• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel

Chap 14: Mình Muốn Được Chiều Chuộng Nhiều Hơn Nữa

8 Bình luận - Độ dài: 1,684 từ - Cập nhật:

Đó là vào buổi tối khi Shirayuki và Ryoma đến thăm.

Nhờ nghỉ ngơi một ngày, cậu đã hồi phục hoàn toàn. Trước khi về, hai người họ còn dặn rằng đừng có phấn khích quá mà khiến cơn sốt quay trở lại nữa.

“Tụi nó bảo đừng có hứng lên đấy.”

“….”

Cậu chẳng thể đáp lại gì.

Rốt cuộc thì, vào lúc ấy, mặt cậu đỏ bừng khi cảm nhận được độ mềm mại và kích thước áp đảo của vòng một Madoka ngay trên mặt.

“Chị đã nghe Shirayuki-san kể rồi đấy nhé.”

“Nghe chuyện gì cơ ạ?”

Khi cậu hỏi, Madoka liền áp sát người lại gần.

Mái tóc đen mượt khẽ lướt qua má khiến cậu thấy hơi nhột chút, nhưng mùi hương ngọt ngào tỏa ra từ cô mới là điều khiến cậu không thể không để tâm.

“Là em gọi chị là ‘chị gái hàng xóm xinh đẹp, dịu dàng và ngực to’, đúng không nè?”

“~!!”

Cái con nhỏ này nó kể đến mức đó luôn đấy à hả!?

Khen là “xinh đẹp, dịu dàng” thì chẳng sao cả, nhưng cái phần “ngực to” thì rõ ràng là không nên nói với chính chủ rồi còn gì! Trước đây cậu từng buột miệng khen “bự thật” rồi bị mắng là dâm đãng cơ mà! Vậy mà cái con nhỏ đó!!

“Chị thấy ngượng lắm khi Shirayuki nói vậy đó…”

“E-em xin lỗi ạ…”

Cậu đành cúi gằm mặt xuống.

Nhìn thấy vậy, Madoka chỉ cười bảo không giận đâu. Miễn là cô không thấy khó chịu thì tốt rồi. Lúc đó trời cũng đã xế chiều, hai người kia vừa mới về. Cậu phải nhanh chóng chuẩn bị bữa tối.

“Chị Saeki, thật sự cảm ơn chị rất nhiều vì ngày hôm nay.”

“Hả? À không có gì đâu em, nhưng mà…”

…?

Cô lại nghiêng đầu. Sao thế nhỉ? Cậu không nói gì kỳ lạ đâu nhỉ… nghĩ vậy nhưng vẫn cảm thấy hơi bất an.

“Saeki-san, giờ em định chuẩn bị đi tắm…”

“Em không cần giúp hả?”

“Không sao đâu ạ! Giờ em khỏe re hẳn rồi!!”

Cậu liền giơ tay tạo dáng cơ bắp để thể hiện mình đã khỏe mạnh. Madoka nói “vậy thì tốt” rồi trở về phòng, có vẻ là để làm gì đó. Nhưng trông cô như sẽ quay lại ngay thôi… Trước mắt thì cậu phải chuẩn bị bữa tối đã.

“…Rồi, xong.”

Khi cậu chuẩn bị xong và quay lại thì Madoka cũng vừa trở lại.

“À, chị về rồi đây, Chinatsu-kun.”

“…Chào mừng chị về ạ.”

…Cái màn chào hỏi này tuyệt ghê.

“Thế thì Chinatsu-kun, mình vào tắm chung luôn nhé ♪”

“À, vâng… Hả?”

Cậu vừa gật đầu xong mới nhận ra. Khoan đã, cô vừa nói gì cơ?

Lúc đó, giá như cậu chịu hỏi lại thì tốt biết mấy. Nhưng vì nụ cười tươi của Madoka-san thúc giục, cậu cứ thế bước vào phòng tắm… cùng với Madoka.

“À, Saeki-san?”

“Sao vậy? Chẳng lẽ giờ em định bảo chị về sao? Hôm nay chị đã quyết là sẽ chăm sóc em suốt cả ngày rồi mà ♪”

“…Cả bữa tối cũng nốt ạ?”

“Tất nhiên rồi. Fufu, giờ em không trốn được đâu đấy~?”

Ngay trước mắt cậu, Madoka bắt đầu cởi đồ.

Tất nhiên là cậu vội vàng quay mặt đi chỗ khác. Cậu nghe thấy tiếng sột soạt khi cô cởi đồ, rồi tiếng "bịch" như có gì đó rơi xuống.

“Không sao đâu Chinatsu-kun, cứ để mọi thứ cho chị lo. Như là phó thác bản thân cho người chị lớn ấy, nào… em cũng cởi đồ ra đi nè?”

Bị giọng nói ngọt ngào ấy cuốn theo, cậu cũng bắt đầu cởi đồ. Đến mức này rồi thì cậu cũng phần nào buông xuôi. Mà phải nói thật, được tắm cùng Madoka, người cậu thầm ngưỡng mộ, khiến tim cậu đập thình thịch, vừa hồi hộp lại vừa phấn khích.

“…À phải đặt chiếc chìa này đúng chỗ mới được.”

“Hở?”

Madoka trong bộ đồ lót ren đen quyến rũ quá mức thò tay vào khe ngực và lấy ra một vật gì đó.

Đó là một chiếc chìa khóa bạc, chính là chiếc chìa khóa dự phòng cậu đã đưa cô.

“Để khỏi làm mất nên chị cất ở đây nhé.”

“….”

…Xin lỗi, lần này cậu đã lỡ nhìn chằm chằm rồi.

Madoka quấn khăn quanh người rồi nhẹ nhàng đẩy cậu vào phòng tắm… Dù đây là nhà cậu, nhưng mọi chuyện lại như thể cậu bị cô dắt mũi hết cả.

“Chị có đem theo cả dầu gội với mấy món đồ hay dùng nữa đấy. Mùi thơm lắm, nếu em thích thì chị sẽ giới thiệu cho nhé.”

“V-vâng…”

Cậu đáp mà gần như mất hết tinh thần.

Vào phòng tắm, cậu được mời ngồi lên ghế, cô xả nước và kiểm tra nhiệt độ, rồi dội nước lên đầu cậu, còn giúp kỳ lưng nữa.

“Thế nào?”

“Rất dễ chịu ạ…”

“Tốt quá rồi ha ♪”

…Nguy rồi, đầu cậu như bay bổng.

Cậu chẳng nghĩ được gì nữa vì quá căng thẳng. Ai mà ngờ được Madoka-san lại chăm sóc kỹ đến mức này. Vừa vui vừa bối rối cảm xúc cứ chia đôi như thế.

…Chẳng lẽ Madoka định… Cậu vội lắc đầu xua đi những ý nghĩ viển vông đó. Nhưng chính lúc ấy, Madoka ngừng tay lại.

“…Cái lưng này đã che chở cho Shirayuki-san nhỉ. Thật sự là một tấm lưng vững chãi.”

“À… Chị đã nghe chuyện rồi ạ?”

“Ừm. Shirayuki-san nói lúc đó em ấy không thể tha thứ cho bản thân mình.”

Shirayuki kể đến mức đó sao…

Thật vậy, sau chuyện đó vài ngày, cô ấy thật sự trông không còn chút sức sống. Là bạn thân, cậu đã nói với cô ấy rằng đừng áy náy gì nữa mà cứ đối xử như xưa.

“Em ấy đã nói được Chinatsu-kun cứu đấy.”

“Cứu thì… em có làm gì to tát đâu”

“Đừng có khiêm tốn quá.”

Rồi Madoka-san từ phía sau ôm chầm lấy cậu. Hai tay cô vòng qua dưới nách cậu, ôm lấy bụng, khiến cậu cảm nhận rõ ràng sự mềm mại áp lên lưng. Dù quấn khăn, cảm giác ấy vẫn truyền đến đầy chân thật.

“Chinatsu-kun, không chỉ chị mà cả Shirayuki-san cũng thế, em đã cứu tụi chị. Với đôi tay này, với tấm lưng này. Vậy nên đừng phủ nhận những gì mình đã làm.”

“…Chị Saeki…”

“Hmm, có lẽ Chinatsu-kun nên học cách tự nhận thức thành quả của mình đi thôi. Ở đây có một người con gái đã bị em làm thay đổi hoàn toàn cuộc sống của mình rồi đấy… Hử?”

“Sao vậy ạ?”

Đột nhiên Madoka-san đưa tay chạm nhẹ vào mũi cậu.

Rồi trước mắt cậu là một dòng chất lỏng đỏ tươi.

“Chinatsu-kun, em bị chảy máu mũi rồi.”

“…Hả!?”

Quả thật là, cậu đã cảm thấy mũi hơi nóng từ nãy…

Nhưng mà… với tình huống thế này thì chảy máu mũi là quá hợp lý còn gì! Sau đó, cậu đành ra khỏi phòng tắm. Dù sao cũng chảy máu rồi mà… Không có cách nào khác, đúng chứ? Nhưng cảm giác tiếc nuối ấy, có lẽ là do tuổi dậy thì mà ra.

Sau khi ra khỏi phòng tắm, nhìn thấy Madoka-san trong bộ đồ mới lại càng quyến rũ, cậu nghe lời mời sang phòng ăn dùng bữa. Giống như hôm qua, lại được ăn món cô nấu cậu hoàn toàn mãn nguyện.

“…Muốn ăn cả đời luôn.”

“Ara~♪”

Lời thì thầm đó bị nghe thấy, và nụ cười ngại ngùng của cô khiến cậu ngẩn ngơ.

Sau đó, cả hai cùng rửa chén, rồi cô rủ “Nói chuyện thêm chút nữa nhé?”, thế là hai người cùng ngồi trên sofa.

“Chinatsu-kun, em đã thật sự đã khỏi hẳn rồi chứ?”

“Vâng… Chắc là ổn rồi ạ. Nhưng mà, em vẫn lo là có lây sang chị không thôi.”

“Fufu, đúng là tụi mình đã khá sát gần nhau nhỉ.”

…Nhất là còn cùng tắm nữa chứ.

Chỉ cần nhớ lại thôi là cơ thể lại nóng bừng. Nhưng những ký ức đó, để lúc một mình nhớ lại rồi cười thỏa thích cũng chưa muộn.

“Rồi thì… thôi, hôm nay đến đây thôi nhé.”

“Đến đây là…?”

“Ufufu~♪”

Sau đó, cậu cùng cô ra đến cửa ra vào, một lần nữa quay lại đối diện với Madoka-san.

“Saeki-san, hôm nay thật sự cảm ơn chị vì tất cả.”

“Không sao đâu mà. Chị chỉ làm vì chị muốn làm thôi.”

“….”

Trước lòng tốt của Madoka-san, suýt nữa cậu đã rơi nước mắt. Đồng thời, cậu cũng một lần nữa nhận ra rằng mình thật sự rất thích cô ấy.

Từng muốn buột miệng nói “Em thích chị”… nhưng lại dừng lại. Vì không biết Madoka-san đang nghĩ gì về cậu.

“Chinatsu-kun.”

“Vâng?”

Trước khi ra khỏi phòng, Madoka-san ghé sát tai cậu.

“Những gì chị nói hôm nay, đừng quên nhé? Rằng em đã có một người để dựa vào, một người có thể cưng chiều em nên là em hãy nhớ lấy điều đó nha.”

“Dạ…”

“Lúc nào cũng được, em cứ thoải mái dựa dẫm vào chị nhé? Mỗi lần như thế, chị sẽ ôm lấy cậu như thế này, bất kể lúc nào, ở đâu.”

Vừa nói, Madoka-san vừa ôm lấy cậu.

…Mỗi lần được cô ôm như vậy, ngoài cảm giác hạnh phúc tràn ngập trong tim, còn có một cảm xúc khác là nỗi không muốn rời xa Madoka-san cứ dâng lên không ngừng, không cách nào ngăn được.

“…Em muốn được dựa dẫm vào chị nhiều hơn nữa”

Câu nói ấy bật ra một cách rất tự nhiên.

Madoka-san chỉ khẽ cười khúc khích.

Và trong nụ cười ấy, dù có một chút gì đó là lạ… cậu vẫn cứ để bản thân chìm vào sự dịu dàng và ấm áp mà Madoka-san trao cho.

Bình luận (8)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

8 Bình luận

Bị bẫy rồi
Xem thêm
hạt thóc đã dính bẫy............
Xem thêm
TRANS
Nhét chìa khoá vào khe núi để cất... Quả không hổ là sức mạnh của H cup :v
Xem thêm