Phát hiện ra gấu đen to do mình điều khiển lại bị Charlotte đánh bại, Chloe bị đóng băng cứng trong khối băng khổng lồ không thể cử động cũng không khỏi đỏ mặt.
Cô định điều khiển con gấu đen này, bắt được Charlotte rồi ép phá niêm phong ký ức mà sư phụ Lainis đã cài vào đầu Charlotte, nhưng không ngờ Charlotte lại không hợp tác như vậy, bản thân đã dùng hết sức cũng không bắt được cô ta, không còn cách nào khác cô chỉ có thể lợi dụng thân xác của con gấu đen này để dùng phép bắt giữ.
Do đã bị đóng băng trong khối băng khổng lồ, năng lượng phép thuật mà Chloe có thể sử dụng gần như không còn, muốn dùng phép gì cũng phải tính toán rất kỹ.
Nhưng không ngờ, ngay khi cô nghĩ lần này chắc chắn thành công, Charlotte bỗng nhiên phát ra tia lửa giới hạn đã đánh bại gấu đen do mình điều khiển.
Dừng đánh đi, bọn ta là đồng minh!
Chloe đỏ mặt muốn lật mặt chạy đến chỗ Charlotte bóp tai cô ta rồi hét lớn.
Thật tiếc là đỏ mặt không thể làm tan chảy khối băng khổng lồ đang giữ cô.
Đáng ghét! Nếu tình hình cứ tiếp diễn như vậy, Charlotte không thể phục hồi ký ức, ngày cô có thể thoát ra cũng sẽ còn xa vời.
Nghĩ đến đây, Chloe không cần biết đúng sai nữa, dồn toàn bộ năng lượng phép còn lại vào thân con gấu đen đó.
Thắng bại chỉ trong một cú!
Trong khi đó, nhìn thấy con gấu đen bị hạ gục chỉ sau một đòn, Charlotte choáng váng kinh ngạc.
“Đó là do mình làm sao? Chẳng lẽ mình thật sự biết dùng phép sao?”
Cô nhìn cây đũa trong tay, vốn chỉ là cành cây tầm thường, nhưng vừa nãy trong người như có dòng điện chạy qua, khiến cành cây đó ngay lập tức biến thành cây đũa phép tinh xảo đến vậy.
Chẳng lẽ mình thực sự là thiên tài pháp thuật? Không cần ai dạy vẫn có thể tự học thành tài?
Nghĩ đến đây, trong lòng Charlotte cũng không khỏi phấn chấn.
Tuy nhiên, ngay khi cô hơi thở phào thì phát hiện con gấu đen bị đánh ngã trước mặt bỗng nhiên có làn khói đen dày đặc tràn vào cơ thể nó.
Chẳng mấy chốc, con gấu đen ấy lại phục hồi sức sống, đứng dậy rồi phát ra tiếng gầm dữ dội vang trời.
Lỗ thủng lớn trên thân thể bị Charlotte đánh thủng trước đó, không biết bằng cách nào đã tự nhiên lành lại, khiến Charlotte kinh ngạc vô cùng.
“Gì cơ? Lại tới nữa sao?”
Charlotte hoảng hốt giơ đũa chuẩn bị tiếp tục tấn công, nhưng ngay lúc đó cô phát hiện thân thể con gấu đen có vẻ lớn hơn trước rất nhiều.
Như một chiến binh khủng long sừng sỏ đứng chình ình trước mắt Charlotte.
Bóng dáng gấu đen khổng lồ in hằn trên khuôn mặt đầy kinh hoàng của Charlotte.
“To lớn vậy thì có thể chết người đó!”
Charlotte sợ đến cứng đờ, ngã ngồi xuống đất không thể cử động, chỉ có thể nhìn con gấu lớn từ từ tiến về phía mình.(Bản dịch được dịch bởi Tiểu Bạch Bạch duy nhất ở docln.net trên máy tính và docln.sbs trên điện thoại)
Ngay khi con gấu đen khổng lồ vươn vuốt về phía Charlotte, bỗng nhiên một màn sương đen chắn hoàn toàn giữa hai bên.
Màn sương không chỉ có một lớp, bốn phía trước sau trái phải cùng phía trên của con gấu đều xuất hiện màn sương đen tương tự, giống như quan tài khổng lồ, nhốt con gấu đen bên trong.
Rồi sau khoảnh khắc im lặng ngắn ngủi, màn sương trước mắt tan biến như khói bay, còn con gấu đen vốn khỏe mạnh bên trong đã gục xuống đất đầy thương tích, hoàn toàn mất khả năng chiến đấu, thân hình cũng trở lại kích thước ban đầu.
Charlotte nhìn cảnh tượng trước mắt trong sự sửng sốt, đến khi con gấu đen ngã xuống mới nhận ra một nữ phục vụ tóc cam từ lúc nào đã xuất hiện trước mặt cô, tay cầm cây đũa chỉ về phía trước, mặt lạnh tanh nhìn xác gấu đen, như thể đã quyết định tối nay sẽ ăn gì vậy.
“Chị Xingliu!” Thấy bóng dáng quen thuộc, Charlotte không khỏi kêu lên.
“Tiểu thư Charlotte, cô không bị thương chứ?” Mashiro không quay đầu hỏi.
“Không, tôi không sao, ngược lại đứa trẻ Summeria kia thì…”
“Tiểu thư Summeria đã được tôi an toàn đưa về biệt thự.”
“Vậy sao? Thế thì tôi yên tâm rồi.” Charlotte cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, “Chị Xingliu, cảm ơn chị nhiều, nếu không có chị thì tôi thật sự có thể bị con gấu to kia nuốt chửng mất! Nói mới nhớ, chị Xingliu cũng biết dùng phép sao…”
Nghe thế, Mashiro vốn định kiểm tra xem có nguy hiểm xung quanh không đột nhiên dừng lại.
Cô nhẹ quay người nhìn cây đũa trong tay Charlotte, trong lòng không khỏi kinh ngạc.
Trên thân cây ở gần đó vẫn còn dấu vết cháy sém, rõ ràng ở đây ngoài con gấu đen kia còn có người đã dùng phép.
Không nghi ngờ gì, người đó chính là Charlotte.
Theo lý thì cô không biết dùng phép mới đúng, không lẽ cô đã hồi phục ký ức?
Nghĩ đến đây, Mashiro mặt lạnh lùng bước đến gần Charlotte, đồng thời vung đũa hướng về phía cô, miệng lẩm bẩm câu thần chú.
“Tinh linh băng giá, triệu hồi danh mùa đông…”
“Hả? Chị Xingliu? Chị định làm gì?” Thấy cảnh tượng đó, Charlotte ngẩn người.
Tuy nhiên Mashiro chẳng thèm để ý Charlotte, tiếp tục niệm câu thần chú.
“...Đóng băng tất cả trước mắt — Băng địa tuyệt hải!”
Ngay lập tức mặt đất dưới Charlotte tràn ngập băng giá, nếu không phải Charlotte nhận ra Xingliu có điều không ổn và kịp nhảy lùi ra sau, có lẽ cô đã bị chị Xingliu đóng băng thành tượng tuyết ngay tại chỗ.
“Chị Xingliu, chị đang làm gì vậy? Tôi không phải kẻ thù của chị đâu!” Charlotte hỏi với vẻ thắc mắc.
Nhìn phép thuật mình vừa dùng bị vô hiệu, Mashiro cũng không khỏi chê bai lẩm bẩm.
“Chẹp, câu thần chú vẫn quá dài sao?”
Phải nói đây là điểm chung của mọi phù thủy, thường hay lỡ mất cơ hội do thời gian niệm câu thần chú quá lâu.
Mashiro cũng không ngoại lệ, cô không thể thoát khỏi quy tắc phải niệm hết câu thần chú thì mới dùng phép được.
Tuy nhiên, sư tỉ Chloe lại phá vỡ quy tắc đó, nhanh chóng niệm câu thần chú, rút ngắn thời gian rất nhiều, giống như đang gian lận. (Bản dịch được dịch bởi Tiểu Bạch Bạch duy nhất ở docln.net trên máy tính và docln.sbs trên điện thoại)
Nhìn thái độ của Mashiro, Charlotte cũng nhận ra nữ phục vụ này cố tình dùng phép nhắm vào mình, nhất quyết không buông tha cho đến khi loại bỏ được cô.
Này này, chuyện gì thế này? Tôi còn bị gấu đen vừa rồi đánh bại, giờ lại bắt tôi đấu với nữ phục vụ tóc cam còn đáng sợ hơn con gấu? Tôi đánh lại được chị Xingliu không?
Nhận ra điều này, Charlotte không khỏi nặng lòng.
Trong khi Mashiro lại thoải mái ung dung, vung đũa lần nữa hướng về phía Charlotte.
“Yên tâm đi, tiểu thư Charlotte, có tôi giúp, cô sẽ nhanh chóng quên mất chính mình biết dùng phép thuật mà!”
--------------------------
Link trang truyện chính: https://docln.net/truyen/22140-dau-thai-thanh-phu-thuy-co-muon-tro-lai-nhu-mot-nguoi-anh-em-khong
Trang chính sẽ được cập nhật và có nội dung ổn định nhất!


0 Bình luận