• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel (101 - 150)

Chương 132: Viễn cảnh

5 Bình luận - Độ dài: 1,098 từ - Cập nhật:

◇Góc nhìn của Lux

「Đ-… Đính hôn ư? T-Tôi và Felisiana-sama sao!?」

「Phải, đúng là vậy đó.」

Tôi hoàn toàn kinh ngạc trước lời nói đột ngột của Felisiana … hay nói đúng hơn, tôi rơi vào một trạng thái cảm xúc không biết phải diễn tả thế nào.

Ngay lúc này, Tam công chúa Felisiana vừa ngỏ lời đính hôn với tôi ư?

Dù là quý tộc nhưng tôi cũng chỉ thuộc gia tộc Bá tước, mới mười lăm tuổi và chưa làm được điều gì đặc biệt xuất chúng. Vậy mà một người như tôi lại được Felisiana để mắt tới sao…?

Tâm trí và cảm xúc của tôi hoàn toàn không theo kịp. Chắc chắn có rất nhiều điều cần phải nói, nhưng có một điều duy nhất tôi buộc phải nói ra, nên tôi quyết định trình bày chuyện đó với Felisiana.

「Dạ… được Felisiana-sama ngỏ lời như vậy, tôi thực sự rất vinh dự, nhưng… Felisiana-sama lại chọn một người như tôi...」

「Nếu cậu định từ chối lời mời này vì lý do tự thấy bản thân không xứng với tôi, thì xin hãy dừng lại... Như tôi đã từng nói trước đây, Lux-kun là một chàng trai nỗ lực hơn bất kỳ ai, cố gắng hơn bất kỳ ai, và dịu dàng hơn bất kỳ ai khi luôn trăn trở vì người khác... Và tôi tin rằng, một người như Lux-kun sẽ trở thành một lãnh chúa tài đức, không, nếu đính hôn với tôi, cậu sẽ là một vị vua vĩ đại... Tôi tin chắc rằng Lux-kun có thể trở thành một vị vua vĩ đại.」

「V-Vua ạ!? T-Tôi ngay cả việc trở thành lãnh chúa của gia tộc cũng đã phải dốc hết sức rồi, nói gì đến làm vua.」

「Lux-kun thì sẽ làm được thôi.」

Đáp lại những lời yếu đuối của tôi, Felisiana nhìn thẳng vào tôi bằng đôi mắt trong veo không một gợn mây và mạnh mẽ khẳng định.

Không chỉ nhận được lời đề nghị đính hôn, mà nếu chấp nhận, tôi còn có thể trở thành vua… Trí óc tôi dường như sắp quá tải chỉ để xử lý thực tại trước mắt, nhưng ít nhất, tôi hiểu rằng mình không thể và không được phép làm một điều thất lễ là từ chối lời đề nghị từ một người tin tưởng tôi bằng ánh mắt thẳng thắn đến vậy chỉ vì sự tự ti của bản thân.

Hơn nữa, điều này tôi cũng từng nghĩ đến khi Felisiana nói rằng tôi sẽ trở thành một lãnh chúa tốt. Lời nói của cô ấy không hề mang cảm giác tưởng tượng, mà có một sức nặng như thể cô ấy thực sự đã luôn ở bên cạnh, dõi theo tôi gần gũi hơn bất kỳ ai… Điều đó càng làm tôi không muốn phản bội lại lòng tin ấy.

「Vừa nhận được lời đề nghị đính hôn từ Felisiana-sama, lại còn cả chuyện trở thành vua, cùng với rất nhiều điều khác phải cân nhắc, tôi không thể đưa ra câu trả lời ngay tại đây được… Vì vậy, tôi thực sự xin lỗi, nhưng xin hãy cho tôi một chút thời gian để suy nghĩ ạ…!」

Nói xong, vì sợ rằng có thể gây ra bất kỳ hiểu lầm nào, tôi vội vàng nói thêm ngay lập tức.

「T-Tất nhiên rồi! Việc tôi xin suy nghĩ không phải vì có điều gì bất mãn với Felisiana-sama, mà ngược lại, chính vì lời đề nghị này quá đỗi vinh dự nên…」

「Chuyện đó, không cần Lux-kun phải giải thích tôi cũng hiểu mà… Cậu nghĩ tôi là ai chứ?」

「Tôi xin lỗi, trước mặt Felisiana-sama mà tôi lại...」

Khi tôi đang nói dở, một cảm giác không đúng lắm chợt nảy sinh trong tôi.

Bản thân tôi cũng không hiểu cụ thể cảm giác đó là gì, và tại sao nó lại xuất hiện… nhưng tôi chắc chắn đã cảm nhận được nó.

「Felisiana-sama, lần cuối cùng chúng ta gặp nhau là khi khiêu vũ ở Hoàng cung… phải không ạ?」

「Phải, đúng là vậy… Sao cậu lại bận tâm đến chuyện đó thế?」

「K-Không có gì đâu ạ! Xin ngài hãy quên nó đi!」

Tôi cố gắng kìm nén cảm giác khó hiểu này và đáp lại.

Felisiana lặng lẽ nhìn tôi một lúc rồi nói.

「Vậy thì Lux-kun, tôi có thể xem như câu trả lời của cậu được tạm hoãn, đúng không?」

「V-Vâng ạ… Thực sự xin lỗi ngài! Nhận được lời đề nghị đính hôn từ Felisiana-sama mà tôi lại phải xin hoãn lại thế này…」

「Điều đó chứng tỏ cậu đang xem xét nó một cách nghiêm túc, phải không? Nếu vậy, tôi không có gì để nói cả.」

Nói rồi, Felisiana nở một nụ cười vô cùng dịu dàng.

Nụ cười dịu dàng của Felisiana có chút khác biệt so với Florence hay Elizarina.

Dĩ nhiên, mỗi người đều mang một không khí khác nhau, nhưng nụ cười của Felisiana là một nụ cười dịu dàng như thể cô ấy đã luôn ở bên cạnh dõi theo và bảo vệ tôi… Tôi biết nghĩ về Felisiana như vậy là thất lễ, nên từ trước đến nay tôi đã cố tình không để tâm đến, nhưng mỗi khi thấy biểu cảm này của cô ấy, tôi lại không kìm được cảm giác vui mừng trong lòng.

(Thật sự, đôi khi tôi không hiểu nổi chính mình khi ở bên Felisiana … Cảm giác dễ chịu này, cảm giác mỗi khi ở bên cô ấy, rốt cuộc là gì?)

「A~! Tìm thấy rồi~! Lux~! Lâu rồi không gặp~!」

「…Hả?」

Khi tôi còn đang mải suy nghĩ thì một giọng nói quen thuộc gọi tên tôi vang lên. Nhìn về phía đó, tôi thấy bóng dáng của Elizarina và Violet.

「Elizarina-sama! Violet-san!」

Hai người họ tiến đến trước mặt tôi và Felisiana, và chúng tôi đã có một cuộc trò chuyện vui vẻ trong chốc lát.

(Giá như Siana cũng có mặt ở đây, chắc sẽ còn vui hơn…)

Nghĩ vậy có lẽ là thói xấu của tôi, nhưng tôi vẫn không thể ngừng nghĩ về điều đó.

Một ngày nào đó, tôi mong rằng tất cả mọi người ở đây, cùng với Siana, Florence, Erina và cả Remina nữa, tất cả mọi người có thể vui vẻ quây quần bên nhau.

Trên con tàu du thuyền sang trọng lướt đi trên mặt biển được ánh trăng chiếu rọi, tôi đã mơ về một cảnh tượng như vậy.

Bình luận (5)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

5 Bình luận

bắt đầu linh cảm là có mùi j đó sú sú
Xem thêm
Bắt đầu nghi ngờ rồi. Mà ngoài cái aura, chẳng lẽ nhìn mặt mà ko bt à
Xem thêm
giấc mơ này đẹp :))
Xem thêm
TRANS
Anh mơ đẹp đấy, nhưng nó thành hiện thực thì hậu cung tổng chiến tranh à 🤡?
Xem thêm