June 0088
Search
Mặc dù cuộc Chiến tranh Gryps đã kết thúc, dư âm của nó vẫn còn kéo dài.Ngay sau chiến tranh, vào ngày 29 tháng 2, Haman Karn của Axis ủng hộ Mineva Zabi và bắt đầu phái quân trấn áp đến các Side. Lực lượng Liên bang Trái Đất, vừa thoát khỏi sự kiểm soát hà khắc của Titans, đang gấp rút tái thiết.
Rồi vào ngày 6 tháng 6, lực lượng Axis, tập hợp tàn quân Titans và Zeon, lấy tên Neo Zeon và điều động hạm đội tiên tiến của họ xuống Trái Đất.
Phải nhanh lên, Conrad nghĩ.Nếu chiến tranh lại bùng phát, Lực lượng Liên bang có thể sẽ đẩy nhanh việc kết thúc phiên tòa binh.
Ông đã nói với Eliard rằng kẻ địch nào cũng có điểm yếu. Phía công tố chắc chắn cũng có. Tuy nhiên, Conrad vẫn chưa nắm được thông tin cần thiết để tấn công họ.
“Tôi sẽ lên Mặt Trăng.”Conrad nói với thư ký riêng của mình, Trung úy Joanna Pavlova.
“Một người cũ của tôi, phụ trách hồ sơ nhân sự, đã ám chỉ rằng nếu tôi lên Mặt Trăng, có thể tôi sẽ tìm được thứ gì đó.”“Em sẽ chuẩn bị ngay. Em sẽ đặt một chuyến tàu quân sự để đi sớm nhất có thể. Các chuyến dân sự hiện rất hỗn loạn vì Neo Zeon.”“Haman Karn sẽ không vội vàng đâu. Chúng ta cần thời gian.”“Em nghĩ em có thể đặt được ngay hai chỗ.”“Hai chỗ? Ý cô là gì vậy?”Joanna mỉm cười.“Em là thư ký riêng của ngài, thưa Chỉ huy. Em phải đi cùng.”“Cô còn có việc cần làm ở đây.”“Những việc em làm ở đây cũng có thể làm trên Mặt Trăng.”Ít ai có thể thắng nổi nụ cười của Joanna.“Tôi chịu thua cô vậy. Một mình tôi lếch thếch cũng chẳng làm được gì nhiều.”
Conrad và Joanna khởi hành bằng tàu quân sự từ Cape Kennedy lúc 10 giờ sáng hôm sau, hướng đến Mặt Trăng.Đã lâu lắm rồi ông mới lại lên không gian.Conrad ngồi ghìm mình trong ghế hẹp của tàu quân sự, cảm thấy một chút phấn khích. Phiên xử tiếp theo được ấn định sau một tuần.
Tuy nhiên, cả bên công và bên bị đều có thể xin gia hạn thời gian với lý do hợp lý được thẩm phán chấp thuận. Đó là điều khoản số một trong sổ tay Tòa án Binh Lực lượng Liên bang Trái Đất.
Conrad đã đề xuất điều đó trực tiếp với Chuẩn Đô đốc Milkov.Việc quay về từ Mặt Trăng trong vòng một tuần là rất khó khăn. Lúc đầu, Chuẩn Đô đốc kiên quyết từ chối. Nhưng Conrad khăng khăng rằng ông buộc phải lên Mặt Trăng vì đó là việc cực kỳ quan trọng có thể ảnh hưởng tới kết quả vụ án.Bằng cách nào đó, ông cũng thuyết phục được.
Dù vậy, thời gian vẫn rất gấp rút.Trong suốt chuyến đi trên tàu, Conrad vạch ra một kế hoạch chi tiết để không lãng phí thời gian trên Mặt Trăng.
Đầu tiên, ông sẽ làm việc với một nhà thầu phụ của Anaheim Electronics tại Von Braun. Với một công ty lớn như vậy chắc chắn sẽ có vô số nhà thầu phụ, nên ông sẽ cần Joanna hỗ trợ.
Murphy. Matsubara. April. Dù thế nào, ông phải tìm được ít nhất một trong ba người. Tốt nhất là cả ba…
Ông bất giác nhìn ra cửa sổ ngắm biển sao. Trong lòng ông như có lửa đốt.Biển không gian ngoài vũ trụ nhìn từ buồng lái mobile suit cũng y hệt như thế.Conrad vẫn đang chiến đấu, và ông tự hào vì điều đó.
Đối với người quen sống trên Trái Đất, trọng lực một phần sáu trên Mặt Trăng dễ gây say Mặt Trăng: bốc hỏa, uể oải, mất thăng bằng.Là cựu phi công mobile suit, Conrad nhanh chóng làm quen. Nhưng Joanna thì khá chật vật.Cô cũng chưa từng làm việc trên chiến hạm bao giờ.
Thế nhưng, bất chấp điều đó, cô vẫn làm việc xuất sắc.Hai người đi khắp nơi từ sáng sớm đến tối mịt, rồi tiếp tục mày mò trên máy tính cho tới nửa đêm.Họ cố tình không ở trong cơ sở quân sự mà chọn một khách sạn dân sự.Giới chóp bu quân đội đều biết Conrad đang bào chữa cho tội ác chiến tranh. Vì vậy, họ có thể bị cản trở bất ngờ.
Dù đã mất trọn ba ngày, họ vẫn không tìm được manh mối nào.Nhà thầu phụ của Anaheim Electronics lại còn có vô số nhà thầu phụ con, nhiều đến mức chóng mặt.Khu công nghiệp và bọn junker tập trung ở tầng ngầm sâu nhất của Von Braun.
Phần lớn đám junker là thầu phụ của thầu phụ.Ngay trong ngày đó, Conrad tách khỏi Joanna và tự mình đi vào những khu sâu nhất để tìm thông tin.
Hệ thống quản lý môi trường ở đây tạo ra ngày và đêm nhân tạo. Mặt trời lặn.Trời đã tối trong khu xưởng cũ.
Không hiểu sao, cảnh tượng đó khiến Conrad thấy hoài niệm.Mệt mỏi, ông bước vào một quán rượu nhỏ trong thị trấn. Hôm đó cũng chẳng tìm ra manh mối gì.Ông gọi một ly whisky ở quầy.
Bên cạnh ông là một lão già say bí tỉ.Khi Conrad nốc cạn ly, lão già say lảo đảo nhìn ông chằm chằm.Ông cố làm ngơ, nhưng lão lên tiếng.“Mời tôi một ly đi?”“Trông ông uống đủ rồi còn gì…”“Nếu cậu mời tôi uống, tôi sẽ kể cho cậu nghe một chuyện hay nhất!”“Ông ấy toàn kể xạo hoài thôi. Tốt nhất đừng dây vào.” người bartender cảnh báo.Conrad móc tiền ra và mời lão già một cốc bia.
Lão nhấp bia như uống báu vật, rồi nói với Conrad, hơi thở nồng nặc mùi rượu.“Cậu là lính phải không? Nếu thế thì cậu phải biết chuyện tôi kể không phải bịa.”“Chuyện gì?”“Về Gundam. Con Gundam mới trên tàu Aswan.”Conrad nhìn chằm chằm lão già.“Ông biết về Aswan sao?”“Tôi là thợ máy trên Aswan. Tôi không nói xạo. Tên tôi là Hendrick Ness.”
Conrad không giấu được vẻ phấn khích. Có lẽ ông vừa tìm được mỏ vàng, vì lão già này có thể nắm chìa khóa quan trọng cho bí ẩn. Ông không thể kìm được cảm giác đó.


0 Bình luận