sẵn sàng… Cho tớ hít thở cái đã.”
Trong lúc tôi bước đến để xem kết quả, Nagi vẫn còn do dự.
Lịch thiệp là bản năng, tôi gật đầu đồng ý cho cậu ấy thêm chút thời gian.
“Được thôi. Tớ sẽ không nói Mutsu-senpai đang dẫn trước với tỷ lệ 70–30 đâu.”
“Cậu nói hết rồi còn gì?!”
Nagi lảo đảo sau cú đánh lén của tôi, nhưng với người hay do dự như cậu ấy thì cú Hit này lại đúng lúc.
“Thôi nào, là tin tốt mà. Từ 95% giảm còn 70% rồi đấy. Phải vui lên chứ.”
“Chiêu đánh lén của cậu phá hỏng hết cảm xúc của tớ rồi còn đâu!”
Nagi phụng phịu, rõ ràng là không hài lòng.
Nhưng không muốn bị spoil thêm, cuối cùng cậu ấy cũng bắt đầu đọc bài báo.
“Đúng là thật… Tuy còn thua nhưng chứng tỏ tụi mình đang đi đúng hướng, phải không?”
“Ừ. Không được chủ quan, nhưng cậu nên tự hào về những gì đã làm.”
Khi tôi gật đầu công nhận, vẻ căng thẳng trên gương mặt Nagi cuối cùng cũng giãn ra.
“Ừm… Cảm ơn cậu, Kurusu-kun. Nhưng khoảng cách vẫn còn, nên tụi mình phải cố hơn nữa! Bước tiếp theo là gì đây?”
Thấy sự quyết tâm trở lại trong ánh mắt Nagi, tôi khẽ dừng lại một chút để suy nghĩ…
Thật ra thì, tụi mình đâu còn chiêu trò nào hoành tráng kiểu lôi kéo các câu lạc bộ ở dãy nhà cũ nữa.
Từ giờ trở đi, chỉ còn cách từ từ tích lũy sự ủng hộ mà ý tưởng thì... cạn mất rồi.
“Hmm… Tiếc thật. Hết mấy pha bùng nổ rồi. Giờ chỉ còn cách cần cù tích phiếu từng chút một thôi.”
“Vậy à. Vậy thì tớ càng phải cố gắng hơn nữa rồi.”
Gương mặt Nagi trở nên nghiêm túc hẳn.
Không nên khiến cậu ấy căng thẳng thêm. Tôi bèn tìm điều tích cực để nói.
“Đừng nghĩ nặng nề quá. May mà tụi năm nhất chưa bị ảnh hưởng bởi Mutsu-senpai đâu. Thuyết phục họ sẽ dễ hơn nhiều.”
Trong cuộc thăm dò đầu tiên, Mutsu-senpai gần như áp đảo, nhưng đám năm nhất chắc phần lớn chỉ bầu theo kiểu “Ờ thì, chị ấy nổi mà.” Loại phiếu chạy theo số đông như vậy thì xoay chuyển cũng không khó lắm.
“Ừ, cậu nói cũng đúng… cảm ơn nhé.”
Nagi thả lỏng đôi chút, như vừa được trấn an.
Ngay lúc cả hai bắt đầu bàn tiếp hướng đi tiếp theo
Tôi chợt cảm thấy một sự hiện diện phía sau, và đôi bàn tay mềm mại che kín mắt tôi.
“Fufu, đoán xem là ai nào?”
Một giọng nói thì thầm bên tai, kèm theo mùi hương hoa nhẹ dịu.
Dù không nhìn thấy gì, tôi vẫn nhận ra ngay cái khí chất ấm áp ấy…!
“Mutsu-senpai?”
“Chính xác! Giỏi lắm, Kurusu-kun.”
Mutsu-senpai bất ngờ xuất hiện trước mặt tôi.
“Chào buổi sáng, senpai. Màn chào hỏi táo bạo quá. Tim em muốn nhảy ra ngoài luôn rồi đây.”
Bị bất ngờ tiếp xúc gần như thế, tôi cười trừ chào lại với vẻ ngốc nghếch.
“…Chào chị.”
Lời chào cụt lủn của Nagi mang theo cái lạnh buốt, nhưng nếu chọc vào lúc này thì chỉ chuốc thêm rắc rối, tôi đành lờ đi.
“Chị còn nhớ cả tên em cơ à?”
Tôi chuyển chủ đề để né cái bầu không khí ngột ngạt kia.
“Tất nhiên rồi. Chị nhớ tên khá giỏi đấy. Với lại, em là phe đối thủ mà, đúng không?”
Vừa nói, chị ấy vừa liếc qua tờ báo dán trên bảng thông báo, mắt mở to.
“Wow, khoảng cách rút ngắn nhiều thật. Hai em làm tốt đấy.”
Chị mỉm cười khen ngợi đầy ẩn ý.
“Bọn em vẫn còn cách khá xa. Vẫn chưa công phá được chiếm cứ điểm của chị đâu.”
Tôi cười kiểu xã giao, còn chị thì đưa mắt dò xét.
“Giữ khiêm tốn ghê. Không lẽ còn quân bài tẩy nào chưa tung ra sao?”
“Tất nhiên rồi. Nhớ chờ xem nhé.”
Tôi nói dối trắng trợn. Thật ra thì tụi tôi đã cạn sạch ý tưởng rồi.
Nhưng thể hiện sự yếu thế chỉ tổ khiến mình thiệt. Tốt nhất nên để đối thủ phải cảnh giác vô ích.
“Haha, xem ra chị không thể lơ là rồi. Vậy chị xin phép đi trước. Gặp lại sau nhé!”
Sau khi hoàn tất màn do thám, senpai vẫy tay rời đi.
Bóng dáng uyển chuyển ấy để lại mùi hương phảng phất như hoa hồng, khiến tôi không khỏi dõi theo.
Một người đàn chị dịu dàng mà sắc sảo.
“…Đúng là một người không hề tầm thường.”
Tôi lỡ buột miệng suy nghĩ thật, và lập tức bị ánh nhìn sắc như dao của Nagi bắn tới.
“Nhìn gì thế? Chị ta là đối thủ đấy.”
Giọng nói lạnh tanh khiến tôi giật mình chỉnh lại tư thế.
“Đừng lo. Tớ phân biệt rất rõ giữa việc công và việc tư. Mà thú thật, kiểu người như senpai đúng gu tớ luôn, nhưng thôi, không quan trọng.”
Nhìn cậu là biết ngay kiểu người chẳng phân biệt nổi ranh giới giữa hai thứ đó rồi.”
Tôi cố gắng biện minh, nhưng ánh mắt lạnh lùng của Nagi chẳng dịu đi chút nào.
Lời nói không ăn thua. Phải hành động thôi.
“Nghĩ kỹ lại xem từ đầu đến giờ, tớ làm mọi thứ vì cậu mà, đúng không?”
“Ừm… Cũng đúng. Cậu giúp tớ nhiều thật.”
Cuối cùng cô ấy cũng chịu dịu lại.
Cần đẩy thêm một chút nữa.
“Đúng chưa? Tớ từng tỏ tình công khai, dụ được Miyahara cosplay, dù mê mệt senpai cũng không làm gì cả. Tớ đã cố gắng biết chừng nào rồi!”
“Nghe xong là độ tin tưởng giảm liền luôn đó! Nghe cứ như cậu dùng cuộc bầu cử để tán gái vậy!”
“Không đời nào! Tớ tập trung vào bầu cử mà!”
“Tập trung ‘phần lớn’ thôi á? Tớ muốn cậu tập trung 100% vào việc bầu cử kia!”
“Vậy thì tớ đi kiếm bạn gái trước rồi mới chuyên tâm được.”
“Cái gì?! Ưu tiên kiểu gì vậy trời?!”
Thôi chết… thấy gì đâu mà toàn phá vỡ lòng tin thế này…
Khi tôi còn đang vật lộn nghĩ cách vớt vát, ánh mắt tôi vô tình chạm vào một tờ giấy trên bảng thông báo.
“Hử… cái gì đây?”
Tôi chăm chú nhìn vào thông tin trên giấy.
“Có gì lạ à, Kurusu-kun?”
Nagi thấy vẻ mặt tôi liền cũng nhìn theo, đầu hơi nghiêng.
Và đúng lúc đó, một ý tưởng lóe lên trong đầu tôi.
“Cái này… có thể dùng được đấy.”


3 Bình luận