• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel (101 - 150)

Chương 145: Ngon nhất

3 Bình luận - Độ dài: 919 từ - Cập nhật:

◇ Góc nhìn của Lux

「Lux-sama, cậu có một chút thời gian không?」

Giọng của Florence vang lên từ ngoài cửa phòng, gần như cùng lúc tôi vừa chuẩn bị xong đồ đạc.

「Vâng, tôi không có vấn đề gì đâu!」

「Cảm ơn cậu.」

Nói rồi, Florence chậm rãi mở cửa và bước vào phòng.

Lạ thật, Florence đáng lẽ phải ở cùng Siana chứ…

「Florence-san, cô tìm tôi có việc gì sao?」

Tôi hỏi khi cô ấy bước thẳng đến trước mặt tôi. Florence gật đầu đáp.

「Tôi có vài điều muốn hỏi Lux-sama, chỉ cần cậu trả lời là được.」

「Tôi hiểu rồi! Nếu là điều tôi có thể trả lời, dù là gì tôi cũng sẽ đáp, cô cứ tự nhiên hỏi nhé!」

「Cảm ơn cậu, vậy tôi xin phép được mạn phép nhé.」

Sau một khoảng lặng ngắn, Florence mở lời.

「Trong số tất cả các loại trà mà Lux-sama đã từng uống, cậu cảm thấy trà do ai pha là ngon nhất ạ?」

「Ơ...?」

Tôi hoàn toàn sững sờ trước một câu hỏi không thể ngờ tới.

「Trước khi cậu trả lời, tôi xin được nói trước, cậu cứ thành thật trả lời, không cần phải khách sáo với tôi đâu ạ.」

Thành thật sao… Tôi cố lục lại ký ức của mình, nhớ về những lần được người khác pha trà cho uống trong suốt cuộc đời.

Dù gì tôi cũng là một quý tộc thuộc gia tộc Bá tước, nên trong suốt mười lăm năm qua, tôi đã được rất nhiều người ở nhiều nơi khác nhau pha trà cho.

Trong số đó, những người mà tôi cảm thấy trà ngon đặc biệt chắc chắn là Siana, Florence, và Violet. Nhưng nếu phải chọn ra người giỏi nhất trong ba người họ thì...

「...Florence-san này, trước khi trả lời, tôi cũng xin nói rằng tôi thật sự rất thích trà do cô pha. Mỗi lần được cô pha cho, tôi đều thưởng thức rất ngon miệng.」

「Cảm ơn cậu... Nhưng, điều đó có nghĩa là tôi không phải người đứng đầu, đúng không ạ?」

「Chuyện đó, thì... T-Tôi xin lỗi...」

Cảm thấy vô cùng áy náy, tôi ngỏ lời xin lỗi Florence, nhưng cô ấy lại lắc đầu.

「Cậu đừng xin lỗi, tôi vẫn còn non kém lắm. Từ giờ trở đi, tôi sẽ chỉ càng phải nỗ lực rèn luyện hơn nữa thôi.」

Nhìn dáng vẻ quả quyết của Florence, tôi quyết định trả lời câu hỏi của cô.

「...Trong số các loại trà tôi đã uống từ trước đến nay, ít nhất là đối với tôi, thì trà của Violet-san là ngon nhất ạ.」

「...Người tên Violet-san đó, là một người như thế nào vậy ạ?」

「Violet-san là thị nữ của Felisiana-sama! Cô ấy là một người rất tốt bụng và dịu dàng!」

「Thị nữ... Ra là vậy sao...」

Florence lẩm bẩm điều gì đó bằng một giọng rất nhỏ. Rồi cô ấy lại lên tiếng, lần này đủ lớn để tôi nghe thấy.

「Lux-sama, sau khi Giải đấu kiếm thuật kết thúc, để tìm ra loại trà hợp khẩu vị của cậu nhất, tôi có thể đến dinh thự này vào mỗi buổi chiều sau giờ học được không?」

「Hả...!?」

Ngay lúc tôi còn đang bối rối trước lời đề nghị của Florence, thì có tiếng gõ cửa phòng.

「Chủ nhân, em vào phòng được không ạ?」

Là giọng của Siana.

「Ừm, vào đi.」

Dù vẫn còn hoang mang, tôi vẫn trả lời Siana. Cô ấy bước đến chỗ chúng tôi.

「Hai người đang nói chuyện gì vậy ạ?」

「À, ừm, Siana này, sau Giải đấu kiếm thuật, Florence-san nói muốn mỗi ngày sau giờ học đều đến dinh thự này...」

「C-Cái gì!? Sao lại có cái chuyện đó được chứ!?」

Siana kinh ngạc thốt lên, rồi lập tức thu hẹp khoảng cách với Florence. Cả hai bắt đầu trao đổi bằng giọng nhỏ đến mức tôi không thể nghe thấy gì.

「Cô đang nghĩ gì vậy hả? Đã dành thời gian với Lux-kun ở trường rồi, giờ còn muốn chiếm cả buổi chiều, cô không thấy mình tham lam quá sao?

「Tôi không hành động vì ham muốn của bản thân. Tôi chỉ đơn thuần muốn làm cậu ấy hài lòng hơn thông qua trà đạo mà thôi.

「Thế chẳng phải thời gian của tôi ở bên Lux-kun sẽ ít đi sao?

「Đối với tôi, điều đó lại là một lợi thế.

Tôi không nghe được hai người họ nói gì, chỉ thấy Florence bước lên một bước, đối diện với tôi và hỏi lại.

「Lux-sama, cậu đã suy nghĩ về đề nghị lúc nãy của tôi chưa?」

「T-Tôi thì không sao! Siana thấy thế nào?」

「...Nếu Chủ nhân đã nói vậy, em cũng không có vấn đề gì ạ!」

「Cảm ơn em, Siana.」

Nghe tôi cảm ơn, Siana mím môi, trông có vẻ rất vui. Florence cũng mỉm cười hạnh phúc.

「Cảm ơn cả hai người. Giải đấu kiếm thuật vốn đã rất đáng mong chờ rồi, nhưng giờ tôi lại có thêm một niềm vui khác sau khi giải đấu kết thúc nữa.」

「Vâng! Lúc đầu nghe tôi cũng hơi bối rối, nhưng nếu được uống thật nhiều trà do Florence-san pha thì tôi rất mong chờ đó!」

Sau đó, tôi và Siana tiễn Florence ra xe ngựa về. Khi cả hai cùng quay trở lại phòng, tôi nhận ra...

Siana đang phồng má, trông có vẻ hờn dỗi.

Bình luận (3)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

3 Bình luận

pha này anh hơi báo nhá
Xem thêm
Ko tinh tế j cả:)))
Xem thêm